"Chúng ta đã thấy hai bên tiến vào vị trí, đoàn Quảng Cáo là thích khách Dưa Hấu, đoàn Tiêu Dao là xạ thủ anh Mũi Tên. Bạn nào hay đánh pvp chắc đã quá quen với hai vị khách thường trú ở chiến trường này, họ đều là người chơi từng thống trị bảng thù hận*, khả năng pvp đều vô cùng ưu tú."
*Khi người chơi giết người thì sẽ được điểm thù hận, giết càng nhiều điểm càng cao
Diệu Thủ Không Không giới thiệu: "Ván đấu đầu tiên, hai bên đều cẩn thận với mục đích thăm dò là chính. Xạ thủ đang ở điện phụ, chúng ta không thấy thích khách, thích khách ẩn thân."
Trong kênh đoàn Quảng Cáo, Túc Mạc nói: "Ẩn thân luôn đi, xạ thủ có thể thấy cậu thật nhưng chỉ khi cậu xuất hiện trong tầm mắt cậu ta thôi. Ẩn thân có thể trốn góc nhìn Thượng Đế."
Phòng phát sóng hay góc nhìn bên đối thủ đều không có bóng dáng thích khách.
Trừ khi Dưa Hấu nằm trong tầm mắt xạ thủ, nếu không thì chỉ huy bên kia không thể thấy Dưa Hấu đang ẩn thân.
Ngay khi trận đấu bắt đầu, Dưa Hấu đã ẩn thân.
Thích khách ở trạng thái ẩn thân sẽ tăng tốc độ di chuyển, có thể đi nhanh hơn ở bản đồ rộng như vậy. Vừa vào điện phụ, đập vào mắt là gạch lưu ly đầy đất. Trước kia nhìn từ trên cao thì gạch lưu ly tương đối sáng, nhưng quan sát ở cự ly gần mới biết những miếng gạch này có đủ màu, chỉ là màu khá mờ nhạt.
Gã quan sát xung quanh, ngoài gạch lưu ly lát sàn thì hai bên mặt tường đều tương đối đơn điệu, màu sắc tối hơn sàn một chút. Từ góc nhìn Thượng Đế thì không có cảm giác gì, nhưng vào bản đồ Dưa Hấu mới phát hiện, màu sắc của Cung Lưu Ly này rất lạ, lúc sáng lúc tối, như thể nó thay đổi theo từng giây.
"Gạch làm từ lưu ly, nhưng tường không phải, cột cũng không phải, bậc thang cũng không. Giá nến ở trên cột cũng làm từ lưu ly..." Dưa Hấu quan sát bốn phía, thuận tay sờ lên bề mặt một cây cột, xác định phán đoán của mình không có vấn đề thì định bỏ đi, lại nhận thấy ánh sáng biến đổi. Gã nói được một nửa bỗng ngậm miệng, quay lại chỗ cây cột: "Giá nến trên cột có vấn đề."
Túc Mạc cau mày, lập tức mở bảng vẽ ra vẽ lại bản đồ. Góc nhìn của họ tương đối rộng, thấy được toàn cảnh bản đồ từ trên xuống, nên mấy cây cột trong mắt họ là những hình tròn khá lớn, chỉnh góc độ một chút thì có thể thấy chân cột, lại không thể thấy chi tiết trên thân cột: "Cậu miêu tả đi."
Dưa Hấu nói: "Không nhìn kĩ rất khó phát hiện, có khắc hình động vật."
Gã cẩn thận phân biệt: "Hình như là con thỏ."
Úc Trăn nhìn quanh bản đồ, bổ sung: "Momo, trong sân có 12 cây cột."
12 cây cột, điện chính có 8 cây, hai điện phụ mỗi bên 2 cây, đối xứng với nhau.
Túc Mạc hỏi: "Cái còn lại là gì?"
Lần này Dưa Hấu không thấy rõ, chỉ đành nói: "Màu của lưu ly khiến nó rất khó phân biệt, khá giống mèo."
Mèo và thỏ?
Cơ chế của Cung Lưu Ly có liên quan tới động vật?
"Có phải động vật sẽ liên quan tới debuff không?"
"Đúng đúng đúng, mỗi con tương ứng với một trạng thái? Vãi nồi thế 12 cột là có 12 loại trạng thái hả?"
"Chắc là còn trình tự gì nữa, giờ vẫn chưa có dấu hiệu gì."
"Động vật là nhắc nhở gì thế? Mèo có buff hả???"
Các đồng đội liên tục phát biểu ý tưởng của mình, trải qua nhiều đấu trường kỳ văn, bọn họ đã khắc sâu ấn tượng với loại bản đồ đầy trạng thái này, chưa biết chừng trong sân còn nhắc nhở nào khác. Không chỉ có bên họ đang tìm hiểu, xạ thủ của đoàn Tiêu Dao cũng không có động tĩnh gì.
Túc Mạc nhìn bố cục Cung Lưu Ly, thoáng đăm chiêu: "Lần này có lẽ không phải bản đồ trạng thái."
Dưa Hấu hỏi: "Xạ thủ đi chưa?"
"Cậu ta còn đang ở điện phụ." Túc Mạc nhìn vị trí của xạ thủ, phát hiện đối phương hình như chỉ quan sát vách tường, không dừng lại trước cột. Cậu nói: "Thật ra chọn thích khách cũng không tệ, chí ít thì bên kia không thể dùng góc nhìn Thượng Đế để biết chúng ta đang chú ý cái gì."
Dưa Hấu nghe vậy khựng lại: "Lúc ấy em đứng hơi chéo, đúng lúc ánh sáng phản chiếu dưới đất thay đổi nên em mới để ý là cái giá nến trên cột hơi gồ ghề."
Tức là nếu bên kia không chú ý tới ánh sáng thay đổi, rất khó nhận ra dấu vết động vật.
Đoàn người chợt phát hiện niềm vui thú khi dắt mũi người ta, nhất là khi biết điểm chú ý của đoàn Tiêu Dao bị sai lệch.
Hồng Quả Quả: "Lát nữa ông có bị xạ thủ đánh hiện ra thì phải diễn cho tốt vào nhé."
