Bút Vẽ Giang Sơn, Mực Tô Xã Tắc

Chương 19: Hấp thu




Thực lòng mà nói, Vũ Ngôn đối với Nguyễn Phong rất là tán thưởng. Theo đánh giá của Vũ Ngôn, đứa học trò này của ông rất thông minh, ngộ tính cao, tuy tính tình còn có chút hấp tấp, nhưng dù sao đây cũng chỉ mới là một đứa trẻ năm tuổi, không thể nào trách cứ được. Nếu Vũ Ngôn mà biết thực sự tuổi hai kiếp của Nguyễn Phong cộng lại cũng đã gần ba mươi, hẳn là người thầy này sẽ không đưa ra những nhận xét như vậy. Nhưng dù sao cũng phải kể đến, sự khác biệt giữa hai thế giới đối với bất cứ ai cũng đều có thể khơi gợi lên sự tò mò chí mạng, chính vì vậy Nguyễn Phong dù đã trải qua hai kiếp người, nhưng nhận thức của hắn đối với thế giới này cũng không hơn một đứa trẻ năm tuổi là bao, có chăng chỉ là tâm tính hắn so với những đứa trẻ khác thành thục hơn một chút mà thôi. Vũ Ngôn đối với biểu hiện tỏ vẻ quyết tâm của Nguyễn Phong, dù biết hắn đang làm bộ cho mình xem nhưng cũng không có chút nào là phật ý, trái lại còn cảm thấy vui lòng. Một người thầy thu được cho mình một học trò biết nghe lời, cũng là một điều đáng để vui mừng.
“Được rồi, không cần phải làm bộ cho ta nhìn. Giờ ta sẽ dạy con cách khống chế hấp thu nguyên tố. Cơ thể con người, vốn là một bộ phận của thiên địa, chính vì vậy, cơ thể sẽ sản sinh ra lực hấp dẫn với các nguyên tố trong thiên địa. Bình thường con không nhìn thấy các nguyên tố, không có nghĩa là cơ thể con sẽ không hấp thụ chúng. Chỉ là sự hấp thụ này không được điều khiển, bởi vậy có thể dẫn đến các hậu quả không tốt. Ví dụ như khi hấp thụ quá nhiều nguyên tố hệ thủy, cơ thể có thể sẽ bị phù úng, hoặc là bị nhiễm các bệnh có tính lạnh như phong hàn, cảm mạo. Nếu hấp thụ quá nhiều nguyên tố hệ hỏa, cơ thể sẽ có cảm giác nóng nực khó chịu, có thể bị sốt cao…. Chính vì vậy, bất cứ tu luyện giả nào, đều phải khống chế được sự hấp thu nguyên tố của bản thân, từ đó gia tăng sức mạnh, cũng như phòng ngừa các loại bệnh tật. Vì cơ thể đã có sẵn tính hấp dẫn với các nguyên tố, vì vậy điều một người cần làm, không phải là khống chế nguyên tố ở bên ngoài, mà là khống chế nguyên tố ở bên trong cơ thể, sau đó tán phát chúng ra ngoài, dẫn đến sự liên kết với các nguyên tố tương ứng từ bên ngoài thân thể để hấp thụ chúng. Quá trình vận dụng sức mạnh tự nhiên cũng như vậy, người tu luyện từ thấp đến cao, khi vận dụng sức mạnh tự nhiên, đều cần phải tạo ra sự liên kết với các nguyên tố, từ đó khu động chúng theo ý mình”
“Bây giờ, con hãy làm theo lời ta nói, thử hấp thu ngũ hành nguyên tố theo thứ tự tương sinh, bắt đầu từ kim. Nên nhớ, phải luôn duy trì sự cân bằng của ngũ hành, mỗi loại nguyên tố phải hấp thu một lượng bằng nhau. Hãy nhắm mắt lại, khai mở tâm nhãn, điều động nguyên tố trong cơ thể được lưu trữ ở ngũ tạng, tương ứng là can trữ mộc, tâm trữ hỏa, tỳ trữ thổ, phế trữ kim, thận trữ thủy. Sau khi đã điều động được nguyên tố trong cơ thể, thông qua tâm thần mà tán phát ra ngoài, liên kết với nguyên tố tương ứng ở trong tự nhiên, sau đó hấp thụ chúng vào trong cơ thể. Khi đã hấp thu đủ một loại nguyên tố thì hãy chuyển sang loại nguyên tố tiếp theo. Quá trình này phải thực hiện liên tục và liền mạch, luôn giữ cho cơ thể liên kết với tự nhiên, bằng không, một khi sự liên kết với tự nhiên bị ngắt quãng, ngũ hành trong cơ thể bị mất sự cân bằng, hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng. Lần này ta sẽ hộ pháp cho con, nhưng đừng mang tâm ỷ lại, hãy cố gắng hết sức mình đi” Vũ Ngôn giảng qua một lượt phương pháp khống chế hấp thu nguyên tố, sau đó đứng yên một bên hộ pháp cho Nguyễn Phong.
Nguyễn Phong nhắm mắt lại, cố gắng khai mở tâm nhãn. Sau khi tỉnh dậy, hắn đã thử một lần nhưng không được. Cho nên lần này, tâm trạng có chút thấp thỏm bất an. Cả một tiếng đồng hồ, Nguyễn Phong cũng không thể tiến vào trạng thái không minh, khuôn mặt có chút lo lắng, từng giọt mồ hôi to bằng hạt đậu lăn từ trên trán xuống.
