Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc

Chương 280: Đáp xe nhường đường




Edit: Nguyễn Phương
Beta: minhhy299
Uyển Tình khẽ nhíu mày, làm sao anh có thể trở về? Còn trở về đúng vào một ngày đặc biệt như vậy! Trời, chắc chắn là Mục Thiên Dương phái người theo dõi cô, bằng không….
Cô rùng mình một cái, cảm thấy vừa mới bình yên được mấy ngày lại bắt đầu nổi gió.
Quản Hạo Nhiên quan tâm hỏi: “Vì sao lại run vậy? Có phải bị cảm hay không?”
“Không có, có thể là vừa từ bên ngoài vào, nhiệt độ chênh lệch hơi lớn.” Uyển Tình bước nhanh sang một bên sửa lại bó hoa, tránh anh.
Quản Hạo Nhiên cười nhợt nhạt, xoay người làm việc.
Đến trưa, hai người rõ ràng ở cùng nhau trong không gian không tới 20 mét vuông, nhưng lại cố ý tránh nhau, nên cũng không có nói quá một câu.
Lúc ăn cơm trưa Uyển Tình mới biết được Quản Hạo Nhiên trở về vì lễ mừng năm mới. Mặc dù chỉ làm việc tạm thời……À không, nhưng mà vì là thực tập, nên vẫn có ngày nghỉ. Ngày mùng bảy tết âm lịch, anh nghỉ ngơi trước, rồi hôm qua mới quay về, nghỉ lễ xong lại quay về đi làm.
Quản Vận Phương hỏi Uyển Tình: “Nó ở trường học có tốt không?”
Uyển Tình cười: “Anh Quản là nhân vật quan trọng ở trường chúng cháu, tất cả mọi người đều biết.”
Sắc mặt Quản Hạo Nhiên hơi đỏ lên.
Quản Vận Phương cười nói: “A, con còn biết xấu hổ?”
“Mẹ……” Quản Hạo Nhiên bắt đắc dĩ, làm sao anh lại có một người mẹ như vậy đây! Anh nhất định là được nhắt từ thùng rác, tính cách này cũng quá chênh lệch!
Quản Vận Phương không để ý đến anh, tiếp tục hỏi Uyển Tình: “Nó có chăm sóc tốt cho cháu hay không?”
Uyển Tình gật đầu: “Anh ấy giúp cháu rất nhiều. Chỉ là bây giờ anh ấy phải làm việc, cháu cũng không muốn làm phiền anh ấy, hơn nữa cũng không có khó khăn gì.”
“Vậy là tốt rồi.” Quản Vận Phương vui mừng gật đầu, lại nhìn Quản Hạo Nhiên, “Làm đàn anh rất đắc ý nhé?”
Quản Hạo Nhiên lười trả lời.
Buổi chiều, anh và Uyển Tình rốt cuộc cũng nói chuyện với nhau. Uyển Tình không cố ý tránh né anh, nhưng mà cũng không có chủ động nói chuyện. Anh đành phải khơi mào câu chuyện, hỏi một chút chuyện trong trường học, câu nào Uyển Tình cũng đáp, không khí hòa hợp.
Quản Vận Phương và Từ Khả Vy ở bên cạnh bàn bạc, nói Quản Hạo Nhiên trở lại, tốt xấu có thể giúp một tay, ba ngày sau là lễ mừng năm mới, Từ Khả Vy làm hết hôm nay là nghỉ, sang năm mới lại tới. Hơn nữa ở trong cửa hàng cũng có một nhân viên làm việc tạm thời, không giống như trong nhà Từ Khả Vy chỉ có hai người, có thể làm việc đến ngày cuối cùng của năm.
Lúc này, Uyển Tình nhận được điện thoại của Thiên Tuyết, kêu cô ra ngoài xem phim.
“Hai chúng ta đi xem phim?” Uyển Tình nói xong lại hỏi một chút, “Cậu có biết hôm nay là ngày bao nhiêu không?”
Hôm nay đi ra ngoài toàn gặp những đôi tình nhân! Một nam một nữ = tình yêu khác phái, hai người đàn ông = đồng tính luyến ái, hai người phụ nữ…….Vẫn là tương đương với đồng tính luyến ái! Bình thường như hình với bóng cũng coi như xong, hôm nay đi dạo phố cũng không có gì để nói, nhưng đi xem phim với nhau thì hơi quá mức!
“Lễ tình nhân thôi!” Thiên Tuyết hung tợn nói, “Mình thấy có đôi có cặp thì ghê lắm sao, không thể để bọn họ coi thường mình, mình cũng muốn ghê tởm bọn họ, cho nên hai chúng ta cùng đi!”
“…….Cậu cứ ở trong nhà không ra khỏi cửa, thì sẽ không nhìn thấy bọn họ.”
“Tớ chỉ nghĩ liền ghê tởm! Nếu cậu không giúp tớ, tớ chỉ có thể một mình đóng hai vai, vừa xem phim vừa trò chuyện vui vẻ với chỗ trống bên cạnh, rồi làm một số động tác đối với không khí!”
“Ách……..” Trong đầu Uyển Tình tưởng tượng một chút cảnh tượng kia, nói như đinh đóng cột, “Tớ đi cùng với cậu!”
