Bé Con Xuyên Thành Sủng Muội Của Các Lão Đại

Chương 13: Ba ba muốn xuất ngoại!




Editor _ Beta: Hi Văn
Chương 13: Ba Ba muốn xuất ngoại!
_______________________________
Thời điểm Thời Tư Mộc đuổi tới bệnh viện thấy Lâm Đình đang ngồi ở bên ngoài thần sắc lo lắng, mà Thời Diễn cùng Thời Kiến Thành đang ở phòng cấp cứu theo dõi bác sĩ xử lý miệng vết thương.
Hắn hướng tới Lâm Đình gật đầu, cũng coi như là chào hỏi.
Ngay lúc sau Di Di đã bị Thời Diễn ôm ra tới.
Trên khuôn mặt trắng nõn của cô bởi vì một miếng băng gạc mà trở nên nổi bật, nguyên bản có phần thiếu tinh thần, nháy mắt bừng sáng khi nhìn thấy Thời Tư Mộc:" Tam ca tới rồi"
"Di Di, còn đau không?"
Thời Tư Mộc trên mặt đầy vẻ lo lắng, sau khi xác định Di Di không có vấn đề gì mới yên lòng xuống.
Di Di lắc đầu: "Em không thấy đau nữa"
Thời Tư Mộc quay đầu lại nhìn thoáng qua biểu tình vẫn còn đang bàng hoàng của Lâm Đình, tiến lên một bước nhỏ giọng hỏi: " Đình tỷ chuyện gì đã xảy ra ở đó, tại sao lại kêu nhìn thấy một con chuột bay tới?"
Thời Diễn theo ánh mắt Thời Tư Mộc nhìn thoáng qua Lâm Đình.
Trong nháy mắt này không có cái gì quá nhiều tình cảm, nhưng đối với Lâm Đình mà nói, đây mới là điều đáng sợ nhất.
Thời Kiến Thành: "Ngươi đến xem Lâm Đình đi"
Thời Diễn gật đầu, đem Di Di đặt vào trong lòng Thời Tư Mộc, hướng về phía Lâm Đình đi đến, hắn không có ngồi xuống, chỉ đứng bên cạnh cô, biểu tình vô cùng lãnh đạm, không giống như cách đối xử với người yêu:" Anh đưa em về nhà"
Lâm Đình cả kinh, cô ngước mắt lên bắt gặp sự lạnh nhạt dưới đáy mắt của Thời Diễn, tức khắc đứng lên nắm lấy cánh tay hắn, vội vàng vì chính mình giải thích:" A Diễn, em thật sự không phải cố ý"
Cô ta biết rằng Thời gia sẽ không có chuột, nhưng lúc đó, cảnh tượng lũ chuột lao về phía cô hiện ra trước mắt.
Thậm chí hiện tại cô hồi tưởng lại đều vẫn cảm thấy ghê tởm.
Cô chính là thật sự không phải cố ý đẩy ngã Di Di, cô tưởng cùng con bé tạo dựng mối quan hệ tốt còn không kịp, làm sao có thể sẽ đẩy con bé.
Thời Diễn nhìn thoáng qua tinh thần sắc mặt Lâm Đình thấy không được tốt lắm, so với sự lạnh nhạt vừa rồi lại thêm một chút quan tâm" Gần đây có khả năng là em đã chịu quá nhiều áp lực, anh đưa em về nhà nghỉ ngơi một chút "
Nói xong, Thời Diễn nắm tay Lâm Đình đi về phía trước, Lâm Đình tuy rằng vẫn đứng ở cạnh Thời Diễn, nhưng vẫn là có chút không biết làm sao: "A Diễn! "
Thời Diễn không có phản ứng Lâm Đình, một đường lái xe không nói chuyện trở lại Lâm gia, khi Lâm Đình xuống xe, hắn ngước mắt lên khuyên: " Em trở về nghỉ ngơi cho tốt đi, Di Di không có việc gì đâu, em không cần quá mức tự trách mình "
Lâm Đình nắm chặt cửa xe tay ba phần, sau đó ngẩng lên khuôn mặt đáng thương tràn đầy vẻ xin lỗi:" Ngày khác em sẽ tới cửa xin lỗi, dù sao Di Di cũng là vì em nên mới bị thương"
Thời Diễn không có từ chối: " Được, em vào nghỉ ngơi trước đi, mấy ngày nữa anh tới đón em"
Lâm Đình nói xong liền xuống xe, nhìn Thời Diễn lái xe rời đi.