“Tâm vô tạp niệm, tập trung tinh thần, tiến vào thế giới tinh thần, khai mở tâm nhãn”
Đúng vào lúc hắn định từ bỏ, thì một âm thanh như tiếng chuông ngân, vang vọng trong tâm thần hắn, tựa như từ trên trời vọng vào, lại như từ chính trong nội tâm phát ra, nhắc nhở cảnh tỉnh hắn. Nguyễn Phong hít một hơi dài, bình tâm tĩnh khí, dần dần dứt bỏ tất cả tạp niệm. Tâm nhãn lại hiện ra trong tâm tưởng của Nguyễn Phong, lần này khai mở tâm nhãn, hoàn toàn dễ dàng, không tốn thời gian và công sức như lần đầu tiên. Thế giới xung quanh từ từ hiện ra trong tâm tưởng của Nguyễn Phong. Phòng học tràn đầy những đám mây nguyên tố, từ vách tường, nền đất toát ra những đám mây màu vàng, đại biểu cho thổ nguyên tố; từ những ngọn nến thắp ở trong phòng toát ra những đám mây hỏa nguyên tố đỏ rực; đám mây kim nguyên tố trắng ngà từ các đồ dùng bằng sắt bềnh bồng trôi; đám mây thủy nguyên tố màu lam nhạt thanh mát lướt qua bên người Nguyễn Phong, khiến cả thân thể thư thái nhẹ nhàng; lại có vài đám mây mộc nguyên tố màu xanh lục nhẹ nhàng bay ra từ đám bàn ghế gỗ, mang theo mùi thơm nhẹ của cỏ cây, tràn đầy sinh cơ. Nguyễn Phong đã là lần thứ hai quan sát thế giới qua tâm nhãn, nhưng vẫn ngất ngây vì những kỳ cảnh trước mặt. Nhưng lần này, trong lòng đã có quyết định, rất nhanh Nguyễn Phong lại tập trung vào mục đích chính.
Tâm thần thu hẹp phạm vi, co rút lại vào trong cơ thể. Các đường kinh mạch trên cơ thể hiện rõ trong tâm trí Nguyễn Phong, bên trong lưu chuyển từng dòng máu đỏ tươi, đôi chỗ có thêm chút màu sắc khác biệt, đỏ rực, vàng đậm, trắng bạch, xanh sẫm, xanh tươi, đại biểu cho ngũ hành nguyên tố trong cơ thể của Nguyễn Phong. Dần dần, Nguyễn Phong cảm nhận được từng luồn ánh sáng màu sắc khác nhau tỏa ra từ trong cơ thể. Theo sự thâm nhập của tâm nhãn, Nguyễn Phong thấy rõ, vị trí phát ra ánh sáng chính là ngũ tạng của hắn. Nguyễn Phong đưa tâm trí len lỏi vào từng bộ phận trong ngũ tạng, cảm nhận được nồng độ nguyên tố đậm đặc hơn rất nhiều so với các vị trí trên cơ thể. Thử dùng tâm trí kích thích một chút, nguyên tố trong ngũ tạng đều sôi động lên, như hưởng ứng lời kêu gọi của Nguyễn Phong. Hắn bắt đầu dẫn ra một luồng nguyên tố kim hệ từ trong phổi, theo sự lưu chuyển của khí huyết đi đến các huyệt vị trên cơ thể, sau đó thẩm thấu ra bên ngoài. Luồng nguyên tố kim hệ này khi ở tại phế quản thì có vẻ rất đậm đặc, nhưng sau khi trải đều ra toàn cơ thể, lại trở lên mỏng manh vô cùng, chỉ có một tia nhỏ xuyên qua các huyệt vị thâm nhập vào thế giới tự nhiên. Một vài đám mây màu trắng ngà ở gần Nguyễn Phong, như bị hấp dẫn, đều bay nhanh đến, dần dần hòa chung vào với những luồng nguyên tố kim hệ do bản thân Nguyễn Phong phát ra. Sau khi cảm ứng được bản thân đã có sự liên kết với những nguyên tố kim hệ ở ngoại giới, Nguyễn Phong dần dần thu từng luồng kim hệ nguyên tố về, trải qua một vòng luân chuyển trong kinh mạch, sau đó tích tụ ở tại phổi. Cảm giác được việc này không tốn quá nhiều sức lực, hắn dần dần chuyển sang các nguyên tố tiếp theo.
Quá trình hấp thu tiếp theo cũng không có sự ngoài ý muốn nào xảy ra. Mỗi khi sắp hấp thu hết nguyên khí đã được liên kết của một nguyên tố, Nguyễn Phong lại nhanh chóng điều động nguyên tố tiếp theo chuyển lưu ra ngoài, đảm bảo cho nội thể luôn liên kết với ngoại giới, duy trì sự cân bằng của nguyên tố. Một vòng tuần hoàn hấp thu qua đi, Nguyễn Phong cảm giác ngũ tạng trở nên chắc chắn, mạnh mẽ hơn rất nhiều. Cơ thể cũng sảng khoái vô cùng, lại không có cảm giác khó chịu chút nào. Tự thấy bản thân vẫn còn có thể hấp thụ rất nhiều nguyên tố, Nguyễn Phong bèn bắt đầu một vòng hấp thu tiếp theo. Đã được hưởng qua cảm giác lực lượng tăng lên, Nguyễn Phong lần này quyết định hấp thu càng nhiều hơn trước.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.