Bình Hoa Đại Thần

Chương 11: Đây là ‘Noãn Phong’




Hoa Đóa Đóa gần đây thường buồn chán nghiêng đầu 45 độ, giơ cổ lên, lấy tay chống cằm, nhìn cửa sổ ngẩn người. Nguyên nhân ngoại trừ cái visa đòi mạng kia, còn có thứ khác sao? Hoa Đóa Đóa quả thực là một thiên tài đọc sách, cái gọi là GRE, toàn trường mấy chục người tham gia thi, chỉ có cô cùng con mọt sách Nguyên Tuyền kia là đỗ. Làm cho học trưởng Khưu Trấn thi rớt thực u buồn, mà Hoa Đóa Đóa cũng u buồn không kém. Cô thật sự không thích vị học trưởng ngơ ngác kia. Từ sau khi hai người thông qua cuộc thi, giáo sư Smith bắt đầu đem tài năng suốt một đời truyền hết cho hai người họ. Hai người thành một tổ, giống như hình với bóng.
Khổ nỗi Hoa Đóa Đóa có thói quen nói chuyện với bạn bè như Từ Hoan Hoan hay Khưu Trấn, nhưng từ lúc theo học trưởng Nguyên Tuyền, cả ngày cô cũng không nói được một câu, miệng bắt đầu có mùi. Sau khi hoàn thành một ngày huấn luyện, cô trở lại phòng là lăn ra ngủ, số lần mở miệng trong ngày rất ít, có thể nói là chỉ mở miệng khi đánh răng.
Vì thế, Hoa Đóa Đóa u buồn , mỗi khi ngồi học cùng học trưởng Nguyên Tuyền, Hoa Đóa Đóa lại theo thói quen nghiêng đầu 45 độ nhìn bên ngoài cửa sổ…
“Hoa Đóa Đóa, biệt thự này rất được.” Nguyên Tuyền đột nhiên đưa cho cô một quyển tạp chí, mở miệng nói.
Hoa Đóa Đóa thờ ơ liếc mắt một cái, nhìn thấy ngôi biệt thự ven biển màu xanh lục, sắc mặt trở nên hơi tái.
Nguyên Tuyền rõ ràng nhìn thấy Hoa Đóa Đóa có vẻ mất tự nhiên, nhưng mà phá lệ tiếp tục nói: “Thiết kế biệt thự này là Cố Cảnh Phong, Cố trợ giáo.”
Hoa Đóa Đóa vốn vẫn chờ đợi cơ hội nói chuyện, nhưng mà lúc này cô lại không nói một lời, nhìn ngôi biệt thự kia mà ngẩn người, giống như muốn nhìn tới khi ngôi biệt thự kia bị thủng một lỗ mới từ bỏ ý định.
Không nghĩ tới hôm nay Nguyên Tuyền thành người nói nhiều, còn nói: “Tôi nhớ rõ trong cuộc thi thiết kế của học viện, tác phẩm dự thi của cô vốn cũng hơi giống với cái biệt thự này, sau lại không biết vì nguyên nhân gì rút khỏi cuộc thi, tác phẩm kia cũng không còn nữa.”
Hoa Đóa Đóa liếc Nguyên Tuyền một cái, “Hôm nay anh được lên dây cót sao? Sao lại nói được nhiều thế?”
“Tôi chỉ là tò mò thôi.” Vẻ mặt Nguyên Tuyền ngạo mạn thản nhiên, cặp mắt lại thâm trầm đen thẳm. Lửa giận của Hoa Đóa Đóa không biết vì sao lại dâng lên, mũi nở lớn, “Anh đang xen vào việc của người khác.”
Hoa Đóa Đóa nhảy dựng lên. Hai người đang ở trong thư viện yên tĩnh, ngay cả một cái kim rơi trên mặt đất cũng đều có thể nghe thấy thanh âm. Hoa Đóa Đóa cứ như thế đứng lên, tự nhiên có vài người quay đầu lại nhìn.
Hoa Đóa Đóa da mặt mỏng, lại ngồi xuống, thở phì phì.
Nguyên Tuyền nhìn bộ dáng tức giận của Hoa Đóa Đóa, khóe miệng nhếch thành hình cung, hé miệng cười cười, rồi hồi phục lại bộ dáng con mọt sách rầu rĩ bình thường, tiếp tục lật xem tạp chí Sáng Tạo Mới.
Hoa Đóa Đóa liếc mắt nhìn ngôi biệt thự kia, nhớ tới một việc trước kia.
