Viên Thiên Dã lại chậm chạp không chịu cất bước, đợi đến khi Đường Viễn Ninh đi ra cửa mới đến trước mặt Lâm Tiểu Trúc, thấp giọng nói” làm tốt lắm, tự nhiên sẽ có thưởng” nói xong, không đợi nàng phản ứng liền đi
ra ngoài.
Lâm Tiểu Trúc nhìn theo bóng dáng hắn, sửng sốt một chút rồi cũng đi theo.
Noãn các chính là tòa tiểu các ở hậu viện lâm hồ. Đường An theo sự phân phó của Viên Thiên Dã đã chuẩn bị bếp lò đầy đủ. Vừa vào trong, Lâm
Tiểu Trúc liền cảm giác rất ấm áp, thoải mái. Hai cánh cửa sổ đã được mở toang, nhìn xuyên qua cửa sổ có thể nhìn thấy hồ nước chưa kết băng hòa toàn, bên cạnh hồ có vài cây mai đỏ au. Ngày mùa đông, ngồi trong tiểu
các ấm áp, xem mai thưởng tuyết, ăn thịt nai nướng, uống trà, đúng là
điều thú vị nhất trong cuộc đời.
Đường An đã sớm chuẩn bị mọi thứ đầy đủ.
Than cháy đỏ, thịt nai cắt lát mỏng đã được nêm nếm gia vị, vỉ nướng
cũng có sẵn, chỉ chờ hai vị công tử đến là nhập tiệc. Lâm Tiểu Trúc đi
sau Viên Thiên Dã vào phòng, thấy Đường Uy đang đứng bên giá nướng, bỏ
thịt lên, bắt đầu nướng. Nàng do dự một lát rồi vẫn đứng một bên, không
động thủ.
Nếu Đường Uy đã gánh trọng trách nướng thịt thì nhất
định có chút tài năng. Hơn nữa, ăn mấy món này, chú ý nhất là an toàn,
không phải ai cũng có thể làm cho các công tử ăn. Hai vị công tử không
lên tiếng, nàng cũng không cần làm chuyện lấy lòng
Vò nước
tuyết đều đặt bên ngoài noãn các, chỉ mang một cái vào, bình thường Viên Thiên Dã thích tự mình pha trà nên lúc này cũng không kêu Lâm Tiểu Trúc làm việc, ấm pha trà cũng đã chuẩn bị xong, hắn bỏ nước tuyết vào trong nồi, đợi khi tan hết mới múc vào trong một cái ấm lọc lại lần nữa.
“Làm gì vậy?” Đường Viễn Ninh kinh ngạc hỏi
“Tuyết này nhìn rất sạch nhưng thực ra bên trong vẫn có nhiều bụi bẩn, phải lọc sạch mới dùng được” Viên Thiên Dã đáp.
Đường Viễn Ninh gật đầu, liếc nhìn Lâm Tiểu Trúc nói” dù làm sạch rồi
là dùng được nhưng chúng ta vẫn nên đợi một lát, đợi Viên Thập mang
tuyết tùng về rồi hãy pha trà. Lâm Tiểu Trúc, không phải đầu lưỡi ngươi
rất lợi hại sao? Chút nữa ta muốn kiểm tra ngươi một chút”
Lâm
Tiểu Trúc đang chăm chú nhìn Đường Uy nướng thịt, bỗng nhiên nghe gọi
tới tên liền đáp” Đường công tử, Tiểu Trúc chưa từng nói lưỡi của mình
lợi hại nha, lời này của ngài không đáng tin chút nào”
“Nha đầu kia, càng lúc càng không có quy củ, dám nói bản công tử nói dối sao”
Đường Viễn Ninh miệng nói vậy nhưng miệng lại cười, không chút tức giận” mặc kệ là ai nói, tóm lại nói ngươi đầu lưỡi lợi hại là được rồi. Ta
muốn nhìn xem lưỡi của ngươi có bao nhiêu lợi hại”
“Làm tốt, Đường công tử có thưởng không?” Lâm Tiểu Trúc hỏi lại.
Mấy lần làm tiền Đường Viễn Ninh rất dễ dàng, nàng cũng muốn dò xem
giới hạn của hắn tới đâu. Nàng phát hiện Đường Viễn Ninh cũng là một
người hiền hòa, độ lượng vì vậy nói chuyện càng lúc càng lớn gan hơn.
“Lâm Tiểu Trúc.” Viên Thiên Dã nghiêm mặt nói” không được không có quy củ”
“Dạ” Lâm Tiểu Trúc vội thu lại tươi cười, nghiêm túc thi lễ” Tiểu Trúc
thất lễ, Đường công tử, xin đừng trách” trong lòng lại mất hứng Viên
Thiên Dã đã chắn ngang đường tài lộ của mình.
