Edit: Claret
Beta: Lemon
Trong nháy mắt, hai người bừng tỉnh, ăn ý quay đầu nhìn về phía cửa chính bên kia.
Mấy đôi mắt chạm nhau, nhìn nhau chằm chằm.
Triệu Khang tức hộc máu nhìn Du Tuỳ, mặt đỏ bừng.
Còn Lý Lộ đứng bên cạnh ý tứ sâu xa nhìn hai người, ho nhẹ một tiếng nói:
“Hai người không nghe thấy tiếng đập cửa sao?”
Thẩm Mộ Xuy: “…”
Nếu nghe được thì chẳng có cảnh này!
Bỗng dưng, chuông cảnh báo trong đầu Thẩm Mộ Xuy vang lên, không do dự giơ tay đẩy Du Tuỳ ra.
Du Tuỳ không chú ý, lập tức bị Thẩm Mộ Xuy đẩy ngồi bệt trên đất.
Mọi người: “…”
Một lúc lâu sau, Cố Thư đi đến cười ‘haha’ ầm lên: “Cái đó…Cẩn thận một chút, Tuỳ Thần còn đang trong dư vị đấy.”
Du Tuỳ: “…”
Anh nhìn hai má cô gái nhỏ hồng hồng, bất đắc dĩ cười.
Định nói gì đó, nhưng cũng biết bây giờ không phải lúc.
Im lặng một lát, Du Tuỳ lạnh lùng nhìn Triệu Khang: “Đến mà không biết gọi điện sao?”
Triệu Khang nghẹn lời, tức giận nói: “Gọi cái rắm, có phải tôi không biết cậu ở chỗ nào đâu!”
Lý Lộ không chịu nổi bầu không khí này, chị vội vàng giảng hoà: “Đừng cãi nhau đừng cãi nhau, ra ngoài trước đi.”
Chị thoáng nhìn ra ngoài nói: “Bên ngoài còn rất nhiều fans, Tùy Thần đi trước đi.”
Du Tuỳ gật đầu, thái độ đối với Lý Lộ tốt hơn đối với Triệu Khang gấp trăm ngàn lần.
“Phiền mọi người rồi.” Anh dừng một chút, nhìn Lý Lộ nói:”Vất vả rồi.”
Lý Lộ cười: “Nên làm mà, hai người để ý chút nhé.”
“Được”
Sau khi Du Tuỳ rời khỏi, quả nhiên Thẩm Mộ Xuy nghe được tiếng fan la hét ầm ĩ bên ngoài.
Vừa điên cuồng vừa nhiệt tình.
Một lúc sau, Lý Lộ nhìn cô: “Thay bộ quần áo khác đi em.”
Cố Thư đưa cho cô bộ quần áo khác, cười nhạo nói: “Nếu lát nữa mà cậu vẫn mặc bộ này ra ngoài chắc chắn fans sẽ chạy đuổi theo cậu mất, đổi bộ khác đi.”
Thẩm Mộ Xuy hiểu rõ:”Được.”
Đổi quần áo xong lại chờ thêm nửa tiếng đồng hồ, quả nhiên Thẩm Mộ Xuy lướt Weibo thấy được tin tức Du Tuỳ.
Có rất nhiều bức ảnh công khai anh được vệ sĩ bảo vệ lên xe...
Phía dưới fans bàn tán sôi nổi, tất cả đều muốn biết: Thẩm Mộ Xuy đang ở đâu.
Lý Lộ ho khan một tiếng nói:”Fans bên ngoài không nhiều quá đâu, chúng ta cẩn thận một chút chắc không sao đâu.”
“Vâng.”
Ba người đi ra ngoài, Cố Thư nhỏ giọng nói: “Xe đỗ ở đâu thế? Tớ đi lấy.”
Thẩm Mộ Xuy nói vị trí, Cố Thư làm động tác OK: “Được, tớ đi trước, cậu cẩn thận đấy.”
“Được.”
Thẩm Mộ Xuy kéo thấp vành mũ cùng Lý Lộ tới chỗ đỗ xe, lúc hai người sắp lên xe, fans ngồi canh ở cửa bất thình lình kinh ngạc kêu lên: “Ơ kìa? Đó có phải là Thẩm Mộ Xuy không?”
Trong chớp mắt, ánh mắt mọi người đều đổ dồn về phía bên này.
Thẩm Mộ Xuy:….
Lý Lộ nhanh tay lẹ mắt kêu:”Lên xe đi!”
Mãi đến lúc xe chạy được vài phút rồi Thẩm Mộ Xuy mới cảm thấy linh hồn bị mất được tìm về.
Cô tháo khẩu trang và mũ xuống, hít sâu một hơi, nói: “Đáng sợ quá.”
Nguỵ Tiểu Văn lái xe đằng trước, nghe vậy cười cười nhìn cô: “Chị Ngủ Ngủ! Có thấy fans nhiệt tình không?”
Thẩm Mộ Xuy sâu kín liếc nhìn cô nàng: “Thấy rồi.”
Fans trong nước nhiệt tình như thế, đây thực sự là lần đầu tiên cô cảm nhận được sự chân thành như vậy.