Thanh Phong nói: "Đúng đúng, diễn sao cho bọn nó chỉ để ý mặt tường thôi ấy, còn bọn mình sẽ lén quan sát cây cột."
Apple: "Cũng đúng, nhưng mà diễn thật vào, Quẻ Không Đồng Nhất rất cẩn thận, không diễn thật thì không gạt được đâu."
Dưa Hấu: "..."
Sao có cảm giác đám này chỉ mong gã bị đánh thôi vậy!?
Túc Mạc: "Mặt tường không có dấu vết gì thật à?"
Dưa Hấu đáp: "Vâng, em đứng xem ở mọi góc độ rồi, còn sờ thử, đúng là không có gì lạ hết."
Túc Mạc vẫn rất để ý vấn đề gạch lưu ly, cậu nói: "Cậu nhìn xuống mặt sàn xem còn manh mối gì không, không có thì tới điện chính."
Lần đầu tiên người xem được chứng kiến mở màn cẩn thận như vậy, thích khách ẩn thân chẳng biết đi đâu, xạ thủ thì ở lại điểm spawn trong điện phụ. Hai bên dường như không định triển khai chiến đấu ở thời điểm này.
[Tôi thật sự chẳng thấy cái Cung Lưu Ly này thay đổi gì hết.]
[Tôi cũng thấy thế, không biết Dưa Hấu đi đâu rồi nhỉ.]
[Chắc manh mối nằm ở điện chính, điện phụ bé thế mà, có khi thích khách đã tới điện chính rồi.]
"Hai bên đều muốn nắm được cơ chế của bản đồ rồi mới bắt đầu, thích khách hẳn vẫn chưa tới gần xạ thủ, nếu không đã bị đánh cho hiện hình." Diệu Thủ Không Không nói.
Thiên Hạ Vấn Đỉnh: "Xét tổng thể thì đoàn Tiêu Dao có nhiều ưu thế hơn, trận đầu 1v1 xạ thủ lại trời sinh khắc thích khách, thành viên của đoàn Tiêu Dao đều có thực lực cá nhân khá mạnh, bọn họ hoàn toàn có thời gian để giằng co với đoàn Quảng Cáo, nhưng Quảng Cáo thì chưa chắc đã có thời gian để dông dài với Tiêu Dao."
Điểm ấy cả Đạp Vân Trung và Dạ Bán Chung Thanh đều đồng ý.
Với tình huống hiện tại, thật ra đoàn Quảng Cáo mới là bên bị động, thực lực chênh lệch dẫn đến bọn họ có áp lực phải phá giải cơ chế trước để lấy lại ưu thế. Nhưng trước mắt họ không nhìn thấy vị trí của thích khách, cũng không thể biết rốt cuộc đoàn Quảng Cáo đã phá giải cơ chế đến đâu, hay là thích khách đang mai phục ở chỗ nào.
Thời gian trôi đi từng giây từng phút, thoáng cái đã hết 6 phút.
Đoàn Tiêu Dao, hai chỉ huy đang giao lưu.
"Có nhìn ra được cơ chế không?" Hải Đường hỏi.
Quẻ Không Đồng Nhất lắc đầu, rủ mắt nhìn tình huống trong sân: "Điện phụ không có gì khác, xạ thủ tới điện chính xem tình huống đi, có thể bên kia đã tới..."
Hắn chưa kịp nói hết, chợt nghe một tiếng chửi nhỏ của xạ thủ, bèn hỏi: "Mũi Tên, sao thế?"
Xạ thủ ở điện phụ đang nhanh chóng chạy sang điện chính, cậu ta vừa chạy vừa nói: "Cung Lưu Ly đang chấn động, chẳng lẽ tên thích khách kia đã kích hoạt cơ quan gì rồi?!"
Quẻ Không Đồng Nhất ngẫm nghĩ, bản đồ cơ quan!?
Hải Đường nhíu mày: "Có vẻ thích khách đã tới điện chính."
Chấn động ở Cung Lưu Ly khiến tất cả cảnh giác, xạ thủ vội vàng chạy đến điện chính, vừa xuyên qua hành lang đã thấy cảnh tượng trong điện. Gạch lưu ly lát thành sàn, trên mặt sàn trống rỗng có 8 cây cột sừng sững, ngoài ra còn có một vài đồ trang trí trên tường, trống trải và đơn điệu.
Sau khi tới điện chính, xạ thủ lập tức đi dạo quanh. Cậu ta mở Hỏa Nhãn Kim Tinh nên nhanh chóng tìm được thích khách ẩn thân đang trốn sau một cây cột, rút ngắn khoảng cách rồi đánh cho gã phải hiện hình. Một loạt động tác nhanh và dứt khoát, còn vòng hẳn ra sau mà bắn khiến thích khách không thể tránh hết, một chiêu đã bắn rơi 5% máu của Dưa Hấu.
Trong kênh, Dưa Hấu la một tiếng, nhanh chóng chạy: "Đù má nó đánh lén kìa."
"Đã nhắc ông rồi, ông còn cãi trốn ở đó an toàn." Hồng Quả Quả nói: "Coi chừng, cậu ta lại tới kìa."
Apple: "Mày diễn đi, đừng có nhìn lên trên nữa, lỡ xạ thủ cũng nhìn thì lộ rồi còn gì?"
Dưa Hấu thầm nghĩ cách xa thế mà mày cũng biết tao nhìn đi đâu hả, miệng nói: "Thế mày muốn tao nhìn cái gì?"
"Nhìn mặt tường ấy!" Hồng Quả Quả chỉ tiếc rèn sắt không thành thép: "Kiểu đi ngang qua tường tranh thủ sờ một tí, làm bộ vô tình liếc một cái, không xem phim bao giờ à?? Kiểu ánh mắt trong phim ấy!!"
2
Dưa Hấu: "..."
Rốt cuộc gã tới đây để đánh nhau hay là tới diễn kịch vậy.
Túc Mạc thấy bố cục của cột trong điện chính, lại có ý tưởng mới: "Dưa Hấu, đánh cận chiến với cậu ta, kéo dài thời gian."
