Dịch: Phong Thanh
Ninh Thư thất bại trong việc tạo cổ, vì vậy cô lại phải suy tính làm thế nào để đối phó La Giang.
Cô rất muốn thấy cảnh La Giang bị mất bộ phận kia, mất nó rồi thì để xem hắn làm sao có thể tán được gái, làm sao có thể trèo lên đỉnh cao danh vọng.
Nhưng nếu cô trực tiếp ra tay trước mặt nhiều người sẽ bị điều tiếng. Hơn nữa nguyên chủ của thân thể này vẫn là một sinh viên gương mẫu, trước mắt còn có tương lai tốt đẹp.
Cô không muốn vào tù vì tội cố ý gây thương tích.
Không tới bước đường cùng, cô cũng sẽ không hủy hoại tiền đồ của bản thân chỉ vì một tên cặn bã.
Thế nên cô phải tính toán một biện pháp không liên lụy bản thân.
Nguyên chủ còn muốn tiếp tục đi học, ra trường đi làm, báo hiếu cha mẹ.
Mục đích của nghịch tập là sống hạnh phúc.
Có thể dùng độc, không biết hệ thống của La Giang có thể phát hiện không. Nếu bị phát hiện thì lộ mất.
Ninh Thư nghĩ tới biện pháp dùng kim châm xử lý hắn, nhưng vẫn cảm thấy hệ thống kia có thể sẽ chữa trị cho hắn một lần nữa.
Nếu làm vậy, ngược lại sẽ rút dây động rừng.
Thứ Ninh Thư kiêng kỵ chính là hệ thống chinh phục mỹ nữ.
Hệ thống lựa chọn ký chủ nên sẽ không dễ dàng từ bỏ. Trừ khi ký chủ thật sự là bùn đất không đắp nổi tượng, hệ thống mới đành phải vứt bỏ hắn đi tìm kiếm ký chủ mới.
Nhìn hệ thống của người ta tốt tới vậy, Ninh Thư bất giác nghĩ tới 2333 đang ngủ say phụ trách mình.
Nếu có một ngày, 2333 đột nhiên cư xử tốt với cô, muốn cái gì cho cái đó, khi làm nhiệm vụ sẽ hỗ trợ, che chở đầy đủ, tuyệt đối khiến cô sởn tóc gáy, nổi gai ốc cả người.
Quan hệ giữa cô và 2333 không phải lấy lòng nhau như vậy.
Hệ thống không thể làm gì nếu không có nhiệm vụ giả, nhiệm vụ giả không có hệ thống chi phối thì cũng không được gọi là chân chính được.
Nếu 2333 trở nên ân cần, xạo chó việc gì cũng làm hộ cô, thì chắc chắn tuyệt đối 2333 có âm mưu.
Ninh Thư nghe thấy tiếng mở cửa ở nhà đối diện, tới chỗ mắt mèo thám thính, thì thấy gương mặt đầy hưng phấn của La Giang.
Dáng vẻ này chắc gặp được mỹ nữ rồi.
Mấy ngày kế tiếp, Ninh Thư không thấy La Giang tới quấy rầy mình.
Mỗi ngày hắn đều ra cửa từ sớm tinh mơ, đến tối muộn mới vác mặt trở về.
Dáng vẻ cà lơ phất phơ rất đáng ghét.
Hắn đang làm cái chó gì đây?
Nếu thật sự có mỹ nữ bị La Giang hạ gục, hắn sẽ đạt được phần thưởng.
Sau đó tiếp tục lấy tài nguyên đi cua mấy em gái khác, giống như lấy đồ từ tay trái truyền sang tay phải vậy.
Ninh Thư vỗ đùi cười haha.
Cô tính toán đi theo dõi hắn.
Sáng hôm sau khi La Giang vừa rời khỏi cửa, Ninh Thư lập tức bám theo phía sau.
La Giang ra khỏi chung cư, đầu tiên là đi mua hai bịch trái cây, lại mua thêm hai bó hoa, một bó hoa hồng, một bó Tulip.
Hai bó hoa đóng gói kỹ càng, xanh tươi đẹp mắt, số lượng hoa không ít, giá cả chắc không rẻ.
Ninh Thư: Hai bó, là hai người??
Hai mỹ nữ, đương nhiên không thể một người hai bó hoa rồi.
Ta quỳ.
Hiệu suất của La Giang cao thật đấy, mới chỉ có mấy ngày.
La Giang thất nghiệp thì tiền từ đâu tới. Ninh Thư tin chắc, nhất định hắn lấy tiền tích cóp mua quan tài của bố mẹ để đi tán gái.
Theo cách nói của La Giang, lúc này là hắn đang đầu tư, chờ chiếm được thành quả thì hồi báo gấp mười lần.
Ninh Thư vẫy tay gọi xe taxi theo dõi. La Giang mang theo trái cây, hoa khẳng định sẽ không đi xe buýt.
Hiển nhiên La Giang đứng ở ven đường bắt taxi.
Ninh Thư nói với tài xế: “Chú đuổi theo chiếc xe phía trước.”
Rất nhanh đã tới bệnh viện, La Giang ôm hai bó hoa đi vào nam khoa.