Cô đứng ở ven đường, ánh mắt nhu nhược đáng thương biến mất.
Cô ta cùng Thời Diễn yêu nhau lâu như vậy, tự nhiên biết Hạ Diễn trong hoàn cảnh nào có tức giận hay không, mặc dù Thời Diễn không trách cô ta về chuyện này, nhưng thái độ của hắn đối với cô rõ ràng lãnh đạm hơn rất nhiều.
Nói là để cho cô ta nghỉ ngơi, bất quá chính là nói bọn họ gần nhất không cần lại gặp mặt, cũng đừng tới làm phiền hắn.
Ở nơi Lâm Đình nhìn không thấy, một con tiểu hung thú đang phía trên ngồi trên cành cây quan xác cô ta.
"Khanh khách, thơm quá a"
——
Thời Diễn về đến nhà, thấy Di Di đang cùng Thời Tư Mộc dọn dẹp đống Lego dưới đất, trong khi Thời Kiến Thành đang ngồi trên phòng khách uống trà, cười ha hả nhìn.
Cảnh tượng này khiến Thời Diễn sững sờ trong giây lát
Hắn chợt nhớ ra, gần nhất thật lâu rồi hắn không có trở lại căn nhà của chính mình, bình thường sau mỗi lần tan tầm thói quen đều là trở về căn nhà cách không xa công ty.
Mọi chuyện hết thảy dường như bắt đầu từ Di Di.
Di Di như là một tiểu phúc tinh chiếu rọi cái gia đình này, làm mọi người trong nhà bất tri bất giác mà thay đổi rất nhiều.
Khi Thời Kiến Thành nghe được tiếng mở cửa, hắn ngẩng đầu nhìn về phía cửa: "Đưa Lâm Đình về nhà rồi sao?"
" Đã đưa trở về rồi, cô ấy có thể là bị ảo giác do nghỉ ngơi không tốt trong thời gian gần đây.”
" Sau khi Thời Diễn nói xong với Thời Kiến Thành, liền nhìn về phía Di Di bên này, đối với Thời Tư Mộc nói: " Tại sao ngươi không cho Di Di nghỉ ngơi?"
Thời Tư Mộc ngẩng đầu: "Di Di tinh thần khá tốt, một hai phải nháo muốn cùng ta tới dọn dẹp"
" Em không có việc gì đâu"
Di Di đứng dậy đi đến bên người Thời Diễn, chủ động kéo tay hắn, quơ quơ hỏi: "Đại ca, Đình tỷ tỷ không có việc gì chứ"
Di Di có chút chột dạ.
Gia gia nói qua hầu hết các thần thú sinh ra với điềm lành giống như Long tộc tâm tính đều là lương thiện. Nếu bọn họ lợi dụng thần lực để đi trêu cợt, hãm hại người khác, thì thần lực liền sẽ phản phệ ở trên người.
Di Di ngay từ đầu là không tin.
Nhưng hiện tại cô đã tin rồi.
Ô ô ô tuy rằng không còn đau nữa, nhưng vết máu đó thật sự xấu xí a
Thời Diễn thấy Di Di nhìn vào hai mắt của mình tựa hồ có chút tự trách, khóe miệng giơ lên: " Di Di của chúng ta thật là quá hiểu chuyện, không quan hệ, Đình tỷ tỷ chỉ là không có nghỉ ngơi tốt thôi "
Thời Diễn chỉ có thể giải thích ảo giác của Lâm Đình xuất hiện chỉ vì không có nghỉ ngơi tốt, bằng không hắn cũng không nghĩ ra được lý do gì khác.
