Các Lão Phu Nhân Dưỡng Thành Ký

Chương 36: Nhận thân




Tác giả: Mạn Bộ Trường An
Hôm nay Trĩ Nương mặc một thân váy hồ lam cũng không phải là kiểu dáng đặc biệt, ôm chặt eo trên cũng không thêu hoa, nhưng nàng có làn da như tuyết, môi như trái dâu tây căng mọng, đứng yên thì giống người đẹp trong tranh thật mê người.
Mọi người nhìn nàng bằng ánh mắt tìm tòi nghiên cứu, có chút kinh diễm, còn có chút khinh thường, trong lòng nàng giật mình, xem phản ứng của vợ chồng Phương thị thì thấy kỳ lạ, Phương gia cùng Củng di nương có quan hệ gì? ( Soái – Đào Quân Trang 16.08.2018)
Phương Đại Nho bước tới trước mặt nàng, nàng ngẩng đầu để đối phương nhìn thẳng, trong ánh mắt thông thái lại trầm tĩnh tràn ra hoài niệm cùng chờ mong.
Triệu Phượng Nương mở miệng, "Phương tiên sinh, trước kia ngài có gặp qua ta Tam muội muội rồi sao?"
Phương Đại Nho không trả lời nàng ta, ánh mắt gắt gao khóa chặt Trĩ Nương, Trĩ Nương hơi rũ mắt, vừa lúc nhìn đến tay áo hắn, bàn tay gầy thon dài, gắt gao nắm thành quyền.
"Xin hỏi mẹ ruột Triệu Tam tiểu thư là ai?"
Câu hỏi này đột ngột lại vô lễ, nhưng lời nói có một tia chắc chắn cùng vội vàng, lòng mọi người cũng biết, Triệu Tam tiểu thư có diện mạo giống một vị cố nhân của tiên sinh cho nên ông mới hỏi thôi.
Lòng Trĩ Nương khẽ nhúc nhích, nhỏ giọng đáp, " Thưa Phương tiên sinh di nương họ Củng ạ." ( Soái – Đào Quân Trang 16.08.2018)
"Củng?" thần sắc Phương Đại Nho thêm kích động lên:
"Nàng có phải gọi là Liên Tú không?"
Trĩ Nương cúi đầu, tỏ vẻ không biết Củng di nương có tên là gì.
Phương Đại Nho chuyển hướng hỏi Triệu Phượng Nương, ngữ khí lạnh băng:
"Ngươi vừa nói Củng thị là ở nhà ngươi là di nương?"
Triệu Phượng Nương đã đoán được Củng di nương cùng Phương gia có liên hệ, gật đầu:
"Đúng vậy, Củng di nương là di nương, Tam muội muội do bà sinh ra."
Phương Đại Nho nhắm mắt lại, thần sắc thống khổ, chính thê Triệu gia có danh độc phụ đã truyền tới phủ thành, Liên Tú ăn ở kiếm ăn trong ngôi nhà có sài lang hổ báo làm sao có ngày lành, xem nữ nhi này liền biết, nàng ta sợ hãi, nhát gan lại cẩn thận, không biết đã chịu bao nhiêu tra tấn rồi.
Còn Phương lão phu nhân đang ngồi đó sắc mặt xanh trắng đan xen, đã sớm không còn bình thản chi khí nữa rồi.
Tay Phương Đại Nho hơi hơi mà nâng lên, như muốn bắt lấy gì đó, lại rũ xuống, mở to mắt nhìn Trĩ Nương. Phương Đại Nho thẹn với lời phó thác của Tố Quyên, năm đó Liên Tú không biết tung tích đều là do ông ta sai.
Phương Đại Nho gian nan mở miệng:
" Di nương ngươi mấy năm nay sống tốt không?"
