Giải quyết được Ferry, tảng đá trong lòng Ninh Thư mới đặt xuống được.
Trong cốt truyện, Jasmine bị Ferry xé làm đôi, giờ người giết Jasmine đã chết, nguy cơ tạm thời được giải trừ.
Về sau có lẽ còn có nguy hiểm khác.
Nhưng cuộc đời mà, nào có ai có thể cả đời đều gió yên biển lặng đâu.
Cốt truyện tổ chức bị tiêu diệt hoàn toàn, nhưng tới giờ vẫn tồn tại, cũng coi như là có tiến bộ.
Ninh Thư tới thư viện của tổ chức tìm tư liệu về mười ba thị tộc.
Giờ trong tay cô có một bông hồng và một nhẫn ruby. Có lẽ mấy tên ma cà rồng của các thị tộc khác sẽ có thêm bảo vật gì đó thì sao.
Song thông qua tư liệu, Ninh Thư biết được rằng không phải ai cũng có được bảo vật quyền năng.
Tuy không có được bảo vật, nhưng lại có được kỹ năng thiên phú độc đáo nghịch thiên.
Ninh Thư còn tưởng mình sẽ chiếm được mười ba cái bảo vật.
Cũng đúng, nếu có nhiều bảo vật tới vậy, đám ma cà rồng chẳng phải đã lật trời rồi sao.
Ninh Thư tự an ủi mình, có được hai món là quá tốt rồi.
Ma cà rồng xâm phạm trang viên hai lần, dù sao thì cô cũng phải cho chúng ăn miếng trả miếng.
Dù sao cô cũng tới từ một đất nước có lễ giáo phép tắc, vì vậy phải hồi báo lại cho chúng chứ, lễ thượng vãn lai mà.
* Lễ thượng vãng lai, lai nhi bất vãng phi lễ dã. (lễ ký)
(Lễ coi trọng việc có đi có lại, có đi mà không có lại, không phải lễ vậy)
Ninh Thư một mình tới chỗ đám ma cà rồng tập trung, sau đó lén lút bố trí tụ dương trận, lại bố trí thêm trận pháp để không ai phát hiện ra.
Pháp thuật phương Đông lợi hại ở chỗ này, lợi dụng thiên thời địa lợi, núi non sông nước, cả bầu trời rộng lớn, chỉ để đạt được mục đích của mình.
Khiến đám ma cà rồng lúc nào cũng bị dương khí thiêu đốt.
Tuy không thể khiến bọn chúng chết được, nhưng cũng sẽ làm bọn chúng khổ sở.
Ninh Thư ở mấy chỗ ma cà rồng tập trung, đều bố trí tụ dương trận.
Sau đó phủi tay, quay trở về trang viên.
Ninh Thư lấy giấy ra, dùng bút lông chấm mực nước viết tâm pháp của Tuyệt Thế Võ Công ra giấy.
Còn vì sao lại dùng bút lông và tiếng Trung để viết à? Hoàn toàn là để làm màu xây dựng lên cảm giác thần bí, cổ kính.
Pháp thuật phương Đông ai lại viết bằng tiếng Anh, nhìn một lần đã thấy phèn ói ra rồi, chả có tí không khí cổ xưa gì cả.
Viết xong Tuyệt Thế Võ Công, Ninh Thư lại viết tiếp một câu ở phía sau, nói bí tịch này do Jasmine xử trí.
Nếu cô ấy muốn truyền cho người khác cũng được, nhưng phải có chú ý.
Sau đó, Ninh Thư lại ngồi vẽ phù chú.
Những phù chú này đều là phù chú cô thường xuyên dùng để đối phó với ma cà rồng.
Đều dùng để đối phó với những thứ âm tính, có thể khắc chế hiệu quả được ma cà rồng.
Mấy thứ này đều để lại cho Jasmine, chờ Jasmine quay trở lại, phòng khi Jasmine không nhớ rõ mọi chuyện.
Còn có thể lấy ra mà học hỏi.
Đây là một thế giới nguy hiểm, cần phải có sức mạnh để bảo vệ bản thân.
Có được sức mạnh mới có thể bảo toàn được mạng sống của chính mình, chứ nếu dựa vào người khác, chưa chắc họ sẽ cứu giúp, mà có cứu cũng chưa chắc đã cứu giúp mình.
Có sức mạnh mới có được tôn nghiêm, bất kể là khi nào, cũng đều tôn thờ chân lý kẻ mạnh làm vua.
Ở chốn này, Ninh Thư không tìm thấy được giấy vàng, nhưng may mắn thay lại tìm được chu sa.
Vì thế Ninh Thư dùng nước hùng hoàng - thứ được tạo thành bằng một đống thứ, sau đó thả giấy vào trong.
Sau khi ngâm một lúc lâu, mới vớt ra phơi, trải ra thành từng tờ riêng biệt, phơi khô, như vậy cũng có thể coi như là giấy vàng.
Ninh Thư dùng chu sa vẽ trên mặt bùa, cũng hiệu quả phết đấy.
Lúc thực hiện nhiệm vụ, sử dụng bùa này đối phó với ma cà rồng, có hiệu quả khá tốt.
Đối với thợ săn bình thường, đây chính là trợ giúp lớn.
Ninh Thư đưa cho Dulo và Casey sử dụng thử trước, xem có ổn không.
Nếu bọn họ dùng tốt rồi, có thể phổ cập dùng như nước thánh.
Nước thánh chỉ đối phó được với ma cà rồng yếu đuối, còn với tên nào mạnh hơn một chút, giả sử như Ferry, thì không có tác dụng gì.
Hơn nữa, nước thánh trong tổ chức, đều là do Darin hao phí năng lượng trong người tạo ra.
