Tác giả: Mạn Bộ Trường An
Các cô nương ngồi bàn này đều con vợ cả tất cả đều quen biết nhau. Triệu Yến Nương cùng Thái Tri Nhụy ngồi cùng nhau, cũng có người nói chuyện, chỉ có Trĩ Nương không quen biết ai, cũng không có ai nói chuyện với nàng, trừ bỏ vùi đầu ăn cũng không biết làm gì khác.
Nàng là thứ xuất, Thái phu nhân là xem trọng Phượng Nương mới xếp một bàn này, nghe nói tri phủ cũng có thứ nữ, bất quá không được xuất hiện. ( Soái – Đào Quân Trang 09.08.2018)
Các cô gái con vợ cả sẽ không chủ động tìm nàng nói chuyện, còn xem nàng với địch ý, một thứ nữ trưởng thành có bộ dáng họa thủy, cũng khó trách các đích nữ không vui.
Thái Tri Nhụy có thể là tâm tình cực tốt cùng Triệu Yến Nương nói chuyện khá hưng phấn. Ba cô gái Triệu gia đều không có hôn ước, những phu nhân đang ngồi ở đây trong nhà có nhi tử đều có ý tứ, cẩn thận cân nhắc lại giống bị xối nước lạnh, triệt tiêu tâm tư.
Huyện chủ thân phận cao quý, gia thế của họ dù là đích xuất cũng trèo cao không nổi. Triệu Nhị tiểu thư thân phận thật xứng đôi, chẳng qua cũng thật làm người ta không dám khen tặng, cưới thê cưới hiền không thể ủy khuất nhi tử nhà mình. Triệu Tam tiểu thư đẹp thì đẹp đó, nhưng lại do tiểu thiếp sinh ra, thoạt nhìn không có tướng làm chính thê. ( Soái – Đào Quân Trang 09.08.2018)
Nếu là thế làm mai cho con của mấy thiếp thất trong nhà, Triệu Tam tiểu thư có thể suy xét, nhưng làm đích mẫu kết cửa thân gia này cho con thiếp thất tâm lại không cam lòng, Triệu Tam tiểu thư tuy thứ nữ nhưng nàng ta có đích tỷ cao quý.
Xem ra huyện chủ là người bao che người của mình, nếu không cũng không mang thứ xuất muội muội ra cửa làm khách. Về sau cũng khó nói, chỉ sợ trăm phương nghìn kế lấy thứ nữ này vào cửa lại trở thành trợ lực cho thứ tử, đem nhi tử mình hạ xuống, ngẫm lại đều không có lời tẹo nào.
Trĩ Nương không biết mấy phu nhân đó trong lòng đã đem nàng mổ xẻ tùm lum, nàng chưa bao giờ để cho người khác đem tâm tư đặt vào nàng, tình yêu nam nữ đối với nàng mà nói, chưa bao giờ nàng nghĩ tới, kiếp trước kiếp này cả hai kiếp nàng chỉ nguyện cuộc sống an ổn mà thôi.
Triệu Yến Nương hoàn toàn không biết gì cả, nàng ta cùng Thái Tri Nhụy nói chuyện, lại mà nhìn về phía chủ bàn, thấy Triệu Phượng Nương đạm nhiên ôn hòa, mọi người đều khen tặng nàng ấy, tức khắc cảm thấy món ngon trước mặt đều mất hương vị. ( Soái – Đào Quân Trang 09.08.2018)
Lâm Châu là vùng sông nước, nên thủy sản chiếm đa số, Trĩ Nương lưu tâm tới người khác nên Ô Đóa gắp đồ ăn cho nàng, chủ tớ hai người bị xem nhẹ cũng tự tại.
Yến hội kết thúc, các phu nhân từng người cũng tan đi, Thái phu nhân đưa tiễn họ, lần này yến hội thành công, bà ấy cũng cảm thấy rất có mặt mũi.
Triệu Phượng Nương là khách, yến hội kết thúc liền trở lại phòng, gọi Yến Nương cùng Trĩ Nương đến nói muốn đi chúc thọ Phương Đại Nho bảo các nàng chuẩn bị, chớ có thất lễ với người ta.
Triệu Yến Nương trong lòng thật cao hứng, "Tư gia đại công tử nói muốn tham gia tiệc mừng thọ, chính là chỉ nhà này?"