Trĩ Nương nhẹ nhàng lắc đầu, nàng thật sự không muốn nói lời trái lương tâm, Củng di nương sao sống tốt được khi Đổng thị làm người tâm địa độc ác, không biết đã chịu bao nhiêu uất ức mới cùng nguyên chủ sống sót đến giờ.
" Thưa Phương tiên sinh, sự tình của trưởng bối tiểu nữ không dám vọng nghị, nhưng theo tiểu nữ thì di nương không được tốt lắm."
Đôi mắt Triệu Phượng Nương lóe lên nhưng không phản bác, chuyện mẫu thân khẳng định đã truyền đến tai mọi người, Trĩ Nương nói Củng di nương sống không tốt lắm cũng không nói sai, nếu nói tốt mới làm người ta thấy kỳ quái. ( Soái – Đào Quân Trang 16.08.2018)
Mặt Phương Đại Nho có vẻ đau xót, hỏi Trĩ Nương:
"Ngươi tên là gì?"
" Thưa tiên sinh, tiểu nữ gọi là Trĩ Nương."
Trĩ Nương? Phương Đại Nho chuyển hướng nhìn chị em họ Triệu, nếu ông ta nhớ không sai thì Triệu huyện chủ có khuê danh là Phượng Nương, tên này là ai lấy mà dụng tâm ác độc làm người ta phát lạnh.
Triệu Phượng Nương bị Phương Đại Nho nhìn mà kinh hãi, đang muốn nói gì đó, đã thấy Phương Đại Nho quay đầu, nghiêm túc mà nhìn chằm chằm Trĩ Nương.
" Ngươi biết chữ chứ, có đọc sách không?"
Trĩ Nương nghĩ nghĩ mới nói, " Có nhận biết mấy chữ, gần đây có đọc qua một ít sử ký cùng du ký." ( Soái – Đào Quân Trang 16.08.2018)
Ánh mắt Phương Đại Nho mang theo một tia kinh ngạc, "Du ký?
Ngươi còn xem sách như vậy nói thử xem, có gì tâm đắc?"
" Thưa tiên sinh Trĩ Nương cho rằng đọc vạn quyển sách, không bằng đi ngàn dặm đường, thư trung hay đạo lý đều là chết, mà đi trên đường thì phong cảnh sống sờ sờ, thiên biến vạn hóa, giống như người làm việc phải hiểu được uyển chuyển."
"Không tồi, ngươi còn nhỏ lại có giác ngộ, cũng coi như là khó có được."
"Tạ ơn tiên sinh xem trọng tiểu nữ, Trĩ Nương ngu dốt, đối với cầm kỳ thư họa, nữ công gia chánh, thêu thùa may vá đều không tinh thông, chỉ nguyện tục nhân, sống tại thế tục, trong hương dã tao nhàn tìm một ít lạc thú, trăm triệu lần không đảm đương nổi hai chữ "khó được"
Nàng tuy nhìn yếu đuối mong manh, nhưng nếu tinh tế quan sát, sẽ phát hiện bất cứ lúc nào dù cúi đầu thì lưng nàng đều thẳng tắp, như tùng trong gió. ( Soái – Đào Quân Trang 16.08.2018)
Phương Đại Nho nghiêm túc đánh giá nàng, lớn lên giống Liên Tú, cũng giống Tố Quyên, nhưng có bất đồng, có cứng cỏi, đứa nhỏ này thông minh, hiểu được thời thế lại có ý nghĩ của riêng mình.
" Tốt, Trĩ Nương nếu ngươi không ngại, có thể gọi ta là ông ngoại."
"Ông ngoại"?
Không chỉ có Trĩ Nương cảm thấy giật mình, mà tất cả mọi người cũng trở tay không kịp, nếu Củng di nương là con gái Phương Đại Nho thì sao lại một mình lưu lạc đến Độ Cổ, còn làm thiếp cho người ta, thiệt có chút không thông mà.