-
Khán giả lúc này mới thấy hai bên đánh nhau. Một khi chiến đấu, thích khách hoàn toàn bại lộ ở tầm mắt của đại chúng. Gã gần như không do dự, cứ thế lẩn trốn xông lên chém xạ thủ. Một chuỗi động tác quá đột ngột, khán giả một giây trước còn nhìn họ tìm cơ chế, một giây sau đã thấy lao vào chém nhau.
"Gặp nhau củi khô bốc lửa, thích khách phản kích rất nhanh." Diệu Thủ Không Không nói: "Nhưng lạ thật, thích khách lại chọn tấn công, chẳng lẽ đoàn Quảng Cáo đã thăm dò ra cơ chế?"
Điểm ấy rất nhanh bị những người khác bác bỏ.
"Dưa Hấu chỉ có thể đánh với Một Mũi Tên." Đạp Vân Trung nói: "Điện chính ngoài mấy cây cột ra thì không có chướng ngại vật, nếu cậu ta một mực giữ khoảng cách với xạ thủ thì xạ thủ sẽ có cơ hội bắn tầm xa rỉa máu của Dưa Hấu. Đây là 1v1, cứ kéo dài cậu ta sẽ không có khả năng để phản kích."
Ánh mắt Dạ Bán Chung Thanh dừng ở hai người đã bắt đầu đánh nhau: "Xạ thủ có lợi thế còn giành trước cơ hội, không sợ thích khách, cách đánh tốt nhất là kite thích khách. Nhưng thích khách rõ ràng không muốn cho cậu ta tìm được vị trí để kite, nên mới chọn lẩn trốn chạy tới đánh cận chiến. Có thấy mấy cây cột trong sân không? Thích khách lợi dụng những cây cột này để ngăn đòn tấn công của xạ..."
Hắn chưa nói hết đã thấy biến hóa trong trận.
[Vãi!! Mặt đất lún xuống!!]
[Má ơi...!!! Này thì đánh kiểu gì!]
Cung Lưu Ly thay đổi trong nháy mắt.
Chấn động dưới lòng đất khiến độ cao của Cung Lưu Ly thay đổi, những miếng gạch lát thành mặt sàn điện chính bắt đầu dịch chuyển. Mỗi miếng gạch như một cây cột riêng biệt, trập trùng chỗ cao chỗ thấp. Chúng trở thành những cây cột đa diện độc lập, bắt đầu chìm xuống, không có trình tự, nhưng tốc độ có nhanh có chậm.
Nguy hiểm xảy ra trong một tích tắc, chỉ huy của hai bên đồng thời nhắc nhở đồng đội tránh né.
Nhưng mà diễn biến thực tế luôn nhanh hơn chỉ dẫn bằng giọng nói, địa hình chợt thay đổi khiến hai người gặp phải chướng ngại khi di chuyển. Dưa Hấu bỏ lỡ cơ hội áp sát xạ thủ, mà xạ thủ cũng bắt chuẩn cơ hội kéo giãn khoảng cách bắn gã mấy phát, còn thả thêm một trận mưa tên, khiến máu Dưa Hấu chỉ còn 60%!
Con ngươi Túc Mạc co rụt, nguy rồi, không đi được.
"Chạy đi Dưa ơi!!"
"Vãi vãi vãi, bản đồ gì má vậy!"
"Tất cả đều thụt xuống kìa!"
"Có khi nào rơi xuống sẽ chết không???"
Tiếng đồng đội liên tục vang lên trong kênh, Dưa Hấu đã không kịp nghe lệnh chỉ huy, chỉ có thể dùng bản năng né tránh chiêu thức.
Nhưng mặt sàn mấp mô không để thích khách chạy trốn. Dưa Hấu đang cố gắng tránh lại vấp phải mép một viên gạch, gã chửi thầm, tưởng là mình sẽ bị xạ thủ kết liễu, đột nhiên phát hiện chấn động xung quanh chậm lại.
Không chết?! Dừng rồi? Không đúng, vẫn đang rung!
"Vãi nồi!"
"Bé Dưa đỉnh quá!"
"Thế mà đạp chuẩn vị trí như vậy."
Dưa Hấu nhìn lại, phát hiện mình đang đứng trên một miếng gạch lưu ly bất động, mà đối thủ của gã đã bị những viên gạch chìm xuống đưa tới đáy, nháy mắt kéo giãn khoảng cách.
2
Gạch xung quanh lúc lên lúc xuống, nhưng ngoài miếng gạch gã đang đứng và 6-7 viên gạch khác rải rác xung quanh, những miếng gạch còn lại đều chìm chìm nổi nổi. Nhất là chỗ mà xạ thủ đang đứng, chìm hẳn xuống dưới, gần như bị bao vây bởi đống gạch xung quanh.
"Mình may mắn vậy sao?" Dưa Hấu không dám tin hỏi ra.
Apple: "Mày dẫm chuẩn đó, cái của mày là cao nhất."
Túc Mạc nhìn chỗ Dưa Hấu đang đứng, đúng là may mắn. Có tổng cộng 8 viên gạch dâng cao, Dưa Hấu đứng trên một trong số đó: "Đây không phải là bản đồ trạng thái... Mà là bản đồ địa hình chướng ngại."
Còn là một bản đồ chướng ngại có độ khó cực kì cao.
Dưa Hấu còn đang thầm thấy may mình đúng là vận cứt chó, tự dưng nghe được động tĩnh, vội vàng lùi lại né tránh. Sau đó gã thấy xạ thủ ở dưới đã nhảy sang những viên gạch cao hơn, dùng lợi thế tầm xa của mình ra tay với gã: "Xạ thủ đang bắn em."
Túc Mạc lập tức nói: "Đi ra giữa nằm xuống, chú ý độ cao tầm bắn của cậu ta là được."
Dưa Hấu trốn xong tự dưng nghĩ ra, cái này đúng là làm khó cận chiến, gặp xạ thủ thì bọn họ đúng là bia ngắm sống.
Gã vừa nghĩ vậy, lại thấy cảnh ở dưới: "Từ từ, đáy cột lưu ly hình như có gì đó."