Triệu Phượng Nương nghe vậy, nghiêm túc mà nhìn nàng ta một cái, " Có lẽ đúng, Phương Đại Nho chính là đại gia đương thời, ngày mai hai muội phải hành sự ổn trọng chút, chớ gây thị phi."
Những lời này, Triệu Yến Nương không nghe vào, nàng ta lúc này chỉ tâm tâm niệm niệm nghĩ đến ngày mai có thể nhìn thấy đại công tử, trong lòng vui như nở hoa, đầu óc chỉ nghĩ ngày mai mặc cái gì, đeo cái gì mới có thể hấp dẫn ánh mắt đại công tử. ( Soái – Đào Quân Trang 09.08.2018)
Chờ Yến Nương cùng Phượng Nương rời đi, Triệu Phượng Nương mới ảm đạm xuống. Hoàng ma ma tuỳ thời nói, "Huyện chủ, có muốn chỉ điểm một chút cho nhị tiểu thư?"
"Không cần, tùy nàng thôi, không biết trời cao đất dày thì cứ để nàng ấy chạm vào đinh, sẽ biết khó mà lui, miễn cho về sau gặp phiền toái lớn hơn nữa." ( Soái – Đào Quân Trang 09.08.2018)
Thanh âm nàng ta lạnh lùng, Tư gia là danh vọng, Tư đại công tử là nhân tài, sao có thể coi trọng Yến Nương, nếu nàng ở giữa cản trở, lấy tính Yến Nương sẽ không cảm ơn mà sẽ ghi hận trong lòng, ác nhân nàng thật không muốn làm.
Tính của Yến Nương lớn lên xa kinh thành còn đỡ, một khi phụ thân vào kinh làm quan, cả nhà dọn đến trong kinh, trong kinh quý nhân nhiều như lông trâu, tùy tiện đều gặp phải thế gia, Yến Nương như thế vạn nhất va chạm vị quý nữ nào, tất nhiên sẽ mang đến phiền toái.
Nói là đích nữ, còn không bằng Trĩ Nương, Trĩ Nương tuy yếu đuối lại không gây thị phi, cũng không nhiều lời, ít nói nhiều xem, đạo lý đó Yến Nương không rõ, nhưng nàng ta đã mười bảy, tính tình đã hình thành, giờ sửa lại không dễ, nếu mặc kệ sợ đến lúc đó sẽ liên lụy mình. Cứ đơn giản để nàng ta nếm chút khổ sở, ở việc nam nữ té ngã vài lần, chạm vào cái đinh, có lẽ sẽ làm nàng ta tỉnh ngộ không còn xuẩn ngốc như vậy.
Mẫu thân vừa chết, để xuống một đống rối rắm, không chỉ thanh danh hư hại, mà Yến Nương cũng không nên thân.
Triệu Phượng Nương rời nhà khi còn trẻ, đối với Đổng thị nàng không có nửa điểm ấn tượng, chưa nói tới chuyện mẹ con tình thâm. Đổng thị lưng còn đeo ác danh mà chết đi, nàng cũng không có cảm xúc gì, chỉ cảm thấy đau đầu, không khỏi duỗi tay ấn trán, Hoàng ma ma lập tức giúp nàng mát xa đầu. Một lát sau đầu cũng đỡ hơn.
"Ngày mai ngươi nhìn chằm chằm nhị tiểu thư, ta sợ nàng ta tới nhà Phương Đại Nho lại thất lễ." ( Soái – Đào Quân Trang 09.08.2018)
" Vâng, huyện chủ."
Hoàng ma ma là lão nhân trong cung, Triệu Yến Nương làm sao có thể giấu tâm tư qua mắt bà ta, trong lòng bà châm biếm Triệu Yến Nương không biết tự lượng sức mình, cũng dám mơ tưởng tới Tư gia đại công tử, đồng thời lại có chút tự đắc, thân phận huyện chủ nhà bà xứng đôi với đại công tử nhưng chẳng qua huyện chủ chọn được người tốt hơn.
Trong kinh ai không biết Thái Tử điện hạ coi trọng huyện chủ, huyện chủ lại được Hoàng Hậu nương nương sủng ái, nói không chừng về sau sẽ nhập vào Đông Cung, trở thành thái tử phi.