Ngôi biệt thự kia, kỳ thật bản thảo là do Hoa Đóa Đóa vẽ. Nhưng khi đó cô không có kiến thức cơ bản về kiến trúc, chỉ bằng trí tưởng tượng của mình mà nghĩ ra. Khi đó Cố Cảnh Phong là trợ giáo của cô, bắt tay vào dạy cô, bản thảo cô vẽ tất nhiên là sẽ đưa cho trợ giáo nhìn trước, cho hắn nhận xét.
Khi đó, những tiền bối mà Hoa Đóa Đóa quen chỉ có Cố Cảnh Phong cùng Đinh học tỷ hơn cô hai khóa. Ngày đó Hoa Đóa Đóa không tìm được Cố Cảnh Phong, gọi điện thoại cũng không có người nhận, mà lần này thời hạn nộp bài thi rất gấp, không muốn trì hoãn thêm thời gian, bất đắc dĩ đành phải tìm Đinh học tỷ, giao bản thiết kế cho cô ấy, nhờ cô ấy chuyển cho Cố Cảnh Phong.
Thật ra Hoa Đóa Đóa cũng không muốn tìm Đinh học tỷ, chủ yếu là cô cùng Đinh học tỷ không hợp nhau, xét đến cùng, nguyên nhân tự nhiên là do có nhiều tin đồn về Hoa Đóa Đóa cùng Cố trợ giáo, giáo sư thường khen là ‘đôi kim đồng ngọc nữ’, trong mắt đồng học lại là ‘cấu kết với nhau làm chuyện xấu’
Mà Đinh học tỷ từng gióng trống khua chiêng theo đuổi Cố Cảnh Phong, tận đáy lòng không thích tình địch như Hoa Đóa Đóa, thường khó chịu với Hoa Đóa Đóa. Hoa Đóa Đóa cũng thức thời, cô luôn cố gắng tránh xa vị Đinh học tỷ này. Nhưng lần này tình thế bắt buộc, Hoa Đóa Đóa không có cách nào khác, đành phải gõ cửa phòng kí túc của Định học tỷ.
Lúc cửa phòng mở, Đinh học tỷ đang vừa rút khăn giấy, vừa khóc. Hoa Đóa Đóa dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn về phía những người ở cùng kí phòng với Đinh học tỷ, một cô gái cách cô gần nhất nhỏ giọng nói: “Đinh học tỷ lại bị cự tuyệt.”
Hoa Đóa Đóa vỡ lẽ, Đinh học tỷ thật sự là bám riết không tha a, ánh mắt Cố Cảnh Phong khẳng định là hướng trên trời, nếu không thì làm sao lại chướng mắt với Đinh học tỷ, liên tục cự tuyệt chị ấy chứ?
Đinh học tỷ đá hộp khăn giấy, hai mắt đẫm lệ nhìn Hoa Đóa Đóa, “Cô tới làm gì? Chê cười tôi sao?”
Hoa Đóa Đóa nhún vai, mắt linh động xoay một vòng, cười hì hì nói: “Học tỷ, em là có chuyện muốn tới nhờ chị.”
“Chuyện gì?”
Hoa Đóa Đóa đem bản thiết kế đưa cho Đinh học tỷ, “Phiền Đinh học tỷ chuyển cho Cố học trưởng giúp em, nhờ anh ấy nhận xét giúp em.”
“Kỳ quái, sao cô không tự đưa cho anh ấy lại muốn tôi đưa?”
Hoa Đóa Đóa thở dài, vẻ mặt bất đắc dĩ, “Không tìm thấy người.”
“Ồ?” Đinh học tỷ nghi hoặc nhìn cô. Hoa Đóa Đóa lại nói: “Em nghĩ người thân cận nhất cùng Cố học trưởng, chính là Đinh học tỷ, nếu Đinh học tỷ cũng không biết, em thật không biết còn ai thân với anh ấy hơn.”
Đinh học tỷ nghe Hoa Đóa Đóa nói như thế, trên mặt một mảng đỏ ửng, nhìn qua có vẻ cao hứng, cô nhận lấy bản thiết kế Hoa Đóa Đóa đưa cho, khí khái nói: “Cô trở về đi, tôi giúp cô là được.”
“Cám ơn học tỷ.” Hoa Đóa Đóa cúi đầu, chạy vội ra ngoài.
Vỗ mông ngựa chính là đâm vào giữa cúc hoa, cười tủm tỉm chọc ngoáy…
Hoa Đóa Đóa thoải mái trở lại ký túc xá của mình, yên tâm thoải mái đọc sách. Lúc ấy, vừa vào học năm nhất, cho dù không có Hoa mẹ đốc thúc, Hoa Đóa Đóa cũng đã tập thành thói quen “Không có việc gì liền xem sách giáo khoa tăng thêm kiến thức”.
