Tác giả: Mạn Bộ Trường An
Chuyển ngữ: ( Soái – Đào Quân Trang 09.07.2018)
Mắt Đổng lão phu nhân sáng ngời, không sai, vẫn may là có con dâu có ánh mắt, đem vật ấy giữ kỹ, không có nữ nhi, có thứ này không sợ bị Triệu Thư Tài chống chế. Yến Nương sẽ là người Đổng gia, Triệu gia cùng Đổng gia vẫn có quan hệ thông gia, Triệu Thư Tài không muốn nhận cũng phải nhận. ( Soái – Đào Quân Trang 09.07.2018)
Bà ta nhịn không được cười ra tiếng tới, bỗng nhiên nhìn thấy cờ ở linh đường tung bay, nghĩ đến vẫn vứt xác nữ nhi ở bên ngoài, mặt lại suy sụp xuống, đứng ở nơi đó âm độc nói không nên lời.
Lý thị khinh thường, ngữ khí lại thâm trầm: "Nương, nếu Yến Nương gả vào đây, Triệu gia cùng chúng ta vẫn có nhi nữ thông gia, quan hệ này so với trước kia càng thân cận hơn. Triệu đại nhân sẽ không thể mặc kệ chúng ta, những ai chê cười nhà chúng ta là tiểu nhân, đến lúc đó lại thu thập cũng không muộn."
Đổng lão phu nhân gật đầu, con dâu nói có lý, chỉ cần Yến Nương gả vào, Triệu Thư Tài có ngàn bất mãn cũng sẽ xem mặt mũi của nữ nhi mà nhận Đổng gia là cửa thân gia này, như vậy cửa hàng nhà bọn họ vẫn sẽ như trước. ( Soái – Đào Quân Trang 09.07.2018)
Đổng thị sao có thể tưởng được, nhà mẹ đẻ đều ở trong phòng thảo luận khí thế ngất trời về việc để Yến Nương thủ tiết để trục lợi, căn bản là không ai quan tâm tới xác bà ta, phơi thây bên ngoài bị ánh sáng ban ngày nướng chín, rất nhanh xác chết bắt đầu biến chất. Cách đó không xa là linh đường Đổng Khánh Sơn, thi cốt dùng khối băng che chở tất nhiên sẽ không thối rữa. Che xác Đổng thị là miếng vải bố, Đổng lão phu nhân vội vàng vào bên trong, cái xác không có đậy kỹ mấy loại ruồi bọ nghe mùi bay tới, ong ong mà kêu, dừng ở trên cái xác chết ngay tay lộ ra bên ngoài, ruồi bọ thi nhau bay tới bay lui không ngừng càng lúc càng nhiều. ( Soái – Đào Quân Trang 09.07.2018)
Hàng xóm láng giềng đều gắt gao nhìn, mọi người tránh ở trong phòng, phảng phất như nhìn nhiều sẽ đen đủi, cũng không có người nhắc nhở Đổng gia nhặt xác, trừ bỏ ruồi bọ bay qua không còn có ai nguyện ý nhìn bà ta một cái.
Chờ khi Đổng lão phu nhân nhớ tới nữ nhi thì đã chạng vạng, trời đã về tây, mẹ chồng nàng dâu hai người đã thương lượng xong đối sách. Khánh Sơn chờ Yến Nương gả vào để khóc tang thì hạ táng, có người ở góa, Đổng gia cùng Triệu gia có quan hệ thông gia, quan hệ chứng thực, ai cũng không thể đổi ý.
Khi Đổng lão phu nhân ra cửa, xác Đổng thị đã bốc mùi, Đổng Đại Tráng vạch trần vải bố vừa thấy một cái liền sợ tới mức không thở nổi, Đổng thị vốn dĩ chết khó coi, hiện tại càng dữ tợn. Đổng lão phu nhân có chút sợ hãi không dám tới gần, che mũi bảo nhi tử dùng chiếu đem thi thể bao lấy suốt đêm dùng xe đẩy kéo ra ngoài, tùy tiện tìm cái núi hoang, đào cái hố, đem thi thể ném vào, lấp đất, tấm bia đá cũng không có, chỉ dựng tấm ván gỗ, mặt trên viết Đổng thị chi mộ, một chữ khác cũng không có. ( Soái – Đào Quân Trang 09.07.2018)
Phần mộ chung quanh đều bị cỏ dại ăn hết, âm khí lành lạnh, Đổng Đại Tráng sợ hãi vội vàng lấp Đổng thị, vội vàng trở về.