Phương lão phu nhân hít sâu mấy hơi, rốt cuộc đứng dậy:
" Lão gia, trách không được thiếp thân cũng cảm thấy đứa nhỏ này lớn lên lại hợp nhãn vậy, nguyên lai là con gái Liên Tú, không thể tưởng tượng được xinh đẹp thế, giống Liên Tú quá."
Thật không ngờ đến tiện nha đầu kia còn sống, bất quá lại phải làm di nương, thật là ông trời có mắt, cùng nương nàng ta là một đức hạnh, lòng Phương lão phu nhân hả giận ghê gớm. ( Soái – Đào Quân Trang 16.08.2018)
Lúc trước bà ta gả cho Phương gia, mọi người đều hâm mộ bà ta, trượng phu bà học thức hơn người, diện mạo xuất sắc, lòng bà ta tràn đầy vui mừng, một lòng lo liệu việc nhà, sinh nhi dục nữ. Ai ngờ vài năm sau, trượng phu bà ta ở bên ngoài bố trí một tòa nhà, chờ khi phát hiện ra nữ tử đó đã sắp lâm bồn, ván đã đóng thuyền, không cam lòng cũng phải nhận, may mắn sinh con gái. Trượng phu nuôi dưỡng hai mẹ con người đó rất nhiều năm, bà ta cũng không phải không thông tình đạt lý đã vài lần nói muốn đón mẹ con người ta trở về đây, nhưng trượng phu không đồng ý, còn nói Củng Tố Quyên là con bạn cũ không phải là ngoại thất.
Vài lần bà ta ép hỏi đều nói là con cố nhân nhưng Củng Tố Quyên độc thân thì sao sinh hạ hài tử, cha hài tử là ai, trượng phu không chịu trả lời, rõ ràng là nói không nên thôi. Củng Tố Quyên chính là ngoại thất của Phương Đại Nho, Liên Tú chính là hài tử hai người cẩu thả sinh ra.
Khi tiện nha đầu kia mười tuổi, Củng Tố Quyên qua đời, bà ta lại đưa ra ý muốn đem người nọ tiếp trở về, xem là thứ nữ thì cũng không thể nuôi dưỡng ở bên ngoài. ( Soái – Đào Quân Trang 16.08.2018)
Nhưng trượng phu vẫn không đồng ý, bà ta hận ý tràn đầy, chỉ là một thứ nữ mà thôi, vẫn luôn nuôi dưỡng ở bên ngoài, có vài lần bà ta tìm tới cửa bị trượng phu phát hiện, răn dạy bà ta.
Rốt cuộc chờ đến khi nha đầu kia mười sáu tuổi, trượng phu có hẹn với một vị lão bằng hữu, bà ta tóm được cơ hội vào tòa nhà đó đuổi nha đầu kia đi, không phải là ngươi không muốn tiến vào cửa Phương gia sao? Vừa lúc cút xa đi. ( Soái – Đào Quân Trang 16.08.2018)
Bà ta thu hồi tòa nhà, qua tay mẹ mìn bán đi ra ngoài, chờ khi trượng phu trở về, nổi trận lôi đình, phái người đi khắp nơi tìm kiếm, cũng không có tung tích. Vì nha đầu đó mà trượng phu vẫn không tha thứ cho bà ta, bà ta cũng giận nên cùng Phương Đại Nho phân phòng mà sống, sau đó tôn bối chậm rãi lớn lên, quan hệ của họ mới dần dần hòa hoãn.
Thật là báo ứng mà, nha đầu đó cùng nương nàng ta giống nhau, cũng đều làm thiếp, thế nhưng cũng trở thành thiếp của Độ Cổ huyện lệnh hahaha.
Phương phu nhân ra vẻ yêu thương mà lôi kéo tay Trĩ Nương:
" Ngươi lớn lên thật giống Liên Tú, nhìn đã khiến người ta đau lòng, tới đây đi hài tử, chớ sợ hãi ta là bà ngoại ngươi."
