Bênh Vực Người Mình Cuồng Ma

Chương 2:




Phương Lập Triết thực thích động vật nhỏ, ngày thường vội vàng công tác không có thời gian nuôi dưỡng, hắn đành tham gia một ít diễn đàn sủng vật, xem ảnh chụp những sủng vật đáng yêu đó đỡ thèm. Giới giải trí là một cái chảo nhuộm không lồ, chỉ có nhìn đến đôi mắt thanh triệt của động vật hắn mới có thể dứt bỏ áp lực cùng mỏi mệt, cảm thấy sung sướng thuần túy. Cho nên, hắn còn tính hiểu biết cảm xúc thông thường của sủng vật, nhìn đến bộ dáng hung ác kia, còn có vài con trên người có vết thương, Phương Lập Triết đau lòng, ánh mắt nhìn hai người kia cũng càng thêm bất thiện.
Hắn lấy ra di động nhắm thẳng vào hai người quay chụp, trong miệng nói: "Các ngươi tốt nhất đừng hành động thiếu suy nghĩ, bằng không liền tính bị cắn, video này cũng có thể chứng minh chúng nó là bị kích thích." Hắn rút luôn chìa khóa xe vận tải, để phòng ngừa bọn họ lái xe chạy trốn.
Hai người kia nhìn hắn hàng động, biết là chạy không được, tức hộc máu chửi mắng: "CMN, thằng ranh mày lá gan không nhỏ, dám cản tài lộ lão tử, lão tử giết chết mày!"
Không đợi Phương Lập Triết lên tiếng, Tô Viên Viên liền hướng đám chó hô, "Đá bọn họ! Đạp bọn họ dưới lòng bàn chân, dẫm thật lực vào, chỉ cần không cắn người, không cào người, dẫm thế nào cũng được!"
Đám chó đồng loạt sủa vài tiếng khiến hai người kia giật mình hoảng sợ, tiếp theo, bọn họ bị mấy con chó cỡ lớn đẩy ngã nhào, còn chưa kịp phản ứng, trên người cùng tứ chi đã bị mấy chục con chó đè nặng dẫm dẫm dẫm. Cái loại cảm giác nhìn không thấy bốn phía, còn không ngừng bị dẫm đạp làm họ sợ hãi hét toáng lên, nước mắt nước mũi giàn giụa, sợ sẽ bị gặm chỉ còn xương cốt! Có mệnh lệnh của Tô Viên Viên, bọn chúng đương nhiên sẽ không cắn người, nhưng trong đó cũng có con thông minh nghịch ngợm hơn chút, thế nhưng chạy đến trên mặt hai người rải nước tiểu!
Đám chó còn lại cũng học theo, chỉ chốc lát sau chung quanh liền tản ra mùi khai nồng nặc, mà hai người kia cũng ướt sũng nước tiểu, cả Tô Viên Viên cũng phải trợn mắt há hốc mồm, sau lại quay mặt đi không nỡ nhìn thẳng. Phương Lập Triết không nhịn được phì cười, quay ống kính về phía mình, nói: "Vừa nãy tôi còn lo lắng chúng sẽ chạy loạn loạn cắn người, không ngờ thì ra chúng cũng có tổ chức có kỷ luật như vậy, hơn nữa rõ ràng chúng đều được huấn luyện rất tốt, biết không được đả thương người. Sau khi việc này kết thúc, nếu hai vị nam nhân thân phận không rõ này có ý đồ lấy thương thế trên người để đối phó chúng, tôi hy vọng tất cả những bạn bè đã xem video có thể vì những chú chó này chủ trì công đạo, đây là một phần chứng cứ, mà tôi chính là chứng nhân."
Nơi này không có camera theo dõi, Phương Lập Triết liền coi di động của mình trở thành theo dõi, cố gắng đạt tới trình độ hoàn nguyên sự thật, để tránh bởi vì pháp luật ở phương diện bảo vệ động vật không trọn vẹn, mà khiến hai kẻ này có cớ làm hại bọn chúng.
