Bảy Năm Sau

Chương 4:




Nikki...
Không, chuyện đó thật không ra làm sao. Bảy năm nay, họ không còn liên lạc với nhau. Thêm nữa, cầu cứu sự giúp đỡ của Nikki Nikovski chỉ tổ mệt người thêm!
Nếu suy nghĩ kỹ càng, thậm chí còn có khả năng chính cô sẽ là người để Camille uống thuốc tránh thai! Dù sao thì chuyện đó cũng rất hợp với cô... Nikki là người ủng hộ phong trào phá bỏ các quy tắc ứng xử và tất cả những điều được xưng là cấp tiến: để mặc con cái sống phóng túng, tin tưởng chúng một cách mù quáng, cự tuyệt việc trừng phạt, từ bỏ mọi quyền hành, hăng hái chủ trương lòng khoan dung, thậm chí là tự do tuyệt đối vừa vô ý thức vừa ngây ngô.
Anh dành một lúc nhìn nhận sự việc. Liệu có khả năng Camille đã xin lời khuyên từ mẹ chứ không phải bố! Ngay cả khi đó là chủ đề nhạy cảm như chuyện tránh thai, việc con bé xin lời khuyên từ mẹ nó hơi khó xảy ra. Đầu tiên là vì Nikki và con gái ít khi gặp nhau, tiếp nữa là vì Nikki - vô tình hay hữu ý - luôn đứng ngoài chuyện dạy dỗ Camille.
Mỗi khi nghĩ đến vợ cũ, Sebastian lại có cảm giác vừa chua chát vừa tức giận. Nhưng là nỗi tức giận với chính bản thân anh vì sự tan vỡ của họ dường như đã được lên kế hoạch. Cuộc hôn nhân đó là sai lầm lớn nhất đời anh. Anh đã đánh mất cùng nó mọi ảo tưởng, tâm hồn thanh thản và niềm vui sống.
Lẽ ra họ đừng bao giờ gặp nhau, đừng bao giờ phải lòng nhau. Họ chẳng có điểm gì chung, từ xuất thân xã hội đến học thức, thậm chí cả tôn giáo cũng không. Tính khí của họ, tính cách của họ khác xa nhau. Vậy mà họ đã từng yêu nhau!
Từ quê hương New Jersey đến với Manhattan, Nikki khởi nghiệp bằng nghề người mẫu dù trong lòng ấp ủ ước mơ có được những vai diễn chính kịch và nhạc kịch trên sân khấu Broadway. Cô sống ngày nào biết ngày ấy, vô tư lự và phóng túng.
Tinh thần phơi phới, sống hướng ngoại và đầy đam mê, cô biết cách biến mình trở nên hấp dẫn và dùng vẻ quyến rũ của mình để đạt được mục đích. Nhưng cô lại sống thái quá, mê muội với cảm xúc và sự cuồng nhiệt. Là nạn nhân của nhu cầu thiết yếu được sống bằng con mắt đàn ông, cô không ngừng đùa với lửa, sẵn sàng đi quá đà để khẳng định quyền năng quyến rũ của mình.
Hình mẫu đối lập hoàn toàn với Sebastian.
Kín đáo và dè dặt, anh là sản phẩm của cách giáo dục ở giới tinh hoa giàu có. Anh thích tiên liệu sự việc trước cả một thời gian dài, tổ chức cuộc sống theo kế hoạch dài hạn, theo đuổi các kế hoạch trong tương lai.
Bố mẹ và bạn bè xung quanh anh từng ráo riết cảnh báo anh, làm cho anh hiểu ra rằng Nikki không phải là loại con gái dành cho anh. Nhưng Sebastian rất cứng đầu. Một sức hút khôn cưỡng kéo họ lại gần nhau. Cả hai đều để mặc mình ngây ngất với cái lý lẽ hết sức ngây thơ và nổi tiếng cho rằng “trái dấu thì hút nhau”.
Họ đã tin vào vận may của mình, nông nổi cưới nhau rồi Nikki có mang như một điều tất yếu, cho ra đời một cặp song sinh: Camille và Jeremy. Sau thời tuổi trẻ sống thất thường, Nikki mong được yên ổn và được làm mẹ. Còn anh, vốn bị kìm hãm trong lối giáo dục bảo thủ, đã nghĩ sẽ tìm được trong mối quan hệ này lối thoát ra khỏi thói kiêu hãnh nặng nề của gia đình. Mỗi người đều đã coi tình yêu đó như một thách thức, với niềm say mê phá bỏ được một điều cấm đoán. Nhưng thực tế dội lại quá phũ phàng. Những khác biệt vốn tô điểm thêm cho cuộc sống chung thời gian đầu nhanh chóng biến thành cái cớ của những cơn nóng giận rồi cãi vã liên miên.
Thậm chí sau khi cặp song sinh chào đời, cả hai cũng không thống nhất được một nền tảng giá trị giúp họ vươn lên trong cuộc sống. Ngược lại, sự cần thiết phải định ra nguyên tắc dạy dỗ con cái càng làm xung đột thêm căng thẳng. Nikki ủng hộ cách giáo dục dựa trên việc tôn trọng tự do và tính tự chủ. Sebastian không theo đuổi đường hướng này mà còn cho là rất nguy hiểm. Anh đã cố gắng thuyết phục cô rằng chỉ những quy tắc khắt khe mới định hình được nhân cách một đứa trẻ. Nhưng quan điểm của họ trở nên không thể dung hòa và mỗi người đều cố thủ giữ lập trường riêng. Như vậy đấy. Chúng ta không thể thay đổi một con người. Chúng ta cũng không thể xóa bỏ mọi nền tảng của một nhân cách.
