Bức Màn Hôn Nhân

Chương 59:




Sau khi rửa bát xong xuôi, Cố Nguỵ mở tủ lạnh lấy ra một lon bia thoạt rồi bật lên uống một hụm.
Màn hình tivi vừa sáng, đập vào mắt Tố Thanh Thanh là cảnh tượng đôi nam nữ ôm nhau, ngay sau đó là loạt âm thanh ái muội vang lên.
“Tố Thanh Thanh, em……thích xem thể loại này?” Cố Nguỵ nửa cười nhìn Tố Thanh Thanh, tay đang cầm lon bia hướng vào màn hình lớn.
Sự xuất hiện bất ngờ của Cố Nguỵ khiến Tố Thanh Thanh sặc nước, ho liên tục. “Không có…vừa mở lên đã thấy. Anh đừng ở đó mà hiểu lầm!”
Tố Thanh Thanh vội giải thích, hai tay cuống cuồng ấn chuyển kênh, nhưng điều khuyển này hơi lạ, hình như đang xem ở đĩa thu, Tố Thanh Thanh loay hoay tìm nút tắt, không ngờ lại bấm nhầm vào nút tăng âm lượng.
Cố Nguỵ bật cười, ám muội nhìn Tố Thanh Thanh: “Rõ ràng là em cố tình…" hắn đi đến, ngồi xuống sát cạnh cô.
Hắn biết chứ, tác phẩm này chỉ có thể do tên tiểu tử kia để lại. Có vẻ tên nhóc đó mới xem đến đây thì ra về. Nhìn vẻ mặt đỏ bừng như muốn nổ ra của người con gái này khiến hắn nổi hứng muốn chọc ghẹo.
“Anh tắt đi đi….mau tắt đi” Tố Thanh Thanh ngượng ngùng dúi điều khuyển vào tay hắn.
“Em đang xem mà, xem đi. Thấy em xem….anh có chút tò mò.” Cố Nguỵ đùa cợt nói, cánh tay vòng qua ôm lấy eo cô, sau đó kéo cô ngồi vào lòng hắn.
Cả người Tố Thanh Thanh đột nhiên run lên, muốn đứng lên nhưng bị hai chân hắn ghìm chặt lại.
“Cố Nguỵ….em không muốn xem.”
Cố Nguỵ không nói thoạt rồi gối cằm lên vai cô cơ hồ khiến cả người Tố Thanh Thanh cứng đờ. Cô không dám nói thêm gì nữa, đến cả thở thôi cũng không dám thở mạnh.
Trong phòng khách, tiếng ân ai của đôi nam nữ không ngừng vang lên. Sau đó quần áo của người phụ nữ bị người đàn ông kia lột ra hết, một màn thiếu vải lập tức hiện ra trước mắt. Tiếng thở dốc cùng với giọng nỉ non của người phụ nữ vang lên:
‘Đừng mà….chúng ta dừng lại đi.’
Người đàn ông thấy người phụ nữ dưới thân không ngừng uốn éo thì vô cùng thích thú, cưng chiều hôn lên từng tấc da tấc thịt. Giọng nói khản đặc, không kìm được dục vong:
‘Ngoan đi, sẽ không đau đâu’.
Người phụ nữ bị kích thích, hai mắt sớm đã không còn tỉnh táo.
‘Thật không?’
‘Thật….sẽ rất sướng.’
Người đàn ông hôn xuống môi của người phụ nữ, cánh tay trượt khắp thân thể, nhẹ nhàng chà sát. Cả người của người phụ nữ đó cong lên, thở dồn dập….
Càng xem Tố Thanh Thanh càng giật mình, những tiếng phát ra quá đỗi chân thật đi. Mặc dù những chuyện quan hệ này cô đã từng trải qua nhưng đây là lần đầu tiên xem thể loại kiểu như thế….nó chẳng khác nào một bộ phim khiêu dâ.m, huống chi người ngay phía sau, từ đầu đến cuối vẫn im lặng, hơi thở rất đều, hai tay yên vị ôm lấy eo cô, y như một màn trước mắt chưa từng diễn ra.
Trên màn hình, hai người không mảnh vải, liên tục dây dưa, ngay khi người đàn ông kia chuẩn bị tiến vào, Tố Thanh Thanh lập tức nhắm mắt.