Xạ thủ Một Mũi Tên Một Bạn Nhỏ không hề từ bỏ, nhảy lên những viên gạch khác, kéo căng cung thả một kĩ năng. Ai ngờ viên gạch lưu ly ở đằng trước đột nhiên dâng lên, kĩ năng của cậu ta va vào phần thân cột, sau đó bắn lại theo quỹ tích cũ.
"Đệt!" Một Mũi Tên tránh đòn xong kêu: "Đồng Nhất, phần thân cột dưới mấy miếng gạch lưu ly sẽ phản tổn thương."
Quẻ Không Đồng Nhất hỏi: "Phản lại mấy lần?"
"Một lần, quỹ tích giống với khi tôi bắn ra." Một Mũi Tên Một Bạn Nhỏ nói: "Không ngắm chuẩn thì không thể dùng kĩ năng được."
Quẻ Không Đồng Nhất cau mày, cái này không chỉ làm khó cận chiến, mà cũng yêu cầu tầm xa phải có kĩ thuật...
Mặt sàn không chỉ trập trùng biến động, ảnh hưởng tới khả năng di chuyển của nghề cận chiến. Mà phần thân cột bên dưới miếng gạch cũng sẽ phản lại chiêu thức của nghề tầm xa.
[Gì đấy? Sao xạ thủ không bắn nữa?]
[Hình như vừa rồi kĩ năng bị phản lại thì phải?]
[Đúng rồi tôi cũng nhìn thấy, đống lưu ly này có vấn đề!]
Tất cả mọi người thấy được biến động của Cung Lưu Ly. Bản đồ rộng không có nghĩa là đơn giản, bản đồ trạng thái dễ mang lại nguy hiểm cho người chơi, nhưng bản đồ chướng ngại cũng tăng cao độ khó và yêu cầu với kĩ thuật. Trạng thái thì có thể dựa vào cơ chế để phán đoán và giải quyết, nhưng nếu là chướng ngại thì tất cả trông cậy vào phản xạ của bản thân người chơi.
Diệu Thủ Không Không nói: "Tất cả gạch ở điện phụ đã sụt xuống, nhưng gạch ở điện chính lại di chuyển trập trùng."
Trong điện cũng không phải không có chỗ đặt chân, biến động chỉ có gạch lưu ly, mà những thứ không làm từ lưu ly như cột chống, cầu thang các thứ đều không thay đổi. Dù vậy, độ khó của địa hình này quả thực khiến tất cả phải đau đầu.
"Bản đồ này rất khó đánh..." Thiên Hạ Vấn Đỉnh từng đánh rất nhiều bản đồ pvp, thấy cảnh này lập tức cập nhật kiến thức cho người xem: "Sàn gạch sẽ thông qua trụ lưu ly dưới đáy liên tục chuyển động, tức là nghề cận chiến cần phải di chuyển và đứng chung một khối gạch lưu ly thì mới có thể công kích người khác. Mà tầm xa muốn đánh cận chiến thì phải đề phòng khi đối thủ tránh được kĩ năng, vì không bắn trúng thì có thể bị một đống các cây cột trập trùng đằng sau phản damage."
Cái này có nghĩa là gì, nghĩa là tầm xa muốn giết được người thì nhất định phải đề cao khả năng ngắm bắn và phán đoán của mình.
Còn cận chiến muốn áp sát thì phải tìm được cách tới gần đối thủ trong hoàn cảnh hỗn loạn này.
Bản đồ sẽ không gây tổn thương cho người chơi, nhưng chướng ngại mà nó tạo thành lại cực kì thử thách năng lực và kĩ thuật của người chơi. Trong sân có rất ít thứ không di chuyển, có thể cung cấp chỗ đứng ổn định cũng chỉ có hai nơi, một là bậc thang, hai là 8 khối gạch sừng sững trên cao hiện giờ.
[Quá kịch tính.]
[Nhìn mà choáng, khó thật đấy.]
[Mặt đất loạn vậy, di chuyển thôi cũng mệt.]
[Liệu có trình tự biến hóa không nhỉ.]
"Thật ra có cách để khắc phục. Tầm xa muốn đánh chuẩn thì tốt nhất là đứng ở nơi cao nhất, hầu hết cận chiến có kĩ năng đẩy lùi, diện tích mỗi tấm gạch cũng khá nhỏ." Đạp Vân Trung nói: "Cận chiến có thể đẩy lùi, tầm xa chỉ có thể tìm chỗ thích hợp để dùng chiêu. Loại chiến trường bị chia cắt này sẽ gây ảnh hưởng rất lớn tới hình thức 3v3 và 5v5. Khả năng sinh tồn và công kích của người chơi được phóng đại, trái lại, việc hợp tác với đồng đội sẽ càng thêm quan trọng."
Đoàn Quảng Cáo, Dưa Hấu đang may mắn vì trốn được một kiếp.
"Nếu không phải vừa hay đứng ở miếng gạch cao nhất thì chắc ban nãy bị xạ thủ bắn chết rồi." Dưa Hấu đứng ở mép tấm gạch, nhìn xạ thủ bên dưới đang cố gắng leo lên: "May thật."
Hồng Quả Quả nói: "Vị trí của ông hơi bị ổn đó."
Dưa Hami đỡ trán: "Nhưng mà Dưa Hấu là thích khách, đứng đó thì làm ăn được gì, ngồi xuống hồi máu hồi mana à?"
Apple nói: "Nghề tầm xa mà đứng trên đó lại chả sướng quá còn gì?"
"Không dễ vậy đâu, đúng là ở trên cao ngắm bắn dễ hơn, nhưng muốn bắn trúng cũng rất khó."
Túc Mạc hỏi: "Dưa Hấu, trong kho trang bị của cậu có vũ khí tầm xa không?"
"Bắn tầm xa à..." Dưa Hấu im lặng, lục kho trang bị, tìm thấy một vũ khí giải trí lần trước gã được tặng khi làm nhiệm vụ kỳ văn. Cái này không phải cung tên mà là nỏ: "Cái này liệu dùng được không? Tầm bắn ngắn hơn cung tên. Nhưng không phải vũ khí của môn phái thì không có nhiều damage lắm, cũng không dùng được kĩ năng, chỉ có thể bắn chơi thôi."
