Lăng Tử Tiên bỗng sợ login, chuẩn xác mà nói, là sợ Thiên Tước Lập Phong thấy cô tụt cấp.
Không biết là sao, nhưng cô không muốn login, tuy rằng hôm nay là ngày cô kết hôn.
“Tiên Tiên, mọi người đã đến đông đủ, sao cậu còn chưa onl hả, nhanh
lên nào!” Tiết Nhiễm ôm máy tính, kêu gào, vui vẻ, còn vui hơn cả khi cô kết hôn nữa.
Đương nhiên, theo cách nói của cô “Em gái ni cô nhà này cuối cùng cũng lấy được chồng”, cô không phấn khích sao được?
“Ukm…” Lăng Tử Tiên tùy ý trả lời, hiển nhiên Tiết Nhiễm còn chưa biết cô bị tụt cấp.
Tuy là thế, đã mở máy, vào game, gõ mật mã, nhưng vẫn chưa muốn login, không muốn ấn phím.
“Tiên Tiên, đừng lề mề, phải nhanh chóng, hiểu không?” Tiết Nhiễm lại kêu gào.
“Cách” một tiếng, không quá to, một ngón tay đè ngón Lăng Tử Tiên xuống, click phím enter.
“Sửu Sửu?” Lăng Tử Tiên không khỏi ảo não, quay đầu nhìn Mạc Sầu.
Mạc Sầu không nói gì, lại về ghế ngồi.” Cần thiết phải đối mặt với nó.”
Sâu sắc, mỗi khi Mạc Sầu nói chuyện, có thể dùng từ này để hình dung, việc gì cần nhiều lời?
Kết quả là Lăng Tử Tiên cũng chỉ có thể thở dài than vãn, trừ phi bỏ game, nếu không thể nào cũng sẽ gặp lại.
Mới login, danh sách bạn tốt nhấp nháy điên cuồng, đều là bạn mới quen gần đây, nhưng không nhiều.
Lăng Tử Tiên mở ra, phần lớn hỏi tại sao lại tụt cấp.
“Tiên Tiên, sao cậu mới 100? Tớ nhớ là cậu đã 107 rồi mà?” Giờ Tiết Nhiễm mới để ý cấp bạn trên danh sách bạn tốt.
Lăng Tử Tiên bề ngoài thản nhiên, nhưng bên trong lại thấy không vui, dù vậy vẫn trả lời.” Tý nữa là về 0 luôn.”
“Cái gì???” Tiết Nhiễm bỏ tai nghe xuống, nhảy dựng lên.”Là ai làm? Để chị đây báo thù?!”
Tiết Nhiễm phản ứng như vậy khiến Lăng Tử Tiên giật mình, nhưng trấn
tĩnh lại ngay, Tiết Nhiễm như vậy, đáng yêu quá, mà cũng buồn cười ghê.
Cười nói:”Để tự tớ đi, Nhiễm Nhiễm này, cậu chỉ cần xem lúc tớ báo
thù là được rồi, không cần phải ra tay đâu.” Cô, Lăng Tử Tiên bị bắt
nạt, sẽ tự tay đáp trả, nhờ người khác báo thù hộ, không tính.
“Cậu có thể tự giải quyết ?” Tiết Nhiễm hỏi.
“Ừ…” Lăng Tử Tiên vừa lên, danh sách bạn tốt lại bật sáng, “đinh” một tiếng, báo hiệu Thiên Tước Lập Phong gửi tin.
Tiết Nhiễm liền xoay người, về chỗ cũ, vừa đi vừa cười YY.
Dường như tim bỗng đập chậm hai nhịp, Lăng Tử Tiên chột dạ, mở tin tức.
[Trò chuyện mật] [Thiên Tước Lập Phong] Đến chỗ anh.
Chỉ có vài chữ thế này? Không có gì khác cả?
Lăng Tử Tiên kinh ngạc.
[Trò chuyện mật] [Lăng Ba Tiên Tử] … Đến ngay.
Sau đó, sử dụng truyền tống bạn tốt, bay đến bên Thiên Tước Lập Phong… Hơ, sao mà mờ ám thế nhỉ!