“Thanh….” Cố Nguỵ đột nhiên liên tiếng khiến da gà da vịt cô nổi hết lên cả.
Hắn cắn nhẹ vào cổ cô, đầu lưỡi mơn trớn khiến máu nóng trong người cô như trào hết ra.
“Anh…anh làm gì vậy?” Tố Thanh Thanh lắp bắp nói.
Hắn khẽ thở hắt một hơi, bàn tay trắng trợn, không chút kiêng dè từ eo trượt xuống.
“Này…” Tố Thanh Thanh vội giữ cách tay đang không yên phận mà làm loạn chả hắn.
“Tại em…đang yên dụ dỗ anh.”
“Em không có….”
“Còn nói là không?” Một tay còn lại của hắn đưa vào trong áo cô, luồn qua chiếc áo nhỏ mà xoa bóp đôi gò kia. Mặt Tố Thanh Thanh phút chốc tái xanh lại, hơi thở cũng trở lên gấp gáp hơn.
Cảnh trên màn hình tivi vẫn đang đập thẳng vào mắt, còn hắn, hắn đang làm gì cô thế này?
“Em mở tivi xem thể loại này…nhằm quyến rũ anh!” Cố Nguỵ thản nhiên lên án.
“Ưm…”
Âm thanh bất ngờ từ cổ họng bật ra khiến Tố Thanh Thanh không tin được. Khiến cô thần phủ nhận rằng…âm thanh phát ra đó không phải của cô, là trong phim!
“Còn nói không có?”
Cả người Tố Thanh Thanh khẽ run. Một bên là hình ảnh không trong sáng, một bên là những hành động táo bạo của Cố Nguỵ, đầu óc cô càng trở nên mất tỉnh táo, cơ thể gần như mê muội.
Cố Nguỵ bắt đầu cảm thấy nóng rát khó chịu, đến cả Tố Thanh Thanh cũng có thể cảm nhận được phía sau….hình như có chuyển biến.
“Đừng…chúng ta không thể đâu?”
Cố Nguỵ đột nhiên xoay người Tố Thanh Thanh lại, hắn cúi đầu xuống bắt lấy hai cánh môi đỏ đang bị cô mím chặt, đầu lưỡi linh hoạt không chút khách khí mà đi vào thăm dò. Thoạt rồi với tay lấy đầu khuyển tắt tivi, phòng khách phút chốc rơi vào trạng thái tĩnh lặng.
Tố Thanh Thanh không khỏi chấn động. Bị hơi thở bá đạo của người đàn ông vây lấy.
“Thanh….anh yêu em.”
Như bị điện giật, trong nháy mắt Tố Thanh Thanh suýt quên cách thở. Câu nói ‘Anh yêu em’ của hắn như chiếc khóa cứng rắn khóa chặt lấy lòng cô.
Cố Nguỵ cúi đầu, lần thứ hai khóa lại môi cô. Nụ hôn dịu dàng này khiến người ta say mê, rồi lại bá đạo khiến người ta run sợ. Hắn triền miên như muốn hút hết hơi thở trong miệng, khiến cô mơ màng, cả đầu trống rỗng, không tự chủ được mà chìm đắm trong sự kích thích cùng ‘nhu tình mật ý’.
“Ưm…” Trong lúc mơ màng, Tố Thanh Thanh cảm nhận được bàn tay hắn chậm rãi trượt xuống, mở cúc quần của cô.
Hành động này khiến Tố Thanh Thanh lập tức khôi phục lại được vài phần ý thức. Cô nhịn không được liền cựa quậy người, lại không phát hiện ra rằng, hành động đó khiến dục hỏa hắn càng bùng lên mãnh liệt hơn.
“Anh muốn em….” Cố Nguỵ rời đôi môi sưng đỏ vì bị hôn của cô, sau đó phát ra một tiếng thở dài.
Không đợi cô đáp lại, hắn liền cởi cúc áo, kéo chiếc áo nhỏ xuống, cảnh bên trong không chút che đậy mà lộ ra ngoài.
Cố Nguỵ nhẹ nhàng cúi đầu ngậm lấy một bên, khẽ cắn.