Ninh Thư theo sau La Giang, thấy hắn vào văn phòng tặng bó hoa hồng cho một nữ bác sĩ mặc áo blouse trắng.
Nữ bác sĩ không muốn lắm, uyển chuyển nói cự tuyệt “Vậy không được hay đâu.”
La Giang vẫn đưa hoa cho nữ bác sĩ, cô ôm bó hoa lên ngửi, trên mặt lộ ra nét tươi cười.
La Giang đặt trái cây lên bàn, tiếp đó cầm bó hoa Tulip đến phòng truyền dịch tặng cho nữ y tá.
Ninh thư:→_→
Nữ bác sĩ, y tá đều để cho La Giang gặp?
Nữ y tá không muốn nhận hoa, từ chối một lúc nhưng cũng nhận, sau đó đâm kim truyền nước cho La Giang.
La Giang quấn lấy nữ y tá hỏi sinh hoạt của hắn trong tương lai có vấn đề gì hay không.
Nữ y tá đỏ mặt nói không có vấn đề gì.
Ninh Thư hai mắt trợn trắng, phải cắt mới tốt.
Tốn công cô khiến hắn bị thương, ngược lại còn giúp hắn có cơ hội gặp được hai người đẹp.
Mà cũng đúng, vận đào hoa tới, cho dù La Giang có đi ăn một bữa cơm, người phục vụ cũng sẽ là mỹ nữ.
Cho dù là nhân vật không quan trọng, như bà chủ tiệm ăn vặt cũng là mỹ nữ.
Song có điều dã tâm của La Giang lớn thật, mỗi người một bó hoa, muốn nghĩ chân đạp hai thuyền, một bước lên đến trời cao.
Ninh Thư nhìn hai cô gái này đối với La Giang chưa tới mức tình yêu, chưa đến bước cuối cùng, nhiều lắm cũng chỉ mới có chút cảm mến.
Chắc mới chỉ tim đập thình thịch.
Nhưng mà tình huống này là bình thường sao, bác sĩ và y tá cùng tranh nhau một người, tình huống bình thường không phải là cả hai cùng cho La Giang vài bạt tai hay sao.
Bệnh viện có biết bao người làm, vậy mà hắn lập tức chọn trúng hai người xinh đẹp nhất để cưa cẩm, mà còn cưa cùng một lúc.
La Giang dã tâm lớn, phụ nữ ở dưới hào quang ngựa giống của hắn dã tâm càng lớn hơn nữa.
Ninh Thư nhịn không được thở dài một hơi rồi xoay người rời đi.
Vì sao trứng chỉ sưng lên mà không rớt ra?
Nhìn thái độ hai nữ nhân này, Ninh Thư càng thêm hiểu rõ tình trạng của Hồ Đóa.
Đôi mắt giống như bị trét phân, cho dù gặp phải tình huống gì cũng tự động cho La Giang lý do hợp lý, sẽ tha thứ cho hắn dù hắn không nói cái gì.
Tên khốn này …. Ninh Thư cảm thấy dạ dày không được khỏe.
Hắn giống những kẻ ở m dương tông, thải âm bổ dương, vừa lừa gạt tình yêu vừa lừa gạt cả thân thể, làm phụ nữ chậm trễ cả đời.
Hắn cùng các mỹ nữ lên giường, đạt được phần thưởng xong sẽ tìm kiếm mục tiêu khác.
Bởi vì phần thưởng cực cao cho lần đầu lên giường, còn những lần tiếp theo phần thưởng không mê người tới vậy nữa.
Ninh Thư ra khỏi bệnh viện, vừa đi vừa nghĩ cách.
Nếu không thể phế được La Giang thì phải xuống tay với những mỹ nữ này.
Nhưng không thể hễ gặp mỹ nữ là chặn đường lay tỉnh người ta được, hét to La Giang chính là thằng cặn bã, cô không thể ở bên hắn, cũng không thể cùng hắn lên giường.
Đầu tiên là mỹ nữ sẽ chịu ảnh hưởng của ánh sáng hệ thống không thể tỉnh táo, thêm nữa số lượng mỹ nữ ân ái với La Giang đủ thể loại trên địa cầu.
Đủ các loại hình, màu da, tầng lớp.
Thật sự là một công trình to lớn, chỉ mới nghĩ thôi cũng đã đau đầu.
Vậy nên vẫn phải xử lý ngọn nguồn của vấn đề, giải quyết La Giang, giải quyết ‘hệ thống chinh phục mỹ nữ’.
Cách tốt nhất đấy chính là cắt chân giữa của La Giang, cái chân giữa khốn kiếp làm hại đời biết bao nhiêu cô gái xinh đẹp lương thiện.
Xem ra, có đôi khi lớn lên xấu một chút cũng là một loại may mắn.
Phải dùng phương pháp thích hợp, một kích tất trúng, giải quyết gọn ghẽ La Giang.
Dùng biện pháp gì đây?
Ninh Thư nghĩ tới nghĩ lui cũng không tìm ra biện pháp thích hợp, vừa không liên lụy bản thân, vừa có thể hạ gục La Giang.
Trong lòng của Ninh Thư ‘A di đà phật’ một tiếng, sao càng ngày cô càng thích phế đi chân giữa của nam giới vậy?
Đó là một thói quen xấu, nhưng có chết cũng không hối hận.