Beta

Chương 2:




Edit + Beta: ALice.
Bồ Dao Tri cảm giác họ Cung này hình như có chút quen quen, giống như đã nghe qua ở chỗ nào rồi vậy. Nhưng cậu nghiêm túc nhớ lại một phen, thì trước sau cũng không thể nhớ ra được.
Vì thế cậu chớp chớp mắt, vẻ mặt nghiêm túc mà nói: "Họ của bạn thật đặc biệt nha, mình còn chưa từng gặp qua đâu."
"Phải không?" Cung Trầm nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Bồ Dao Tri, ánh mắt nghiền ngẫm lại vi diệu.
"Ừm!" Bồ Dao Tri gật đầu, vì mới kết được bạn mới nên cậu vừa vui vẻ vừa hưng phấn, "Nhưng mà mình cảm thấy rất dễ nghe đó! Khá hơn so với mình nhiều luôn nè!"
Nghe tiếng, Cung Trầm kéo kéo khóe miệng, vẻ mặt cười như không cười. Bồ Dao Tri nói xong, đang hưng phấn lại muốn nói một lúc nữa, thì lúc này, giáo viên liền mang theo sách giáo khoa vào lớp.
Bồ Dao Tri đành phải ngoan ngoãn ngậm miệng lại, lâp tức ngồi yên. Giáo viên là một Omega, lớn lên cực kì đẹp. Không chỉ có đẹp, chất lượng dạy học cũng mạnh hơn mấy lần so với trường học trước đây của Bồ Dao Tri.
Nhưng bởi vì quá tốt... nên Beta ngốc ngốc Bồ Dao Tri có chút không theo kịp.
Đầu óc của Beta không thông minh bằng Alpha, cũng không linh hoạt bằng Omega, có thể thích ứng nhanh, Beta bọn họ vừa ngu dốt lại vừa bình thường.
Nghe xong tiết học đầu tiên, trong lúc nghỉ giữa giờ, Bồ Dao Tri uể oải buồn bực ghé vào trên bàn.
Học tập thật là khó mà......
Bồ Dao Tri vẻ mặt đưa đám, theo bản năng quay đầu nhìn về phía bạn mới của mình. Chỉ thấy bộ dáng thành thạo của bạn ngồi cùng bàn với cậu, vẻ mặt cực kì ung dung mà đạm nhiên.
"Cung Trầm, bạn không cảm thấy nội dung bài học vừa rồi mà giáo viên giảng đều nghe rất khó hiểu sao......" Bồ Dao Tri nhìn Cung Trầm, mắt trông mong mà hỏi, mưu toan muốn được sự nhận đồng từ người sau.
Nhưng mà, chỉ nghe Cung Trầm không chút do dự trả lời, "Không cảm thấy."
Bồ Dao Tri nghe xong, tức khắc lại càng thêm buồn bực. Cậu ủ rũ mà phồng phồng má.
"Vì sao đều là Beta... mà mình lại ngốc như vậy chứ..." Bồ Dao Tri không khỏi cảm thấy tự ti sâu sắc.
Nghe thấy những lời này của Bồ Dao Tri, ánh mắt Cung Trầm trong lúc nhất thời không khỏi càng thêm hứng thú mười phần. Hắn nhướng mày nhìn Bồ Dao Tri, không dấu vết mà buồn cười.
Mười phút nghỉ giữa giờ thoảng cái liền qua. Giáo viên của tiết học thứ hai là một Alpha, chất lượng dạy học cũng thượng thừa giống y như vậy.
Bồ Dao Tri nỗ lực vì có thể theo kịp lực học của Cung Trầm, nên cậu liền đề cao tinh thần, không dám chậm trễ nửa phần, nghiêm túc mà viết kĩ toàn bộ bài vở.
Nhưng dù vậy, thì cậu cũng chỉ nghe hiểu được có một nửa.
