Cảm giác ướt át ở cổ làm Thẩm Mộc run lên, muốn đẩy Bạch Vũ ra nhưng lại luyến tiếc, giọng nói mang theo kìm nén: "Không được, còn chưa nói chuyện xong đâu."
** *** phía dưới của Bạch Vũ đã ngóc đầu, cách lớp quần áo chọc vào rãnh mông Thẩm Mộc, Bạch Vũ luồn tay vào vạt áo cậu nhẹ nhàng xoa lên tấm lưng trần, hơi thở dốc đáp: "Ừm, em nói của em, anh làm của anh, không ảnh hưởng gì."
Nói cái rắm!
Trong lòng muốn hung hăng phỉ nhổ Bạch Vũ một phen lại không khống chế được quay đầu lại hôn lên môi hắn. Bạch Vũ ngậm lấy môi Thẩm Mộc vươn đầu lưỡi muốn đi vào, Thẩm Mộc ngoan ngoãn hé miệng, đầu lưỡi trơn trượt xông thẳng vào khoang miệng càn quấy mọi ngóc ngách.
Thắt lưng Thẩm Mộc bị giải khai, cậu nâng mông để Bạch Vũ giúp cậu kéo quần xuống. Thẩm Mộc ngồi dạng hai chân trên đùi Bạch Vũ, quần bị kéo tuột khỏi mông lại vướng ở trên đùi, quần bị kéo xuống càng cảm nhận được rõ vật bên dưới.
Bạch Vũ đưa tay kéo khóa quần của mình ra giải thoát cho con mãnh thú đang chờ phát động, một bên hôn môi Thẩm Mộc một bên nắm lấy thứ của mình đặt bên miệng lỗ nhỏ đang vì hưng phấn mà co rút.
"Ngồi lên, tự mình động." Bạch Vũ thở dốc nói.
Không làm mở rộng trước lúc ngồi lên có chút đau, Thẩm Mộc đùng đôi mắt ngập nước nhìn Bạch Vũ như lên án, Bạch Vũ khẽ cười tự nâng phần thân dưới chậm rãi đi vào bên trong, được vách tường ấm nóng mềm mại bao lấy, Bạch Vũ sung sướng thở ra một hơi, một tay giữ lấy mông Thẩm Mộc không để cậu ngã xuống, một tay từ tốn cởi bỏ nút áo sơ mi trên người cậu.
Phía dưới bị thứ to lớn nhồi đầy càng làm bên trong ngứa ngáy khó nhịn, hai tay Thẩm Mộc đặt lên vai Bạch Vũ, tự mình nhấc mông luật động tìm đến khoái cảm.
"Hư ~" Điểm nhạy cảm bị mạnh mẽ đánh vào, Thẩm Mộc không nhịn được rên rỉ.
Áo sơ mi trên người bị cởi ra vứt trên giường, phần trên của Thẩm Mộc lõa lồ trong không khí, hai điểm nhỏ hồng nhạt trước ngực vì kích thích mà đứng thẳng.
Dưới ánh nến le lói hai mắt Thẩm Mộc nhắm lại, gò má đỏ bừng, miệng nhỏ khẽ mở thở hổn hển, thỉnh thoảng lại phát ra tiếng rên rỉ câu nhân.
Bên dưới được Thẩm Mộc hầu hạ, Bạch Vũ không cần động, há miệng ngậm lấy nụ hoa anh đào đang lên xuống trước mắt, nhẹ nhàng day cắn.
Quần áo trên người Bạch Vũ hoàn chỉnh không bị cởi ra, Thẩm Mộc lại bị lột gần hết dâng đến bên miệng người.
Tự động không được bao lâu Thẩm Mộc đã bắt đầu cảm thấy không còn sức, bên dưới cũng không đạt được khoái cảm như mong muốn, cậu ôm lấy cổ Bạch Vũ nghẹn ngào: "Anh ~~ Giúp em.. Ưmm ~~"
Bạch Vũ cắn lên vành tai cậu không tiếp tục đùa bỡn người, tư thế này làm hắn không tiện động. Bạch Vũ nắm lấy hông Thẩm Mộc nhấc cậu lên lại thả xuống, lỗ nhỏ bên dưới cắn chặt lấy *** *** thô to không muốn nhả ra.
