Bên Em Tháng Đổi Năm Dời

Chương 16:




Tác giả: Thời Tinh Thảo
Editor: Lemon
Bóng đêm nồng đậm, bầu không khí trong xe vô cùng quỷ dị.
Ngụy Tiểu Văn ôm túi của mình, ngồi trên ghế phụ tận lực thu nhỏ cảm giác tồn tại.
Tài xế có nề nếp mà lái xe, làm như cái gì cũng không biết.
Mà hai người ngồi phía sau…… im lặng không nói một lời, một lát sau Thẩm Mộ Xuy mới gian nan từ trong cổ họng nghẹn ra mấy chữ: “Sao vừa rồi anh lại nói như thế?”
Lúc cô hỏi ra lời này trong lòng bỗng ôm chút hy vọng.
Thẩm Mộ Xuy nhìn chằm chằm người đàn ông bên cạnh.
Du Tùy chống tay trên cửa sổ, làm như không có chuyện gì hỏi: “Anh nói gì?”
“……”
Anh tạm dừng một chút, đột nhiên cười: “Anh nói sai rồi sao?”
Nhìn cặp mắt to đầy mê mang của Thẩm Mộ Xuy, Du Tùy nhích lại gần cô, giọng trầm thấp gợi cảm: “Vốn chúng ta ở cùng một chỗ mà.”
“Vậy cũng ——”
“Hử?” Du Tùy nhướng mày, ánh mắt sáng quắc nhìn cô.
Thẩm Mộ Xuy cứng họng, vội vàng dời tầm mắt nhìn ra ngoài cửa xe: “Không có gì.”
——vậy cũng không nên nói chúng ta ở cùng một chỗ.
Những lời này có bao nhiêu làm người khác hiểu lầm chẳng lẽ Du Tùy không biết sao?!
Thẩm Mộ Xuy rất muốn hỏi anh, nhưng nhìn gương mặt gần trong gang tấc này đột nhiên cô lại hỏi không ra lời.
Có lẽ…… Du Tùy chỉ là thuận miệng nói thôi, lời ít mà ý nhiều.
Thẩm Mộ Xuy cho rằng bản thân nghĩ nhiều.
Nương ánh sáng ngoài cửa sổ chiếu vào, Du Tùy nhìn thấy vành tai đang đỏ lên của cô, trong mắt hiện lên ý cười.
“Vừa rồi là học trưởng ở học viện âm nhạc em theo học?”
“Dạ? Vâng.”
Thẩm Mộ Xuy hoàn hồn, nhìn anh: “Anh tới một mình sao?”
Du Tùy lắc đầu: “Bọn Tưởng Chu cũng tới, nhưng xem em biểu diễn xong liền đi rồi.”
“Thật vậy sao?”
Du Tùy cười, vỗ vỗ đầu cô, “Thật.”
Thẩm Mộ Xuy chớp mắt, vẻ mặt chờ đợi nhìn anh.
Du Tùy ngầm hiểu, dừng một chút nói: “Tiến bộ rất nhiều.”
“Đó là tất nhiên.” Nói đến chủ đề này, Thẩm Mộ Xuy tương đương có tự tin: “Đây chính là sở trường của em mà.”
Du Tùy “Ừ” một tiếng, không tiếng động cười cười.
Lúc cô kéo đàn cello có thể làm anh liếc mắt một cái liền luân hãm.
Nghĩ đến đây Du Tùy còn vô cùng chân thành khen một câu: “Anh rất thích.”
Lúc này Thẩm Mộ Xuy mới cảm thấy được những người khác khích lệ giống như đều không tính là gì.
Nhiều người vỗ tay cũng không thắng nổi người mình thích nói một câu ——anh thích, anh thích nghe cô kéo đàn, anh cảm thấy cô kéo đàn rất êm tai, rất lợi hại.
Trong lỗ tai như đốt “pháo hoa”, khóe môi Thẩm Mộ Xuy nhếch lên, xinh đẹp diệu dàng nói: “Cảm ơn Tùy Thần.”
Trong mắt Du Tùy tràn đầy ý cười, chỉ cười với một mình cô.
Anh nâng tay bóp nhẹ mũi cô, ung dung nói: “Vui như vậy?”
Thẩm Mộ Xuy ngẩn ra, gật gật đầu: “Vui chứ.”
Anh khen em, sao em có thể không vui.
Hai người ngồi phía sau trò chuyện, không khí hài hòa.
