Các Lão Phu Nhân Dưỡng Thành Ký

Chương 49: Tái kiến




Tác giả: Mạn Bộ Trường An
Chuyển ngữ: ( Soái – Đào Quân Trang 31.10.2018)
Trong phòng tĩnh lặng thanh âm bên ngoài càng thêm rõ ràng, tiếng Thái gia tiểu thư cùng Phương thị tỷ muội truyền tới, tựa hồ đến nơi này. Triệu Phượng Nương nhẹ nhàng cười rộ lên, buông tay nàng ra.
" Hiện tại không nghĩ ra cũng không sao cứ trở về cân nhắc sẽ minh bạch tỷ tỷ khổ tâm thế nào, chờ khi nghĩ thông suốt tới nói cho tỷ tỷ một tiếng, tỷ tỷ tất nhiên sẽ thay muội an bài thỏa đáng, cho muội vinh hoa phú quý cả đời." ( Soái – Đào Quân Trang 31.10.2018)
Trĩ Nương càng mờ mịt khó hiểu, bên ngoài vang lên tiếng đập cửa, mấy vị cô nương đã đến trước cửa. Triệu Phượng Nương mời họ vào, quả nhiên hai nhà họ đã ở đó, Thái Tri Dịch ngượng ngùng: "Huyện chủ, Triệu Tam tiểu thư, chúng ta không quấy rầy tỷ muội mọi người nói chuyện chứ."
"Nào có, chúng ta chỉ nói chút chuyện gia sự, khi nào nói cũng được, các ngươi mau mau ngồi xuống đi, thời gian vào kinh ước một tháng, đường xá đi khá lâu, chúng ta cùng nhau trò chuyện, ngày trôi cũng vui hơn."
"Huyện chủ nói đúng." Phương Tĩnh Di ngồi xuống trước, thấy Trĩ Nương còn đứng:
"Trĩ biểu muội, ngươi cũng ở đây à, trách không được mới vừa rồi ta đỡ Tư lão phu nhân trở về phòng, mới vừa chuyển đầu đã không thấy tăm hơi ngươi đâu, nguyên lai là tới tìm huyện chủ làm ta tìm ngươi một hồi."
Triệu Phượng Nương bất động thanh sắc nhìn Phương Tĩnh Di, Phương gia đại tiểu thư tựa hồ không quá thích Trĩ Nương, không biết nguyên do là sao hay là cũng vì diện mạo? Tam muội muội với khuôn mặt này thì nữ tử nào gặp qua, đều sẽ sinh ghen ghét. Trĩ Nương vẫn còn mờ mịt, ngẩng đầu, "Đại biểu tỷ, ngươi tìm ta có chuyện gì sao?"
"Cũng không có việc gì, chỉ là chúng ta đang cùng nhau đỡ lão phu nhân, sau lại phát hiện không thấy ngươi, ta còn tưởng rằng ngươi nghe được ta cùng lão phu nhân muốn thảo luận thơ từ nên mới trốn đi."
Nàng ta vừa nói vừa cười, Phương Tĩnh Nhiên cũng cười rộ lên, "Đại tỷ, ngươi không phải không biết Trĩ biểu muội sợ nhất là thơ từ sao, ngươi làm thế không phải là làm khó người sao?" ( Soái – Đào Quân Trang 31.10.2018)
Trĩ Nương lòng bất đắc dĩ thêm hơi chút thẹn thùng, "Đại biểu tỷ, nhị biểu tỷ nói đúng, ta đối với thơ từ rất đau đầu, vừa nghe ngươi muốn cùng lão phu nhân thảo luận thơ từ, tất nhiên trốn rất xa rồi." Phương Tĩnh Di có lẽ nghe nàng tự ti, trong mắt có đắc ý, nghiêm trang nói:
"Là ta sơ sót, mong Trĩ biểu muội xin đừng trách, vừa rồi ta cùng với lão phu nhân tham thảo, thu hoạch rất nhiều, có lão phu nhân chỉ điểm ta cảm thấy cấu từ vọt ra, đã có nội dung làm toàn bộ bài thơ, khi viết xuống sẽ chậm rãi cân nhắc tiếp."
Thái Tri Dịch tán đồng gật đầu, "Phương đại tiểu thư nói không sai, gần đây Tri Dịch cũng cảm thấy phương diện thơ từ dừng bước không tiến mà không người nào chỉ điểm, nhân cơ hội này muốn đi quấy rầy lão phu nhân."