Mặt Phương Đại Nho trầm xuống không lên tiếng.
Thái phu nhân cười rộ lên:
"Chúc mừng Phương tiên sinh, chúc mừng Phương tiên sinh, hôm nay thật là song hỷ lâm môn."
Những người khác cũng bắt đầu nói chúc mừng, thứ nữ của Phương Đại Nho cư nhiên lại là thiếp Triệu gia, xem bộ dáng Phương Đại Nho thì không cần hỏi cũng biết việc này tất có kỳ quặc.
Nhưng mọi người đều là nhân tinh cũng không hỏi nhiều, chỉ nói chúc mừng Phương gia. Phương Đại Nho lúc này sắc mặt mới đẹp lên. Triệu Phượng Nương cũng vui sướng, chỉ có Triệu Yến Nương thì ngoan độc nhìn Trĩ Nương như muốn chọc ra một cái lỗ trên người nàng. ( Soái – Đào Quân Trang 16.08.2018)
Phương Đại Nho cùng phu nhân sinh hai nam một nữ, Trĩ Nương cùng bọn họ chào hỏi, tuy vội vàng, nhưng hai mợ cùng dì đều lấy lễ gặp mặt ra.
Đại phu nhân cùng Nhị phu nhân mới đầu cũng mờ mịt, nhưng thấy cha mẹ chồng đều nhận Triệu gia tam tiểu thư làm cháu, nghĩ sẽ không sai gì, theo mặt mũi nên tùy tay cho Trĩ Nương lễ gặp mặt, chọn vài thứ không đáng giá tiền nhất thôi.
Trĩ Nương cũng hành lễ, sau đó gặp anh em họ hàng thì thấy biểu tỷ thì lãnh đạm, biểu huynh thì nhiệt tình vạn phần, con cháu Phương gia lộ ra vẻ phong độ trí thức, diện mạo tuy không quá tương đồng, nhưng khí chất không sai biệt.
Phương Đại Nho thuận thế dẫn Tư gia huynh đệ cùng Văn gia trưởng tôn tới để Trĩ Nương hành lễ.
Tiệc mừng thọ biến thành đại hội nhận thân, ánh mắt Tư Lương Xuyên nhìn nàng, tiểu cô nương này mỗi lần gặp đều làm cho người ta ngoài ý muốn.
Kiếp trước, chưa bao giờ nghe nói Phương gia còn có thứ nữ, cũng không có nhận thân, hắn gắt gao nhìn chằm chằm tiểu cô nương đó, từ khi bắt đầu gặp nàng bên người chậm rãi có biến động. ( Soái – Đào Quân Trang 16.08.2018)
Tư Lương Nhạc cũng nghiêm túc nhìn Trĩ Nương, lần trước tam tiểu thư tránh ở sau Phượng Lai huyện chủ, hắn cũng không nhìn rõ ràng, nguyên lai lớn lên lại xinh như thế, tâm vừa động theo bản năng là nhìn thoáng qua huynh trưởng. Huynh trưởng nhìn không chớp mắt cô nương kia làm hắn bừng tỉnh đại ngộ, trách không được huynh trưởng cử chỉ khác ngày thường thế, nguyên lai là nhìn trúng Triệu gia tam cô nương, hắn mở quạt xếp thiện ý cười với Trĩ Nương.
Chờ nhận thân xong, mọi người mới ngồi xuống, Trĩ Nương được an bài ở chỗ cháu gái Phương gia, đại phòng cùng nhị phòng chỉ có một tiểu thư con đích xuất gọi là Phương Tĩnh Di cùng Phương Tĩnh Nhiên, Phương gia cô nãi nãi gả vào kinh nên chỉ phái nhi tử tới mừng thọ.