Về sau bà ta thân là ma ma bên người thái tử phi, tương lai Thái tử đăng cơ, chủ tử được phong hậu vị, như vậy bà sẽ trở về cung, trở thành tâm phúc trước mặt nữ chủ nhân, phong cảnh vô hạn.
Đối với chuyện huyện chủ giao tất nhiên bà ta làm thỏa đáng rồi, ngày mai nhất định bà ta sẽ nhìn chằm chằm nhị tiểu thư, để tránh cho nàng ta quá mức tuỳ tiện, đưa tới nhàn thoại. ( Soái – Đào Quân Trang 09.08.2018)
Triệu Yến Nương không biết Phượng Nương tính toán gì, nàng ta còn bận suy nghĩ ngày mai làm thế nào khiến cho tư đại công tử chú ý, nàng ta đem quần áo đến thử hết, vẫn không hài lòng, mỗi kiện quần áo ở Độ Cổ huyện thì xem như thượng thừa, nhưng so với đồ của Phượng Nương thì đều ảm đạm. Tròng mắt nàng ta chuyển chuyển, đứng dậy đến phòng Phượng Nương, Hoàng ma ma thấy nàng ta lại đến. Triệu Yến Nương không để ý tới bà ta, lập tức ngồi cạnh Phượng Nương:
"Đại tỷ, chúng ta là tỷ muội Yến Nương không muốn tỷ mất mặt, mấy bộ quần áo muội mang đến đều không lên được mặt bàn, không bằng đại tỷ tùy tiện cho muội một bộ đi." ( Soái – Đào Quân Trang 09.08.2018)
Hoàng ma ma đen mặt, vị nhị tiểu thư này thật là không biết phải gọi là gì, đồ của huyện chủ một nữ tử giới bình dân có thể mặc sao. Triệu Phượng Nương dùng ánh mắt nhìn ma ma, chậm rãi nói, " Quần áo của ta không phù hợp muội, nhưng cũng có hai bộ, có lẽ ngươi mặc được."
Hoàng ma ma hiểu ý, đem hai bộ không được thêu chỉ mạ vàng lấy tới, Triệu Yến Nương vừa thấy đã bĩu môi, không thích hai bộ quần áo này thoạt nhìn quá bình thường, đơn giản chỉ thêu tiểu hoa, căn bản là không hoa lệ, sao có thể làm người ta sáng ngời mắt.
Mặt nàng ta không cao hứng, Hoàng ma ma cũng không vui, quần áo của huyện chủ mới nhìn thêu hoa đơn giản nhưng nguyên liệu không tầm thường, là được Hoàng Hậu nương nương ban thưởng xuống dưới, quan gia tiểu thư cả đời cũng không được gặp qua.
"Đại tỷ, quần áo này quá mức thuần tịnh, không hợp với muội, không phải tỷ còn rất nhiều váy áo hoa lệ sao, có phải tỷ luyến tiếc, cho nên mới không lấy cho muội, mà lấy quần áo này tới tống cổ muội."
"Yến Nương, ở trong lòng muội ta chính là người như vậy sao, thật là làm tâm ta lạnh, quần áo ta nhiều nhưng cũng chỉ hai thân này có thể đưa ra, mấy cái khác đều không hợp quy củ, ngươi không có phẩm giai, không thể mặc đi ra ngoài, nếu không sẽ rước thị phi." ( Soái – Đào Quân Trang 09.08.2018)
"Không cho mượn thì thôi, còn nói thân phận này nọ, ta là muội muội mà ngươi còn dùng thân phận áp chế ta." Triệu Yến Nương sắc mặt xanh trắng tức giận vỗ mông liền chạy đi.
"Phẩm giai" hai chữ này giống như kim châm ở trong lòng nàng ta, nếu cô cô mang nàng ta đi thì phẩm giai kia còn không phải là của nàng ta à, nào có phần của Triệu Phượng Nương, Triệu Phượng Nương được tiện nghi còn khoe mẽ, mượn một bộ quần áo cũng luyến tiếc.
Triệu Phượng Nương cũng lạnh mặt, Yến Nương thật không biết lễ nghĩa, nàng có thực ấp cùng phong hào huyện chủ là chính ngũ phẩm, quần áo đó Yến Nương sao dùng được. ( Soái – Đào Quân Trang 09.08.2018)
Nàng nhìn chằm chằm hai bộ quần áo kia, mí mắt nhảy nhảy, Yến Nương sớm hay muộn cũng xảy ra chuyện.