Đột nhiên, Ngụy Tiểu Văn ở phía trước vẫn luôn giả làm người tàng hình quay đầu lại, hoảng sợ nhìn về phía Thẩm Mộ Xuy: “Chị Ngủ Ngủ.”
“Sao vậy?” Thẩm Mộ Xuy sửng sốt, nhìn cô nàng đang khẩn trương.
Ngụy Tiểu Văn giơ di động trợn tròn mắt, hít sâu một chút nói: “Chị lên hot search rồi!!”
“……”
Tối nay nhà dương cầm thiên tài Cố Thiên Khung diễn tấu, người chú ý không ít. Hơn nữa, Cố Thiên Khung có không ít bạn là ca sĩ, đêm nay diễn tấu trong nước, người tới ủng hộ rất nhiều.
Đương nhiên, không ít người đi theo idol tới.
Các cô ôm tâm lý cùng thưởng thức dương cầm với idol, nghiêm túc lắng nghe.
Lúc ban đầu xác thật bị khúc dương cầm làm cho kinh ngạc, nhưng rốt cuộc Cố Thiên Khung cách các cô quá xa, cũng chỉ là thái độ thưởng thức, thẳng đến lúc Thẩm Mộ Xuy bước ra, mọi người mới điên cuồng lên.
Thẩm Mộ Xuy click mở bảng hot search, cô đã bay lên đến vị trí thứ năm.
Thẩm Mộ Xuy diễn tấu đàn cello.
Thẩm Mộ Xuy hít sâu một hơi, click mở vào xem.
Thình lình đập vào mắt là bài viết của một Weibo: @ Tiểu Cửu Cửu yêu âm nhạc: Fuck! Hôm nay đi theo bước chân idol nghe nhà dương cầm Cố diễn tấu, kinh hỉ phát hiện Thẩm Mộ Xuy là khách mời đặc mời, hai người cùng nhau hợp tấu một khúc, quá hay luôn!!! Mẹ tôi ơi, tôi hiện tại mới biết được dương cầm cùng đàn cello phối hợp với nhau lại dễ nghe như vậy, đúng là vô cùng kinh ngạc!! Cuối cùng muốn khen Thẩm Mộ Xuy quá xinh đẹp a a a a a, quả thực là thần nhan, chụp mấy tấm ảnh cho mọi người thưởng thức [ hình ảnh ].
Cô click mở ảnh chụp xem, là dùng camera điện thoại chụp lại, từ lúc ban đầu cô an tĩnh ngồi ở chỗ kia, đến kéo đàn, đến cười với khán giả, vài tấm trạng thái an tĩnh biểu tình không giống nhau (?), cùng với ba tấm ảnh chụp trạng thái động, đều chứng minh mỹ mạo người trong ảnh.
Người trên sân khấu mặc váy lễ phục, da trắng như sứ, xương quai xanh hấp dẫn, mặt mày tinh xảo, cổ thiên nga càng thêm trắng sáng, nhất cử nhất động đều mang tư thái riêng, nói khuynh quốc khuynh thành cũng không quá, càng quan trọng là ——vô cùng có khí chất, là loại khí chất vượt qua người bình thường, làm người khác vừa nhìn thấy liền không dời mắt được.
【 a a a a a a tỷ muội có cùng suy nghĩ!! Tối hôm nay tôi cũng có đi, má ơi, tôi phát hiện Thẩm Mộ Xuy thật sự quá bắt mắt, quả thực quá trâu bò! 】
【 cái khác không nói, thần nhan này quá đáng đánh, sao có thể đẹp như vậy chứ!! 】
【 hóa ra thật sự có người có thể đẹp đến như vậy. 】
【 các cô không phát hiện sao, cô ấy tham gia tiếng ca hay nhất cũng rất đẹp đó! Bất quá ở đó không mặc váy lễ phục, là trang phục bình thường, ảnh chụp này quá tiên khí! 】
【 nói thật, cho dù Thẩm Mộ Xuy không có tài hoa gì, chỉ cần dựa vào gương mặt này tôi cũng có thể xem ba ngày ba đêm không chán. 】
【tỷ muội lầu trên, tôi phải phổ cập kiến thức cho cô một chút, Thẩm Mộ Xuy vô cùng có tài hoa!! Cô ấy là thí sinh chơi đàn cello người Trung Quốc nhỏ tuổi nhất bước lên sân khấu quốc tế đấy, thậm chí là nổi tiếng toàn thế giới, mười mấy tuổi đã bắt đầu có buổi diễn tấu cá nhân, đồng thời còn là học sinh nhỏ tuổi nhất của một học viện âm nhạc nổi tiếng, là đệ tử duy nhất của Mỗ đại sư nào đó……】
【 còn nữa…… Thẩm Mộ Xuy không chỉ giỏi âm nhạc, những cái khác đều vô cùng xuất sắc, tóm lại cô gái này quá xuất sắc, người bình thường có thể so sao. 】
【 xem xong lầu trên phổ cập khoa học, tôi quỳ trước Thẩm Mộ Xuy, lúc trước tôi không nên cười nhạo cô ấy leo lên vị trí giữa của Tùy Thần ……】
【 bọn tỷ muội, nghe tôi khuyên một câu, đi lên mạng tìm kiếm các buổi diễn tấu của Thẩm Mộ Xuy nghe đi, các cô cũng sẽ quỳ giống như tôi. 】
……
Thẩm Mộ Xuy nhìn những bình luận đang thổi phồng mình có chút muốn cười.