Đường Viễn Ninh
không để ý, khoát tay ra vẻ biểu huynh nhiều chuyện” haiz, ta cứ thích
Lâm Tiểu Trúc nói như vậy đó, hoạt bát, chẳng phải thích hơn người trầm
mặc, nhất cử nhất động đều theo quy củ sao?” lại quay sang trấn an Lâm
Tiểu Trúc” Tiểu Trúc, đừng để ý công tử nhà ngươi, chỉ cần lát nữa ngươi đoán đúng, ta sẽ có thưởng cho ngươi”
Lâm Tiểu Trúc liếc nhìn
Viên Thiên Dã, thấy hắn tuy vẫn ra sức trừng mắt với Đường Viễn Ninh
nhưng vẻ mặt lại bất đắc dĩ, cũng không có phản đối, trong lòng mừng
thầm, cung kính thi lễ với Đường Viễn Ninh” đa tạ Đường công tử”
Lúc này Đường Uy đã nướng thịt xong, cắt thành từng miếng đưa đến trước mặt hai vị công tử.
“Ah, đói bụng quá đi” Đường Viễn Ninh vừa thấy liền hô lên, bưng đĩa, há miệng ăn lia lịa.
Viên Thiên Dã liếc nhìn Lâm Tiểu Trúc thấy nàng vẫn cúi mắt, không nhìn tới cái đĩa, suy nghĩ liền nói” ta đi lấy mấy thức, chút nữa mới ăn,
thịt này không thể để lạnh, Lâm Tiểu Trúc, thưởng cho ngươi”
Lâm Tiểu Trúc ngẩng đầu, kinh ngạc nhìn Viên Thiên Dã, thấy hắn không
thèm nhìn mình mà đi ra ngoài, lúc này mới nhìn về phía đĩa thịt, do dự
không biết có nên ăn hay không.
Đang lúc nàng quyết tâm không
thèm quan tâm tới quy củ, ăn cho no bụng thì Đường Viễn Ninh đã ăn xong
đĩa thịt của mình, đang muốn tấn công đĩa khác, liền hỏi Lâm Tiểu Trúc”
rốt cuộc ngươi có ăn hay không ? nếu không thì ta ăn luôn à”
Lâm Tiểu Trúc cười cười:” Công tử mời” trong lòng thầm hối hận mình đã do dự.
“Ha ha, lừa ngươi thôi” Đường Viễn Ninh đẩy đĩa thịt tới trước mặt nàng” được rồi, mau ăn đi, để lạnh thì không ăn được”
“Đa tạ công tử.” Vừa rồi Viên Thiên Dã thưởng thịt cho nàng, nàng không có cảm ơn nhưng lúc này lại cảm tạ Đường Viễn Ninh.
Tuy kiếp này Lâm Tiểu Trúc là hạ nhân nhưng tính cach kiêu ngạo từ
trong xương của kiếp trước vẫn không mất đi. Bị Đường Viễn Ninh nhìn
chằm chằm giống như phòng kẻ trộm, nàng có chút không vui,cũng may Đường An đã rất nhanh nướng xong mẻ thịt tiếp theo, đưa cho Đường Viễn Ninh,
lúc này Lâm Tiểu Trúc mới được thảnh thơi thưởng thức thịt nai.
Thịt nai này là dùng thịt đùi, chất thịt non mịn, ướp với rượu, nước
tương, đinh hương, hành gừng. . . nướng vừa chín tới liền được cắt thành từng miếng. Độ lửa rất chuẩn, bề mặt miếng thịt vừa hơi sạm nâu, còn
bên trong vẫn còn hồng hồng, cắn một miếng cảm giác vị thịt ngon ngọt,
nước thịt theo cổ họng thấm vào tận gan ruột, trong mùi thịt còn có
hương vị của đinh hương, rượu, hành, gừng. . . Mùi gia vị hòa với mùi
thịt, không nhạt không ngấy, vừa vặn, cho đến khi miếng thịt được nuốt
xuống, hương vị vẫn còn trong khoang miệng, thật lâu cũng không tiêu
tán.
Khó trách vừa rồi Đường Viễn Ninh lại ăn ngấu nghiến như
vậy, thịt này, ăn một miếng liền muốn ăn miếng thứ hai, đã ăn rồi là
không muốn ngừng.
Xem ra Đường Uy cũng có chút bản lĩnh, nên dù bị bệnh tim vẫn được công tử đưa đi cùng. Như miếng thịt nai nướng này
vậy, cho dù là người sành ăn như Lâm Tiểu Trúc cũng phải thừa nhận, hắn
làm không thua kém gì nàng.