Hồng Quả Quả bừng tỉnh: "Đại ca thông minh thật, cận chiến cũng có thể cầm vũ khí tầm xa đứng trên cao bắn người mà."
Dưa Hami: "Bắn kiểu muỗi cắn ấy hả? Nỏ thì bắn được bao nhiêu máu!? Vũ khí có công kích cao lại chê à?"
Apple: "Bọn mình phải hèn mọn như vậy sao? Để một thích khách buông dao làm cung thủ."
"Đánh thường là đủ rồi." Túc Mạc nhìn giờ, miệng nói: "Kiểm tra quỹ tích phản chiêu đi."
[Trước kia tôi còn nghĩ, xạ thủ đánh thích khách đâu có lâu lắm đâu nhỉ?]
[Giờ nhìn lại bản đồ địa hình kiểu này đúng là siêu lâu.]
[Xạ thủ đang di chuyển, anh ấy đang tìm chỗ nào cao hơn.]
Địa hình biến hóa mang lại rất nhiều rắc rối cho xạ thủ. Cậu ta đấu với thích khách vẫn có ưu thế, chỉ là chút ưu thế đó với mặt đất không ngừng biến đổi này lại trở nên vô dụng. Mà cậu ta còn khá xui xẻo, ở tận dưới đáy, thích khách thì ở trên đầu, nằm trong điểm mù.
Quẻ Không Đồng Nhất: "Đừng sốt ruột, Dưa Hấu là cận chiến, ở trên cao cũng không làm gì được cậu."
Hắn nói tiếp: "Gạch biến đổi theo quy luật, tìm đúng quy luật lại tới chỗ cầu thang, nghĩ cách bắt tên đó xuống."
Để cho chắc ăn, xạ thủ nhanh chóng nhảy trên những miếng gạch lưu ly có độ cao khác nhau, tới gần đối thủ. Người chơi tham gia trận chung kết của Hội Luận Đạo Thiên Hạ đều không phải dạng hiền lành. Có thể bản đồ chướng ngại sẽ tạo thành ảnh hưởng với họ, nhưng cao thủ chân chính đều sẽ tìm được nơi phù hợp nhất với mình trong hoàn cảnh đặc thù.
"Xạ thủ đang tìm chỗ cao. Tuy thích khách ở trên miếng gạch cao nhất, nhưng dù sao cũng là cận chiến, không thể tiếp cận đối thủ đồng nghĩa với cậu ta không thể tạo thành uy hiếp." Thiên Hạ Vấn Đỉnh nhìn xạ thủ đang di chuyển trong sân, nhanh chóng giải thích: "Có vẻ như xạ thủ đã tìm được quy luật biến hóa độ cao của những viên gạch, cậu ta đang tìm vị trí cao hơn. Gạch chuyển động liên tục đúng là tạo ảnh hưởng cho Một Mũi Tên, nhưng sai lầm khi dùng kĩ năng của cậu ta cực kì nhỏ, vì cậu ta đang căn cứ theo biến hóa của những viên gạch để phán đoán."
Phán đoán tầm bắn, Một Mũi Tên Một Bạn Nhỏ không hổ là xạ thủ cao cấp, ở hoàn cảnh như vậy cũng không hề hoảng loạn. Đúng là độ cao ban đầu sẽ ảnh hưởng tới hướng bắn cuối cùng, nhưng cậu ta căn cứ vào chuyển động của viên gạch dưới chân để áng chừng thả kĩ năng, sai sót càng lúc càng nhỏ.
"Không hổ là anh Mũi Tên, tiếp tục như vậy, cậu ấy sẽ nhanh chóng tính được phạm vi tầm bắn mới... Chúng ta cùng theo dõi thích khách Dưa Hấu, bây giờ cậu ấy vẫn ở trên cao, không tiếp cận xạ thủ, mà là..." Diệu Thủ Không Không im bặt, y nhìn thấy cái nỏ trong tay thích khách: "Cậu ấy lấy ra một cái nỏ???"
Thích khách trong trận lấy ra một cái nỏ, chĩa về phía xạ thủ, bắn một mũi tên.
Bắn trượt, nên tên bắn ngược về.
[???]
[Củ lạc giòn tan!???]
[Tôi mà là xạ thủ, vụ này éo thể nhịn được.]
2
[Thích khách cầm nỏ bắn xạ thủ!?]
1
[Ổng nghĩ cái gì vậy?]
Dưa Hấu không biết đánh giá của bên ngoài với mình, gã báo lượng tổn thương phản lại cho chỉ huy: "Bắn trúng mặt gạch sẽ không phản, nhưng bắn trúng phần trụ lưu ly bên dưới sẽ phản. Lúc phản, chiêu thức sẽ bắn về theo quỹ tich ban đầu, gần như không có thời gian phản ứng."
1
Gã nói tiếp: "Em mới trúng chiêu, tổn thương khoảng 50% so với tổn thương ban đầu."
"Cậu đã xem động vật trên giá nến chưa?" Úc Trăn hỏi.
"Em xem rồi, vẫn là mèo." Dưa Hấu không biết tại sao hai chỉ huy lại quan tâm chuyện động vật như thế. Ở khu vực spawn gã nhìn thấy mèo và thỏ, sau đó tới đây, trước khi vào điện chính, gã lại thấy giá nến ở điện phụ thay đổi, hình mèo và thỏ ban đầu biến thành rắn... Cứ tưởng là sẽ còn những động vật khác, ai ngờ lúc vào đây, cái cột gần cửa ra vào có hình thỏ, giờ gã lại nhìn thấy mèo. Hình như chỉ có 3 loại động vật này, hoàn toàn không thấy chúng có liên quan gì tới cơ chế của Cung Lưu Ly.
Mèo, thỏ và rắn.
Từ lúc bắt đầu đến giờ đã hết 11 phút.
Túc Mạc nhắc nhở: "Cẩn thận một chút, cơ chế gạch đổi độ cao sẽ không duy trì quá lâu."