Thời điểm hai gã trộm chó sắp bị mùi nước tiểu hun đến ngất xỉu, hai đội cảnh sát rốt cuộc cũng tới. Cảnh sát giao thông xử lý rất đơn giản, dù sao thì đây cũng không phải vụ án có dự mưu, chỉ là bởi vì nguyên nhân địa hình và tài xế xe tải tham đi nhanh, chạy qua góc ngoặt mà không giảm tốc độ nên thiếu chút nữa gây ra tai nạn, hai bên cũng không tranh chấp gì, nhanh chóng ghi chép xing khẩu cung, quyết định giải quyết riêng, còn phương diện xử phạt về vấn đề bằng lái đối với tài xế xe tải thì đương nhiên không có quan hệ gì tới Phương Lập Triết.
Phương Lập Triết lập tức lại cùng một đội cảnh sát khác thuyết minh những gì mình chứng kiến, và hoài nghi đối với hai kẻ kia. Đám chó đột nhiên nhìn đến nhiều người như vậy có chút sợ hãi, nhưng được Tô Viên Viên trấn an nên không có con nào xao động, đều ngoan ngoãn thối lui ngồi xuống một bên lẳng lặng nhìn cảnh sát, làm nhóm cảnh sát khó hiểu đồng thời cũng tận mắt chứng kiến sự ngoan ngoãn của chúng, càng đột hiện ra hai kẻ kia không làm chuyện tốt, bằng không đám chó đó sao lại căm ghét họ đến thế?
Cảnh sát lập tức còng hai người kia dẫn về đồn, đồng thời còn đau đầu đi tìm một gian kho hàng tạm thời làm chỗ ở cho đám chó kai, nhưng nhiều ngày nay bị nhốt trong không gian hẹp, vừa thấy kho hàng đám chó liền nhoa nhao biểu hiện nôn nóng, có cào đất, có sủa bậy, còn có con căn bản không chịu đi vào. Đang lúc cảnh sát không biết nên làm thế nào cho phải, Phương Lập Triết ôm Tô Viên Viên đi tới, Tô Viên Viên khẽ kêu hai tiếng, cả đám cụp đuôi ngoan ngoãn đi vào, hoặc ngồi hoặc nằm sấp xuống đất an tĩnh lại, giống như lập tức không còn sợ hãi.
Cảnh sát đương nhiên không có khả năng hoài nghi đến Tô Viên Viên, mà là kinh ngạc vỗ vỗ bả vai Phương Lập Triết, giơ ngón tay cái lên nói: "Huynh đệ được lắm! Động vật duyên quá tốt! Trên người anh nhất định có lực tương tác nào đó mà động vật có thể cảm giác được, anh vừa tới gần chúng nó liền thành thật. Không biết anh có thể ở đây trợ giúp chúng tôi chiếu cố chúng hay không? Chúng tô sẽ mau chóng tuyên bố tin tức giúp chúng tìm chủ nhân hoặc liên hệ sở thu dụng sủng vật. Khoảng hai ngày thôi, anh có thể hỗ trợ không?"
Phương Lập Triết cảm thấy biểu hiện của đám chó thật thần kỳ, nhưng hắn xác thật không quá yên tâm về chúng nó, lập tức gật đầu nói: "Không thành vấn đề, như vậy đi, để tôi đi mua chút cẩu lương tới, hai ngày này tôi sẽ chiếu cố chúng. Tôi có thể lên mạng tuyên bố tin tức không? Tôi cũng tham gia một vài diễn đàn sủng vật, tương đối quen thuộc, có thể giúp chúng tìm được chủ nhân nhanh hơn."
"Nếu được thế thì thật thật tốt quá, vậy đi, chờ lát nữa chúng tôi sẽ tuyên bố một tin tức trên official weibo, sau đó anh liền dùng thông báo đó đăng lên các diễn đàn để tìm chủ nhân của chúng, vậy sẽ càng đáng tin, đương nhiên, phía cảnh sát chúng tôi cũng sẽ tích cực tìm kiếm, trước tiên cảm ơn anh có thể giúp đỡ."
"Đừng khách khí, tôi rất vui lòng giúp đỡ chúng."