Phương Tĩnh Di quay đầu nhìn nàng, " Nếu không khi ngươi muốn đi kêu ta đi cùng nhé." ( Soái – Đào Quân Trang 31.10.2018)
"Cũng đúng, sợ đến lúc đó ngươi không tiện thôi."
"Ta lúc nào cũng rảnh cả."
Trĩ Nương nghe các nàng nói chuyện, hai người tuy nói thì không có gì không ổn, nhưng ánh mắt lại không tự nhiên, nàng hơi buồn cười, vì sao gần đây đều đụng tới dạng chuyện này. ( Soái – Đào Quân Trang 31.10.2018)
Rõ ràng là bắt đầu mùa đông, cách mùa xuân còn xa, sao các cô nương đều giống như mỗi ngày đều nghĩ đến việc nam nữ thế. Xem biểu hiện của hai vị đại gia tiểu thư, còn không phải là muốn ở trước mặt lão phu nhân lộ mặt sao, làm cho lão phu nhân nhớ các nàng tốt, chính là vì hai vị công tử nhà họ Tư, nhìn dáng vẻ có khả năng họ là vì đại công tử.
Đại công tử có biết, nơi này còn có hai vị cô nương vì hắn mà tranh giành tình cảm, khởi điểm là Phương Tĩnh Di đẩy nàng ra, sợ là đem nàng thành đối tượng giả tưởng, cho rằng nàng cũng đang lấy lòng lão phu nhân, mơ mộng đại công tử. Nếu hai người họ biết đại công tử lén đề qua việc hôn nhân với nàng, không biết sẽ phản ứng thế nào, các nàng có thể tức đến mức hận không thể xé nát nàng như xé chà bông không nhỉ?
Trĩ Nương nghĩ linh tinh có chút sung sướng không muốn người ta biết. Các tiểu thư nói chuyện thực không thú vị, Trĩ Nương lấy cớ muốn đi bồi mẫu thân lui ra ngoài, với mấy người họ cũng không sao cả, các nàng chỉ muốn cùng Triệu Phượng Nương có quan hệ, Triệu Phượng Nương là huyện chủ, về sau lại gả vào Thường Viễn Hầu phủ, cùng nàng ta giao hảo, về sau mới có lợi. ( Soái – Đào Quân Trang 31.10.2018)
Trĩ Nương đi ra ngoài, mẫu thân có phụ thân làm bạn, nàng cũng không muốn đi làm cây nến đuốc, nàng đi tới đầu thuyền hít thở không khí cho khỏe. Đầu thuyền lão phu nhân đang mặc áo choàng dày đón gió.
"Lão phu nhân, đầu thuyền gió lớn, sao ngài không đi vào bên trong."
Tư lão phu nhân sang sảng cười ha hả, "Giang phong có gì đáng sợ, nhân sinh trên đời nếu cả gió thổi cũng không chịu được thì sống quá uổng phí, ngươi xem cột buồm kia, không sợ mưa gió, mượn dùng sức gió mà đường hoàng đắc ý."
Trĩ Nương nghe câu nói chứa đầy thâm ý, hiểu ra lòng có chút động.
"Lão phu nhân lời vàng ngọc, Phong nhi nếu biết, tất nhiên sẽ đem ngài làm tri kỷ."
"Tam tiểu thư không phải là Phong nhi, làm sao biết Phong nhi sẽ tán đồng lời ta nói, nhớ rõ lần đó ở chùa Thiên Âm, ngươi từng nói với lão thân ngươi chỉ cầu an ổn, nhưng nếu ngươi là buồm, có gió tới thì ngươi gắng sức đuổi theo, hay là tránh mất." ( Soái – Đào Quân Trang 31.10.2018)
"Tự nhiên là cố gắng đuổi theo rồi ạ."
Tư lão phu nhân nắm quải trượng: " Tốt lắm, nếu không bay nổi thì vải bạt bất quá chỉ là vật bình thường, một khi đón gió giương cánh tung bay thì thành linh vật, ngươi xem vải bạt cùng cột buồm thật xứng đôi."