Quả nhiên, một lúc sau lời cảnh báo của Túc Mạc, gạch lưu ly đang trập trùng lại chấn động mãnh liệt, ngay cả viên gạch dưới chân Dưa Hấu vốn luôn bất động cũng bắt đầu chìm xuống. Không tới 5 giây, những tấm gạch này lại về vị trí cũ, điện chính ngay ngắn như lúc ban đầu.
Phòng phát sóng thấy vậy, Thiên Hạ Vấn Đỉnh la lên: "Mặt đất đã trở lại bình thường, cơ hội tốt!"
Mặt đất vừa khôi phục, cục diện dường như lại trở về trạng thái áp đảo trước đó.
"Đệt." Dưa Hấu nhanh tay đổi vũ khí, dùng tốc biến xông tới chỗ xạ thủ, áp sát để xạ thủ không rảnh tay bắn tên kéo giãn khoảng cách. Hai người nháy mắt giằng co, một người liều mạng đánh, một người nghĩ trăm phương ngàn kế tránh chiêu.
Xạ thủ bị bất ngờ, bị thích khách full trạng thái cạo mất một phần HP, ưu thế HP ban đầu được Dưa Hấu kéo lại, máu của cả hai đều ở mức 60%: "Thích khách này khó xử lý quá."
Hải Đường cau mày nói: "Kĩ thuật của Dưa Hấu đã mạnh hơn trước nhiều."
"Đúng, tôi nhớ từng gặp cậu ấy trong chiến trường, công kích không ổn định như bây giờ." Quẻ Không Đồng Nhất chú ý tới lối đánh của Dưa Hấu: "Trông thì có vẻ cậu ta đang dốc sức đánh, thực tế chỉ đang dùng dao găm ép Một Mũi Tên di chuyển... Có người dạy cậu ta."
Kênh đoàn Quảng Cáo, combat bùng nổ khiến đồng đội không dám lên tiếng, trong kênh chỉ còn tiếng của hai chỉ huy.
"Xạ thủ kéo giãn được khoảng cách sẽ dùng phản kích để thoát thân, tập trung tấn công tay trái của cậu ta, ngắt combo đi." Úc Trăn bình tĩnh chỉ huy: "Tấn công tay trái rồi đánh chân phải, đừng để cậu ta dùng kĩ năng chạy trốn, đâm lưng của thích khách dùng rất tốt, cố gắng vòng ra sau làm lẫn lộn tầm mắt."
2
Túc Mạc nói: "Lúc vòng ra sau hãy vòng bên trái, ép cậu ta di chuyển tới chỗ mấy cây cột."
Bởi vì thường xuyên nghe lệnh chỉ huy, Dưa Hấu có phản ứng chấp hành cực kì mạnh với giọng của Momo và Hành Chỉ Vô Câu, lại thêm rất nhiều kĩ năng đã thành ký ức cơ bắp với gã, gần như chỉ huy nói một câu gã đã có phản ứng ngay tức thì. Cái này cũng nhờ việc Dưa Hấu đi chung với đoàn Momo khá lâu, Hành Chỉ Vô Câu quen với thao tác của gã, lại thêm trước đó mọi người cũng đã bàn chiến lược đối phó với xạ thủ, giờ gặp đối thủ mạnh như Một Mũi Tên Một Bạn Nhỏ, gã vẫn có thể phát huy trình độ xuất sắc.
Thao tác này trong mắt xạ thủ lại gây áp lực vô cùng lớn, còn trong mắt người xem phát sóng thì đây đúng chuẩn sách giáo khoa dạy bạn chơi thích khách giỏi.
[Vãi, thế mà kéo lại được.]
[Sao trước kia tôi không phát hiện Dưa Hấu mạnh vậy nhỉ.]
[Ổng trâu thật đó, phong kín đường lui của anh Mũi Tên luôn, làm kiểu gì vậy?]
[Hình như là dùng dao găm giả vờ tấn công, tinh tế thật đấy, tôi chơi thích khách mà xem cũng không hiểu.]
Xạ thủ và thích khách là quan hệ giết và bị giết, nếu ở trong chiến trường, hai người hoàn toàn không thể kéo dài lâu như vậy.
Nhưng đây là đấu trường kỳ văn, hai bên ngoài kĩ năng môn phái thì còn có các loại kĩ năng kỳ văn dùng để tự vệ, cộng thêm kĩ năng của thú cưng, nên dù bất lợi về nghề nghiệp thì vẫn cầm cự được.
"Kĩ thuật của Dưa Hấu tiến bộ hơn trước nhiều." Đạp Vân Trung chú ý tới một chi tiết: "Cậu ấy đã bỏ được tật xấu. Trước kia Dưa Hấu chỉ dùng lẩn trốn để hỗ trợ tấn công, giờ đã biết lợi dụng lẩn trốn + đâm lưng để đối phó xạ thủ, combo kĩ năng cũng mượt mà hơn."
2
Diệu Thủ Không Không nói: "Công nhận, thích khách đấu với xạ thủ vốn là giết hoặc bị giết, nhưng cậu ấy đã bỏ sự liều lĩnh, dùng vũ khí của thích khách để đánh cận chiến. Chỉ cần kèm đủ chặt thì chưa biết chừng xạ thủ sẽ bị mài chết thật..."
Y mới nói xong, đã thấy lượng máu của Một Mũi Tên Một Bạn Nhỏ hồi lại nguyên vạch.
[Vãi!]
[Kĩ năng của thú cưng, Một Mũi Tên có thú cưng hệ trị liệu.]
[Thôi xong, Dưa Hấu toang rồi.]
HP vừa đầy, xạ thủ dứt khoát ngừng giãy giụa, đứng tại chỗ thả ulti, khiến Dưa Hấu không thể không điều chỉnh, vội vàng tránh, HP chỉ còn 40%. Xạ thủ làm sao cho Dưa Hấu cơ hội, thấy Dưa Hấu tránh công kích lập tức kéo giãn khoảng cách xả chiêu.
"Không đến gần được." Dưa Hấu chửi.