Thế mới nói, năng lực càng lớn thì trách nhiệm cũng càng lớn theo.
Hình như pháp thuật phương Đông ở trời Tây, không được phổ biến cho lắm thì phải.
Nếu có thể dùng, cũng coi như là một cách tấn công khá mạnh mẽ.
Tuy sức lực không khác nhau là mấy, nhưng khác nhau ở chỗ tấm lòng người sử dụng.
Ferry mang theo một đám ma cà rồng tới trang viên công kích, nhưng không một tên nào trở về.
Ferry liên tục hai lần làm tổn thất ma cà rồng tinh anh, khiến cho nhất thời trang viên của tổ chức trở thành một nơi khủng bố.
Là cấm địa đối với ma cà rồng.
Ninh Thư nghe thấy mấy tin đồn kiểu này, trong lòng rất vui sướng, bởi vì sẽ không còn một đợt ma cà rồng nào lại xách mông chạy tới, nói phải tiêu diệt tổ chức nữa cả.
Ninh Thư cũng nhận thêm nhiệm vụ, đi khắp nơi, biết đâu lại gặp được căn nguyên thế giới thì sao.
Nếu lại gặp được ma cà rồng đời thứ ba, dứt khoát ra tay xử tại chỗ luôn.
Cô có cảm giác đám ma cà rồng đời thứ ba này không phải tự nhiên thức tỉnh, mà là do đời sau của chúng cưỡng chế thức tỉnh.
Đám con cháu bắt người, dâng hết thùng máu này tới thùng máu khác cho ma cà rồng đời thứ ba.
Nhưng mà tóm lại mục đích chính của Ninh Thư vẫn là vì căn nguyên thế giới.
Chỗ nào cũng lượn qua lượn lại, thê mà không gặp được căn nguyên thế giới, chẳng lẽ ở thế giới này không có căn nguyên thế giới sao?
Tim toi đau quá men.ヽ(;▽;)ノ
Cô thật sự muốn nhanh chóng xây dựng thế giới của riêng mình.
Sớm ngày thoát khỏi cảnh cổ kề cạnh kiếm mà.
Nói không nói, hơi tí lại đòi mạt sát, khiến cô rất sợ hãi.
Hơn nữa, mạt sát gì đó cũng không phải chỉ là lời nói suông, hù dọa người mới.
Là đao thật thấy máu luôn.
Giọng nói của 2333 vang lên trong đầu Ninh Thư, “Nhiệm vụ hoàn thành, có muốn rời khỏi thế giới này không?”
Đây là thế giới ma cà rồng và con người cùng tồn tại song hành với nhau, cùng kiềm chế lẫn nhau, nên không thể giết hết chúng được.
Hơn nữa,nếu không có ma cà rồng, thì tổ chức cũng sẽ chẳng tồn tại, bởi vì nếu ma cà rồng bị tiêu diệt sạch, thì tổ chức tự nhiên sẽ không còn giá trị để tồn tại.
Cô đã giúp Jasmine thay đổi số phận, sau này để Jasmine tự tay vẽ lên cuộc đời của cô ấy.
Giờ địa vị của Ninh Thư ở tổ chức khá cao, ngang ngửa với Darin.
Địa vị này có được dựa vào nỗ lực lật ngược tình thế của Ninh Thư trong hai lần sự cố, ngăn cản được cơn sóng ma cà rồng đổ bộ dữ dội.
Cho nên, mọi kính trọng đều đến từ thực lực hùng mạnh.
Ninh Thư suy nghĩ một trận, cảm thấy chuyện gì nên làm, cô cũng đều làm cả rồi, hẳn là không còn chuyện gì sai sót.
Ninh Thư gật đầu, “Rời khỏi thế giới nhiệm vụ.”
Nhưng trong lòng vẫn có một niềm đau khẽ nhói, lại không có căn nguyên thế giới, lại không có nữa rồi.
Ninh Thư choáng váng, mở mắt đã thấy mình ở trong không gian hệ thống.
Ninh Thư ngồi trên sopha, nhìn nhẫn ruby và hoa hồng trên mặt bàn.
Ninh Thư cắm hoa vào trong bình, trên cánh hoa hồng có giọt sương long lanh, phát ra ánh sáng lấp lánh xinh đẹp.
Trong phòng, tỏa ra mùi hương hoa hồng dịu nhẹ.
Vừa thơm vừa đẹp.
Cô cất nhẫn ruby đi.
Tuy mấy thứ này không bằng với căn nguyên thế giới, nhưng cũng là bảo vật trời ban.
Căn nguyên thế giới rất ít, lại có vẻ như không có tác dụng mấy, tác dụng chính là xây dựng thế giới.
Còn mấy thứ này, lại có lực sát thương lớn.
Đặc biệt là nhẫn ruby này, có thể sử dụng pháp tắc thời gian để tấn công, quá đỉnh.
Biết bao nhiêu kẻ mạnh cũng đều phải chôn vùi trong lịch sử còn gì.
Ninh Thư ngồi xếp bằng trên sopha, bắt đầu hấp thu lực linh hồn để làm phong phú linh hồn mình thêm.
Tu luyện xong, Ninh Thư nhìn linh hồn của mình, lại mạnh hơn một chút rồi này.
Trên người mặc áo choàng trắng, áo choàng khoác ngoài linh hồn.
Dù sao cũng có quần áo che người, hí hí.
Không biết có phải là ảo giác của cô hay không, nhưng cô cảm thấy quần áo của cô như quần áo người bệnh vậy.
Sao lại là màu trắng, cô thấy mình hợp với màu đỏ hơn mà.
Hê hê…………...