Sáng hôm sau Đổng lão phu nhân mới giờ mẹo liền đứng dậy, mặc áo tang, lấy quải trượng, bắt đầu khóc từ cửa nhà, nước mũi hòa nước mắt khóc đến huyện nha, người ven đường bu tới, liền lôi kéo nghe bà ta tố khổ, lớn tiếng khóc lóc kể lể tôn tử chết bi thảm, cốt nhục không còn lại gì.
Đáng thương nhất là trước khi chết còn tâm tâm niệm niệm tới người trong lòng, đến chết không thể rước về, lại nói tôn tử cùng Triệu gia nhị tiểu thư tình đầu ý hợp, Triệu đại nhân ghét bỏ hắn dòng dõi không cao không chịu đồng ý, làm tình nhân ôm hận cả đời, âm dương lưỡng cách. ( Soái – Đào Quân Trang 09.07.2018)
Rất nhiều người rảnh rỗi không có ý tốt hỏi đông hỏi tây, Đổng lão phu nhân càng nói càng thêm hăng say, nói tôn tử cùng Triệu gia nhị tiểu thư tình chàng ý thiếp, trong tay áo còn lộ ra một góc yếm, rất là hương diễm, nhóm bà tám khinh thường nháy mắt đi theo sau xem trò cười.
Đổng lão phu nhân càng đắc ý, tròng mắt xoay vài cái, " Tôn nhi cùng Triệu gia nhị tiểu thư tình sâu như biển, nói không chừng hàng đêm còn vào mộng với nàng ấy."
Nhóm bà tám đều bị lời này làm sợ tới mức hãi hùng khiếp vía, Đổng gia lão phụ nhân tâm cũng thật độc, lời này vừa nói ra, Triệu gia nhị tiểu thư về sau đừng nghĩ sẽ gả được chồng, có nam nhân nào dám ngủ với nữ nhân bị ma quỷ thương nhớ chứ.
Một đường đi là một đường khóc lóc kể lể, chờ đi đến huyện nha đã gần giờ Thìn. Lúc này cửa huyện nha đã mở, nhìn tấm biển mà âm u cười, quay đầu nhìn lại phía sau có một đống người nhiều chuyện.
Hôm qua Triệu gia đem xác Đổng thị đưa trở về, toàn bộ huyện thành đều nghị luận, các bá tánh lòng đầy căm phẫn mắng Đổng thị là bị trừng phạt đúng tội, rất nhiều người thay Triệu đại nhân bất bình, nào biết Đổng lão nương da mặt càng dày hơn, hại chết Triệu gia lão gia tử, còn dám mơ tưởng Triệu gia cô nương, trắng trợn táo bạo tới cửa đòi kết minh thân. ( Soái – Đào Quân Trang 09.07.2018)
Có người liền nói, đây là Đổng gia lão bà tử, nơi nào mà là Đổng lão phu nhân. Trước kia kêu bà ta là lão phu nhân là vì xem mặt mũi Triệu đại nhân, hiện tại Đổng thị bị Triệu gia hưu rồi, kêu lão bà tử đã là cất nhắc đúng tuổi tác.
Triệu đại nhân có nhị nữ nhi chính là ngoại tôn nữ của bà ta, bà ngoại ruột còn đem cháu đẩy vào hố lửa, có thể thấy được tâm đã đen hơn dầu hắc, trách không được có thể nuôi ra Đổng thị xấu xa như vậy.
Đổng lão bà tử xông vào huyện nha, cửa huyện nha mở rộng, Triệu đại nhân hôm nay không lên công đường, nhưng vẫn có nha dịch đương trị, bà ta thẳng tắp lưng mà quỳ gối bên ngoài, trong tay nhéo cái yếm màu vàng cam.
"Triệu đại nhân, dân phụ tới cầu thân, cầu Triệu đại nhân đem nhị tiểu thư gả cho tôn nhi nhà ta, bọn họ chàng có tình, thiếp có ý, bất đắc dĩ hiện giờ chia cách ngàn thu nhưng tình nghĩa trường tồn, cầu xin đại nhân thành toàn."
Triệu huyện lệnh đang nhốt mình trong thư phòng, nghe tiếng kêu sắc mặt đen thui, gọi người đem Triệu Yến Nương tới. Triệu Yến Nương nghe thấy lời bà ngoại nói, vừa thẹn lại vừa hận, thật không nghĩ tới người ngày thường còn yêu thương nàng ta cư nhiên lại là dạng người này. ( Soái – Đào Quân Trang 09.07.2018)
"Cha, bà ta nói bậy, nữ nhi không có..."