Xạ thủ bắt đầu đề phòng gã, lẩn trốn và tốc biến đều đã CD, nếu vừa rồi cho gã thêm chút thời gian là giết được xạ thủ rồi. Dưa Hấu kêu: "Thằng này thế mà không mang thú cưng để cường hóa, chọn mang trị liệu."
Apple: "Trông hèn thật đấy, đánh với thích khách mà còn mang trị liệu."
Thanh Phong: "Tính sai, nếu tên kia mang cường hóa thì ván này Bé Dưa đã thắng rồi."
Hỏa Thụ Ngân Hoa che mắt: "Tôi không dám nhìn."
Kỹ năng thú cưng, người chơi nhiều nhất có thể có 4 thú cưng, kỹ năng bị động thì có thể mang tất cả, nhưng trong trạng thái chiến đấu thì chỉ có thể mang một kĩ năng chủ động.
Trong tư liệu họ thu thập có viết xạ thủ sở hữu hai kĩ năng chủ động của thú cưng, một cái là cường hóa công kích, cái còn lại là trị liệu. Tất cả đều cho rằng xạ thủ đánh với thích khách sẽ mang cường hóa công kích, không ngờ cậu ta lại mang trị liệu, kéo lại lượng máu mà Dưa Hấu đã đánh.
Dưa Hấu vội vàng chạy trốn, xạ thủ nắm lấy cơ hội dữ dội xả chiêu.
Đúng vào lúc này, mặt đất lại bắt đầu ầm ầm chấn động, gạch lưu ly lại lên xuống. Lần này tốc độ biến hóa còn nhanh hơn trước, Dưa Hấu tránh đòn xong vội vàng nhảy lên một viên gạch, một lúc sau gã mới phát hiện gạch lưu ly dưới chân đang dâng lên cao, lên xong thì không nhúc nhích nữa.
Đồng đội tưởng là Dưa Hấu còn chút máu sẽ lên bảng đếm số, không ngờ gạch lưu ly lại chuyển động.
Chuyển động thì thôi, Dưa Hấu còn chuẩn xác giẫm lên miếng gạch ở cao nhất, lại đứng trên cao. Mà đối thủ của gã, xạ thủ, lần này đã để ý hơn, đứng trên cầu thang. Cầu thang sẽ không lên xuống, nhưng vẫn cách tấm gạch chỗ Dưa Hấu đứng một khoảng.
1
Dưa Hấu: "... Vãi nồi?"
Hồng Quả Quả: "Đù má, hai phát liền!"
Apple: "??? Đổi đời rồi?"
Hỏa Thụ Ngân Hoa bỏ cái tay đang che mắt xuống: "Chưa chết à?"
"Chú ý góc, đừng để công kích của cậu ta với tới." Túc Mạc nói tiếp: "Tiếp tục mài máu đi, đợi kĩ năng CD."
Dưa Hấu dứt khoát lấy cái nỏ ra, nhìn thanh máu 95% của đối phương, trong lòng đã tính toán lát nữa làm thế nào để đánh lén.
Túc Mạc và Úc Trăn thì đang quan sát biến hóa của gạch lưu ly trong sân. Bọn họ nhạy bén phát hiện trình tự lên xuống lần này khác với trước, không chỉ có vậy, ngay cả 8 viên gạch cao nhất cũng có vài cái thay đổi. Như thể mỗi lần chuyển động, trình tự của gạch lưu ly cũng thay đổi, tạm thời họ vẫn chưa suy luận ra logic biến hóa của nó.
Úc Trăn nói: "Quan sát tiếp à?"
"Ừm." Túc Mạc đã đánh dấu vị trí mấy viên gạch lưu ly, vì thế cậu còn cố ý điều chỉnh chỗ đứng, quan sát độ cao của gạch từ mặt bên: "Bản đồ này cũng không phải là không thể đánh, lợi dụng tốt thì có thể phá hủy phối hợp của bên kia."
Bản đồ này không dễ tổng kết ra trình tự như vậy, cụ thể thì phải xem Dưa Hấu có câu được thêm giờ không.
Apple: "Liệu giết được xạ thủ không?"
"Khó." Úc Trăn nói: "Từ việc xạ thủ chọn mang kĩ năng trị liệu là có thể thấy đối phương cực kì cẩn thận, những chiến lược cũ chưa chắc đã áp dụng được với cậu ta. Dưa Hấu ẩn thân có thể biến mất khỏi tầm mắt chỉ huy bên kia, nhưng một khi xạ thủ bắn cậu ta hiện hình thì bên kia sẽ lại theo dõi Dưa Hấu thôi."
Anh nói: "Thích khách bị xạ thủ khắc chế, cũng đừng coi thường Quẻ Không Đồng Nhất và Hải Đường, có lẽ bọn họ đang nghĩ cách đối phó với Dưa Hấu rồi."
"Nếu không có cái chiêu trị liệu kia thì thằng xạ thủ đó chết rồi." Dưa Hấu nói: "Em sẽ cố gắng kéo dài thời gian, nhưng chưa chắc đã giết được nó, còn lại trông cậy hết vào mọi người đấy."
Ván đầu tiên ra sân chính là để tranh thủ thời gian cho đồng đội giải cơ chế.
"Dưa Hấu, tôi mới tính lại, thời gian biến hóa của gạch lưu ly là khoảng 3 phút, sau đó sẽ có 1 phút bình thường." Túc Mạc nói tiếp: "Bọn tôi sẽ nhắc cậu thời gian."
Dưa Hấu ở trên cao đúng là có ưu thế, nhưng 3 phút tiếp đó, số lần gã bắn trúng xạ thủ cũng có hạn. Chỉ là mài được máu của đối phương từ 95% xuống 85%, mà nửa đoạn sau xạ thủ tìm được kĩ xảo tránh đòn tấn công của gã. Cũng phải thôi, vị trí của gã cố định nhưng xạ thủ thì linh hoạt. Chỗ tốt duy nhất là ở trên cao, xạ thủ không thể giết được gã.
Hỏa Thụ Ngân Hoa hỏi: "Dưa Hấu, cần tôi truyền thụ kinh nghiệm cho ông không?"