Tổng không thể nói là thần kinh có vấn đề đi.
Thời Kiến Thành đi đến bên người Di Di: "Di Di, để dì Lưu đưa con đi tắm rồi chúng ta đi ngủ được không? Ngày mai chúng ta còn phải dậy sớm đi nhà trẻ nga "
"Dạ!" Di Di dùng sức gật gật đầu.
Hôm nay đi nhìn nhà trẻ, cũng không có cái gì khủng bố nha.
Ngày mai cô lại có thể nhìn thấy được thật nhiều bằng hữu mới, ngẫm lại còn có chút kích động.
Dì Lưu đưa Di Di vào hòng tắm, Thời Kiến Thành ngồi ở trên sô pha đem cả Thời Diễn cùng Thời Tư Mộc đều gọi lại.
Thời Kiến Thành nói: "Ngày mai ta muốn ra nước ngoài một chuyến, phòng thí nghiệm bên đó xảy ra chút vấn đề, dữ liệu của chúng ta bị làm sai
Thời Diễn khẽ nhăn mày.
Họ đều biết rằng một khi Thời Kiến Thành ra nước ngoài vì lý do công việc thì sẽ phải mất một thời gian dài, Di Di mới đến cái nhà này còn không có lâu, nếu Thời Kiến Thành xa nhà lâu như vậy bọn họ sợ Di Di sẽ thương tâm.
Hai đứa nhi tử đều không nói chuyện, Thời Kiến Thành tiếp tục nói: "Hẳn là sẽ không quá lâu, ta sẽ trở về liền sau khi đem dữ liệu này điều tra rõ ràng"
Vốn dĩ trọng tâm công việc của phòng thí nghiệm đã được chuyển về Trung Quốc, chính là cái này số liệu này có từ trước kia, ta không thể nhìn mà bỏ sót được "
Thời Diễn dựa vào trên sô pha khuyên: "Ba, phòng thí nghiệm cũng không phải chỉ có ngài một người, ngài cũng nên nghỉ ngơi đi "
Thời Tư Mộc không nói gì, hắn vẫn là ít nói như mọi khi, giống như trừ bỏ ở trước mặt Di Di, ở thời điểm khác hắn đều nói rất ít.
Thời Kiến Thành cũng không trông mong vào Thời Tư Mộc có thể cùng hắn nói điều gì xuất phát từ nội tâm, hiện tại Tư Mộc không có rời đi phòng khách trở lại phòng riêng của chính mình cũng đã thực không tồi rồi.
Thời Kiến Thành thở dài một hơi: "Không bỏ xuống được, đây là ước mơ của mẹ ngươi"
Phòng khách một trận trầm mặc.
Cho đến khi Di Di từ phòng tắm bước ra.
Cô đẫm lên đôi dép còn dính nước phốc phốc chạy đến sofa, nhìn thấy ba phụ tử trầm mặc thất thần liền không hiểu ra sao:"Di, ba ba cùng đại ca, tam ca như thế nào không nói lời nào nha"
"Di Di, lại đây"
Thời Kiến Thành tiếp đón Di Di lại đây, để Di Di đã đi tới mới nói: "Ba ngày mai muốn đi ra ngoài một chuyến, Di Di liền đi theo ba cái ca ca có được không"
Di Di có chút không tha, hai cái mắt to chớp chớp: "Ba ba muốn đi thật lâu sao?"
Cô rất thích nhân loại ba ba, và không muốn ba ba nhân loại rời đi.
Thời Kiến Thành vẫn là không yên tâm dặn dò: "Sẽ không đâu, ba ba sẽ trở về sớm thôi, nhưng Di Di phải nghe lời ca ca nói, và đi nhà trẻ thật tốt "
Di Di đáp ứng thật sự mau:" Dạ được!"
Mỗi khi Di Di hứa đều sẽ nhánh chóng đáp lại một cách trịnh trọng, điều này khiến mọi người muốn trêu chọc con bé phải hứa thêm nhiều lần nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.