Tiết học kết thúc, Bồ Dao Tri cảm thấy tiết học vừa rồi nghe càng khó hiểu hơn so với tiết trước nữa. Cậu không nhịn được lại quay đầu lần nữa, mắt trông mong mà hỏi Cung Trầm, "Cung Trầm tiết học vừa rồi, bạn cũng nghe hiểu hết tất cả luôn hả?"
"Ừ."
Bồ Dao Tri được đến đáp án khẳng định lại càng thêm uể oải.
"Mình thật ngốc..."
Xác thật là rất ngốc. Cung Trầm bất động thanh sắc, mà thầm nghĩ ở trong lòng. Cung Trầm theo tiếng vừa xong, liền đột nhiên từ vị trí của mình đứng lên.
Bồ Dao Tri thấy thế, theo bản năng hỏi: "Bạn muốn đi đâu vậy?"
Cung Trầm cũng không quay đầu lại, "Rửa tay."
Bồ Dao Tri do dự một chút, nhưng không do dự được bao lâu, liền dứt khoát quyết định cũng theo sát đứng lên, mắt trông mong mà đi theo sau. Bồ Dao Tri nghĩ, bạn tốt đi rửa tay chung với nhau, không phải rất bình thường sao?
Hơn nữa cậu đi theo Cung Trầm, nói không chừng còn có thể kéo gần quan hệ bạn bè giữa cậu và Cung Trầm nữa -----
Bồ Dao Tri: "Chờ mình với, mình cũng muốn đi!"
Bồ Dao Tri đi theo Cung Trầm rời khỏi phòng học.
Sau khi Bồ Dao Tri đi theo Cung Trầm một trước một sau ra khỏi phòng học, thì những người khác trong lớp liền không nhịn được, bắt đầu tụm lại xì xà xì xầm bàn tán.
"Cái tên Beta này cũng quá không biết xấu hổ rồi đấy, chưa từng thấy qua da mặt dày như vậy luôn đấy."
"Dù sao thì cậu ta cũng mặt dày mày dạn mà quấn lấy Cung Trầm mà."
"Nghe nói trong lớp có một Beta tốn tiền tìm quan hệ mua vào, sẽ không phải là cậu ta chứ?"
"Chắc chắn rồi còn gì nữa, cái loại Beta thân phận đê tiện này, da mặt đúng là cực kì dày luôn mà."
"Quả thực là si tâm vọng tưởng, Cung Trầm sao có thể nhìn trúng cậu ta được chứ?"
"Đúng rồi, Cung Trầm vốn nên ở cạnh một Omega đỉnh cấp khác mới đúng chứ!"
Bên kia.
Bồ Dao Tri đối với tất cả những thứ này đều hồn nhiên không biết gì cả. Bồ Dao Tri tung tăng đi theo Cung Trầm xuống lầu, đi tới chỗ bồn rửa tay chuyên dụng ở trường.
Nhìn chỗ bồn rửa tay cao lớn được trang hoàng cực kì có phòng cách, trong lòng Bồ Dao Tri không khỏi cảm thán, trường học này quả nhiên còn lợi hại hơn nhiều so với những trường học bình thường trước kia của cậu nữa.
Bồ Dao Tri đứng ở trước bồn rửa tay, vặn ra chốt mở ở trước mặt mình. Tiếp theo, Bồ Dao Tri lại vô cùng thuận tay lại tự nhiên, thay Cung Trầm vặn ra chốt mở ở trước mặt hắn.
Nhìn hành động của Bồ Dao Tri, Cung Trầm quay đầu, nhìn cậu thật sâu một cái. Bồ Dao Tri không nghĩ nhiều, đối với động tác vừa rồi kia của cậu, bất quá chỉ là việc thuận tay mà thôi.
Nói nữa, giữa bạn bè chiếu cố lẫn nhau, không phải là điều hết sức bình thường sao. Hai mắt Cung Trầm thâm trầm mà liếc mắt nhìn Bồ Dao Tri một cái, rất nhanh liền thu hồi tầm mắt.