Rốt cuộc họ cũng chia tay nhau sau một giai đoạn khó khăn mà Sebastian đã trải nghiệm như một sự phụ bạc. Nikki vượt quá giới hạn anh có thể chịu đựng. Dù những biến cố ấy đã hủy hoại anh nhưng chúng chính là dấu hiệu cấp bách buộc anh chấm dứt cuộc hôn nhân chẳng còn ý nghĩa này.
Để cứu lũ trẻ khỏi bị hủy hoại và giành được quyền nuôi dưỡng chúng, Sebastian đã thuê một chuyên gia về ly hôn và luật gia đình. Một nhân vật danh tiếng trong đoàn luật sư được thuê để hạ bệ Nikki, ép cô phải từ bỏ phần lớn quyền của cha mẹ. Nhưng mọi chuyện lại khó khăn hơn dự kiến. Sebastian rốt cuộc phải đề xuất một bản thỏa hiệp đặc biệt với người sắp là vợ cũ: anh từ bỏ quyền giám sát đặc biệt với Jeremy đổi lấy quyền giám sát đặc biệt Camille. Để tránh nguy cơ trắng tay nếu cứ nhất quyết chạy đua pháp lý, cô đã chấp nhận cách phân chia này.
Vì lẽ đó, bảy năm nay, Camille và Jeremy sống trong hai ngôi nhà khác nhau cùng hai người lớn truyền cho chúng hai cách dạy dỗ hoàn toàn trái ngược. Các cuộc thăm viếng “bên kia” diễn ra với tần suất thấp và bị kèm cặp sát sao. Camille chỉ được gặp mẹ hai tuần một lần vào Chủ nhật trong khi Sebastian đón tiếp Jeremy.
Cuộc hôn nhân với Nikki là con đường đưa anh xuống địa ngục nhưng thời kỳ đó đã qua lâu rồi. Sau nhiều năm, Sebastian đã lập lại được trật tự cuộc đời mình. Kể từ bây giờ, Nikki chỉ còn là một hoài niệm xa xôi. Chỉ còn lại những hình ảnh hiếm hoi gợi đến cuộc sống của cô qua Camille. Sự nghiệp người mẫu của cô chẳng được bền lâu; sự nghiệp diễn viên thì chưa bao giờ bắt đầu. Theo tin tức mới nhất, cô đã bỏ các buổi chụp hình, các buổi casting và giấc mơ sân khấu để chuyển sang hội họa. Qủa là tranh của cô đôi khi cũng được trưng bày trong các phòng tranh hạng hai ở Brooklyn nhưng danh tiếng của cô thì vẫn còn quá khiêm tốn. Còn đàn ông ư, họ vẫn cứ lướt qua đời cô. Chưa bao giờ trùng lặp, chưa bao giờ có đàn ông tốt. Dường như cô có biệt tài thu hút những kẻ sẽ làm khổ đời cô, những kẻ sẽ đoán ra điểm yếu của cô, sự mong manh của cô, rồi cố gắng lợi dụng những thứ đó. Tuy vậy, khi tuổi tác ngày một nhiều, cô dường như muốn ổn định đời sống tình cảm. Theo lời Camille, từ vài tháng nay cô duy trì quan hệ với một gã cớm của Sở Cảnh sát New York. Một gã kém cô đến mười tuổi, đương nhiên. Với Nikki, chưa bao giờ có chuyện gì đơn giản cả.
Tiếng chuông điện thoại kéo Sebastian ra khỏi cơn mê man. Anh nhìn căn phòng rồi mở to mắt. Hơi bối rối vì sự trùng hợp, số điện thoại mang tên “NIKKI NIKOVSKI” hiện trên màn hình.
Anh hơi khựng lại. Liên lạc giữa anh với vợ cũ đã đến mức hầu như không tồn tại. Năm đầu tiên sau khi ly hôn, họ vẫn thoáng thấy nhau mỗi khi diễn ra cuộc “trao đổi”, nhưng hiện giờ mối quan hệ ấy chỉ hạn chế ở một vài tin nhắn SMS thông tin thu xếp cuộc thăm nom hai đứa con mỗi tháng hai lần. Nếu Nikki đã mất công gọi điện, chắc chắn là có chuyện nghiêm trọng xảy ra.
Camille... Anh nghĩ khi mở máy.
- Nikki à?
- Chào anh, Sebastian.
Anh nhận ra ngay vẻ lo âu trong giọng nói của cô.
- Cô có chuyện gì vậy?
- Là Jeremy. Anh... mấy hôm nay anh có tin gì của con trai anh không?
- Không, nhưng mà sao?
- Tôi bắt đầu thấy lo. Tôi không biết nó đang ở đâu.
- Chuyện là như thế nào?
- Nó không đi học. Hôm nay, và cả hôm qua nữa. Di động của nó không liên lạc được và nó không ngủ ở nhà từ...
- Cô đùa chắc! Anh ngắt lời cô. Nó đi ngủ lang ư?
Cô không trả lời ngay. Cô đã đoán trước được cơn giận dữ của anh, những lời trách móc của anh.
- Đã ba đêm rồi nó không về nhà, rốt cuộc cô cũng thú nhận.
Hơi thở của Sebastian ngưng lại. Bàn tay anh co quắp trên điện thoại.
- Cô báo cảnh sát chưa?
- Tôi không nghĩ đó là ý hay.
- Tại sao?
- Anh đến đây đi, tôi sẽ giải thích với anh.
- Tôi sẽ đến, anh nói rồi ngắt máy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.