Gần đây Yêu Nguyệt có chút lo lắng.
Từ khi Yêu Nguyệt cưỡng ép đuổi Tô Anh xuống núi, Liên Tinh hình như có hơi tức giận.
Cơn tức giận này bộc phát khi đã đến lúc Vô Khuyết cũng rời đi.
Mấy ngày liền Liên Tinh đều ngủ trong thư phòng.
Yêu Nguyệt ngoài mặt bình tĩnh, trong lòng đã sớm sốt ruột.
Tâm phúc của nàng chỉ có mình Tử Kinh, thế là nàng kéo Tử Kinh hỏi thử.
Tử Kinh cười bảo, "Đại cung chủ có từng nghe đến câu 'Yêu nàng, thì phải bắt được dạ dày của nàng' hay chưa?"
Yêu Nguyệt híp mắt.
Nhiệt độ trung bình của phòng bếp trong cung Di Hoa đột nhiên giảm xuống rất nhiều.
Mỗi sáng sớm tinh mơ đại cung chủ Yêu Nguyệt đều vào nhà bếp học nấu thức ăn.
Cũng không phải nàng học không tốt, có điều là cung chủ Yêu Nguyệt đã thăng cấp thánh ma đạo hệ băng nhiều năm, toàn thân vô thức bật chức năng toát hơi lạnh, cóng đến mức nữ đầu bếp động tác chậm chạp, đầu óc choáng váng.
Ngay cả thức ăn nấu xong cũng đều biến thành đồ nguội.
Cuối cùng cũng có một ngày Yêu Nguyệt hài lòng với đồ ăn, bèn tự tay bưng đến thư phòng.
Liên Tinh đang đọc một quyển <Lễ nghi>, trông thấy Yêu Nguyệt tới bèn thoáng qua vài tia hốt hoảng, buông sách xuống.
Yêu Nguyệt trông thấy tên sách, thầm nhủ: Quả nhiên giận rồi, không đọc nữa mà lại nghiền ngẫm kinh thư chính nhi bát kinh. Thế là tiểu ý tăng thêm gấp đôi dịu dàng, đích thân đặt đĩa lên bàn, mở nắp, ôn nhu bảo, "Tinh Nhi, dùng bữa đi." Một bát rau hẹ xào trứng, một bát canh xương hổ.
Liên Tinh mặt lạnh hỏi: "Ai dạy công thức nấu ăn cho tỷ?"
Yêu Nguyệt đáp, " Là Tử Kinh, có gì không đúng sao?"
Liên Tinh giật giật khóe mắt, không trả lời, chỉ lạnh nhạt nói, "Ăn thôi."
Yêu Nguyệt nâng đũa, gắp một miếng đưa về phía nàng.
Liên Tinh ăn xong, Yêu Nguyệt hỏi, "Tối này có về phòng ngủ không?"
Liên Tinh đáp, "Gần đây đau bả vai, ngủ trong thư phòng vẫn dễ chịu hơn."
Liên Tinh siết tay một cái, đi tới bóp bả vai cho Liên Tinh.
Liên Tinh chỉ đông chỉ tây, hết sức thích ý.
Yêu Nguyệt liếc thấy sắc mặt Liên Tinh mềm mại hơn chút thì cũng an tâm xoa xoa nắn bóp cho nàng.
Khóe mắt lại trông thấy quyển <Lễ nghi> vẫn còn nằm kia, như nhớ tới cái gì, nói, "Sắp hết năm, ngày cúng tế cũng cần đọc điều trần, giờ chúng ta cũng xem chút kinh để còn ăn tết tế tổ đi."
Toàn thân Liên Tinh cứng đờ, đáp, "Hôm nay không muốn."
Yêu Nguyệt nén giận, ngoan ngoãn bảo, "Mệt thì nghỉ ngơi đi, dù sao trước Tết vẫn còn thời gian."
Liên Tinh vênh váo ừ một tiếng.
Yêu Nguyệt lại hỏi hôm nay nàng có về phòng ngủ không.
Liên Tinh đáp, "Nàng về trước đi, lát nữa ta qua tìm nàng." Vừa nói lại đẩy đẩy lưng Yêu Nguyệt một cái, nói năng hết sức tùy tiện.
Yêu Nguyệt giật khóe miệng, xoay người định đi, Liên Tinh lại gọi nàng, chỉ chỉ khay thức ăn.
Yêu Nguyệt nhăn mặt một cái, thu dọn khay thức ăn rồi phất tay áo đi.
Liên Tinh nhìn ra bên ngoài rồi mới mở ra quyển sách khoác vỏ bọc <Lễ nghi> kia ra, động tác nhẹ nhàng như nâng bảo bối, suy nghĩ dạo gần đây kỹ thuật của Yêu Nguyệt cũng tăng cấp rồi, muốn ứng phó cũng phải cố hết sức, may mà phòng sách Thanh Khê đưa tới cho mình quyển sách quý hóa này, sau mấy ngày nghiên cứu cảm thấy rất tâm đắc, tối này phải thử một lần, tiêu diệt oai phong của Yêu Nguyệt.
Trong lòng mơ mộng, lại không chú ý một người đã đứng bên cạnh hồi lâu.
Càng không chú ý tới cái người bình thường vẫn mở mồm là khinh thường đám mọt sách, nay cũng đang bàng hoàng nhìn quyển sách này.
Đến khi Liên Tinh đọc xong, đầy đắc ý gấp sách lại, chuẩn bị ra chiến trường thì phát hiện Yêu Nguyệt đã mỉm cười với nàng từ rất lâu rồi.
Game thủ Liên Tinh, kỹ năng quỳ gối xin tha, GET.
Game thủ Yêu Nguyệt, kỹ năng nhất dương thần chỉ, GET.
Sai một li đi một dặm đó, nghiệp lớn chưa thành, chưa thành aaaaa ~
Tác giả: Thật ra Tử Kinh mới chính là tác giả...
Hiếm khi Tinh Tinh mới được dịp vênh váo ~