Phương Tĩnh Di cùng Phương Tĩnh Nhiên đều là tiểu thư khuê các, từ nhỏ đọc đủ thứ thi thư, làm người thanh cao, đặc biệt là Phương Tĩnh Di, đích trưởng tôn nữ thì Thái gia đại tiểu thư không là gì. So sánh với Thái gia, Phương gia thâm hậu hơn nhiều, Phương Tĩnh Di từ bé đã bắt đầu sờ cầm, cầm kỹ xuất thần nhập hóa, sáu tuổi được tổ phụ đưa cho Thanh Giản được xưng là thiên hạ đệ nhất cầm, ở trong mắt người khác đó là Thần Khí, ở trong mắt nàng lại chỉ là một nhạc cụ. Thái gia đại tiểu thư mời thì khi tâm tình nàng ta tốt sẽ đi gặp, tâm tình không tốt thì thôi, Thái gia cũng không dám không vui. ( Soái – Đào Quân Trang 16.08.2018)
Đối với Trĩ Nương biểu muội, thần sắc nàng ta vẫn nhàn nhạt, chưa nói tới thân thiết, nàng ta vẫn luôn cho rằng tổ phụ và tổ mẫu tương kính như băng, tổ phụ là người tu thân dưỡng tính, là nam nhân tốt, ai ngờ lòi ra thứ nữ, còn nửa đường lòi ra một vị biểu muội, sao có thể vui mừng. Lại nói vị biểu muội này thoạt nhìn nhược nhược, như không gặp qua việc đời, nghe nàng trả lời tổ phụ liền biết biểu muội này không có tài nghệ, xem sách chỉ để giải trí, không đáng để tương giao.
Phương Tĩnh Nhiên thì khác, nàng ta không thể so với Phương Tĩnh Di, đối với tài nghệ đều biết nhưng chưa tuyệt, nàng ta thích kết giao bằng hữu, thích hưởng thụ cảm giác người khác khen ngợi, cao cao tại thượng. Nàng ta từ trước đến nay luôn tự phụ về mỹ mạo, tuy biểu muội này không có bản lĩnh, nhưng lớn lên xinh đẹp, nàng ta cũng không cao hứng nên không chủ động nói chuyện cùng Trĩ Nương. ( Soái – Đào Quân Trang 16.08.2018)
Trĩ Nương cúi đầu, trong lòng không ngừng phỏng đoán, Củng di nương nếu là tiểu thư thư hương thế gia dù là thứ xuất, thì cũng không thể làm thiếp Triệu huyện lệnh, sợ lại là việc hậu trạch xấu xa, sắc mặt Phương lão phu nhân lúc ban đầu nàng thấy sợ là mặt ngọt lòng đắng thôi.
Di nương chưa bao giờ kể qua lai lịch, khả năng là phụ thân nhu nhược cũng không hiểu rõ, bằng không sao chịu cho con gái Phương Đại Nho làm thiếp.
Thân phận xấu hổ làm nàng ngượng ngùng ở cùng tỷ muội Phương gia, may mắn là Phương gia tỷ muội cũng không muốn cùng nàng giao hảo, đại gia tự tại, không cần quan tâm, cứ an vị phát ngốc thôi. ( Soái – Đào Quân Trang 16.08.2018)
Mấy phu nhân ngồi đó thấy đáng tiếc, vừa mới rồi Phương Đại Nho khảo giáo Triệu gia tam tiểu thư, còn khen vài câu, bọn họ cho rằng Triệu Tam tiểu thư không hổ chảy huyết thống Phương gia cũng có kiến thức. Nhưng giờ nhìn cách nàng cùng các cô nương kia cùng nhau chung đụng, mới thấy chất phác, câu nệ, trong lòng cảm thán lại là một thứ nữ bị dưỡng thành phế bỏ.