Chờ cảnh sát rời đi, Phương Lập Triết liền đặt Tô Viên Viên vào kho hàng, sau đó lái xe tới cửa hàng sủng vật mua sắm một đống lớn cẩu lương các loại khẩu vị, cảm thấy đám chó này đã phải chịu kinh hách không nhỏ, hắn lại mua không ít món đồ chơi nhỏ cho chúng cắn phát tiết. Suy xét đến vấn đề vệ sinh, hắn thậm chí còn mua mấy bộ WC cho chó, tất cả đều chọn loại hàng quý nhất trong tiệm. Tiếp theo hắn còn mời một vị bác sĩ thú y tới cục cảnh sát khám và chích thuốc cho mấy chú chó bị thương, có thể nói là chăm lo đầy đủ mọi mặt.
Cảnh sát thấy thế cố ý cảm tạ hắn một phen, viên cảnh sát quản lý Weibo biết được Phương Lập Triết là người đại diện gần đây thường lên hot search, còn bị bôi đen đến thanh danh hỗn loạn kia, chạy qua cùng hắn hàn huyên trong chốc lát, cảm thấy tính tình hắn hoàn toàn không giống những tin đồn trên mạng. Lúc sau viên cảnh sát này còn xin chỉ thị cấp trên và hỏi ý kiến Phương Lập Triết, sau đó, khi tuyên bố tin tức vụ án trên official weibo, anh ta trực tiếp @Phương Lập Triết.
Bọn họ thật sự rất cảm tạ Phương Lập Triết, bằng không thì sở cảnh sát đâu có đủ nhân thủ chiếu cố nhiều chó như vậy? Không có mặt Phương Lập Triết chúng nó còn thực nóng nảy, nếu chúng đả thương người thì sao? Hơn nữa, Phương Lập Triết còn giúp chúng trị liệu, cho chúng ăn, cũng tiết kiệm một khoản chi tiêu cho cục cảnh sát. @Phương Lập Triết là biểu thị họ tán thành nhân phẩm của hắn, ít nhất thù trong sự kiện lần này, Phương Lập Triết hoàn toàn là thiện ý hành động.
Phương Lập Triết chờ official weibo phát tin tức xong lập tức chuyển phát, cũng hô hào quảng đại võng hữu hỗ trợ tìm kiếm chủ nhân của đám chó. Những ngày gần đây, hắn chính là tiêu điểm đứng đầu Weibo, người chờ hắc hắn chỗ nào cũng có, hắn đột nhiên tự mình ra trận, nhanh chóng hấp dẫn tới một đám Hắc tử. Nhưng đồng thời lượng người qua đường chú ý tới nội dung Weibo cũng càng ngày càng nhiều, vừa thấy hắn được weibo chính thức của cục cảnh sát khen ngợi thì cũng có chút hoài nghi lời đỗn đãi, sôi nổi nhắn tin yêu cầu mọi người bình tĩnh một chút, thuận tiện chuyển phát khuếch tán tin tức, không bao lâu sau thật sự có mấy người nôn nóng liên hệ đến official weibo của cục cảnh sát và Phương Lập Triết, nói bọn họ cũng bị mất chó cưng, muốn mau chóng đến cục cảnh sát nhận thử.
Trên mạng có kẻ mắng Phương Lập Triết lợi dụng sủng vật tẩy trắng, có người hoài nghi hắn bị hắc, có người cảm động hắn thiện tâm, cũng nghiêm túc muốn hỗ trợ. Phương Lập Triết đều không thèm để ý đến, vì giúp đám chó tìm được chủ nhân nhanh hơn, hắn bắt đầu chụp ảnh cho từng con, lúc mới bắt đầu hắn vừa bước tới gần chúng nó liền bắt đầu khẩn trương, sau đó Tô Viên Viên ngồi bên người hắn tùy tiện hừ hừ vài tiếng, chúng lập tức trở nên ngoan ngoãn, phối hợp nhìn về camera.