Thiên Tước Lập Phong ở Tuyết vực, một nơi đầy yêu quái.
Lăng Tử Tiên khá là bài xích chỗ này, vì đúng ơ đây cô suýt bị chém chết.
Đi theo Thiên Tước Lập Phong, bỗng nhiên Lăng Tử Tiên không biết nên nói gì mới được.
Mãi một lúc, cô mới gõ ra một hàng chữ—
[Trò chuyện mật] [Lăng Ba Tiên Tử] Uhm… Em bị tụt cấp…
[Trò chuyện mật] [Thiên Tước Lập Phong] Ừ.
[Trò chuyện mật] [Lăng Ba Tiên Tử] … Không phải cấp 100, sẽ không thể ấp trứng súng vật.
[Trò chuyện mật] [Thiên Tước Lập Phong] Ừ.
Nhìn hai chữ “ừ”, Lăng Tử Tiên không khỏi chảy mồ hôi lạnh, anh đang
giận hay muốn dưa cô đến chốn không người để hủy thi diệt tích? ( Bạn
Dạ: Bạn Tiên à, đây chỉ là game, cho dù bị hủy thi diệt tích, bạn đăng
ký lại lần nữa đâu có sao?” Bạn Tiên: Bạn sợ anh ấy mà TAT)
[Trò chuyện mật] [Thiên Tước Lập Phong] Luyện cấp đã.
[Trò chuyện mật] [Lăng Ba Tiên Tử] (⊙o⊙) A?
[Trò chuyện mật] [Thiên Tước Lập Phong] Cấp 110, mau luyện trở lại.
[Trò chuyện mật] [Lăng Ba Tiên Tử] Ở trong này? Chỉ trong một buổi chiều?
[Trò chuyện mật] [Thiên Tước Lập Phong] Ừ.
Nhìn chữ trên màn hình, bỗng Lăng Tử Tiên có ý định động đầu vào máy.
Anh cả, từ 100 lên 110, chỉ trong một buổi chiều? Cho dù có sử dụng chương trình của anh, cũng không thể nào!!!
[Trò chuyện mật] [Lăng Ba Tiên Tử] Nói giống như, sao nhỉ, đại khái là… Khó lắm đấy…
Lăng Tử Tiên dè dặt.
[Trò chuyện mật] [Thiên Tước Lập Phong] Không đâu.
[Trò chuyện mật] [Lăng Ba Tiên Tử] Vì lần trước là mở khu vực mới, em mới lên lv được.
[Trò chuyện mật] [Thiên Tước Lập Phong] Chỗ này có Boss, còn tẩy điểm dịch không?
Kinh ngạc, Lăng Tử Tiên gõ chữ.
[Trò chuyện mật] [Lăng Ba Tiên Tử] Còn một viên.
[Trò chuyện mật] [Thiên Tước Lập Phong] Đủ.
Không biết vì sao, Lăng Tử Tiên cảm thấy việc đi theo Thiên Tước Lập
Phong là một quyết định đúng, cảm giác như thế giới game là thiên hạ của anh, chưa có nơi nào anh chưa đặt chân đến, cũng chẳng có việc gì anh
không làm được.
Chính là, lão đại, ngài có thể hay không trước nói cho ta biết, chúng ta này là muốn đi chỗ nào a?
Trên bản đồ, Thiên Tước Lập Phong mang theo Lăng Ba Tiên Tử lên phía
bắc, nơi mà hai người mở khi trước hình như chỉ là khu vực biên giới, mà giờ đây càng vào sâu hơn, tuyết bão càng mờ ảo, trắng xóa.
Nhìn màu trắng kia, Lăng Tử Tiên đột nhiên cảm thấy lạnh.
Bởi vì hai người biến mất, cho nên không bị quái vật công kích, không phải… Dọc đường đi, cô không nhìn thấy quái, có chuyện gì vậy? Chẳng
phải đã mở khu vực mới?
Lăng Tử Tiên còn kịp hỏi, khung trò chuyện xuất hiện một hàng chữ—
[Trò chuyện mật] [Thiên Tước Lập Phong] Chuẩn bị dùng thuật huấn thú.