Tỷ muội Thái gia ngồi cùng Triệu Yến Nương, Triệu Phượng Nương tất nhiên là ngồi cùng Thái phu nhân với Phương phu nhân rồi, tỷ muội Phương gia cùng Thái gia tỷ muội có quen biết nên mấy người họ khá vui vẻ, Triệu Yến Nương tức giận trừng Trĩ Nương, hừ lạnh một tiếng. ( Soái – Đào Quân Trang 16.08.2018)
Thái Tri Nhụy nhìn chằm chằm Triệu Yến Nương, quần áo này là mới làm, còn chưa mặc, thêu thập phần tinh xảo, nhưng Triệu Yến Nương coi trọng một hai phải mượn đi, còn nói mấy lời âm dương quái khí, nàng ta chột dạ mới đồng ý cho mượn. Quần áo mới bị Triệu Yến Nương mặc, ngay vòng eo muốn rạn chỉ luôn, khi lấy trở về nàng cũng không mặc được, quần áo đẹp cũng vứt đi, càng xem xấu nữ này càng giận mà.
Nàng ta khinh miệt nhìn Triệu Yến Nương, sau đó lớn tiếng nói, "Nhị tiểu thư, ngươi với thứ muội có gì bất mãn, ta thấy ngươi cứ trừng nàng hoài, đáng thương cho nàng ấy sợ tới mức đồ ăn cũng không dám ăn, không biết ở nhà có phải hay bị như vậy không, cũng thật là đáng thương mà."
Nàng ta vừa nói ra, không chỉ có Phương gia tỷ muội ghé mắt, trên bàn mọi người cũng nghe rành mạch, tuy rằng nam nữ bất đồng, nam cùng nữ cách nhau tấm bình phong, nhưng thanh âm vẫn truyền đến tai Phương Đại Nho, Phương Đại Nho buông đũa đứng dậy. ( Soái – Đào Quân Trang 16.08.2018)
Tất cả mọi người không biết Phương Đại Nho muốn làm gì, toàn gia mới rồi còn nói chúc cát tường, chúc mừng Phương Đại Nho tìm được nữ nhi, ngoại tôn nữ cũng cùng tìm về, Phương Đại Nho tuy rằng mặt vẫn như cũ, nhưng thần sắc lại giãn ra, thoạt nhìn là tâm tình không kém. Nào biết phía nữ truyền đến tiếng chua ngoa, bọn họ thấy không tốt, Phương Đại Nho đã rời đi nên thấp giọng bảo hạ nhân chuẩn bị ngựa xe.
Tiệc mừng thọ mới tiến hành một nửa, thọ tinh công đã muốn đi ra ngoài, đây là việc chưa bao giờ nghe thấy.
Phương lão phu nhân vội vàng đuổi theo: " Lão gia muốn làm cái gì?"
" Con gái Liên Tú ở trong nhà bị khinh bỉ, cơm không đủ no làm sao ta ngồi được, ta muốn đi hỏi Triệu huyện lệnh, đến tột cùng vì sao dung túng độc phụ hành hung người, khắt khe thứ nữ."
Triệu Phượng Nương không tán đồng nhìn Yến Nương, Yến Nương không biết hối cải mắng Thái Tri Nhụy: ( Soái – Đào Quân Trang 16.08.2018)
"Chuyện tỷ muội chúng ta người ngoài nhiều chuyện chi, Thái nhị tiểu thư hãy quản sự tình của mình, cả ngày muốn cùng con hát câu kết làm bậy, còn có mặt mũi chỉ trích người khác."
Sắc mặt Thái Tri Nhụy đại biến, Thái phu nhân vội vàng chất vấn:
"Triệu Nhị tiểu thư, ngươi nói cho rõ ràng, chớ có làm bẩn thanh danh con ta." ( Soái – Đào Quân Trang 16.08.2018)
"Chính mắt ta nhìn thấy, Thái nhị tiểu thư cùng Kim Triều Hỉ Liễu lão bản mắt đi mày lại, ở trong vườn gặp mặt lén lút, nhị tiểu thư còn ngã vào ngực Liễu lão bản."
"Triệu Nhị tiểu thư nhìn lầm rồi."