“A…” Tố Thanh Thanh không tự chủ được kêu lên thành tiếng. Cảm giác kích thích khiến lý trí phiêu đãng đi đâu mất, lại chỉ có thể cắn chặt môi, thể hiện ý kháng cự sự xâm phạm của hắn.
Dường như bất mãn với vẻ ẩn nhẫn của Tố Thanh Thanh bàn tay Cố Nguỵ buông ra, như con rắn linh hoạt mà trực tiếp luồn tay xuống thăm dò vào giữa hai chân cô.
Cả người Tố Thanh Thanh run lên, theo phản xạ tự nhiên mà kẹp chặt hai đùi lại, tay vươn tới đẩy lồng ngực hắn ra.
“Thanh…anh chỉ muốn yêu em thôi…” Cố Nguỵ cười nhẹ, trong mắt hiện ra vẻ cưng chiều rõ ràng.
Đôi mắt thâm tình như mặt biển rộng lớn kia khiến Tố Thanh Thanh chấn kinh, bàn tay đang phản kháng như bị hắn thôi miên, liền mất ngay đi khả năng kháng cự.
Cố Nguỵ lại cúi đầu, từ cần cổ trượt một đường xuống, buông ra từng nụ hôn nhỏ vụn.
“Ưm…a…” Tố Thanh Thanh hoàn toàn không chống cự nổi. Hai bàn tay bất giác ôm lên cổ hắn, lại đan vào mái tóc đen dày. Cơ thể dần dấy lên một cảm giác hư không, cũng là khát vọng.
Hắn cúi xuống hôn cô, thoạt rồi đứng lên, bế cô lên tầng 2.
Tố Thanh Thanh vô lực mà ôm lấy cổ hắn. Cả người mềm nhũn trong lòng của Cố Nguỵ.
Khi Tố Thanh Thanh nhận ra, bản thân đã được đặt xuống giường, đồ đạc trên người…đã không còn gì nữa. Hắn…hắn cũng thế.
“Thanh, nói yêu anh….”
Hả…Hắn nói gì thế?
Tố Thanh Thanh mơ hồ nhìn hắn cho đến lúc hắn áp cả người lên người cô, biểu tượng nam tính chạm vào nơi non mềm thì cô mới phản ứng lại được…
“Không…anh làm em rối quá…rốt cuộc chúng ta…”
“Không rối….em hiểu lầm anh, bây giờ mọi chuyện đã sáng tỏ.”
“Nhanh quá…anh để em bình tĩnh trước được không?”
Cố Nguỵ nhìn chằm chằm vào đôi mắt đang hoảng hốt của Tố Thanh Thanh, không để cho cô có nửa điểm trốn tránh. Tiếng nói trầm thấp mang theo khát vọng mãnh liệt lại một lần nữa kiên định vang lên…
“Nói yêu anh, chỉ yêu mỗi mình anh. Sau này sẽ không tự ý suy diễn và hiểu lầm anh.”
“Em…”,
“Anh đang đợi đây.” Giọng nói trầm thấp của Cố Nguỵ vang lên bên tai cô thật thâm tình, đồng thời, hắn thẳng lưng, dùng sức đâm thật sâu vào cơ thể cô.
“A…” Tố Thanh Thanh vô thức cong người, căn bản không chịu nổi sự kích thích lớn như vậy.
“Thanh!” Hắn ngẩng đầu, ngữ điệu ra lệnh: “Nói, em yêu anh.”
Bấy giờ Tố Thanh Thanh như bị thôi miên, không chút ngần ngại đáp: “Yêu, em yêu anh. Chỉ yêu mình anh…”
Những lời này khiến bao bất an suốt thời gian qua của Cố Nguỵ biến mất. Hắn ôm chặt lấy người phụ nữ trong lòng, tay đan chặt vào tay cô.
Trong không khí vang lên lần lượt tiếng gầm nhẹ của người đàn ông cùng tiếng người con gái kêu khẽ. Trên giường, hai hình bóng kết hợp khăng khít, hòa hợp.
Cảm giác sảng khoái mãnh liệt khiến Tố Thanh Thanh đột nhiên như nổ tung ra.
Giờ khắc này, một làn sóng khổng lồ ập đến. Tố Thanh Thanh chỉ cảm thấy như mình đang phiêu đãng trong một biển nước ấm áp, toàn thân trên dưới trống rỗng, một chút khí lực cũng không còn…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.