Trĩ Nương ngửa đầu nhìn, chưa từng có ai nói qua lời như vậy, cột buồm cùng vải bạt lại là một đôi. Nếu nàng là phàm vật, có thể tìm được một vị nam tử giống như cột buồm, hai người sóng vai đón gió tiếp vũ, phá giang đi trước, đã mắt ngắm thế gian, ngắm sơn thủy, tùy ý ngao du kiểu gì cũng hạnh phúc. Chỉ là cột buồm của nàng ở nơi nào?
Trong đầu nàng hiện lên một nam tử cao gầy lại lắc đầu ném hắn ra, hắn là đại công tử người người kính ngưỡng, trong lòng sao lại có thể là người trong lòng nàng, cột buồm của nàng ở đâu nhỉ?. Nhưng có một ngày nào đó, nàng sẽ tìm được cột buồm của nàng, cùng hắn đối mặt với thế gian mưa gió gió này, không rời không bỏ. ( Soái – Đào Quân Trang 31.10.2018)
Tư lão phu nhân mỉm cười nhìn nàng, "Tam tiểu thư, có tán đồng lời lão thân nói không?"
Trĩ Nương phục hồi tinh thần lại, yên lặng gật đầu, "Nghe lão phu nhân nói chuyện, được lợi vô cùng, Trĩ Nương có được sở ngộ, tạ ơn lão phu nhân đề điểm."
"Ngươi có thể hiểu được là tốt nhất, rất nhiều sự tình không phải cứ nhượng bộ liền có thể trời cao biển rộng, ngươi càng nhượng bộ, người khác gặp ngươi càng khinh thường, sớm hay muộn sẽ bức ngươi không có đường lui."
Lão phu nhân có ý chỉ dẫn, Trĩ Nương giật mình chẳng lẽ vì Phương Tĩnh Di đẩy nàng, nàng không phản kích nên bị nhắc nhở. Các nàng có tâm tư, chắc trong mắt lão phu nhân đã thấy, lão phu nhân có thể động tra nhân tâm, sao lại không rõ ý Phương Tĩnh Di, nói như vậy lão phu nhân không thích Phương Tĩnh Di, lại là thích nàng? ( Soái – Đào Quân Trang 31.10.2018)
Nàng xuất thân thấp hèn, lại vô tài vô danh, lão phu nhân vì sao lại nhìn nàng với con mắt khác. Như vậy chỉ có một khả năng, Trĩ Nương cảm thấy có lẽ là đại công tử nói với tổ mẫu chuyện hắn muốn cưới nàng? Tư lão phu nhân mang theo ý cười nhìn nàng, nàng chậm rãi trừng lớn đôi mắt, không thể tin nhìn lão phu nhân, lão phu nhân gật đầu, trong mắt mang theo ý trưởng bối từ ái, nàng suy đoán chính xác, bởi vì những ngày kế tiếp nàng cảm giác được lão phu nhân đối với nàng bất đồng.
Lão phu nhân thường xuyên tìm nàng nói chuyện, vừa mới bắt đầu thì nói gia quy Tư gia, từng câu từng chữ tinh tế lọt ra, còn dạy nàng một ít đạo lý làm người, bao gồm ứng đối người khác thế nào khi bị làm khó dễ, làm thế nào bất động thanh sắc phỏng đoán tâm tư người khác. Chờ nói hết mấy chuyện đó liền nói việc nhà, xen kẽ trong đó là chuyện các quan viên cùng thế gia, rồi các liên hệ trong đó, còn xuất thân của các chủ mẫu, và các khuê tú có chút danh khí. Hành động đó rõ ràng là đang dạy dỗ nàng về sau phải làm thế nào thành một phu nhân gia tộc cùng các quý phu nhân chu toàn.
Trĩ Nương cũng không xấu hổ, những việc này, vô luận về sau nàng có thể không gả cho đại công tử thì biết nhiều hơn chút luôn có lợi, nàng nghe lão phu nhân dạy thập phần nghiêm túc, mỗi ngày tới học, buổi tối sắp ngủ ở trong lòng hồi tưởng lại một lần, nghiêm túc mà học. Khi lão phu nhân nói đến chuyện phát sinh trong kinh của một ít người, nàng đều có thể thuận miệng nói một hai câu, lão phu nhân khen ngợi nàng, cho rằng nàng tuệ mẫn mà hiếu học hơn người, đối nàng càng thêm vừa lòng. ( Soái – Đào Quân Trang 31.10.2018)
Chờ khi thuyền nhập kinh, những quan hệ bảy vòng tám cong đó nàng đều biết được không sai biệt lắm. Đương nhiên, mỗi ngày nàng nhận vô số ánh mắt Phương Tĩnh Di ẩn hận, còn có hai bà mợ minh khen ám biếm nữa.