Triệu Yến Nương ngẩng đầu, "Ta không có nhìn lầm, ta không phải bảy tám chục tuổi, tai điếc hoa mắt, hai người sống sờ sờ sao nhìn lầm được."
"Yến Nương," Triệu Phượng Nương ngăn nàng ta lại, "Thái phu nhân nói không sai, ngươi nhìn lầm rồi, còn không mau xin lỗi Thái nhị tiểu thư."
"Ta không có." Triệu Yến Nương thấy mọi người khinh thường nhìn mình nên giận dỗi chạy đi.
Phương Đại Nho đã ngồi trên xe ngựa, phân phó xa phu đến Độ Cổ huyện.
Triệu Phượng Nương không dám ở lâu, lôi kéo Trĩ Nương đuổi theo Yến Nương, ngồi xe ngựa quay lại Thái phủ, Phương gia trở tay không kịp, tiệc mừng thọ tàn. ( Soái – Đào Quân Trang 16.08.2018)
Thái phu nhân mang theo hai nữ nhi vội vàng theo sau, Triệu Phượng Nương lôi kéo Triệu Yến Nương xin lỗi, không dám đắc tội Triệu Phượng Nương bà ta chỉ có thể oán hận nhìn Yến Nương. Lòng Yến Nương không phục, ngẩng đầu chết không chịu nhận sai. Thái phu nhân tức giận nói không ra lời run lên hồi lâu mới nói, "Huyện chủ, trong nhà việc nhiều, nếu chiêu đãi không chu toàn, mong ngài thứ lỗi."
"Đa tạ Thái phu nhân hai ngày thịnh tình khoản đãi, tỷ muội chúng ta quấy rầy đã lâu, xin cáo từ."
Thái phu nhân cũng không giữ lại, tỷ muội bọn họ thu thập đồ đạc lên thuyền về Độ Cổ, so với thời điểm tới Thái gia được hoan nghênh, lúc đi hơi có chút quạnh quẽ, Thái gia chỉ phái xa phu đưa các nàng đến bến tàu, các chủ tử không lộ diện.
Lòng Triệu Yến Nương bất mãn, phát tác vài câu bực tức, Triệu Phượng Nương nhìn nàng ta, đồ không biết sống chết, cái gì nên nói, cái gì không nên nói cũng không biết, về sau lỡ đắc tội ai không nên đắc tội người, chết thế nào cũng không rõ.
Trĩ Nương vẫn luôn suy tư chuyện di nương cùng Phương gia, thình lình bị Triệu Phượng Nương kéo tay:
"Trĩ Nương, chỉ sợ phụ thân cũng không biết thân phận của di nương, chờ khi về đến nhà, ngươi hãy nói chuyện với di nương, miễn cho Phương Đại Nho hiểu lầm phụ thân, rồi sinh khoảng cách."
"Ta biết rồi đại tỷ."
Phụ thân tất nhiên không biết, nếu không thì không có khả năng mấy năm nay không tới, cũng không dám nạp nữ nhi của Phương Đại Nho làm thiếp. Trong đó khẳng định còn có bí mật không muốn cho người khác biết, nhưng có thể có Phương gia làm chỗ dựa nàng thấy vui mừng, chuyện này có ý nghĩa là về sau di nương cùng nàng sẽ tốt hơn rất nhiều, không biết di nương có chịu nhận Phương gia không.
Phương gia lão phu nhân bị việc này làm thân mình không khoẻ, về nội viện nghỉ ngơi. Đại phu nhân cùng nhị phu nhân tạ lỗi với tân khách, tiễn bọn họ đi, Tư gia huynh đệ cũng cáo từ Phương gia, Văn gia trưởng tôn Văn Tề Hiền cùng bọn hắn về Độ Cổ. Lúc này Tư Lương Xuyên mới biết Văn gia tứ lão gia làm sư gia cho Triệu huyện lệnh. ( Soái – Đào Quân Trang 16.08.2018)
Ánh mắt hắn thâm tường nhớ đủ loại chuyện kiếp trước, khi Tư gia ngã xuống mới xuất hiện Văn gia, người tiếp nhận chức vụ các lão chính là Văn gia tứ lão gia, hắn cũng không biết, Văn tứ lão gia vẫn luôn làm thủ hạ của Triệu huyện lệnh. Kiếp trước lúc này hắn cũng không về Độ Cổ nên cũng bỏ qua rất nhiều điều.
