Bí Mật Song Sinh

Chương 5:




Trường THPT
Tại căn nhà kho cũ kỹ của trường, nơi đây từng là nơi để dụng cụ thể dục nhưng giờ không còn dùng đến nữa.
- Duật Thiên cậu làm tốt lắm, tôi không ngờ cậu cũng có khiếu diễn xuất như vậy. Làm cho con Tuệ Nghi không một chút nghi ngờ gì!
- Tôi vẫn không hiểu tại sao cô lại hại cô ta, đó không phải em ruột của cô sao?
Một người con trai cất tiếng nói và đó chính là nam sinh bị bắt nạt mà Tuệ Nghi giúp, khác với vẻ yếu đuối lúc nãy bây giờ trông cậu ta khá bất cần đời.
Cậu ta tên Lưu Duật Thiên 18 tuổi, cậu ta là học sinh mới chuyển đến lớp của Tuệ Hy cách đây 1 tuần.
- Em sao? Đúng trên danh nghĩa nó là em tôi, nhưng tôi chưa bao giờ coi nó là em cả. Đối với tôi nó chỉ là đứa thất bại, là một cái bóng của tôi và cũng là một món đồ chơi để tôi thoả sức chà đạp. Nhưng nó vẫn ngu ngốc tin rằng tôi đang đối sử tốt với nó.
Tuệ Hy nhếch môi cười đầy ý giễu cợt.
Chính cô ta đã dựng lên mọi chuyện, cô ta biết Duật Thiên có ý với cô ta nên cô ta đã nhờ hắn đóng một màn kịch và tất nhiên Tuệ Nghi đã hoàn toàn dính bẫy mà không hay biết.
- Giờ cô ta đã bị đuổi học, chắc cậu vui?
Duật Thiên nhìn Tuệ Hy bằng ánh mắt đầy khinh thường." Đây chính là người mà cả trường tung hô là thánh nữ sao, chỉ là vẻ ngoài thôi chứ bên trong không thua gì một con rắn độc. Cô ta có thể hại em gái ruột của mình còn điều gì cô ta không giám làm kia chứ "
Đó là suy nghĩ của Duật Thần.
- Cậu đang thương sót cho nó sao? Tại nó ngu thôi, cậu không cần để ý đâu. Giờ thì tôi sẽ thực hiện lời hứa của mình.
Cô ta lại gần và thì thầm vào tai Duật Thần, ánh mắt hiện lên vẻ tà dâm, tay cô ta sờ khắp người Duật Thần.
Không cưỡng lại được sự gợi tình đó Duật Thần bế cô ta và đặt cô ta lên một chiếc bàn học cũ gần đó, hai người chao cho nhau những nụ hôn cuồng bạo, tay Duật Thần đều đặn xoa bóp bầu ngực căng tròn của cô ta.
Miệng của Tuệ Hy không ngừng rên rỉ đầy dâm dục, tiếng rên vang khắp căn phòng.
Cô ta sẵn sàng đánh đổi cơ thể mình chỉ để hại em gái. Liệu việc cô ta làm có đáng hay không?
Trên đường đi mọi người đều chú ý đến một cô gái mặc bộ đồng phục bị rách tả tơi, khuôn mặt thì lấm lem đất cát ở khoé miệng còn chảy máu, cơ thể cô không có chỗ nào là không bị thương cả. Cô ôm bụng lê từng bước, giờ bụng cô rất là đau nhưng cô vẫn cắn răng để đi tiếp.
- Bụp.
Do đi không để ý nên cô đã đâm trúng vào một người đàn ông, khiến anh ta rơi chiếc điện thoại còn cô thì loạng choạng chút nữa là ngã nhưng người đàn ông đó đã nhanh nắm tay cô kéo lại.
- Tôi xin lỗi.
Cô cúi xuống nhặt chiếc điện thoại lên và đưa cho anh ta.
- Cô không sao chứ.
Giọng nói nam trầm ấm vang lên.
- Tôi không sao.
Cô khẽ ngước đầu lên nhìn người đàn ông đó. Khuôn mặt anh ta rất đẹp, giống như là soái ca trong truyện ngôn tình bước ra vậy. Ngũ quan cân đối, giọng nói trầm ấm, dáng người cao và rất lịch lãm khi mặc âu phục.
Nhưng khi vừa nhìn thấy người đàn ông đó thì mắt cô dần nhoà đi và ngất.
- Nè cô tỉnh lại đi.
Người đàn ông đó thấy cô nhất liền ôm cô vào lòng.
- Âu tổng có chuyện gì vậy?
Từ đầu một chiếc xe hơi sang chảnh đỗ lại vào tài xếp bước xuống.
- Mau mở cửa xe.
- Dạ.
Tài xế vội mở cửa xe, anh ta vội bế cô lên xe.
- Mau đến bệnh viện gần nhất đi.
- Dạ.
Anh ta nhìn cô gái đang được ôm trong lòng mình." Cô gái này là ai "

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.