Triệu huyện lệnh ngăn nàng ta nói, hận Đổng thị thấu xương, cũng không thể đem hận ý chuyển tiếp đến người nữ nhi.
" Bà ta có chuẩn bị mà đến, ngươi có nhược điểm ở trong tay bà ta, việc này còn phải nghĩ biện pháp khác, ngươi đi về trước, vi phụ sẽ tiếp bà ta."
Triệu Yến Nương cắn răng, nổi giận đùng đùng mà ra thư phòng, lại không vào phòng mà lại chạy đến trước huyện nha, trước cửa vây đầy người, trong ngoài ba tầng, tất cả đều là tới xem náo nhiệt.
Thấy nàng ta tới, có người bĩu môi, huyện lệnh gia có nhị tiểu thư lớn lên thật xấu.
Hôm nay Triệu Yến Nương tâm tình không tốt lắm, không có trang điểm, màu da đen hơn nữa cũng không có, ngũ quan bình thường đến cực điểm, thậm chí có thể nói là thực xấu.
Đổng lão bà tử thấy nàng ta hiện thân, đôi mắt sáng lên, "Yến Nương à, tổ mẫu cầu ngươi, Khánh Sơn ca ca sinh thời không cưới được ngươi, giờ ngươi gả qua đi, bà ngoại nhất định sẽ đối đãi với ngươi thật tốt."
Triệu Yến Nương chỉ vào bà ta mắng: "Cái gì mà Khánh Sơn ca ca, cái gì mà bà ngoại, Đổng thị đã bị cha ta hưu, các ngươi cùng Triệu gia không có nửa điểm quan hệ, trên tay ngươi là đồ Đổng thị trộm cho ngươi, Đổng thị tâm địa độc ác, mọi người đều biết, không nghĩ tới thân sinh nữ nhi cũng không buông tha, cùng các ngươi tới hãm hại ta, ta nói cho ngươi, Đổng gia muốn ta gả qua, không có cửa đâu."
( Soái – Đào Quân Trang 09.07.2018)
Đổng lão bà tử bị mắng đến phát ngốc, Triệu Thủ Hòa vội vã từ bên trong ra, một tay kéo Triệu Yến Nương một bên nói với bá tánh, "Gia môn bất hạnh, gièm pha tùm lum, làm các vị các hương thân chê cười, Nhị muội muội của tiểu sinh tuy rằng ngữ khí không tốt, nhưng lại là tình hình thực tế, làm con cái vốn không nên nói mẫu thân, mong rằng mọi người thông cảm, đều tan ra dùm."
Huyện lệnh gia có công tử tự mình ra mặt, các bá tánh không thể không thuận theo đạo lý, dần dần rời đi, lại đi không xa liền nghe Đổng lão bà tử ác độc oán hận "Các ngươi là hai con bạch nhãn lang, mẹ ruột thây cốt chưa lạnh, các ngươi lại bôi đen, còn không nhận mẹ, uổng phí nó sinh dưỡng các ngươi một hồi, thật là vô tâm đáng bị thiên lôi đánh xuống."
Triệu Thủ Hòa tức khí, phẩy tay áo một cái, giận dữ nói:
"Thượng bất chính hạ tắc loạn. Đổng lão phu nhân, tiểu sinh dừng lời tại đây, mời ngài mời trở về đi."
( Soái – Đào Quân Trang 09.07.2018)
Đổng lão bà tử muốn thị uy mà đem cái yếm trong tay ra, đắc ý mà cười, Triệu Thủ Hòa đưa mắt cho bọn nha dịch, mấy người đó tiến lên chế trụ Đổng lão bà tử ấn ở trên mặt đất. Triệu Yến Nương nhân cơ hội đem đoạt được cái yếm, gắt gao giữ ở trong tay, cục đá trong lòng cũng rơi xuống.
Mắt bọn nha dịch sáng như tuyết, tất nhiên minh bạch qua chuyện này của Đổng thị, thì Triệu gia cùng Đổng gia xé rách mặt rồi, bọn họ đã sớm không ưa Đổng lão phu nhân, cũng không cần Triệu Thủ Hòa lại phân phó, liền đem bà ta đi ra ngoài.
