Edit: Joe
Thang Tam Viên đối với sự phối hợp của fans hoàn toàn không biết gì cả, chỉ dám trộm sờ sờ tai thỏ trên đầu, có chút hưng phấn ngẩng đầu hỏi Cố Ngạn: " Chúng ta chơi cái gì trước đây? "
Cố Ngạn liếc nhìn xung quanh, còn chưa nói gì, người quay phim đã mở miệng: " Chương trình đã có nhiệm vụ cho các hạng mục ở công viên cho hai người. "
Thang Tam Viên sửng sốt một chút: " Sao đạo diễn không nói trước là có vụ này. "
Người quay phim trầm mặc, đây là nội dung kịch bản thêm vào sau khi đạo diễn biết Cố Ngạn và Thang Tam Viên đạt được hạng nhất, nói là làm vậy để tăng cơ hội cho Cố Ngạn cùng Thang Tam Viên tạo ra thêm nhiều scandal, từ đó tăng tỉ lệ xuất hiện của chương trình.
Cố Ngạn liếc mắt nhìn người quay phim, trong mắt không có nhiệt độ dư thừa, trầm giọng hỏi: " Nhiệm vụ gì? "
Người quay phim thở phào một hơi, chỉ vào một phương hướng nói: " Nhiệm vụ đầu tiên là tham quan nhà ma. "
Thang Tam Viên nghe vậy đôi mắt trừng lớn,có chút lắp bắp nói: " Sao ngay đầu tiên đã muốn, muốn kích thích như vậy? "
Động vật nhỏ cậu thích nhất là thỏ, nhưng cũng sợ ma nhất.
"......Có thể đổi cái khác không? " Cố Ngạn liếc nhìn sắc mặt có chút tái nhợt của Thang Tam Viên, không khỏi nhíu mày.
Thang Tam Viên đầy cõi lòng chờ mong nhìn về phía người quay phim, mau nói có thể đi.
Anh chàng quay phim bị cậu nhìn đến thì có chút áy náy, nhưng vẫn không do dự lắc đầu: " Không được đâu. " Đây là đạo diễn chỉ định, cậu ta cũng không có cách nào cả.
Thang Tam Viên khóc không ra nước mắt, tại sao lúc nãy cậu lại nghĩ đi công viên giải trí sẽ rất vui? Nơi này không chỉ có những con thỏ cám dỗ cậu mà còn có địa phương khủng bố như nhà ma, nếu biết sớm phải đi nhà ma, cậu và Cố Ngạn nên nỗ lực để được vị trí thứ hai, cái gì cũng không phải làm chỉ cần nằm và nghỉ ngơi, không phải rất tốt sao!
Mặc kệ Thang Tam Viên có nguyện ý hay không, bọn họ cũng chỉ có thể hướng về phía nhà ma đi đến.
Nhà ma cách đó không xa chiếm diện tích rất lớn, trên nóc có một cái đầu lâu màu đen thoạt nhìn âm trầm khủng bố, hai con mắt lập lòe ánh sáng đỏ, xung quanh có vô số thứ giống như bộ xương chất thành đống, trông giống như một ngọn núi xương, bên ngoài đã tạo hình khủng bố như vậy thì bên trong chỉ cần nghĩ cũng biết nó kinh khủng như thế nào.
Thang Tam Viên đứng phía xa nhìn đều đã cảm thấy hô hấp khó khăn huống chi là đến gần, cậu đi từng bước nhỏ một, hận không thể đi càng chậm càng tốt.
Cố Ngạn cảm thấy tai thỏ trên đỉnh đầu cậu đều rũ xuống.
Khi nhân viên công tác của nhà ma phổ biến những điều cần chú ý thì Thang Tam Viên như rơi vào cõi thần tiên, cậu có chút chua xót, một lát nữa hình tượng Beta dung mãnh không sợ gì của cậu trong lòng fans sẽ một đi không trở lại.
Không được! Cậu không thể làm fans thất vọng!
Nhân viên công tác nói xong những điều cần chú ý thì đem cửa mở ra, Thang Tam Viên hít một hơi thật sâu.
Thang Tam Viên, mày có thể!