Vừa mới đầu Tư lão phu nhân tìm Trĩ Nương nói chuyện thì Phương gia tỷ muội cùng Thái gia tỷ muội cũng sẽ đến, khi đó Tư lão phu nhân chỉ nói chuyện bình thường. Chờ khi các nàng đứng dậy cáo từ mới giữ Trĩ Nương lại, các nàng muối mặt ăn vạ, vài lần thế mọi người đều thức thời tránh đi, trong lòng biết Tư lão phu nhân đối với Trĩ Nương có khác biệt, tuy họ bất bình cũng không dám bất mãn.
Hai vị phu nhân Phương gia cũng nói chuyện đó với Củng thị bằng giọng điệu chua lòm, ẩn hàm ý châm chọc, Củng thị tính tình mềm yếu, nhưng không phải là ngốc tử, đương nhiên có thể nhìn ra được họ hư tình giả ý, cũng đưa đẩy nói bận chiếu cố trượng phu, đối với họ cứ lảng tránh không gặp. Họ cũng không dám ồn ào, chẳng qua cũng sẽ mang ra một hai phân oán khí.
Trĩ Nương mắt lạnh nhìn, trong lòng minh bạch, Phương gia căn bản không có khả năng trở thành chỗ dựa cho mẹ con nàng, trên thực tế nếu về sau nàng thật sự gả cho đại công tử, mẹ con Phương Tĩnh Di có khả năng sẽ coi nàng là kẻ địch. Nàng vì nương mà cảm thấy khổ sở thay, nàng hiểu nương vì sao năm đó lại bỏ đi, còn làm thiếp người ta, nếu không phải thật sự cùng đường, một tiểu thư dòng dõi sao lại cam nguyện làm thiếp. ( Soái – Đào Quân Trang 31.10.2018)
Cũng may dọc đường đi, Lưu ma ma trông coi Triệu Yến Nương rất kỹ, không thể ra ngoài khoang, nương cùng cha hai người cùng ăn cùng ở, có vẻ cảm tình lại tăng một phần, nương có thể khổ tận cam lai, thân là nữ nhi nên nàng vui vẻ nhất, đêm khuya tĩnh lặng nghĩ đến nguyên thân lại vì nương mà cảm thấy đau lòng. Nàng nếu đã thay thế nguyên chủ, đối với người nương này nhất định phải là một nữ nhi hiếu tâm.
Ngày lại ngày qua, thời tiết chậm rãi lạnh dần, cuối cùng tất cả mọi người chỉ đành ngốc tại khoang thuyền, rất ít khi ra cửa, chuyến đi này cũng coi như là xuôi gió xuôi nước, bình bình an an đến kinh thành.
Những người thân trong kinh sớm đã nhận được thư từ mọi người nên chờ ở bến tàu, đoàn người ngồi thuyền hơn hai mươi ngày đều đã có chút mỏi mệt, một chân đạp lên trên mặt đất, Trĩ Nương cảm thấy rốt cuộc cũng không còn mơ hồ vô lực nữa. ( Soái – Đào Quân Trang 31.10.2018)
Hai vị cô nãi nãi của Phương gia phái hạ nhân đến, hai vị phu nhân Phương gia mời Tư lão phu nhân đồng hành, lão phu nhân nói Tư gia sẽ có người tới đón, Phương Tĩnh Di nhìn xung quanh, muốn nhìn nam tử ngọc thụ đĩnh bạt mà tìm không thấy, đáy mắt ảm đạm bi thương.