Triệu huyện lệnh đứng ở cửa huyện nha, đem lời bọn họ nói nghe rất rõ ràng, sắc mặt đen kịt đi vào trong. Yến Nương không hổ là con Đổng thị tự tay dạy dỗ, Đổng thị tuy đối với người khác bất nhân, nhưng đối với nữ nhi lại thập phần tốt, Yến Nương quá tuyệt tình, nửa điểm cũng không nghĩ tới Đổng thị, không biết Đổng thị dưới suối vàng nghe được sẽ nghĩ như thế nào. ( Soái – Đào Quân Trang 09.07.2018)
Triệu huyện lệnh hận Đổng thị tận xương, lời Yến Nương nói làm Triệu huyện lệnh cảm thấy thống khoái, lại cảm thấy bi thương.
Đổng lão bà tử sau khi bị đuổi rời khỏi đây, căn bản là không có đi xa, mà đặt mông ngồi gần ở huyện nha mắng chửi. Hừ, các ngươi cho rằng lấy đồ đó về thì có thể bình an không có việc gì sao, nghĩ hay quá, toàn bộ huyện thành đều biết Yến Nương cùng tôn tử có gian tình, Triệu Thư Tài muốn một sự nhịn chín sự lành cũng không hỏi đến bà ta có đáp ứng hay không.
Bá tánh đều lắc đầu, Đổng gia lão bà tử thật không tích đức, Triệu gia Nhị tiểu thư là thân ngoại tôn nữ, thanh danh cũng bị bẩn, cứ bị quấy rối như thế về sau thật sự sẽ không có ai dám cưới nhị tiểu thư kia. Nhị tiểu thư tuy rằng lớn lên xấu thiệt, nhưng vẫn là quan gia tiểu thư, tương lai phải gả thì khẳng định sẽ không quá kém, nhưng Đổng lão bà tử làm việc này nháo không nhỏ, về sau nhị tiểu thư gả hay không rất khó nói. ( Soái – Đào Quân Trang 09.07.2018)
Đổng lão bà tử la lối rất lớn, bọn nha dịch cầm mộc trượng ra, muốn đem bà ta đuổi đi, Đổng lão bà tử càng thêm hăng hái, nằm trên mặt đất lăn lộn, la lối mắng chửi không khát nước, người chung quanh lại tụ tập một đống, có một nam tử trung niên xuống ngựa, có chút hồ nghi mà đứng ở trong đám người nhìn, nhìn tấm biển huyện nha Độ Cổ huyện.
Hắn đứng sau các bá tánh, nghe Đổng lão bà tử nói, nhíu nhíu mày.
Chờ bọn nha dịch đem Đổng lão bà tử đuổi đi, đám người mới tan ra, mới lộ ra người tới, bọn nha dịch nhận ra hắn đồng thời sửng sốt, vội vàng phái người thỉnh Văn sư gia, báo cho Triệu đại nhân, Văn sư gia ra nghênh đón, liên tục chắp tay, "Tần thư sử, hạ quan không tiếp đón từ xa, thất lễ thất lễ, lần trước từ biệt, những ngày gần đây ngài tốt cả chứ?"
Chỉ chốc lát sau Triệu huyện lệnh cũng từ hậu nha đi ra, tuy rằng sắc mặt còn chút khó coi, thần sắc lại khôi phục không ít.
Tần thư sử xem mặt đoán ý, vừa rồi lão bà tử kia nói bậy nói bạ hắn nghe xong cũng có biết đại khái, Triệu huyện lệnh tuy cực lực che dấu, nhưng ánh mắt như khói mù, cùng lần trước gặp nhau khí sắc kém cách xa vạn dặm, ánh mắt hắn lóe lóe không mở miệng dò hỏi. Triệu huyện lệnh cười trừ, so với khóc còn khó coi hơn, "Không biết thư sử lần này tới là vì chuyện gì?" ( Soái – Đào Quân Trang 09.07.2018)
Tần thư sử bất động thanh sắc, thoải mái cười nói, "Hạ quan phụng mệnh tri phủ, tới thông báo cho Triệu đại nhân huyện chủ nghi giá đã đến Hoài Thủy hà, không quá năm ngày sẽ đến Độ Cổ, Tri phủ đại nhân mệnh cho hạ quan đem tin vui truyền cho Triệu đại nhân, mong rằng Triệu đại nhân chuẩn bị nghênh đón huyện chủ nhập phủ."
Triệu Phượng Nương được Hoàng Hậu nương nương sủng ái, ngày trước nàng thổ lộ nàng tưởng niệm song thân, nương nương nhân từ, đặc mệnh cho thị vệ trong cung đưa nàng về Độ Cổ thăm song thân.
