Biệt Thự Ma Cà Rồng

Chương 22: Cuộc Cãi Vã




Kí ức của Trình Tiểu Băng đã hoàn toàn trở lại. Mọi chuyện bắt đầu từ lúc Tống An Đa bước vào công ty và làm việc.
“Giám đốc Tống ấy, anh ta may mắn nhờ vợ nên mới có vị trí ngày hôm nay thôi.”
“Tống An Đa, người này nếu không có quan hệ thì trưởng phòng cũng đừng hòng làm chứ đừng nói tới giám đốc.”
“Công ty này nếu cứ để anh ta quản lý thì sớm muộn gì cũng lụn bại thôi.”
Đó là những câu mà Tống An Đa nghe đồn, bản thân anh ta tin đó là thật. Khác với Trình Tiểu Băng, anh ta không giỏi giang, riêng việc tốt nghiệp đúng hạn đã là một nỗ lực lớn rồi. Mặc dù anh ta có chí làm giàu nhưng năng lực lại không cho phép.
“Anh đừng buồn, mọi người nói vậy nhưng cũng không có ý định chống đối anh đâu. Năng lực thì có thể tích lũy dần dần mà, nếu tiếp tục cố gắng thì sẽ có ngày mọi người nhìn anh bằng ánh mắt khác.” Trình Tiểu Băng an ủi anh ta khi thấy Tống An Đa buồn phiền vì điều đó.
“Anh hiểu.” Tống An Đa nói cho qua chuyện, nhưng trong lòng thì thầm trách rằng người thành công như cô không thể hiểu nổi cảm xúc của anh ta được. Và lý do mà mọi người không chống đối anh chỉ là do Trình Tiểu Băng đứng ra giải quyết.
Thời sinh viên, cả hai đều bình đẳng, có chăng cũng chỉ là cô học giỏi hơn anh ta. Bây giờ thì sự cách biệt ngày một rõ, Tống An Đa không cho rằng mình là người may mắn nữa, anh ta luôn cảm thấy cô đang khinh thường mình, dù Trình Tiểu Băng luôn phủ nhận điều đó.
Tuy nhiên, Tống An Đa vẫn không rời bỏ Trình Tiểu Băng được, vì công ty này vốn lập ra hoàn toàn bằng tiền của cô trước khi kết hôn nên anh ta sẽ rời đi mà không còn lại gì. Mà dù có đạt được thỏa thuận chia đôi tài sản thì anh ta tự biết với sức của mình cũng không đạt được sự thành công như bây giờ.
||||| Truyện đề cử: Độc Tôn Truyền Kỳ (Kiếm Thần Yêu Nghiệt) |||||
Tống An Đa tự dặn bản thân phải nhịn nhục và chờ đợi thời cơ thích hợp.
Cũng vì lí do đó, Tống An Đa đã có tình cảm với Lý Ninh, thư ký của Trình Tiểu Băng. Cô ta là một người phụ nữ bình thường, không giỏi giang, khiến cho Tống An Đa cảm thấy mình là một đấng nam nhi đáng tin cậy. Lý Ninh bảo rằng thật ra Tống An Đa có thể vươn cao hơn, chẳng qua là bị Trình Tiểu Băng kiềm hãm.
Anh ta đã suy nghĩ về điều đó và thấy đúng. Là do những chiến lược kinh doanh và cách điều hành công ty của cô không phù hợp với anh, do đó anh mới liên tục thất bại. Vậy là Tống An Đa quyết định tìm kiếm một lối đi riêng cho mình.
Việc anh có mối quan hệ bên ngoài cuối cùng đã đến tai Trình Tiểu Băng, cô chưa biết đó là Lý Ninh. Trình Tiểu Băng đã rất tức giận và cảnh cáo Tống An Đa rằng cô chỉ cho anh cơ hội một lần thôi.