Nếu cậu ấy thực sự làm như vậy, phỏng chừng tất cả mọi người trong rạp chiếu phim đều nghĩ rằng cậu ấy đang trò truyện với bóng ma, sau đó đưa cậu ấy đến bệnh viện đi.
Dù sao trong cửa hàng trừ Từ Khả Vy, còn có một nhân viên tạm thời khác, hiện tại Quản Hạo Nhiên cũng đã trở về, không có cô cũng không sao. Hơn nữa cô cũng không muốn ở cùng một chỗ với Quản Hạo Nhiên, cảm giác trên người gắn bom nổ chậm. Trong những lời mà Mục Thiên Dương nói với cô, cho dù cô có phản ứng chậm, nghĩ anh sẽ không bởi vì vậy mà tức giận, nhưng mà cô ở cùng một chỗ với một người đàn ông, anh chắc chắn sẽ phát hỏa!
Uyển Tình thấp giọng nói với Thiên Tuyết: “Chỉ có hai chúng ta?”
“Yên tâm đi, ở thành phố C cũng không dám ra ngoài với anh ấy, nơi này người biết anh ấy rất nhiều, hiện tại lại ở nơi đầu sóng ngọn gió, ai muốn dẫn theo anh ấy!”
“……” Biết Mục Thiên Dương không đi, Uyển Tình thở phào nhẹ nhõm một hơi, xoay người nói với Từ Khả Vy: “Mẹ, tiểu Tuyết mời con đi xem phim.”
Yên tĩnh ba giây, toàn bộ mọi người trong cửa hàng nhìn cô.
Cô hoảng sợ: “Sao, sao vây?”
“Tiểu Tuyết?” Từ Khả Vy hỏi.
Uyển Tình gật đầu: “Đúng ạ.”
Từ Khả Vy nhíu mày, có chút không tin: “Yêu đương sao?”
“Ách…….”
“Mẹ không phải không rõ ràng, có cái gì không thể nói? Bạn trai thì bạn trai, vì sao lại nói Tiểu Tuyết?”
Quản Hạo Nhiên ở bên cạnh sáng quắc nhìn Uyển Tình, Uyển Tình không có cảm giác được, bất đắc dĩ nói: “Thật là Tiểu Tuyết! Mẹ nghĩ bạn trai là đồ bỏ đi à, tùy tiện là có thể kiếm được?”
“Con đứa nhỏ này! Đó là bạn trai của con, so sánh cái gì?”
“…….Con thật sự không có bạn trai!” Vì sao mẹ không tin con? Con không đáng tin vậy sao?
“Tương lai cũng không được! Có thể so sánh với đồ bỏ đi sao?”
“……”
Quản Vận Phương và một người nhân viên khác ở bên cạnh cười cười, Quản Hạo Nhiên cũng có chút buồn cười.
Từ Khả Vy thấy bọn họ cười, có chút xấu hổ, nói với Uyển Tình: “Đi thôi đi thôi, xem xong phim trực tiếp về nhà!”
Uyển Tình buồn bực muốn chết, bất đắc dĩ tháo tạp dề ra rời đi.
Bên ngoài cửa hàng bán hoa có thể bắt tắc xi, cô vừa lên xe, liền nghe thấy có người kêu: “Uyển Tình!”
Vừa quay đầu lại liền thấy Quản Hạo Nhiên chạy tới. Cô vừa thấy vậy, trong lòng không hiểu phiền chán: “Làm sao vậy?”
“Em và Tiểu Tuyết hẹn ở quảng trường Vanda?”
“……Phải.” Uyển Tình có chút không để ý đến anh.
Dường như anh cảm giác được, nói: “Anh cũng hẹn một người bạn học ở đó.”
Cô vừa nghe thấy, cơ mặt giãn ra không ít, quay đầu hỏi anh: “Bạn gái?”
Anh dịu dàng cười, không có phủ nhận, cũng không có thừa nhận.
Uyển Tình đoán được hơn phân nửa, tâm tình rốt cuộc trầm tĩnh lại, thấy những đôi nam nữ đi dạo bên ngoài, vẻ mặt phấn chấn.
Quản Hạo Nhiên không khỏi buồn bực! Biết anh có bạn gái, khiến cho cô vui như vậy sao? Khi anh biết cô có bạn trai, lại thật sự rất áp lực!
Anh phiền chán thở ra một hơi, nghĩ rằng bản thân nên xuống xe mới đúng. Anh giằng co hồi lâu! Kết quả, anh vẫn ngồi cùng xe với Uyển Tình tới quảng trường Vanda.
Thiên Tuyết nhìn thấy bọn họ cùng tới, vẻ mặt ngưng trọng, có chút tức giận: “Hai người…….”
Quản Hạo Nhiên vội vàng nói: “Chúng ta tiện đường, anh đến tìm một người bạn học.” Nói xong đi nhanh.
Thiên Tuyết nhìn bóng lưng vội vã của anh, quay đầu trừng mắt Uyển Tình một cái: “Vì sao cậu lại cùng một chỗ với anh ta?”
Uyển Tình oan uổng: “Cùng đường mà thôi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.