Triệu Yến Nương thở phì phì về phòng, chủ tớ Trĩ Nương đều ở trong phòng, tròng mắt nàng ta chuyển chuyển, "Tam muội muội, ngày mai đi đại thọ, ngươi tính toán mặc quần áo gì?"
"Tùy tiện thôi, bộ nào cũng được." ( Soái – Đào Quân Trang 09.08.2018)
Trĩ Nương tùy ý đáp, mấy thân quần áo kia cái nào cũng được, bất quá là tham gia tiệc mừng thọ, không cần phải hoa hòe lộng lẫy làm chi. Triệu Yến Nương càng bực, nha đầu chết tiệt này ỷ vào khuôn mặt, khẩu khí thật lớn, nàng ta tùy tiện mặc cái gì đều có thể câu dẫn nam nhân thần hồn điên đảo, trời sinh chính là mệnh làm thiếp, lấy sắc thờ người, chờ nam nhân qua mới mẻ, người già sắc suy, xem nàng ta còn có thể bừa bãi không.
" Sao có thể tùy tiện được, ngươi không nghe nói, Phương Đại Nho chính là người có uy vọng cực cao, ngươi cũng không thể để Triệu gia mất mặt."
Trĩ Nương ừ một tiếng. Triệu Yến Nương càng thêm hăng hái, "Lại nói tiếp, chúng ta đều là tỷ muội, nhưng quần áo của đại tỷ so với chúng ta tựa như trên trời dưới đất, đều là tỷ muội, chênh lệch khá xa, quần áo đại tỷ đều là cực hảo, nếu không ngươi tìm đại tỷ mượn một bộ, bảo đảm sẽ làm ngươi diễm kinh bốn toả, nói không chừng còn có thể vào mắt người khác đưa tới nhân duyên tốt cho ngươi."
Trĩ Nương buồn cười, đây là xúi giục nàng đi tìm Phượng Nương mượn quần áo, sợ là nàng ta bị Phượng Nương cho đạp đinh, mới có tâm tư này. Với Triệu Yến Nương nàng thật không để vào mắt, tính kế kiểu này một cái liếc mắt là có thể nhìn xuyên qua, sợ là sợ người gian tà vô thanh vô tức đâm ngươi một phen. ( Soái – Đào Quân Trang 09.08.2018)
"Đại tỷ là huyện chủ, ăn mặc người thường sao có thể so sánh, Trĩ Nương mặc quần áo của mình là được, đa tạ Nhị tỷ đề điểm, nếu không Nhị tỷ đi mượn đi, ngày mai là hoa thơm cỏ lạ, chẳng phải càng mỹ mạo sao."
Triệu Yến Nương hung hăng trừng nàng một cái, "Không cần, nữ tử đoan trang là tốt, trang điểm quá mức tuỳ tiện, sẽ làm người lên án."
Trĩ Nương ý vị thâm trường cười một chút, không tiếp lời nàng ta, phân phó Ô Đóa đem trang phục ngày mai tới.
Triệu Yến Nương ở trong phòng đi tới đi lui, sắc mặt trong chốc lát lại hồng, trong chốc lát đen.
Lát sau, nàng ta lại vén rèm đi ra ngoài, khi trở về, trong tay có một bộ váy áo diễm lệ. Nàng ta xoa gương khoa tay múa chân, đầy mặt hưng phấn, sau đó đi tới sau bình phong thay, rồi đi ra hỏi Trĩ Nương, "Ngươi xem, quần áo này có hợp với ta hay không?." ( Soái – Đào Quân Trang 09.08.2018)
Quần áo có chất liệu thực tốt, màu sắc diễm lệ, thêu hoa cũng tinh xảo, chẳng qua khi mặc ở trên người nàng ta có chút chật, vòng eo bó gắt gao, vừa nhìn là thấy không vừa, cũng không biết nàng ta mượn của ai.
Triệu Yến Nương có thân hình giống Đổng thị, khung xương thô, thịt lại chắc nịch, nếu mượn của Triệu Phượng Nương thì có tám phần cũng không hợp thân.
Trĩ Nương gật đầu, "Nhị tỷ tỷ mặc cái gì cũng đều đẹp."