Ngón tay của Cung Trầm thon dài trắng nõn, khớp xương đột hiện rõ ràng, đẹp đến giống như là tác phẩm nghệ thuật sang quý tinh mỹ trên tay của nhà điêu khắc vậy.
Mà Bồ Dao Tri lại ngược lại, vừa ngắn vừa thô, còn có chút chút mập mạp nữa.
Nhìn giống như tay của trẻ con vậy.
Bồ Dao Tri hơi giật mình mà nhìn Cung Trầm thong thả ung dung đưa tới dưới vòi nước. Nước lạnh trong suốt lạnh băng chảy xuôi qua giữa khe hở ngón tay của Cung Trầm, động tác rửa tay của Cung Trầm rất ưu nhã, cảnh tượng kia, đẹp giống như là một bức tranh.
Bồ Dao Tri ngốc ngốc mà nhìn Cung Trầm rửa sạch tay, chờ đến khi đối phương mặt không cảm xúc mà khóa vòi nước lại xong, thì cậu mới giật mình một cái, đột nhiên hoàn hồn, sau đó lập tức chuẩn bị khăn giấy đưa cho đối phương.
Nhưng không chờ Bồ Dao Tri tìm được khăn giấy, thì Cung Trầm đã trước một bước từ trong túi quần dài của mình lấy ra một chiếc khăn tay. Trên khăn tay có in logo mà Bồ Dao Tri chưa thấy qua bao giờ.
Tuy rằng không biết, nhưng mà vừa nhìn qua liền cảm thấy rất đắt. Bồ Dao Tri có chút ngu si mà nhìn Cung Trầm thong thả ung dung lau khô vệt nước trên tay.
Chờ đến lúc Cung Trầm thu hồi khăn xong, thì Bồ Dao Tri lại ngơ ngẩn mà nhìn ngón tay của Cung Trầm, sau đó lại ngơ ngẩn cúi đầu nhìn một đôi chân dài của Cung Trầm. Tiếp theo, cậu lại ngửa đầu nhìn chiều cao khiến người khác cực kì hâm mộ và nhìn lên kia của Cung Trầm, cuối cùng chính là khuôn mặt tinh xảo tuấn mỹ kia của hắn.
Bồ Dao Tri nhịn không được cảm thán, "Cung Trầm... bạn lớn lên thật dễ nhìn nha, vừa cao vừa đẹp trai nữa. Mình còn chưa từng gặp được Beta nào, lớn lên vừa cao vừa đẹp trai giống như bạn vậy đâu."
Nói xong, cậu lại đột nhiên nghĩ tới cái gì, lại tiếp tục bổ sung thêm một câu, "Còn thông minh như vậy nữa!"
Cung Trầm cười như không cười, ngụ ý sâu xa: "Beta đích xác không có người nào giống như tôi vậy."
Bồ Dao Tri vừa tiếp tục rửa tay, vừa thuận miệng nói: "Bạn lớn lên vừa cao vừa đẹp trai như vậy, mình thiếu chút nữa còn cho rằng bạn là Alpha luôn đó."
Cung Trầm không chút để ý hỏi: "Là Alpha thì làm sao?"
Bồ Dao Tri rửa tay sạch sẽ xong, tiếp theo lại tìm khăn giấy từ trong túi của mình, nhưng cậu tìm tìm lại không tìm được, nên đành phải buồn bực mà lau khô vệt nước lên người.
Cậu ngẩng đầu nhìn về phía Cung Trầm, buột miệng thốt ra: "Mẹ của mình nói mình không được trêu chọc Alpha, chỉ có thể kết bạn với Beta thôi à."
"......Phải không?" Cung Trầm lại hỏi lại lần nữa, ánh mắt nhìn về phía Bồ Dao Tri, mang theo ý vị cực kì xem kĩ.
"Ừm, đúng vậy đó." Bồ Dao Tri cũng không nghĩ nhiều, liền nghiêm túc gật đầu.