Cậu tự tiếp thêm tinh thần cho mình rồi bước vào, tuy rằng đã chuẩn bị sẵn sang nhưng khi cửa vừa mở ra, tiếng nhạc âm trầm khủng bố cùng với những trận gió đánh úp lại bất giác vẫn khiến chân cậu mềm nhũn, cậu nhìn thấy hành lang tối đen bên trong, đồng tử kịch liệt chấn động, cậu nắm lấy ngón tay của con thỏ bóng bay, bởi vì dùng sức quá mức mà trở nên trắng bệch.
Bước chân cậu dừng lại, do dự không dám bước tiếp bước thứ hai, lúc này một bàn tay trầm ổn hữu lực cầm lấy tay cậu, cậu khẩn trương ngẩng đầu nhìn lại, bắt gặp đôi mắt sâu như không chạm đáy của Cố Ngạn, bên trong lại ẩn chứa ôn nhu làm người khác an tâm.
Cố Ngạn trấn an vỗ vỗ tay cậu: " Đi theo em, không sao cả. "
Thang Tam Viên không tự giác gật gật đầu, hơi hơi thả lỏng một ít.
Cố Ngạn cười cười, nắm tay cậu bước vào trong, Thang Tam Viên không có chú ý tới động tác này có bao nhiêu thân mật, chỉ luôn nắm chặt lấy tay hắn, xung quanh tối đen như mực chỉ có bàn tay ấm áp của Cố Ngạn là làm người ta an tâm.
Hai người đi xuyên qua hành lang tối đen như mực, cuối cùng đi vào một căn phòng tối tăm, Thang Tam Viên ánh mắt khẩn trương đánh giá bốn phía.
Ngôi nhà ma này dựa theo một ngôi trường bỏ hoang để xây dựng, họ đi vài bước thì nhìn thấy một nơi như phòng học, tường phủ đầy mạng nhện, bàn học chi chít dấu tay đẫm máu, tấm bảng đen phía trước viết một chữ ' chết ' thật lớn màu đỏ, rõ ràng không có người nhưng thỉnh thoảng lại có âm thanh chói tai do phấn cọ lên bảng đen, như thể có một giáo viên đang giảng bài ở nơi họ không nhìn thấy.
Thang Tam Viên chỉ nhìn thoáng qua rồi vội thu hồi tầm mắt, cậu lo lắng trong phòng sẽ đột nhiên nhảy ra đồ vật đáng sợ gì đó.
Nhưng cậu vừa thu hồi tầm mắt, phía sau đã bị một đôi tay lạnh như băng vỗ một cái, cả người cậu đột nhiên cứng lại, không dám quay đầu lại, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, cậu đang không biết làm thế nào liền nghe được một giọng nam u ám ở phía sau nói: " Thưa thầy, đề này em không biết làm, thầy có thể giảng cho em được không? "
" A a a a a....... " Thang Tam Viên hét lên rồi nắm lấy tay Cố Ngạn, lấy tốc độ chưa từng có chạy như điên về phía trước.
Người quay phim chạy theo phía sau, thật vất vả mới đuổi kịp tốc độ của họ.
Màn hình vì người chạy nên bị rung lắc chấn động, bình luận một mảnh đau lòng:
[ Tổ chương trình ma quỷ, vậy mà bắt Viên bảo đi vào nhà ma, không biết rằng lá gan cậu ấy rất nhỏ sao? Lúc trước có một chương trình chỉ yêu cầu cậu ấy đọc truyện ma mà cậu ấy còn run lên sợ hãi hàm răng run lập cập. ]
[ Ô ô ô, đau lòng Viên bảo, lúc trước cậu ấy còn cho rằng chính mình che dấu rất tốt, hôm nay sở thích thích thỏ cùng với việc sợ quỷ tất cả đều bại lộ, hôm nay lại là một ngày mắng mỏ tổ chương trình. ]
[ Không có việc gì, chúng ta cứ tiếp tục giả vờ không biết, đợi lát tui phát mấy cái Weibo nói Viên bảo vì hiệu quả của tổ chương trình làm ra bộ dáng sợ hãi rất giống. ]
[ Nhóm đại V nhớ chuyển tiếp một chút, nhất định không thể để Viên bảo biết mình đã bị lộ. ]
[.........Người qua đường tỏ vẻ, mối quan hệ giữa nghệ sĩ nhà mấy người cùng fans rất tốt nha. ]
..........