Xác thực mà nói, Hoa Đóa Đóa thực sự có chút thông minh kiểu mọt sách. -_-!
Ngày thứ ba sau khi Hoa Đóa Đóa giao bản thiết kế cho Đinh sư tỷ, cô vẫn chưa nhận được tin tức của Cố Cảnh Phong. Hoa Đóa Đóa cảm thấy kỳ quái, liền gọi điện thoại qua.
“Sao?” Cố Cảnh Phong rầu rĩ nhận điện thoại.
“Bản thiết kế của em, anh cảm thấy thế nào?” Hoa Đóa Đóa vội vàng nói với người bên kia.
“Bản thiết kế nào?”
“Dạ? Em đã nhờ Đinh học tỷ chuyển cho anh, là bản thiết kế em sẽ gửi dự thi đó…”
Đầu bên kia trầm mặc một chút, cũng không biết đang làm gì, sau một lúc lâu, Cố Cảnh Phong mới trả lời: “Ừ, anh đang xem, ngày mai sẽ cho em một câu trả lời thuyết phục.”
Nhưng mà, Cố Cảnh Phong là loại con trai trọng sắc khinh “đệ tử”, cái gọi là “ngày mai” của hắn là đột nhiên cùng Đinh học tỷ xin nghỉ phép, chạy đi du lịch nước ngoài. Ba ngày sau, chuyện tình oanh động trường học đã xảy ra.
Đinh học tỷ theo đuổi Cố Cảnh Phong nhiều năm như vậy rốt cục tu thành chính quả, trở thành bạn gái Cố Cảnh Phong. Mà bản thiết kế của Hoa Đóa Đóa lại là một bi kịch. Cố Cảnh Phong gọi điện thoại cho Hoa Đóa Đóa, “Anh xem bản thiết kế kia rồi, không đạt, em làm lại đi.”
Cứ như thế, hoàn toàn vứt xó tâm huyết của Hoa Đóa Đóa. Hoa Đóa Đóa không nói gì, chỉ là có chút nghẹn ngào nói với Cố Cảnh Phong phía bên kia điện thoại: “Biệt thự kia thích hợp ở bờ biển, phương hướng cửa sổ này để nhận gió biển Hawaii. Biệt thự tên là ‘Noãn Phong’.”
Đầu kia điện thoại lại trầm mặc, thật vất vả mới phun ra hai chữ, “Đóa Đóa…”
“Vâng?”
“Bản thiết kế này tặng anh đi, anh rất thích.”
“Anh thích thì cứ cầm đi.” Hoa Đóa Đóa có vẻ tự nhiên, ở trong thế giới của Hoa Đóa Đóa, trong việc học, cô luôn là người nổi bật, bài tập luôn luôn đạt điểm A. Lần đầu tiên cô bị người khác nói không được, cho nên mới nghẹn ngào, cho nên mới không cần bản thiết kế như vậy.
“Không khóc, Đóa Đóa. Anh sẽ đối xử tử tế với bản thiết kế này.”
“Vâng.” Hoa Đóa Đóa cảm thấy không có gì, đáp ứng, dù sao cũng là phế phẩm, cô liền không thèm để ý.
Không nghĩ tới, vài năm qua đi, bản thiết kế biệt thự của cô rõ ràng xuất hiện trong cuộc sống, còn đăng trên nhiều tạp chí, trên ghi quyền sở hữu thiết kế của Cố Cảnh Phong. Hoa Đóa Đóa nghĩ, Cố Cảnh Phong chiếm của cô một cái tiện nghi thật lớn a.
Nhưng mà Cố Cảnh Phong cũng đã cho cô rất nhiều tiện nghi. Ví dụ như lúc Cố Cảnh Phong vẫn là trợ giáo của cô, lấy danh nghĩa “đệ tử”, thường ăn cơm của hắn, nuôi cô một năm. Bất quá…theo lời Cố Cảnh Phong nói là, “Đã nuôi một con Lôi Bảo Bối, cũng không ngại nuôi thêm một con nữa.”
Hoa Đóa Đóa vì lời này của hắn mà tức giận, không thèm nói chuyện với hắn, kết quả Cố Cảnh Phong nói, “Ngay cả em cũng không để ý tới anh, anh đây chẳng phải thành cẩu cũng không để ý tới sao?”
Đối với lời nói ác độc của Cố Cảnh Phong, Hoa Đóa Đóa quyết định bảo trì trầm mặc. Cô thật sự không phải đối thủ của Cố Cảnh Phong.