Cung Trầm mặt không cảm xúc mà liếc mắt nhìn cậu, sau đó liền thu hồi tầm mắt.
Cung Trầm xoay người trở về, dọc theo đường đi, tin tức tố hương rượu vang đỏ của Alpha đỉnh cấp khiến những Omega đi ngang qua cầm lòng không được mà hơi hơi đỏ mặt.
Phía sau Cung Trầm, Bồ Dao Tri nhìn thấy những Omega vẻ mặt ngượng ngùng, thì cậu cũng rất ngạc nhiên.
Cậu đi sát lại, hưng phấn vô cùng mà ở bên cạnh Cung Trầm nhỏ giọng nói: "Cung Trầm, Cung Trầm bạn nhìn thấy không, những Omega kia hình như thật sự rất thích bạn đó! Lớn lên đẹp trai thật tốt... Cho dù là Beta, chỉ cần lớn lên vừa đẹp trai vừa cao, cũng đều sẽ có Omega thích..."
Lớn lên vừa lùn, tư sắc vừa thường thường giống như cậu vậy, nghĩ cũng đừng nghĩ nữa.
Nói xong, Bồ Dao Tri nhịn không được lại cảm thán lần nữa, "Những Omega kia thật dễ nhìn, đáng yêu lại xinh đẹp nữa...... Thật hâm mộ, không giống với Beta chúng tôi..."
Nói xong, Bồ Dao Tri nghĩ đến cái gì, nhanh chóng sửa miệng.
"À, không phải là chúng tôi." Bồ Dao Tri nói, "Cung Trầm bạn lớn lên vừa cao vừa đẹp trai, đương nhiên là không bao gồm ở trong rồi, hẳn là chỉ có một mình mình không giống nhau mới đúng."
Thấy Bồ Dao Tri một ngụm lại Beta chúng ta, trên mặt Cung Trầm không khỏi càng thêm vi diệu, cũng càng thêm cảm thấy buồn cười và buồn cười. Hắn ngược lại muốn nhìn một chút thử xem, Beta này rốt cuộc để tiếp cận hắn mà cố ý giả bộ...
Hay là thật sự ngu ngốc như vậy.
*
Một ngày học kết thúc, Bồ Dao Tri cả một ngày chỉ nghe hiểu được có một nửa, liền rầu rĩ không vui mà phất tay tạm biệt bạn cùng bàn và bạn mới của mình.
"Mình về nhà đây, ngày mai gặp nhé ~"
Cung Trầm không đáp lại, vẻ mặt lạnh nhạt.
Đối với việc bạn ngồi cùng bàn tính cách lạnh nhạt ít lời với mình, thông qua một ngày hôm nay ở chung, thì Bồ Dao Tri cũng hơi hiểu biết một chút rồi, cho nên cậu cũng không ngoài ý muốn.
Cậu không để bụng mà cười cười với Cung Trầm, lại còn dặn dò một câu: "Bạn nhớ uống sữa bò nha!"
Nói xong, liền đeo cặp xách xoay người rời đi. Bồ Dao Tri rời đi xong, Cung Trầm nhìn sữa bò trên mặt bàn của mình, không dấu vết mà nhíu nhíu mày, trong mắt hơi có chút ghét bỏ.
Cung Trầm đứng lên, lạnh mặt ghét bỏ mà cầm lọ sữa bò lên, chuẩn bị ném vào thùng rác. Lúc này, cửa phòng học bị người gõ gõ. Là một Alpha đỉnh cấp ở một lớp khác đi đến chỗ cửa phòng học của Cung Trầm.
"Nhắc nhở hữu nghị, bạn học Cung Trầm, đã tan học rồi, nên rời khỏi trường học." Lệ Túc đứng ở cửa phòng học, cười tủm tỉm nhắc nhở nói.