Ăn thịt xong thì Viên Thiên Dã cũng trở lại, trong tay cầm hai cái bình.
“Di, biểu ca, ngươi cầm hai cái bình tới làm gì ?” Đường Viễn Ninh hưng trí, bỏ đĩa thịt xuống, mở miệng bình ra, kinh ngạc hỏi” đây là cái gì
?”
Viên Thiên Dã không trả lời hắn, liếc Lâm Tiểu Trúc một cái mới nói” đương nhiên là thứ tốt”
Đường Viễn Ninh còn muốn hỏi nữa thì ngoài cửa đã vang lên thanh âm của Viên Thập” công tử, biểu công tử, chúng ta đã trở lại” dứt lời đã thấy
tay xách theo một cái bình đi vào.
Có thêm sự giúp sức của Viên Thập và Đường An, việc nướng thịt và nấu nước cũng nhanh hơn nhiều,
chốc lát sau, không chỉ Viên Thiên Dã và Đường Viễn Ninh đủ thịt để ăn
mà đám người Lâm Tiểu Trúc cũng có phần.
“Tốt lắm, hiện tại nên uống trà .” Đường Viễn Ninh sờ sờ bụng, hài lòng đứng lên, chỉ vào Lâm
Tiểu trúc nói” ngươi bây giờ ra ngoài một lát, đợi sau khi bọn họ ngâm
trà xong, ta sẽ gọi ngươi vào”
Lâm Tiểu Trúc nhìn mấy cái bình xếp thành hàng, gật đầu” dạ, có điều trước khi phẩm trà, Tiểu Trúc cần
một chén nước lọc để súc miệng”
“Đi, không thành vấn đề.” Đường Viễn Ninh vẫy vẫy tay, ý bảo nàng rời đi.
“Mau mặc áo choàng vào” Viên Thiên Dã thấy nha đầu kia cười đến quên cả trời đất liền dặn theo.
“Nga, thiếu chút nữa đã quên.” Lâm Tiểu Trúc thè lưỡi, cầm lấy áo
choàng rồi nhanh chóng đi ra ngoài. Ở trong phòng ấm áp, đột nhiên tiếp
xúc với khí lạnh làm nàng nhịn không được mà rùng mình, hắt xì một
cái,vội vàng mặc áo choàng vào mới cảm thấy đỡ hơn.
“Viên Cửu, đưa nàng đến phòng bên cạnh đi, đừng để bị đông lạnh” trong phòng vang lên thanh âm của Viên Thiên Dã.
“Dạ” Viên Cửu không biết xuất hiện từ chỗ nào, đi đến trước mặt Lâm
Tiểu Trúc” đi theo ta” rồi không để ý nàng đang ngạc nhiên, kéo nàng đến một căn phòng cách đó không xa, mở cửa cho nàng vào.
“Viên Cửu đại ca, ngươi từ chỗ nào xuất hiện vậy” từ khi trên đường rời núi, nhìn thấy Viên Cửu giống như quỷ mị, đột nhiên nhảy từ trên cây xuống, nàng
đã biết hắn làm ám vệ của Viên Thiên Dã nhưng lúc này nhìn toàn thân hắn không có một bông tuyết, không giống người ở bên ngoài đã lâu, biết
rằng có những chuyện không nên hỏi nhưng vẫn không nhịn được tò mò.
Viên Cửu không để ý tới nàng” chút nữa đi ra ngoài thì đóng cửa lại”
nói xong liền lắc mình một cái đã không thấy bóng dáng đâu.
“Haiz, ta cũng muốn có một thân hảo công phu như vậy” Lâm Tiểu Trúc hâm mộ không thôi.
Gian phòng này tuy không có ai ở nhưng vẫn rất sạch sẽ, gia cụ cũng đầy đủ, Lâm Tiểu Trúc đóng cửa lại, ngồi đợi một lúc thì Viên Thập đến gọi, báo mọi thứ đã chuẩn bị xong.
Lâm Tiểu Trúc rất tin tưởng vào
cái lưỡi của mình, nghĩ tới lại kiếm được tiền, gia tăng tài sản cá
nhân, nàng lại thấy hưng phấn vô cùng. Nhưng vừa vào đến cửa liền thấy
choáng váng, trước mắt bày vô số ly trà.
Có cần nhiều vậy không ? dù Viên Thiên Dã mang thêm hai cái bình, còn có tùng tuyết và mai
tuyết thì cùng lắm chỉ bốn loại thôi, sao có tới tám ly trà ?