Nguỵ Tiểu Văn bật cười.
Lý Lộ bất đắc dĩ day day mi tâm: “Việc hôm nay của em…Chẳng khác gì phải đứng mũi chịu sào.” Cô nhìn Thẩm Mộ Xuy: “Em muốn bên mình xử lý thế nào?”
Thẩm Mộ Xuy im lặng suy nghĩ, lắc lắc đầu: “Cứ để thuận theo tự nhiên đi chị, không giải thích gì cả.”
Lý Lộ nhướng mày, bất ngờ nhìn vào mắt cô: “Ở cạnh nhau à?”
“Không ạ.”
Thẩm Mộ Xuy chột dạ, sờ mũi: “Nhưng cũng nhanh thôi.”
Mặc dù nói là theo đuổi, nhưng trên thực tế, Du Tuỳ chiếm tiện nghi của cô, cô cũng không để ý lắm.
Thậm chí…thậm chí cô còn hơi hưởng thụ nữa.
Nghĩ rồi cô vô thức liếm môi dưới.
Thỉnh thoảng Du Tuỳ sexy lên thì….Đúng là không ai bằng được.
Lý Lộ nhìn cô đỏ mặt, bất lực thở dài.
“Được, dù sao bây giờ cư dân mạng cũng biết hai em là thanh mai trúc mã rồi, còn lai họ muốn nghĩ thế nào thì nghĩ.”
“Vâng.”
Vừa dứt lời, Lý Lộ đột nhiên kêu lên: “Thôi xong!”
Thẩm Mộ Xuy nghi hoặc nhìn cô.
Lý Lộ nghẹn lời, đưa điện thoại ra trước mặt cô, thấy ngay một bình luận hot trên Weibo:
—— a a a a a a rốt cuộc Tuỳ Thần với Thẩm Mộ Xuy đã làm gì thế!!!Vậy mà Thẩm Mộ Xuy thay quần áo, hơn nữa mặt còn hồng hồng, son môi cũng mất tăm không thấy đâu!!!
Dưới weibo này còn có mấy tấm ảnh chụp đối lập nhau.
Trang điểm và quần áo ban đầu lúc bị fans đuổi theo….với trang điểm và quần áo lúc lên xe.
Một tấm son môi vẫn còn, một tấm son môi đã biến mất, đồng thời quần áo đổi bộ khác, khuôn mặt hồng hồng ngượng ngùng, thậm chí….Vì quần áo là của Cố Thư nên không vừa người lắm, nhìn thoáng qua còn có chút nhếch nhác.
Mấy tấm ảnh vừa được tung liền khiến người khác tưởng tượng bay bổng.
【 Họ ở trong bao lâu ấy nhỉ 】
【 Tùy Thần của mị…Không nhanh như thế chứ…】
【 Đù đù đù!! Tin động trời cực hot đây, dưa hôm nay định để tui ăn nhiều hay ít thế? Chuyện này thực sự như phim ấy】
【Thật đấy, anh ơi em cũng được nè!!!】
【Mị…… Cạn lời rồi, mị thấy —— son môi cũng mất, cũng không thể nói là chưa làm cái gì đấy chứ.】
【 từ từ ——Tuỳ Thần của tui không đến mức không bằng cầm thú thế chứ?】
*
“Duy Tuỳ!!” Ngón tay Triệu Khang dùng sức, không khác gì muốn bóp nát điện thoại.
“Cậu thật sự rất không bằng cầm thú!!”
Du Tuỳ liếc màn hình, bình tĩnh hỏi: “Cư dân mạng phủ nhận”
Triệu Khang: “….Cậu đừng tưởng tôi không biết cậu làm gì nhé.” Anh ta không nhịn được giở bài cũ: “Lúc nãy ở phòng nghỉ, cậu không nghĩ tới nếu là người khác đẩy cửa vào nhìn thấy sẽ nghĩ thế nào à?”
Du Tuỳ ngẩn ra, im thin thít: “Không nhịn được.”
Triệu Khang: “…”
Không nhịn được á?
Anh ta hít một hơi, suýt nữa thì thở không ra.
“Cậu….”
Du Tuỳ ngắt lời: “Thay vì ở đây mắng tôi không bằng nghĩ cách giải quyết trước đã?”
“Không phải cậu định thuận theo tự nhiên à?”
Duy Tuỳ mỉm cười: “Nếu không có cái tin tiếp theo này, đúng là tôi định thuận theo tự nhiên thật.”
Sớm muộn gì anh và Thẩm Mộ Xuy cũng ở bên nhau, huống hồ anh có ý với cô, chuyện này không định phủ nhận.
Du Tuỳ cũng không đi theo con đường lưu lượng, thân phận cùng địa vị hiện tại của anh cũng không phải do fans dùng tiền đập ra, nên ở mặt này anh ổn hơn những người khác một chút.
Đối với chuyện yêu đương của anh, chắc chắn sẽ có người thoát fans, nhưng nói tóm lại thì…Trước giờ Du Tuỳ cũng chẳng để ý, chuyện này không sao hết.