Khác khi tới, Triệu Phượng Nương lạnh mặt với Yến Nương, đích muội tính tình lỗ mãng, còn không hối cải, gặp phải chuyện như vậy Thái phu nhân hận các nàng tận xương. Lại nói Phương Đại Nho há là người dễ chọc, tất nhiên sẽ thay Củng di nương lấy lại công đạo, Yến Nương làm người khắc nghiệt, nghĩ đến không lâu Lâm Châu cũng truyền ra. Mà Yến Nương còn thế nàng ta cũng lười răn dạy, lãng phí môi lưỡi mà thôi, ngược lại nhỏ nhẹ trấn an Trĩ Nương, Trĩ Nương không nói lời nào nhẹ nhàng gật đầu.
Thủy lộ nhanh hơn đường bộ, các nàng sớm đến Độ Cổ hơn Phương Đại Nho, cũng không kịp quanh co lòng vòng, Triệu Phượng Nương đem chuyện ở Phương gia nói với Triệu huyện lệnh, Triệu huyện lệnh giật mình thật sự. ( Soái – Đào Quân Trang 16.08.2018)
Lúc trước, Củng thị nói nàng chỉ là nữ nhi mồ côi, nương nhờ họ hàng không được mới ủy thân làm thiếp, ai biết là con Phương Đại Nho, hắn là huyện lệnh cũng muốn tới bái phỏng Phương Đại Nho, nhưng luôn bị cự tuyệt, không nghĩ tới di nương lại là con đối phương. Thật lâu mới bình thường trở lại, Triệu lão vội vàng hỏi nữ nhi, "Phượng Nương, vừa rồi con nói Phương Đại Nho đang tới Độ Cổ."
"Đúng thế phụ thân, Phương tiên sinh nghe ít lời đồn, có người khắt khe Củng di nương với Trĩ Nương, cho nên mới không màng khách khứa,bỏ tiệc mừng thọ trực tiếp cho người đánh xe tới chất vấn phụ thân."
Triệu huyện lệnh thấy bế tắc, chuyện Đổng thị truyền ra, Phương Đại Nho biết Củng thị là di nương, lúc này mới ngồi yên không được.
"Ngươi xem, việc này phải thế nào mới tốt, mẹ ngươi... Đổng thị đã không còn, Phương gia lại tới tìm vi phụ, tất nhiên là vì di nương rồi."
Triệu Phượng Nương làm như không nghe chữ Đổng thị, thần sắc nghiêm túc:
"Phụ thân, Phương tiên sinh là đại nho đương thời, cùng Phương Đại Nho có quan hệ chỉ có chỗ tốt, không có chỗ nào xấu, nên không thể để thành kẻ thù." ( Soái – Đào Quân Trang 16.08.2018)
"Vi phụ minh bạch lợi hại trong đó mà."
"Cha, có lời này nữ nhi không nên nói nhưng chuyện xảy ra nữ nhi phải nói, lấy gia thế Phương gia, Củng di nương dù là thứ nữ, cũng không thể làm thiếp người khác, sao phụ thân không thuận nước đẩy thuyền, thăng di nương làm thê, từ đó đẹp cả đôi đàng rồi."
"Không sai, Phượng Nương nói rất có lý." ( Soái – Đào Quân Trang 16.08.2018)
Triệu huyện lệnh đầu óc như thể tỉnh táo lại, trịnh trọng gật đầu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.