Du Tùy cũng thấy được, cười cười hỏi: “Đã quen chưa?”
Thẩm Mộ Xuy có chút đau đầu: “……Không quen lắm.”
Cô không thích lên hot search.
Du Tùy cúi đầu nhìn cô: “Muốn tìm người kéo xuống hay không?”
Thẩm Mộ Xuy suy nghĩ “Lần này không được, nhiều người thấy như vậy, kéo hot search xuống giống như là giấu đầu lòi đuôi, hơn nữa em cũng tham gia tiết mục kia.”
Về sau không chừng còn sẽ phát sinh nhiều chuyện khác, cũng không thể nhiều lần đem hot search kéo xuống.
Du Tùy hiểu rõ: “Vậy em đừng để ý bình luận trên mạng, tốt thì xem, xấu thì trực tiếp bỏ qua.”
“Vì sao?”
Du Tùy bỗng dưng cười lên, ánh mắt cực nóng nhìn cô: “Em chỉ có tốt thôi.”
“……”
“Nói bậy.” Thẩm Mộ Xuy đỏ mặt phản bác: “Em đâu có tốt như vậy.”
Du Tùy cũng không nói nhiều, nhàn nhạt nói: “Anh nói tốt là tốt.”
Thẩm Mộ Xuy: “……”
Cô “Ồ” một tiếng, cúi đầu tiếp tục lướt Weibo.
Vành tai đỏ hồng bại lộ cảm xúc chân thật của cô lúc này.
Đêm nay, các võng hữu đối với giám khảo Thẩm Mộ Xuy lại hiểu biết nhiều hơn.
Một cô gái ưu tú như vậy quả là làm mọi người kính nể, còn fans Du Tùy cũng đều sôi nổi tỏ vẻ: Cô ấy đánh rớt Du Tùy ngồi trên vị trí giữa về tình cảm có thể tha thứ.
Rốt cuộc đó là tiết mục âm nhạc.
Sau khi về đến nhà, Thẩm Mộ Xuy đã có chút buồn ngủ, nhưng lại ngủ không được.
Đấu tranh một lát, cô từ trên giường bò dậy quấy rầy Cố Thư.
“Alo.” Giọng Cố Thư bên kia bị đánh thức truyền đến.
Thẩm Mộ Xuy cười “Ngủ rồi sao?”
“Ừm.” Cố Thư nhắm mắt: “Đại tiểu thư, hơn nửa đêm cậu không ngủ là đang muốn làm gì đây?”
Thẩm Mộ Xuy bĩu môi, nhìn ánh trăng ngoài cửa sổ: “Tớ ngủ không được.”
Cố Thư: “…… Cho nên cậu gọi sang quấy rầy tớ?”
“Không được sao?”
Cố Thư không còn gì để nói, tự nói với bản thân Thẩm Mộ Xuy là bạn tốt nhất của mình, đừng nóng giận đừng nóng giận.
Sau khi niệm vô số lần Cố Thư mới trái lương tâm nói: “Có thể. Nhưng sao cậu không đi quấy rối Du Tùy đi?”
Thẩm Mộ Xuy: “……có thể anh ấy ngủ rồi.”
Cố Thư không thể nhịn được nữa, giận dữ hét lên: “Người chị em! Du Tùy ngủ, tớ cũng ngủ. Đã giờ này rồi!!”
Thẩm Mộ Xuy sửng sốt, buột miệng thốt ra: “Chị em tốt, cậu nói câu này có nghĩa khác nha.”