Không như Thẩm Mộc động tác yếu ớt không có sức, khoái cảm không đạt được như mong muốn, lúc này Bạch Vũ mạnh mẽ ra vào, bên trong liên tục bị đánh sâu khiến Thẩm Mộc đạt được sung sướng tột cùng, cậu ngửa đầu há miệng rên rỉ, điểm nhỏ trước ngực theo động tác lên xuống trêu chọc trước mắt Bạch Vũ.
Hắn không nhịn xuống ngậm lấy liếm láp, bên dưới không ngừng đâm sâu vào.
Mồ hôi thuận theo cần cổ chảy vào trong áo, khiến cỗ nhiệt hỏa trong người Bạch Vũ càng bốc cao.
Khắp phòng đều là tiếng ra vào va chạm, tiếng thở dốc của Bạch Vũ cùng tiếng rên rỉ nức nở của Thẩm Mộc.
Khoái cảm theo động tác của Bạch Vũ liên tục dâng lên, Thẩm Mộc há miệng hít thở, thân dưới bỗng nhiên căng trướng, nhanh chóng phun ra chất lỏng trắng đục.
Phía trước vì đạt đến cực khoái mà phóng thích, miệng nhỏ phía sau lập tức co rút liên hồi.
** *** bị lỗ nhỏ siết chặt, sung sướng nháy mắt đánh vào, chất lỏng ấm áp như đê vỡ bắn sâu vào bên trong.
Bạch Vũ gầm lên một tiếng, ưỡn mông cắm sâu vào trong người Thẩm Mộc hưởng thụ khoái cảm vừa đạt được. Hắn thở hổn hển hôn lên môi Thẩm Mộc, đứng dậy đặt cậu lên giường.
Cả người Thẩm Mộc lâng lâng như đang đi trên mây, quần bị Bạch Vũ cởi ra ném xuống sàn cũng không biết.
Cơ thể trần trụi từ trên xuống dưới, mảnh rừng rậm bên dưới còn vương dịch trắng ướt át dính nhớp.
Hai mắt Bạch Vũ ám trầm, thân dưới lại một lần nữa đứng thẳng, hắn nhanh chóng cởi bỏ quần áo vướng víu trên người, treo lên giường đè lên người Thẩm Mộc.
Da thịt trần trụi tiếp xúc, trên người bị đè nặng, điểm nhỏ một bên bị bàn tay to lớn sần sùi vết chai xoa nắn, một bên bị khoang miệng ấm nóng bao bọc, cả người Thẩm Mộc muốn co lại, hai bên đùi lại bị Bạch Vũ dùng chân tách ra, một bàn tay đi nắm lấy thân dưới của cậu xoa nắn.
Thẩm Mộc há miệng thở dốc muốn đẩy Bạch Vũ ra: "Ưm, em muốn ngủ ha"
Miệng Bạch Vũ ngậm lấy viên đậu trước ngực Thẩm Mộc, hàm hồ đáp lại: "Được, em ngủ đi."
Miệng nói như vậy nhưng động tác trên tay không ngừng lại, Thẩm Mộc đã quá quen với kiểu nói mà không làm lúc trên giường của hắn, không thèm tranh cãi nữa mà nằm im hưởng thụ hắn hầu hạ.
Bàn tay đang hầu hạ cậu bỗng nhiên rời đi khiến Thẩm Mộc không vui trừng mắt nhìn, Bạch Vũ rướn người hôn lên mí mắt cậu: "Anh muốn ở bên trong em làm em bắn ra."
Thẩm Mộc liếc hắn không nói, xem như ngầm đồng ý, dù sao cậu cũng thực thích cảm giác Bạch Vũ mạnh mẽ ra vào trong thân thể.
Vừa làm một lần bên dưới không cần làm tiền hí, Bạch Vũ dùng gối đầu đặt bên dưới mông Thẩm Mộc, tách hai chân cậu ra cúi đầu nhìn xuống dưới.
Phần thân Thẩm Mộc vì vừa bị trêu chọc hãy còn đứng thẳng, hai cánh mông bị tách ra, lỗ nhỏ vốn có màu hồng nhạt vì vừa bị người hung hăng xỏ xuyên mà sưng đỏ, miệng huyện dưới cái nhìn của Bạch Vũ khép mở chào đón.
Bạch Vũ nuốt nước miệng, cổ họng trở nên khô khốc, thân dưới trướng căng phát đau.