Thang Tam Viên vẫn chạy như điên cho đến khi ra khỏi phòng học mới ngừng lại, cậu dựa vào tường thở hổn hển mới phát hiện ra họ đã đến một nơi như WC của trường, một dãy WC nối liền với ánh đèn xanh mờ ảo xung quanh, bên tai thỉnh thoảng có tiếng chuột vang lên, còn có tiếng xả nước đứt quãng, nhưng rõ ràng nơi đây không có người, các bồn nước lại lần lượt từng cái một xả nước.
Trong đầu Thang Tam Viên hiện ra rất nhiều hình ảnh âm trầm khủng bố, cậu nhắm hai mắt lại, năm chặt lấy tay Cố Ngạn, tựa như bắt được cọng rơm cứu mạng, cậu không dám mở mắt, chỉ có thể đi theo Cố Ngạn tiến về phía trước.
Cố Ngạn cười cười không rõ lý do, nắm tay cậu đi từng bước về phía trước, thỉnh thoảng chú ý vật cản dưới chân nhắc cậu chú ý.
Lúc hai người chuẩn bị bước ra khỏi WC, âm nhạc khủng bố xung quanh bỗng nhiên dừng lại, bên trong một mảnh an tĩnh, vài âm thanh sột soạt vang lên, màng nhĩ Thang Tam Viên căng phồng, nổi hết da gà, lúc này một tiếng kinh hãi thật bùng nổ trên đầu, Thang Tam Viên phản xạ có điều kiện mở to mắt.
Ngay lúc cậu mở to mắt, từ trên trần nhà rớt xuống một nữ ' quỷ ' với mái tóc dài cùng thất khiếu chảy máu, đôi mắt không tròng đối diện với Thang Tam Viên, máu từ trong cái miệng lớn không ngừng trào ra, cái lưỡi dài từ trong miệng thè ra.
"..... A a a a a b aba!!! " Thang Tam Viên sau một phút ngắn ngủi hít thở không thông, thì điên cuồng hét lên, xoay người liền nhào vào lồng ngực Cố Ngạn, toàn thân run bần bật.
Cố Ngạn bị kêu ' ba ba ' cong môi, nếu đổi một cảnh tượng khác, Thang Tam Viên kêu lên như vậy hẳn sẽ càng dễ nghe. ( biến thái quá)
Con ' quỷ ' kia trong miệng kêu thảm, đang muốn xông lên hù dọa Thang Tam Viên thì Cố Ngạn lạnh lùng nhìn hắn một cái, hắn ôm chặt Thang Tam Viên, trấn an sờ sờ sau gáy cậu, nhìn chằm chằm con ' quỷ ' kia lạnh lùng nói: " Biến. "
" Không đi! Không đi! Anh không muốn đi ra..... " Thang Tam Viên ôm chặt lấy eo Cố Ngạn, đem đầu vùi trong lồng ngực hắn run rẩy hét lên, giọng nói không tự giác có chút nức nở, giống như chỉ cần Cố Ngạn đem đẩy cậu ra là cậu có thể khóc ngay lập tức.
Cố Ngạn bất đắc dĩ cười cười, xoa xoa đầu Thang Tam Viên, thanh âm ôn nhu nói: " Không có nói anh đâu. "
Hắn nói xong lại lần nữa lạnh băng vô tình nhìn về phía nhân viên giả quỷ.
Nhân viên: "...... " Tốc độ thay đổi sắc mặt nhanh như lật bánh tráng.
Ánh mắt Cố Ngạn tựa như băng giá, nhân viên bất giác run lên.
Vốn dĩ tổ chương trình đã cùng hắn chào hỏi qua, kêu hắn đi hù doạ Thang Tam Viên, nhưng bây giờ hắn ta có chút do dự, hắn không chút do dự cúi đầu trước thế lực tà ác, từ
Hắn ta thu lại chiếc lưỡi thật dài của mình, động tác lưu loát bò trở lại trần nhà, chờ đợi để hù dọa người khác.