Cố Thư: “……”
“Được rồi, cho tớ rút lại. Ý tớ là đã giờ này rồi mọi người đều đã ngủ hết.”
“Tớ không nha.”
Cố Thư: “……”
Tôi nhịn!!
Náo loạn một hồi Cố Thư cũng tỉnh ngủ.
Cô ấy ai u một tiếng: “Nói đi, hôm nay sao lại mất ngủ, nói thật số lần cậu mất ngủ vô cùng ít ỏi, nói cho tớ nghe tình hình hôm nay thế nào.”
Thẩm Mộ Xuy trở mình, nhìn chằm chằm trần nhà thở dài: “Không biết, chính là không có nguyên nhân mất ngủ.”
Cố Thư: “…… Vậy cậu đi luyện đàn đi.”
“Ồ.”
Đến cuối cùng, hai người nói tàu lau hơn nửa tiếng đồng hồ, Thẩm Mộ Xuy cuối cùng cũng mệt mỏi.
Cúp điện thoại, hẹn ngày hôm sau cùng nhau ăn cơm, hai người đều ngủ say.
Hôm sau Thẩm Mộ Xuy ngủ đến tự nhiên tỉnh.
Cô lấy di động qua nhìn, 12 giờ. Di động còn nhận được không ít tin nhắn, có mẹ cô cùng em trai gửi tới, còn có Du Tùy cùng Cố Thư.
Thẩm Mộ Xuy trả lời Chu Túy Túy trước, lại trả lời Cố Thư, cuối cùng mới là Du Tùy.
Cô bò dậy rửa mặt, trực tiếp đi sang nhà đối diện.
Lúc Thẩm Mộ Xuy vào cửa, nhà Du Tùy đầy mùi đồ ăn.
Nháy mắt Thẩm Mộ Xuy liền đói bụng.
“Anh đang nấu gì vậy, thơm quá đi.”
Du Tùy quay đầu lại nhìn cô: “Đói bụng không?”
“Ừm Ừm.”
Gương mặt cô trắng nõn nghịch ngợm chớp mắt.
Du Tùy cúi đầu nhìn, hầu kết lăn lăn, có loại động tâm nói không nên lời.
Anh dời tầm mắt, ho nhẹ một tiếng: “Có món sườn em thích ăn.”
“Hôm nay anh đi siêu thị sao?”
Du Tùy: “……Kêu Tiền Bằng đưa qua.”
“À~.”
“Em ngồi xuống trước đi, xong ngay đây.”
“Vâng.”
Thẩm Mộ Xuy ngồi trước bàn cơm yên tĩnh chờ đợi, cô cúi đầu chơi di động, làm Thẩm Mộ Xuy ngoài ý muốn chính là…… đã qua một đêm mà hot search kia còn chưa hoàn toàn rớt xuống, thậm chí còn đứng vị trí thứ mười.
Nghĩ nghĩ Thẩm Mộ Xuy gửi tin nhắn cho Lý Lộ: 【 Lộ tỷ, hot search kia của em chị ra tiền sao? 】
Lý Lộ: 【…… Em cảm thấy công ty chúng ta có tiền như vậy? 】
Thẩm Mộ Xuy: 【 sao không có, thế sao qua cả đêm rồi còn chưa rớt xuống nha. 】
Lý Lộ: 【nhiệt độ ở em, nếu không có tiết mục kia hiện tại hẳn đã rớt xuống rồi, nhưng cố tình em cùng Du Tùy bọn họ tham gia tiết mục, chị phỏng chừng có thể là tổ tiết mục bên kia chi tiền. 】
Thẩm Mộ Xuy: 【……】
Lý Lộ an ủi cô: 【 đừng nghĩ quá nhiều, ngày mai các em phải ghi hình tập hai, tiết mục khẳng định muốn có độ hot, chút chuyệ này thôi bỏ đi, nếu em cảm thấy không thoải mái thì chị tìm người kéo xuống. 】
Thẩm Mộ Xuy nghĩ nghĩ, đã treo cả đêm, cũng không kém một ngày rưỡi nữa.
【 không cần, cứ để vậy đi. 】
Lý Lộ: 【 Được. 】
Mùi thơm nức mũi, Thẩm Mộ Xuy cùng Lý Lộ nói chuyện xong Du Tùy liền bưng món sườn ra tới.
Mắt cô sáng lên, nhìn chằm chằm đĩa sườn.