Phương Lập Triết liếc Tô Viên Viên một cái, nhanh chóng chụp xong rồi truyền lên Weibo cùng các diễn đàn sủng vật. Mấy chục chú chó đều là danh khuyển, Weibo vừa phát ra liền hấp dẫn đông đảo võng hữu thích sủng vật tiến đến khuếch tán hỗ trợ. Trong lúc nhất thời lại có không ít người từ hình ảnh phân tích ra cảm xúc của đám chó thực vững vàng, chúng thực tin cậy người chụp ảnh, không né không tránh, điều này đối với động vật vừa trốn thoát khỏi đám trộm, lại phải ở trong địa phương xa lạ là cơ hồ không thể xảy ra, bởi vậy có thể suy đoán ra Phương Lập Triết chính là một người tâm địa đặc biệt thiện lương, chỉ như thế mới có thể khiến những chú chó này tiếp thu hắn tới gần, không thấy những vị cảnh sát khác ngẫu nhiên xuất hiện trong ảnh chụp mặt đều phải đứng xa xa không thể tới gần sao?
Cả những túi cẩu lương cao cấp, những món đồ chơi và WC, còn cả bóng dáng bác sĩ thú y đang thoa thuốc thỉnh thoảng thoáng lướt qua màn ảnh, những điều này tuyệt đối có thể chứng minh Phương Lập Triết là một người thực sự yêu quý động vật, cẩn thận tới mức này không có khả năng chỉ là giả bộ.
Tuy rằng những phân tích kia không tính là minh chứng gì cả, nhưng đều là nói có sách mách có chứng, càng ngày càng có nhiều người chú ý đến chuyện này, thậm chí có người qua đường nói giúp Phương Lập Triết. Mà vì tin tức này, trong mạng lưới những người yêu quý chó mèo, Phương Lập Triết nháy mắt nổi danh, hắn căn bản không cần lên các diễn đàn nói thêm cái gì, mọi người cũng đều tự phát hô hào tất cả bạn hữu cùng tìm người.
Trước kia đều là chủ nhân dán ảnh chụp tìm kiếm chó mèo bị mất, hiện tại lại là dán ảnh chụp chó mèo tìm kiếm chủ nhân. Tất cả các diễn đàn sủng vật trực tiếp đẩy bài viết của hắn lên trang đầu, hy vọng làm càng nhiều người nhìn đến. Chỉ qua vài giờ đã có hơn trăm người liên hệ cục cảnh sát, không chỉ có người bị mất muốn tới nhận chó cưng về, còn có người thiện tâm muốn hỗ trợ hoặc thu dưỡng. Phương Lập Triết lại lần nữa lên hot search, nhưng lần này lại không phải hắc liêu, mà là thông báo tràn ngập chính năng lượng, những ngôn luận duy trì hắn trong khu bình luận giống như thủy triều quét ngang khiến đám antifan không thể đứng vững chân, chỉ đành trơ mắt nhìn Phương Lập Triết cường thế tẩy trắng, làm cho công sức vất vả vài ngày trước đều uổng phí.
Phùng Huy siết chặt di động, thấy Phương Lập Triết không những lông tóc vô thương mà còn đột nhiên được tẩy trắng, gã cực kỳ phẫn nộ. Gã tìm kiếm thật nhiều ngày mới có thể chọn ra địa điểm dễ dàng xảy ra tai nạn như vậy, còn hỏi thăm được thời gian cái xe tải chở chó kia đi tới, tên Phương Lập Triết này rốt cuộc may mắn đến mức nào mới có thể tránh thoát một kiếp? Hơn nữa gã rõ ràng đã chèn ép được Phương Lập Triết xuống, toàn võng đều là tiếng mắng, vậy mà còn có thể xoay người, còn không phải tiêu chút tiền cho một đám chó vô dụng sao? Cái gì mà đặc biệt thiện lương không có khả năng làm chuyện xấu? Đám người trên mạng đều là ngốc tử sao?
Gã nhìn Phương Lập Triết nhân khí càng ngày càng cao, cưỡng chế phẫn nộ gọi điện cho thủy quân, nói: "Tôi cho các người thêm mười vạn, hắc chết Phương Lập Triết cho tôi, nhưng nếu không có hiệu quả, các người đừng hòng nhận được khoản tiền lần trước!"
Phùng Huy cúp điện thoại lạnh lùng cười, xuyên qua đến thời đại này chính là cơ hội trời cho. Phương Lập Triết là người hiểu rõ nguyên chủ nhất, chính là mối nguy hiểm lớn nhất. Nếu ngươi đã không biết thức thời, vậy dứt khoát đi tìm chết đi! Lần này không thành công, ta không tin lần sau ngươi còn có thể trốn thoát!!!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.