Nhưng tin tức tiếp theo này ảnh hưởng không tốt đến danh dự của Thẩm Mộ Xuy, danh dự của con gái là quan trọng nhất, anh ngấm ngầm làm gì với Thẩm Mộ Xuy cũng không đáng kể, đấy mới là điều hai người thấy hứng thú, nhưng rõ ràng không có gì lại bị người khác hiểu lầm, như vậy là không được.
Đặc biệt là chuyện kiểu này.
Triệu Khang hiểu rõ: “Để tôi thương lượng với người đại diện của Thẩm Mộ Xuy.”
“Vâng.”
Cuối cùng, hai người thảo luận ra kết quả là công khai sự thật cho mọi người biết.
Sau khi fans thấy bài viết thanh minh của hai công ty, thầm nuối tiếc: Hoá ra chỉ đơn thuần là đi chung thôi, hoá ra hai người họ ở trong phòng nghỉ lâu vậy mà không làm cái gì hết, hay là Tuỳ Thần không được??
Nháy mắt, đám fans đẩy topic #Rốt cuộc Tuỳ Thần không được. lên hot search, khiến nhiều người thảo luận sôi nổi.
Lúc Du Tuỳ và Thẩm Mộ Xuy thấy được tin tức này:…..
Cư dân mạng à!!! Mọi người có thể làm ơn suy nghĩ lành mạnh được không??? Đừng suy diễn bậy bạ nữa!!
Vì bài viết thanh minh mà vài hôm sau chuyện này cũng từ từ hạ nhiệt.
Thẩm Mộ Xuy và Du Tuỳ cũng không thường lên hot search nữa, chuyện này rất tốt, ít nhất còn được yên bình mấy ngày.
Vì chuyện hot search mà Thẩm Mộ Xuy bị gọi về nhà, tiến hành giáo dục khẩn cấp.
Mấy ngày đều phải đi theo Chu Tuý Tuý làm trâu làm ngựa.
“Ngủ Ngủ.”
“Sao vậy mẹ?”
Thẩm Mộ Xuy buông điện thoại xuống, từ trên giường bò dậy.
Chú Tuý Tuý buồn cười nhìn cô: “Chơi cái gì đấy?”
Thẩm Mộ Xuy nhún vai: “Có chơi gì đâu ạ, con lướt weibo thôi.”
Chu Tuý Tuý liếc cô: “Hết hot rồi à?”
“ Vâng.”
Chu Tuý Tuý im lặng một lát, nhìn cô hỏi: “Nghĩ kĩ rồi à?”
Bà nghiêm túc nói: “Nếu con xác định đi theo con đường này thì cả nhà sẽ ủng hộ con, nhưng trước tiên trái tim con phải cứng rắn hơn, hiện giờ thái độ của cư dân mạng đối với chuyện tình cảm của hai con đều ôm tâm trạng xem náo nhiệt, dù sao cũng không thực sự ở cạnh nhau, nhưng tới một ngày nào đó hai con thực sự ở bên nhau bị đưa ra ánh sáng, chắc chắn cư dân mạng sẽ không có thái độ bình tĩnh như thế nữa.”
Làm một người mẹ Chu Tuý Tuý chưa từng có ý định ngăn cản con gái theo đuổi hạnh phúc, nhưng đồng thời bà cũng không muốn Thẩm Mộ Xuy té ngã hai lần trên cùng một người.
Đã từng tổn thương như vậy, bà tuyệt đối không muốn nhớ lại bộ dạng lần Trầm Mộ Xuy đổ bệnh.
Thẩm Mộ Xuy sững sờ, ngẩng đầu nhìn Chu Tuý Tuý, trong mắt đều là nghiêm túc: “Mẹ ơi, con nghĩ kĩ rồi.”
Cho dù chịu chỉ trích thế nào đi chăng nữa cô vẫn thích Du Tuỳ, vẫn muốn ở bên cạnh Du Tuỳ.
Nghe vậy, Chu Tuý Tuý nhìn cô: “Thế thì tuỳ con vậy.”
“Vâng ạ.”
Chu Tuý Tuý giơ tay xoa đầu cô, nhẹ giọng nói: “Được rồi, không phải mẹ định mắng con đâu, hôm nay con muốn về thì cứ về đi.”
Thẩm Mộ Xuy “A” một tiếng, ôm Chu Tuý Tuý làm nũng: “Con không muốn đâu mà, con muốn ở nhà với mẹ cơ.”
Chu Tuý Tuý ghét bỏ nhìn cô: “Chị thôi đi.”
Thẩm Mộ Xuy: “…”
Bỗng nhiên Chu Tuý Tuý a một tiếng: “Mẹ nhớ hình như hôm nay Du Tuỳ có hoạt động thương diễn mà?”
Thẩm Mộ Xuy nheo mắt, tự nhiên cảm thấy bất an nhìn Chu Tuý Tuý: “….Hình như thế ạ.”
Chu Tuý Tuý nhướng mày, hất tóc nói: “Hai mẹ con mình đi xem đi, tính ra cũng lâu rồi mẹ chưa gặp Tuỳ Tuỳ.”
“…………………..”