Sau khi nghe giáo sư Smith bố trí công việc, Hoa Đóa Đóa liền chuẩn bị trở về. Không nghĩ tới, vừa mới đi ra ngoài phòng thiết kế, con mọt sách Nguyên Tuyền đột nhiên hô to, khiến Hoa Đóa Đóa hoảng sợ tới mức thiếu chút nữa nhảy dựng lên.
“Hoa Đóa Đóa.”
Hoa Đóa Đóa hoảng sợ quay đầu, chỉ thấy Nguyên Tuyền mặt không chút thay đổi đi tới, “Công việc còn chưa hoàn thành, cô định đi đâu?”
Hoa Đóa Đóa có chút nghi hoặc nhìn về phía hắn, khó hiểu, “Rõ ràng tôi đã hoàn thành a.”
“Giáo sư Smith nói muốn cô hoàn thành mô hình Thiên Viên, không phải chỉ là bản vẽ.”
Hoa Đóa Đóa nhìn nhìn đồng hồ, hiện tại là 7 giờ tối, muốn làm mô hình hiển nhiên phải tới hơn 9 giờ rưỡi, viện thiết kế đóng cửa lúc 9 giờ rưỡi, nếu chưa xong thì làm sao giờ? Nhưng nếu không hoàn thành công việc giáo sư Smith giao, cũng không được. Nghĩ nghĩ, Hoa Đóa Đóa quyết định quay lại viện thiết kế làm cho xong mô hình, nếu tốc độ nhanh chút, có thể hoàn thành kịp.
Một lần nữa trở lại viện thiết kế, Hoa Đóa Đóa vừa mới chuẩn bị bắt tay vào việc, đột nhiên lại nhớ đến một chuyện cơ hồ đã sắp quên mất. Là cặp vợ chồng đã tiếp nhận nhiệm vụ sinh con, hôm nay là ngày đầu tiên Hoa Đóa Đóa cùng Phong Thệ đại thần đánh lấy điểm tâm động, nghe nói buổi tối 9 giờ rưỡi hai người phải tới Thiên Trì tìm Thỏ Ngọc Hạ Phàm, giao nhiệm vụ.
Nhưng thời gian hiện tại… Quả thật đã thành lửa sém lông mày rồi.
Hoa Đóa Đóa nghĩ như thế, vội vàng gọi điện thoại kêu Từ Hoan Hoan log acc thay cô. Đã thất hẹn với đại thần một lần, nếu còn thất hẹn lần này nữa thì rất ngại.
Nói thật ra, lần đầu tiên Hoa Đóa Đóa phát giác con mọt sách Nguyên Tuyền này kỳ thật cũng không phải gỗ đá như suy nghĩ của cô, ít nhất cô chưa hoàn thành công việc, hắn còn đuổi theo gọi cô lại, ít nhất hắn cũng không bỏ đi, mà ở lại giúp cô hoàn thành phần việc.
Hai người bởi vì tập trung tinh thần, thành ra quên xem đồng hồ…
Kết quả bi kịch đã xảy ra, lúc đồng hồ chỉ chín giờ bốn mươi lăm, dưới tầng đã khóa cửa, nói cách khác, cô nam quả nữ ở chung một phòng, tại đây đêm dài yên tĩnh, ánh trăng ban đêm thật không hài hòa.
Hoa Đóa Đóa lập tức luống cuống chân tay.
“Ở một đêm đi.” Nguyên Tuyền một chút cũng không kinh hoảng, nói với Hoa Đóa Đóa. Hoa Đóa Đóa càng cảm thấy giống như trời sụp tới nơi rồi. Cô chớp đôi mắt to tội nghiệp, gọi điện thoại cho Từ Hoan Hoan, Hoan Hoan lập tức nói: “Oa, đại thần thực có khí chất a, mình vẫn nghĩ Phong Thệ là người lạnh lùng, không ngờ lại thân thiết như vậy a.”
“Hoan Hoan…”…
“Tiểu Cốt Đóa, mình phát hiện Phong Thệ đại thần không giống con gái. Hơn nữa mình có cảm giác Phong Thệ đại thần đối với cậu đặc biệt tốt.”
“Hoan Hoan…”
“Mình nói với anh ta là cậu bận việc, mình log acc giúp cậu, anh ta có vẻ thực quan tâm tới cậu a, cảm giác giống như anh ta có cảm tình với cậu a… Mình dám cam đoan, anh ta là con trai.” Từ Hoan Hoan hoàn toàn không để ý tới Hoa Đóa Đóa .
“Tối nay mình không thể về với ổ chăn ấm được rồi, tối nay mình cùng Nguyên Tuyền ở lại viện thiết kế. Dưới tầng khóa cửa rồi, không ra ngoài được
“…Lần này đến phiên Từ Hoan Hoan …

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.