"Tính ra ngươi còn biết nói chuyện." Triệu Yến Nương lòng vui rạo rực mà đứng ở trước gương ngó trái ngó phải, rất là vừa lòng, Thái Tri Nhụy thực thức thời, nàng ta mở miệng liền lấy quần áo cho mượn, nếu không nàng ta cũng sợ đối phương gièm pha. ( Soái – Đào Quân Trang 09.08.2018)
Tâm tình của nàng ta cực tốt, nghĩ ngày mai có thể nhìn thấy đại công tử, trong lòng liền nóng lên, không biết đại công tử có lộ ra ánh mắt kinh diễm không.
Trĩ Nương cúi đầu bật cười, Triệu Yến Nương gióng trống khua chiêng là muốn làm cái gì, chẳng lẽ còn muốn đem Triệu Phượng Nương áp chế xuống, song sinh tỷ muội này không chỉ lớn lên không giống nhau, tâm cũng không giống, Triệu Yến Nương luôn so đo với Triệu Phượng Nương, Triệu Phượng Nương đối với muội muội cũng không thân thiết.
Triệu Yến Nương đeo đồ trang sức, sau đó lại miêu mi họa mắt, không ngừng hỏi Trĩ Nương, Trĩ Nương đáp có lệ, lăn lộn đến khuya, Triệu Yến Nương xác định xong ngày mai mặc thế nào mới vui mừng đi ngủ. Trĩ Nương cùng Ô Đóa liếc mắt nhìn nhau, bất đắc dĩ trải chăn ngủ.
Chờ đến sáng hôm sau, Triệu gia cùng Thái gia cùng nhau đi tham gia mừng thọ Phương Đại Nho. Thái gia thoạt nhìn thập phần coi trọng việc này, mẫu nữ ba người đều ăn mặc trang trọng mà không mất đi hoa lệ. ( Soái – Đào Quân Trang 09.08.2018)
Nhìn thấy cách Triệu Yến Nương ăn mặc, Thái phu nhân dùng ánh mắt dò hỏi nhị nữ nhi, Thái Tri Nhụy tâm tình có chút không tốt, nói là tự mình chủ động cho Yến Nương mượn, Thái phu nhân nửa tin nửa ngờ.
Lần này tỷ muội Triệu gia tách ra, Phượng Nương đi một chiếc xe ngựa riêng, Yến Nương với Trĩ Nương ngồi chung một xe khác.
Nhà cũ Phương gia ở thành nam, cổ thụ già nua, từ bên ngoài nhìn vào chỉ cảm thấy bên trong đình viện thật sâu, u tĩnh như cách bên ngoài mấy thế hệ.
Bọn hạ nhân đem đoàn người vào sân, vốn dĩ tân khách cũng không nhiều, chỉ có vài vị thế giao, giống Thái phu nhân là quan phu nhân, bất quá vào mặt mũi mới mời, nhưng không biết vì sao Lâm Châu tới nhiều người vậy.
Người đứng ở ngoài cửa đón khách chính là nhi tử tức phụ Phương Đại Nho. Phương Đại phu nhân cũng xuất thân thư hương dòng dõi, lại không giống nam nhân trong nhà thanh cao, hơi có chút bát diện linh lung. Trừ bỏ Thái phu nhân, các phu nhân Lâm Châu thành có chút địa vị cũng đáp ứng lời mời, nhưng những việc này đều gạt Phương Đại Nho. ( Soái – Đào Quân Trang 09.08.2018)
Phương phu nhân nhiệt tình tiếp đãi Thái phu nhân, khen hai nữ nhi Thái gia không dứt miệng, Thái phu nhân vội vàng giới thiệu Phượng Nương, biết Phượng Lai huyện chủ tới tham gia tiệc mừng thọ, Phương Đại phu nhân vừa mừng vừa sợ, lôi kéo Phượng Nương hành lễ.
Phượng Nương mỉm cười, ánh mắt chân thành. Phương Đại phu nhân càng lôi kéo tay nàng ném Thái phu nhân ở một bên, Thái phu nhân không để ý, Triệu Yến Nương lại thêm tức.