Du Tùy nhìn cô hành động như chó nhỏ, không tiếng động cười: “Ăn đi.”
“Vậy em ăn đây.”
Cô ngửa đầu nhìn Du Tùy.
“Ừ.” Du Tùy chủ động gắp một miếng sườn cho cô: “Nếm thử xem có ngon không.”
Lông mi Thẩm Mộ Xuy run rẩy, rũ mắt cắn một miếng.
Du Tùy làm món sườn rất ngon, sắc hương vị đều đầy đủ, hẳn là món sở trường của anh.
“Ăn ngon quá!” Thẩm Mộ Xuy một chút cũng không keo kiệt khen.
Du Tùy nhướng mày: “Vậy ăn nhiều một chút.”
“Ừm Ừm.”
Ăn xong bữa cơm này Thẩm Mộ Xuy thật sự quá thỏa mãn.
Cô chủ động chạy đi rửa chén, lúc rửa xong đi ra Du Tùy đang đứng bên cửa sổ sát đất gọi điện thoại.
Thẩm Mộ Xuy nghe giọng anh so với bình thường lãnh đạm hơn rất nhiều, hẳn là nói chuyện công việc.
Cô còn nghe được hai chữ điện ảnh.
Một lát sau Du Tùy cúp điện thoại.
“Rửa xong rồi sao?”
“Vâng.”
Du Tùy đi tới chỗ cô, cúi đầu nhìn tay cô ướt dầm dề, nhíu nhíu mày: “Sao em không lau khô tay?”
Thẩm Mộ Xuy cúi đầu nhìn tay mình: “Em tính lát về rửa rồi bôi kem dưỡng da tay.”
Bởi vì là người dùng tay kiếm cơm nên cô vô cùng quý trọng đôi tay của mình, mặc dù luyện đàn từ nhỏ làm lòng bàn tay cô không mềm mại tinh tế như những cô gái khác, nhưng Thẩm Mộ Xuy vẫn vô cùng chú ý.
Mỗi lần rửa tay xong nhất định phải dùng kem dưỡng da tay, ngẫu nhiên làm mặt nạ da tay, chăm sóc vô cùng cẩn thận.
Du Tùy nhướng mày, dừng một chút nói: “Rửa ở đây luôn đi.”
“Dạ?”
Du Tùy xoay người vào phòng, nửa phút sau từ bên trong đi ra, trong tay còn cầm một lọ kem dưỡng da tay.
Là nhãn hiệu Thẩm Mộ Xuy thường dùng.
Cô kinh ngạc mà nhìn anh.
“Sao anh có……”
“Lần trước mua, đi rửa tay đi.”
Thẩm Mộ Xuy ngây ra như phỗng xoay người đi rửa tay, ngoài ý muốn chính là —— Du Tùy cũng theo vào.
Sau khi rửa xong Thẩm Mộ Xuy vừa định đi lấy khăn lông lau tay, Du Tùy trước một bước lấy khăn đi, ngước mắt nhìn về phía cô: “Đưa tay ra.”
“……”
Thẩm Mộ Xuy cắn môi dưới, lông mi run run nhìn anh: “……Anh muốn lau tay cho em sao?”
Tay Du Tùy dừng một chút: “Em ngại hả?”
“Không ngại không ngại.”
Thẩm Mộ Xuy sợ Du Tùy hối hận, vội vàng nói: “Em không để ý đâu.”
Là kinh ngạc vui mừng.
Du Tùy cười nhẹ một tiếng, nói: “Em rửa chén giúp anh, có phải anh nên phụ trách giúp em rửa tay sạch sẽ hay không?”
Thẩm Mộ Xuy đè lại trái tim đang sắp nhảy ra của mình, nhẹ nhàng đồng ý: “…… Hình như là vậy.”
Cách khăn lông tay Du Tùy nắm tay cô, chăm chú giúp cô lau khô nước trên tay.
Lau xong Du Tùy nghiêng đầu nhìn lọ kem dưỡng da tay bên cạnh.
“Em muốn tự mình bôi hay là anh giúp?”
Thẩm Mộ Xuy động tâm, run rẩy hỏi: “Anh biết không?”
Du Tùy nhíu mày: “Chưa từng bôi cho người khác, để anh bôi cho em thử xem?”
“……Được.”
Lemon: lúc này đang trong giai đoạn mập mờ nên hơi chậm chút, đảm bảo sau chương 35 ngọt sâu răng luôn nhe.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.