Bảo Bối Là Công Chúa Điện Hạ

Chương 12:




Liễu Yến nhìn gương mặt Mạc Di không còn một chút huyết sắc. Nàng muốn ở lại an ủi biểu tỷ nhưng e là không thể, biểu tỷ đang rất tức giận cùng đau lòng, nàng ở lại chỉ khiến biểu tỷ thêm khó chịu thôi. Đến nước này rồi nàng phải hỏi phụ hoàng cho ra lẽ.
Liễu Yến ngẫm một hồi rồi bước theo sau Liễu Mạch.
" Phụ Hoàng, Yến Nhi có chút sự, người cứ đi trước a"
" Con lại muốn làm gì?"
" Phụ hoàng không thể tin tưởng Yến Nhi a? "
Y hơi nhăn mày rồi phất ống tay áo, xoay người ly khai.
" Hừ, đi đi "
Liễu Yến tách ra khỏi Liễu Mạch liền nhanh chóng tìm phòng của Nhược Ca. Sau khi hỏi đường, cuối cùng nàng dừng chân tại một căn phòng khá là đẹp. Khung cảnh xung quanh được trồng rất nhiều loại hoa lạ. Một tiểu thái giám như hắn làm cái gì để có được cái ân xá này a? Nàng có chút lưỡng lự.
" Có thật là phòng của hắn? "
" Ngươi làm cái gì ở trước cửa phòng Nhược Ca a? "
Liễu Yến quay qua nữ nhân đang lên mặt hung hăng với nàng.
" Tưởng là tiểu hài tử hổ nháo từ đâu xuất hiện hóa ra là Tiểu Hy của chúng ta a"
" Ngươi! Đừng tưởng lớn hơn ta một chút liền coi ta không ra gì. Đã lâu như vậy rồi, bản tính của ngươi vẫn không thay đổi, trong bụng ngậm một bồ dao găm. "
" Tiểu Hy nói rất đúng, quá khen rồi, đa tạ, đa tạ"
" Hừ, rốt cuộc ngươi đến tìm hắn làm gì? "
Bản tính Liễu Yến liền tái phát trêu chọc Mạc Hy.
" Tiểu hài tử như ngươi làm sao biết nam nữ chung phòng sẽ phát sinh sự việc gì?"
" Ngươi..."
Nhược Ca đang luyện chữ, thấy ồn ào bên ngoài đành đặt bút xuống. Mở cửa phòng liền thấy một màn cãi qua lại của Mạc Hy cùng Liễu Yến. Nàng thở dài, chọn nơi nào không chọn, chọn ngay cửa phòng nàng để cãi nhau đi?
" Nhược Ca bái kiến hai vị công chúa"
" Không cần đa lễ, bổn công chúa có chuyện cần nói với ngươi"
" Ân, mời Liễu Yến công chúa vào "
Mạc Hy giận dỗi, trừng mắt nhìn nàng.
" Ngươi không mời bổn công chúa vào?"
" Tiểu Hy, chuyện này rất quan trọng, không thể tùy tiện tiết lộ, ngươi ngoan ngoãn chờ một chút, ta cũng sẽ không ăn thịt hắn"
" Hừ, ngươi nghĩ bổn công chúa muốn vào phòng của tiểu thái giám hắn a? Ta mới không thèm! "
Mạc Hy hậm hực ly khai, vừa đi vừa lẩm bẩm
" Có gì thì nói tại sao lại vào phòng? Còn chỉ có hai người bọn họ, bí bí ẩn ẩn không phải chuyện tốt lành gì! Bổn công chúa hận ngươi! Đăng đồ tử! Dám qua lại với ma nữ Liễu Yến, ngươi thể nào cũng bị ăn thịt! Bổn công chúa mặc kệ ngươi!"
Nhược Ca rót chén trà cho Liễu Yến.
" Liễu Yến công chúa, mời dùng trà "
" Được rồi, bổn công chúa vào chuyện chính luôn. "
Sau một hồi Liễu Yến diễn giải về sự việc vừa rồi nàng mới sực tỉnh. Tại sao sự việc lại đến sớm hơn dự tính a? Liễu Mạch biết Mạc Di là hài tử của hắn rồi? Trong sử sách, sau khi biết cha của nàng là Liễu Mạch, Mạc Di rất suy sụp, nàng càng ít nói hơn trước. Nhưng chỉ khi Mạc Di cưới Liễu Thành mới có sự việc này xảy ra, không lễ là do nàng thay đổi sự kiện?
" Đa tạ Liễu Yến công chúa đã tin tưởng tìm thần giao phó việc chăm sóc đại công chúa"
" Tiểu thái giám, bổn công chúa sẽ còn quay lại, ngươi nên chuẩn bị tinh thần đáp ứng bổn công chúa a"
Nhược Ca nghĩ không ra Liễu Yến muốn gì từ nàng, nhưng nàng phải phòng bị trước.
" Chỉ cần không phóng hỏa, giết người, cướp bóc, chuyện gì ta cũng đáp ứng công chúa"
" Quân tử nhất ngôn?"
" Hảo, quân tử nhất ngôn!"
Liễu Yến cười mãn nguyện, lại gần điểm lên má nàng một nụ hôn.
" Xem như là phần thưởng cho ngươi, tiểu thái giám "
Nhược Ca kinh ngạc lui lại mấy bước, không may va phải chân ghế mà ngã
" Ai ui...!"
Liễu Yến cúi xuống vuốt cái sống mũi cao của nàng, cười ma mị
" Tiểu thái giám, ngươi có thể không giống như trước nhưng bổn công chúa thấy ngươi như bây giờ cũng rất thú vị"
Nàng ngơ ngác nhìn dung nhan mỹ miều phóng đại trước mắt. Quỷ thần thiên địa ơi, để nữ nhân này xa xa ta một chút, có ngày ta đánh rơi tim mất. Bổn đặc công ta đánh giá sai nàng rồi, nàng không chỉ trêu đùa mà còn cố tình động tay động chân với ta a. Ta sai rồi, lần sau sẽ không nghĩ đến việc ngươi trêu chọc ta, ta liền đẩy ngươi xuống giường nữa! Sự trong sạch của ta sợ không giữ được mất.
" Có phải bổn công chúa rất xinh đẹp không? "
Nàng vội vàng gật đầu rồi lại lắc đầu.
" Vậy bổn công chúa với biểu tỷ ngươi thấy ai hơn ai? "
"..."
Liễu Yến biết không ép được nàng nói nên đành buông tha cho nàng.
" Bổn công chúa phải trở về, lần sau tái ngộ, gọi ta là Yến Nhi được rồi. Lúc trước ngươi cũng gọi ta như vậy, quả nhiên việc ngươi mất trí nhớ không phải là giả. Lần sau ngươi còn gọi là công chúa này, công chúa nọ, ta sẽ..."
Liễu Yến chỉ vào trán, má, chóp mũi rồi đến môi của nàng, vén mái tóc rối lộ ra gương mặt đầy yêu nghiệt quét qua nàng, thì thầm bên tai.
" Ngươi biết ta sẽ làm gì, đúng không? "
~~~ Liễu Yến yêu nghiệt như vậy, ta thích~~~~

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.