Phương Đại phu nhân lưu lại nhị phu nhân, tự mình dẫn các nàng đi vào chúc thọ Phương Đại Nho. Phương Đại Nho ngồi ở trung gian, nho nhã thanh tuấn, mặc trường bào tay dài màu trắng, búi tóc cao, chưa mang quan, chỉ dùng khăn vải bao bọc lại, mặt thanh như nước, thoạt nhìn khoảng bốn mươi, hoàn toàn không giống lão nhân. ( Soái – Đào Quân Trang 09.08.2018)
Sắc mặt không phải đẹp, thậm chí mày nhăn lại, vốn dĩ chỉ nghĩ đơn giản là chúc mừng, nào biết con dâu gửi nhiều thiệp, mời nhiều người như vậy, cãi cọ ồn ào, một chút cũng không yên tĩnh.
Ngồi bên người ông ta hẳn là Phương lão phu nhân, vẻ mặt phúc tướng, mặt tròn từ ái, lộ ra bình thản, so với Phương Đại Nho không giống phu thê, thoạt nhìn kém hơn cả mười tuổi.
Con cháu Phương gia đều tề tụ một đường, đại phòng cùng nhị phòng tôn bối đều tới mừng thọ, Phương lão phu nhân nhìn nhóm con cháu ánh mắt đầy từ ái. Đại phòng sinh dục có hai nam một nữ, nhị phòng một nam một nữ, đều là con đích xuất. Phương gia tuy rằng không giống Tư gia có tổ huấn, quy định hậu bối bốn mươi mà chưa có con trai mới có thể nạp thiếp, nhưng con cháu rất nghiêm mình, người nạp thiếp ít, con thứ xuất tất nhiên ít. ( Soái – Đào Quân Trang 09.08.2018)
Chính là vì điểm này, nhiều nữ tử thế gia mới muốn gả tới đây, chính là muốn một đời một kiếp chỉ có hai người.
Phương gia có ba tôn tử cùng anh em Tư Lương Xuyên đứng ở một chỗ, còn một vị nam tử là Văn gia trưởng tôn Văn Tề Hiền.
Phương Đại phu nhân tiến vào đường thính liền giới thiệu Triệu Phượng Nương. Triệu Phượng Nương hạ lễ đưa lên, một bức tranh chữ cổ, do một vị danh gia truyền lại đời sau. Phương Đại Nho gật đầu, ý bảo hạ nhân đem đồ vật thu lại, sau đó đứng lên chào hỏi. Kế tiếp là Thái phu nhân cũng đưa lên hạ lễ. Triệu Yến Nương vừa vào cửa tròng mắt đã loạn chuyển, tìm Tư đại công tử, sau đó liền bất động, Tư Lương Xuyên nhìn thẳng, Tư Lương Nhạc lộ ra ghét bỏ. Trĩ Nương cúi đầu lẳng lặng đứng ở phía sau.
Triệu Phượng Nương cùng vợ chồng Phương thị làm lễ sau đó tùy ý giới thiệu hai vị muội muội, Trĩ Nương khẽ nâng ngẩng đầu lên, thấy được Phương Đại Nho, nàng giật mình với tuổi trẻ của ông ta, hoàn toàn không giống như trong tưởng tượng là một lão giả. ( Soái – Đào Quân Trang 09.08.2018)
Nàng học người ta cũng hành lễ với Phương Đại Nho theo quy củ chúc phúc này nọ.
Phương Đại Nho nhìn khuôn mặt nàng, tâm thần chấn động, đứng dậy, "Ngươi là ai?"
Triệu Phượng Nương sửng sốt, trả lời, "Phương tiên sinh, đây là muội muội ta, thứ ba trong nhà."
"Muội muội của huyện chủ?"
Ngữ khí Phương Đại Nho lạnh băng, Triệu huyện lệnh có độc phụ mọi người đều biết, nghe nói họ Đổng, mắt ông ta nheo lại, "Triệu gia tam tiểu thư, là con đích xuất hay là thứ xuất? Đi lên trước đây."
Trĩ Nương có chút buồn bực, nghe lời đi về phía trước đi một bước, "Hồi tiên sinh tiểu nữ là thứ xuất Triệu gia."
"Thứ xuất?" ( Soái – Đào Quân Trang 09.08.2018)
Ánh mắt Phương Đại Nho trở nên sắc bén lên, hung hăng thìn thoáng qua Phương lão phu nhân, Phương lão phu nhân gắt gao nhìn chằm chằm nàng, mang theo lạnh nhạt.
Biến cố này làm mọi người không phục hồi tinh thần, trong sảnh mọi người đều nhìn về phía Trĩ Nương, tìm tòi nghiên cứu.