Đều là Alpha đỉnh cấp, Lệ Túc khoanh tay, bất cần đời, vẻ mặt tản mạn mà đứng ở cửa phòng học. Tin tức tố vị hoa lê tươi mát từ người hắn phát ra, phiêu đãng xung quanh ở cửa phòng học.
Lệ Túc làm một Alpha đỉnh cấp, không chỉ là phát tiểu của Cung Trầm, còn là Alpha duy nhất có gia cảnh có thể so với Alpha, càng là bạn tốt có quan hệ gần nhất với Cung Trầm trong giới.
"Đâu ra nói nhảm nhiều như vậy." Cung Trầm nhíu mày, hoàn toàn không cho Lệ Túc một chút mặt mũi.
Lệ Túc sớm đã quen với việc Cung Trầm tâm tính lạnh nhạt thô bạo nên cũng không bực tức gì. Tầm mắt của hắn vừa chuyển, ánh mắt liền dừng ở trên chai sữa bò đáng chú ý ở trong tay Cung Trầm.
Trong tức khắc, vẻ mặt của Lệ Túc trở nên cực kì...... vặn vẹo.
"Bạn học Cung thân mến." Lệ Túc vẻ mặt biệt nữu hỏi, "Khi nào thì cậu bắt đầu uống loại nước rác rưởi này vậy?"
Cung Trầm tùy tay một ném, liền vô cùng chuẩn xác mà ném vào thùng rác. Sau khi ném vào thùng rác xong, Cung Trầm liền xoay người đi ra ngoài, cũng không quay đầu lại mà rời khỏi phòng học.
Lệ Túc thảnh thơi đuổi kịp.
"Là một Beta cho." Cung Trầm mặt không cảm xúc mà trả lời.
Nói đến Beta, Lệ Túc thật ra lại nhớ tới tình cảnh mà hắn đã thấy.
"Chính là Beta cả ngày hôm nay đều đi theo sau mông cậu sao?"
"Ừm."
Nghe được Cung Trầm đáp lại, trong lúc nhất thời, vẻ mặt của Lệ Túc trở nên dần dần vi diệu lên. Bởi vì Cung Trầm phiền chán nhất là bị người khác dây dưa không rõ.
"Không phải là cậu... coi trọng Beta nào đó chứ?" Vẻ mặt của Lệ Túc vặn vẹo, đầy mặt đều viết 'ánh mắt của cậu khi nào mà trở nên tệ như vậy'.
Cung Trầm nghe tiếng, lập tức cười nhạo một tiếng.
"Cậu ta cho rằng tôi là Beta."
"...... Hả? Cho rằng cậu là Beta?" Lệ Túc nghe xong, trên mặt nháy mắt liền lộ ra vẻ mặt quái dị khó có thể tin.
"Cho nên nói muốn làm bạn với tôi." Cung Trầm liệt mặt mà nói.
Lệ Túc nghe xong, lập tức liền lộ ra cười nhạo mang ý trào phúng mười phần.
"Cậu tin à?"
Cung Trầm không đáp. Vẻ mặt lạnh nhạt, đáp án đã không cần nói cũng biết.
Lệ Túc cười nhạt, trào phúng: "Chiêu số của mấy Beta hạ tiện này đó cũng thật chẳng có gì mới mẻ cả."
Cung Trầm cũng không cảm thấy có gì mới mẻ giống vậy.
"Nhưng mà nhìn cậu ta xác thật rất ngu ngốc, nhìn diện mạo hình như chỉ số thông minh không quá cao."
Lệ Túc hồi tưởng lại diện mạo của Bồ Dao Tri một chút, gật đầu.
"Ừ, chính xác là nhìn rất ngu ngốc." Lệ Túc phụ họa, tiếp theo vẻ mặt quái dị hỏi lại, "Đừng nói với tôi, cậu thật sự tính làm bạn với cậu ta đấy nhé?"
Cung Trầm vẻ mặt lạnh nhạt, "Giết thời gian mà thôi."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.