Các quan viên địa phương ở ven đường nhiệt tình phái phu nhân tới đón chào, biểu thị tôn kính với huyện chủ. Nghe nói Hoàng Hậu nương nương không chỉ phái Ngự lâm quân bảo hộ ven đường, mà còn từ trong cung điều thêm hai vị ma ma cùng vài cung nữ đi theo, việc này cực nhỏ nhưng mọi người thầm nghĩ tân phong Phượng Lai huyện chủ được sủng ái người khác theo không kịp. Thái tri phủ đã sớm cho phu nhân cùng hai tiểu thư con vợ cả chuẩn bị nghênh đón, chờ xe Phượng Lai huyện chủ vừa đến phủ thành, là phái người nghênh đón, muốn các tiểu thư phải cùng huyện chủ có quan hệ tốt. ( Soái – Đào Quân Trang 09.07.2018)
Hắn tới báo cho Triệu huyện lệnh, cũng là do Thái tri phủ cử. Triệu huyện lệnh đầu tiên là kinh hỉ, ngay sau đó là lo lắng. Chuyện của Đổng thị, Phượng Nương còn chưa biết, Phượng Nương tuổi nhỏ đã rời nhà vẫn luôn ở trong kinh, cùng bọn họ cũng hoàn toàn không quen thuộc. Việc Đổng thị không biết nàng sẽ như thế nào, là phụ thân Triệu huyện lệnh cũng không biết làm sao.
Vui chính là, tuy rằng Phượng Nương được nuôi ở bên người muội muội, nhưng Triệu huyện lệnh thân là phụ thân, đối với thân sinh nữ nhi cũng vướng bận, nhiều năm xa cách như vậy cũng chưa thể thấy mặt, cũng không biết Phượng Nương lớn lên ra sao? Khi còn nhỏ nàng cùng Yến Nương tuy là song sinh, nhưng lại sinh không giống nhau, Phượng Nương béo trắng rất nhiều, Yến Nương lại đen gầy, chỉ chớp mắt, Yến Nương cũng đã lớn thành đại cô nương, Phượng Nương hẳn cũng như vậy.
Trong lòng Triệu huyện lệnh nhớ nữ nhi, giờ nhớ tới Đổng thị, lại thống hận cùng chua xót. Tần thư sử là lão nhân tinh, nhìn ra sắc mặt của Triệu huyện lệnh, cũng không ở lại muốn rượu mừng, chỉ đẩy nói bên tri phủ không người không được, Triệu huyện lệnh mãi giữ lại, hắn vẫn khăng khăng rời đi. ( Soái – Đào Quân Trang 09.07.2018)
Đám người đó đi rồi, Triệu huyện lệnh cho người gọi nhi tử nữ nhi,nói với bọn họ, Phượng Nương về. Trĩ Nương nghe được tin tức khi đang cùng Củng di nương ăn cơm. Đổng thị vừa chết, Vương bà tử trong bếp lập tức đưa tới đồ ăn tốt hơn rất nhiều. Từ khi nàng đến nơi đây thì biết, ở cổ đại trừ bỏ cháo, còn có gạo tẻ có cơm, có rau xanh, có hai ba khối thịt, có món ăn mặn. ( Chắc nói Đổng thị khắc khe không được ăn ngon cho rõ ràng -Soái)
Nghe vậy nàng tạm dừng đũa một chút, sau đó chậm rãi gắp một miếng gà cho vào trong miệng nuốt, không chút để ý mà "Nga" một tiếng, trong lòng không gợn sóng.
Thực nhanh ăn hết một chén cơm, Ô Đóa có ánh mắt mà múc thêm nữa, nàng lại ăn hết. Củng di nương lo lắng đến ăn không vô, đại tiểu thư là con gái ruột của Đổng thị, lại là người được bệ hạ phong là huyện chủ, thân phận tôn quý, nhìn nữ nhi ăn đến ngọt ngào, vài lần muốn nói lại thôi.
Trĩ Nương vỗ tay bà, là phúc thì không phải họa, là họa thì tránh không khỏi, nếu Triệu Phượng Nương vì Đổng thị chết, muốn dày vò các nàng dễ như trở bàn tay, một khi thân phận áp xuống tới, các nàng trốn cũng không xong. ( Soái – Đào Quân Trang 09.07.2018)
Còn không bằng bình tĩnh xem trước.