Cố Ngạn đợi nhân viên công tác trốn kỹ mới vỗ vỗ lưng Thang Tam Viên: " Được rồi, ' quỷ ' đã rời đi rồi. "
Thang Tam Viên không dám mở mắt, co rúm trong vòng tay Cố Ngạn không chịu rời đi, thanh âm yếu ớt thương lượng: " Chúng ta cứ thế này đi ra ngoài được không? "
Cố Ngạn cười gật đầu, giả bộ miễn cưỡng: " Được rồi. "
Hai người ôm nhau đi ra ngoài, Thang Tam Viên gắt gao ôm chặt eo Cố Ngạn từng bước một dịch ra bên ngoài, mỗi khi có ' quỷ ' chạy ra dọa người, Cố Ngạn lại lạnh nhạt trừng trở về, đem Thang Tam Viên ôm chặt trong ngực.
Cố Ngạn một đường ' hung thần ác sát ' che chở Thang Tam Viên, nhưng thật ra không có ai dám tiến lên hù dọa Thang Tam Viên, hai người một đường thuận lợi đi ra.
Khi đến gần cửa, Cố Ngạn bỗng nhiên dừng bước, đứng im không động đậy.
Thang Tam Viên nhắm mắt lại, có chút khẩn trương bắt lấy vạt áo hắn hỏi: " Sao vậy? Làm sao lại dừng lại? "
Cố Ngạn sờ sờ sau đầu, thanh âm có chút nghiêm túc trầm giọng nói: " Nơi này rất đáng sợ, em cũng có chút sợ hãi, anh không đừng mở mắt, em sẽ bảo vệ anh. "
Thang Tam Viên lập tức nức nở ôm hắn càng chặt, hận không thể đem thân thể mình hòa vào trong người Cố Ngạn, xúc động nói: " Em thật tốt Cố Ngạn, cảm ơn em đã bảo vệ anh..... "
Người quay phim: "....... " Lương tâm cậu không thấy đau sao?
Nhân viên của nhà ma: "....... " Tâm của người này thật đen tối, tôi rất muốn tiến lên vạch trần hắn.
Trong phòng phát sóng trực tiếp fans cũng nhịn không được:
[......Tui giống như thấy được toàn bộ quá trình Viên thỏ con nhà tui bị dụ dỗ bắt cóc. ]
[ Tui nhất định là chanh tinh chuyển thế nếu không sao tui lại cảm thấy chua như vậy, tui cũng muốn được Cố Ngạn ôm, có Cố Ngạn ở đây, nhà ma gì đó cũng không sợ. ]
[ Tui muốn lên án, Cố Ngạn nhà mấy người khi dễ người. ]
[......Hành vi của Idol, xin đừng áp lên người fans. ]
[ Tui có lý do hoài nghi bọn họ đang yêu đương nhưng tui không có bằng chứng. ]
..........
Cố Ngạn ôm Thang Tam Viên đứng đó một hồi mới ôm Thang Tam Viên ra khỏi nhà ma: " Đi ra rồi, anh mở mắt đi. "
Thang Tam Viên chậm rãi mở mắt ra, sau khi thích ứng với ánh sáng, cậu rốt cuộc cũng thấy được ánh dương tươi đẹp bên ngoài.
Cậu quay đầu lại nhìn thoáng qua, xác nhận chính mình thật sự đã ra khỏi ngôi nhà ma ảm đạm không có ánh sáng, cậu không khỏi sưng sướng nhảy lên, ánh mắt cười cười như hai hình trăng lưỡi liềm nhỏ, cậu nhìn Cố Ngạn nói: " Cố Ngạn, em thật là một người tốt! "
Cố Ngạn khẽ mỉm cười, giơ tay chỉnh lại tai thỏ trên đầu cậu.
Người quay phim: "...... " Tôi cái gì cũng không nhìn thấy.
Fans: "....... " Viên bảo, con tỉnh lại đi.
__________
Có nhiều chỗ tui dịch lấn cấn lắm. Cái chỗ dịch ở nhà ma tui cứ thấy buồn cười thế nào ý. Tui định đăng cái ảnh mấy cái nhà ma nhưng tui cũng có phần sợ với cả tui còn lương thiện lắm nên thôi.:)))