Dưa Hấu cạn lời: "Nếu là dùng ánh mắt diễn như nào thì khỏi đi."
Thanh Phong: "Ông chả hiểu tinh túy của diễn xuất gì hết."
"Sắp hết 3 phút rồi, nắm lấy cơ hội xem có thể áp sát không." Túc Mạc nói: "Không thể tiếp cận xạ thủ thì cậu hãy chạy vòng quanh các cây cột, thấy hình động vật thì báo cho tôi, mục đích của chúng ta là tránh chiêu."
Dưa Hấu nhìn lượng máu của mình, hỏi: "Lỡ em không chịu được thì sao?"
Túc Mạc cười một tiếng: "Vậy phải xem số cậu thế nào."
Dưa Hấu: "..."
Nhưng may mắn dường như chưa từng ứng nghiệm với Dưa Hấu, từ lúc đụng độ với xạ thủ là gã có thể đoán được kết quả. Một phút tiếp đó, gã thử tiếp cận xạ thủ nhưng không có kết quả, cuối cùng chỉ có thể đổi vị trí, dựa vào mấy cây cột để né đòn.
Xạ thủ không muốn tiếp tục tốn thời gian với Dưa Hấu, mài máu gã xuống 30%, khi cậu ta chuẩn bị thả ulti, thần may mắn lại giáng lâm.
Lần thứ ba gạch lưu ly chuyển động, Dưa Hấu lại may mắn đứng ở trên cao.
Hồng Quả Quả: "Đờ mờ! Lại ở trên cao kìa."
Mướp Đắng: "Hên thật đấy."
Thanh Phong nói: "Có khi thắng được thật á, Dưa Hấu cầm nỏ bắn nó tiếp đi, chỉ cần bọn mình chịu được thì chắc chắn sẽ thắng."
Apple: "Khó đấy, cũng không biết kĩ năng trị liệu của xạ thủ CD bao lâu."
Dưa Hami nói: "Tắt míc tắt míc, anh im đi Apple."
Dưa Hấu nhìn đôi giày dưới chân, gã đổi đời thật rồi?!
Gã bỗng nói: "Hình như hệ may mắn có tác dụng thật."
Một Mũi Tên Một Bạn Nhỏ đứng ở cầu thang nhìn viên gạch lưu ly trên cao không nhúc nhích, khó hiểu nói: "Ba lần, đều ở trên cao."
Cậu ta vốn dĩ có thể giết thích khách rất nhanh, nhưng mỗi lần gạch lưu ly chuyển động đều có thể cứu thích khách trong gang tấc. Vận may kì quái nghiêng về phía đối phương, Một Mũi Tên chỉ đành tiếp tục trốn công kích bằng nỏ ở trên cao.
Hải Đường: "Chẳng lẽ bên kia đã tính được quy luật?"
"Có thể lắm..." Quẻ Không Đồng Nhất nói: "Nhưng lạ thật, lần này là chúng ta ép thích khách di chuyển, việc cậu ta đứng trên viên gạch đó không giống như đã đoán trước."
Một Mũi Tên Một Bạn Nhỏ: "Vậy lí do là gì?"
Quẻ Không Đồng Nhất ngập ngừng, sau đó nói: "Chắc là gặp may?"
Một Mũi Tên Một Bạn Nhỏ: "... Tôi không tin lần thứ 4 thằng đó vẫn thoát được."
Sau 3 phút gạch lưu ly ngừng chuyển động, lại tiến vào giai đoạn bình tĩnh.
Dưa Hấu đổi sang cây cột khác bắt đầu chạy vòng quanh, gã vừa trốn vừa báo động vật cho chỉ huy: "Em thấy dê."
Một Mũi Tên Một Bạn Nhỏ tấn công dồn dập, 1 phút nhanh chóng trôi qua, cậu ta chưa giết được Dưa Hấu, mà cái vận may quái quỷ kia lại đến. Dưa Hấu tiếp tục đứng trên điểm cao nhất, lấy nỏ ra bắn xạ thủ.
Liên tục 4 lần lên vị trí cao nhất!?
Khán giả trong phòng phát sóng xem mà sợ ngây người.
[Đùa hả, đoàn Quảng Cáo tìm được cơ chế rồi?]
2
[Chắc chắn là tìm được rồi, không thì sao lần nào thích khách cũng đứng ở trên cao như thế được.]
[Bọn họ phát hiện kiểu gì thế!? Ngoại trừ lên lên xuống xuống thì em không nhìn ra được chúng nó khác nhau ở chỗ nào.]
"Hai vị đại thần, chuyện này, Momo đã phát hiện cơ chế sao?" Diệu Thủ Không Không xem cũng không hiểu, đành phải hỏi hai vị đại lão bên cạnh.
Dạ Bán Chung Thanh cau mày: "Thích khách là bị ép phải di chuyển... Không giống lắm."
Đạp Vân Trung xem đến đây cũng không chắc chắn, vì lối di chuyển của thích khách thật sự quá loạn, có thể nói người ta thật sự chỉ đang trốn thôi. Trong tình huống như vậy mà vẫn có thể phán đoán chính xác thì chỉ có thể nói là thích khách diễn quá giỏi... Hắn ngẫm nghĩ một hồi rồi nói: "Nhưng có đôi khi, kĩ thuật diễn của đoàn Quảng Cáo rất xuất sắc."
"Kĩ thuật diễn?" Diệu Thủ Không Không tò mò: "Nghĩa là sao?"
Nhắc tới vụ diễn kịch, ba người còn lại trong phòng lập tức im lặng.
Người nào đó hôm trước còn là Thiên Hạ Đệ Nhất, nay đã là Thiên Hạ Vấn Đỉnh sau một lúc lâu mới mở miệng: "Anh đã gặp ác mộng xe rùa đen chưa?"
3
Dạ Bán Chung Thanh cười gằn: "Vạn Pháp Quy Tông phá cầu?"
2
Đạp Vân Trung do dự: "... Bao vây mê cung có tính không?"
Diệu Thủ Không Không: "???"
1
Tác giả có lời muốn nói:
Dưa Hấu: Toàn thế giới đều cho rằng tôi đang diễn trò