Ngoài mặt thì Tống An Đa ra sức giải thích chỉ là hiểu lầm và nói ngon ngọt để cô nguôi giận nhưng trong lòng thì ngập tràn phẫn nộ. Anh muốn quát lên rằng cô là cái gì mà lại cho tôi cơ hội chứ. Tống An Đa càng ngày càng muốn loại bỏ cô.
Cho đến một ngày nọ, anh ta đã tìm được con đường thích hợp cho mình, đó chính là làm ăn phi pháp. Những tính toán, chiến lược luôn khiến anh đau đầu, nhưng về việc qua mặt cảnh sát và pháp luật thì anh ta thấy đầu óc mình sáng suốt vô cùng. Thế là Tống An Đa bắt đầu móc nối với những đường dây phi pháp để đem lại lợi nhuận cho công ty. Lúc đó thì Trình Tiểu Băng sẽ không thể lên mặt với anh ta nữa.
Những việc này Tống An Đa không hề cho Trình Tiểu Băng biết, vì anh ta cho cô là loại nhát gan không dám làm việc lớn. Tuy nhiên, cô vẫn tự tìm hiểu được.
“Tống An Đa, anh bị điên rồi à?” Vừa bước vào nhà, cô đã hét ầm lên.
“Cái gì? Anh làm gì cơ chứ?”
“Anh tham gia các hoạt động phi pháp, chứng cứ rành rành ra anh đừng chối.” Trình Tiểu Băng quắc mắt nhìn anh ta, đây là lần thứ hai cô nổi giận với anh ta và cũng là lần đáng sợ nhất.
“Đúng là đàn bà nhu nhược, anh nói cho mà biết, đây là con đường nhanh nhất để làm giàu. Đây là cách để anh chứng minh cho người ta thấy anh không phải là một kẻ vô dụng.” Tống An Đa cãi lại.
“Anh không muốn bị coi là kẻ vô dụng, thay vào đó thì biến mình thành một kẻ rác rưởi à?”
“Rác rưởi? Cô cẩn thận lời mình nói đấy.” Tống An Đa giận run lên.
“Nghe đây, anh phải lập tức hủy bỏ hết mọi hoạt động phi pháp ngay. Tôi sẽ không báo cảnh sát.” Trình Tiểu Băng nói.
Tống An Đa cảm thấy tuyệt vọng, anh ta vừa mới bắt đầu kiếm được tiền bằng các vụ làm ăn bất chính, giờ ngừng lại thì khác nào bảo anh trở về làm kẻ vô dụng như trước. Lý Ninh rồi sẽ nhận ra anh đúng là không có tài cán gì còn Trình Tiểu Băng lại tiếp tục coi thường anh, người ngoài cũng sẽ lại đánh giá anh bằng những lời không hay.
“Không thể được.” Tống An Đa hét lên và nói hết những uất ức trong lòng của anh ta. Trình Tiểu Băng vẫn một mực nói rằng cô chưa bao giờ coi thường anh, nhưng nếu anh tiếp tục lầm đường lạc lối thì cô sẽ hoàn toàn thất vọng.
Anh ta bực tức chạy khỏi nhà, lái xe đi lòng vòng thành phố. Tống An Đa vô cùng căm hận, cho rằng Trình Tiểu Băng muốn phá hoại cuộc sống của anh ta, biến anh ta thành con rối của mình.
Khi trở lại nhà, anh ta nghĩ chỉ còn một cách cuối cùng, đó là phải loại bỏ chướng ngại của mình. Chỉ cần Trình Tiểu Băng chết đi, công ty sẽ thuộc về anh ta, và Tống An Đa có thể vận hành nó theo ý mình muốn mà không cần phải xin ý kiến của ai cả.
Anh ta bước tới nhấn chuông, Trình Tiểu Băng mở của và nhìn anh ta với vẻ khó chịu.
“Anh đã nghĩ thông suốt rồi, em lên xe đi, chúng ta tới chỗ khác nói chuyện nhé.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.