Hai chân Thẩm Mộc dang rộng, tất cả bên dưới cứ thế phơi bày trước mặt Bạch Vũ, Thẩm Mộc ngượng ngùng muốn khép chân lại. Lại bị Bạch Vũ giữ chặt hai chân không cho phép động đậy.
Trước giờ luôn ngoãn ngoãn nghe lời, Bạch Vũ không cho khép chân Thẩm Mộc cũng chỉ đành xấu hổ nhắm mắt, hơi thở trở nên gấp gáp.
Bạch Vũ cầm lấy phần thân thô to tiếp cận lỗ nhỏ, không một lời báo trước cứ vậy hung hăng đi vào. Vừa làm xong một lần Bạch Vũ đột ngột đi vào Thẩm Mộc cũng không cảm thấy đau, thậm chí càng thêm thỏa mãn.
Sau khi đi vào Bạch Vũ cũng không ngừng mà động ngay lập tức, mãnh mẽ đâm rút.
Hắn vùi đầu trước ngực Thẩm Mộc cắn mút, một tay nâng một chân cậu lên đặt lên hông mình, ** *** thô to càng thêm đâm sâu vào bên trong.
Thẩm Mộc nắm lấy đệm giường, cơ thể lên xuống theo sự xâm chiếm bên dưới, điểm nhỏ liên tục bị giày xéo có chút đau cũng có chút thoải mái.
Bạch Vũ rất thích nơi đó của cậu, mỗi lần thân mật còn thích nơi đó hơn cả hôn môi.
Mấy năm nay vì bị hắn giày xéo mà điểm nhỏ dần phát triển to ra, Bạch Vũ càng thêm yêu thích, mỗi lần cắn mút càng thêm nhiệt tình.
Động tác của Bạch Vũ dồn dập không ngừng, há miệng phun nhiệt khí lên điểm nhỏ của Thẩm Mộc, một bên bị bàn tay hung hăng nhào nắn đến biến dạng.
Tiếng rên rỉ sung sướng của Thẩm Mộc chui vào tai càng làm Bạch Vũ thêm hưng phấn, động tác đâm rút trở nên điên cuồng.
Một lần nữa phóng thích khiến cả người Thẩm Mộc không còn sức lực, bên trong bị Bạch Vũ bắn vào làm cậu run lên.
Bạch Vũ vừa hôn môi Thẩm Mộc vừa thở dốc, ngậm lấy môi cậu cắn mút hồi lâu mới rời đi.
Hắn nhìn Thẩm Mộc mệt mỏi đến mức không mở nổi mắt, thấp giọng nói: "Anh lấy thứ đó ra cho em."
Thẩm Mộc không mở mắt, nâng cánh tay xua xua hắn như đuổi ruồi.
Bạch Vũ bật cười, rút thứ thô to đã mềm xuống ra khỏi cơ thể cậu, đứng dậy tìm một mảnh vải sạch sẽ quay lại giường vỗ lên mông Thẩm Mộc: "Nhấc lên."
Thẩm Mộc nghe lời nhấc mông lên, Bạch Vũ lót vải xuống bên dưới, tách chân cậu ra, dùng ngón tay thăm dò đi vào bên trong cẩn thận móc thứ của hắn ra ngoài.
Hai lần phóng thích không ít, chất lỏng bị hắn đẩy dọc theo khe rãnh chảy xuống mảnh vải được lót sẵn.
Lấy ra hết, Bạch Vũ lau sạch sẽ cho Thẩm Mộc xong mới yên tâm nằm xuống bên cạnh. Có lẽ vì mệt mỏi Thẩm Mộc đã ngủ, tiếng hít thở đều đều vang lên.
Bạch Vũ ôm Thẩm Mộc vào lòng, để một chân cậu gác lên hông mình, vì chân bị nâng cao lỗ nhỏ bên dưới bại lỗ, Bạch Vũ nắm lấy thứ của mình cẩn thận đi vào bên trong.
Bên trong bị lấp đầy, Thẩm Mộc khó chịu vặn vẹo lại bị Bạch Vũ ôm chặt, hắn thấp giọng nói vào tai cậu: "Anh chỉ đi vào, không làm, ngủ đi."
Bên trong ngoại trừ căng trướng khó chịu cũng không bị xỏ xuyên, không lâu lắm Thẩm Mộc đã quen với nó, yên tâm thoải mái rúc vào ngực Bạch Vũ ngủ say.