Các phu nhân Phương gia lại cùng người Triệu gia khách khí nói vài câu, đại ý là mời các nàng có rảnh thì đi đến phủ đại học sĩ làm khách. Củng thị nhu nhu đáp lời, Phương Tĩnh Di mắt lạnh như băng nhìn Trĩ Nương, Trĩ Nương cười lại. Hai vị tiểu thư Thái gia cũng có người của dì phái tới tiếp đón, bến tàu chỉ còn Tư lão phu nhân cùng người của Triệu gia, Triệu Thủ Hòa cũng đã tới vẫn đứng chờ. Triệu Thư Tài tính đưa Tư lão phu nhân trở về, lão phu nhân chỉ dưới cây liễu có một chiếc xe ngựa, mấy tôn tử đã tới đón thuyền, có lẽ là không muốn chạm mặt người khác nên ở phụ cận chờ. ( Soái – Đào Quân Trang 31.10.2018)
Quả nhiên, cách không xa từ trong trà lâu có hai thanh niên, Tư lão phu nhân liếc mắt nhận ra tôn tử cười thoải mái. Bọn họ mặc áo khoác, bên trong mặc trường bào trắng, trong kinh mới vừa có mưa nhỏ, thời tiết lạnh, không quá nửa tháng kênh đào bắt đầu hết khách vì sông đóng băng, may mà các nàng có thể tới trong kinh trước khi tuyết đầu mùa rơi.
Triệu Thư Tài cùng Triệu Thủ Hòa hành lễ với hai huynh đệ Tư gia, Tư Lương Xuyên nhìn Trĩ Nương, một thời gian ngắn không thấy tựa hồ nàng lại nẩy nở thêm chút.
Trĩ Nương cũng khoác áo choàng, gấm vóc màu hồng thêu lá xanh, gương mặt phấn đào vì lạnh, làn da lại hết sức nhu mĩ. Tầm mắt hắn đảo qua, đồng tử co rụt lại, trước đây hắn thấy Hoàng Hậu cùng Trĩ Nương hơi giống nhau, nên ẩn ẩn hoài nghi suy đoán kiếp trước, nhưng giờ nhìn thấy Triệu phu nhân, Trĩ Nương lớn lên thật giống Triệu phu nhân, hay là các nàng cũng không có quan hệ với chuyện năm đó. Nhưng trên đời nào có chuyện vô duyên vô cớ mà giống nhau.
Triệu Phượng Nương tất nhiên muốn cùng bọn họ chào hỏi, Tư Lương Xuyên thu hồi ánh mắt:
"Còn chưa chúc mừng huyện chủ."
"Đa tạ đại công tử." ( Soái – Đào Quân Trang 31.10.2018)
Tư Lương Xuyên rất bình tĩnh, Triệu Phượng Nương bị ban hôn cho Bình Triều, so với kiếp trước ít nhất cũng thay đổi một nửa, chỉ còn lại một sự kiện nữa. Hắn không quay lại vẫn có thể cảm nhận được ánh mắt Triệu Yến Nương không chút nào che dấu, ánh mắt hắn trầm xuống. Triệu Yến Nương tham lam nhìn chằm chằm hắn, hắn vẫn xuất trần tuyệt diễm, đáng tiếc nàng ta đã hạ quyết tâm bắt lấy Thái tử, bằng không nam tử xuất sắc như thế sao có thể để tiện nghi cho người khác. Tư Lương Xuyên không cho nàng ta cơ hội nhìn trộm, đỡ Tư lão phu nhân lên xe ngựa, Triệu gia người cũng đến bên kia lên xe ngựa. Trĩ Nương ý tứ quay đầu, đón nhận ánh mắt hắn bao hàm cảm xúc phức tạp, nàng cười nhẹ xem như chào hỏi, sau đó chui vào xe ngựa.
Hai nhà đi hai hướng khác nhau, Tư lão phu nhân lôi kéo tay hai tôn tử không buông ra, Tư Lương Xuyên hỏi trên đường có thuận lợi không.
"Thuận lợi, thuận buồm xuôi gió, không mưa không gió, vào kinh mới có chút mưa nhỏ, trên thuyền lại có mấy tiểu cô nương làm bạn nói chuyện cùng ta, hoặc là xem cảnh ven bờ, trên đường cũng không cảm thấy buồn."
"Vậy là tốt rồi, tôn nhi còn luôn lo lắng cho bà."
" Có gì mà lo lắng, có mấy vị cô nương mỗi ngày cùng trò chuyện cũng là lạc thú, đặc biệt là Triệu gia tam tiểu thư, tổ mẫu thấy tâm tính khá ổn."
Tư Lương Nhạc nhìn Tư Lương Xuyên, Tư Lương Xuyên làm như không thấy: "Tổ mẫu, Triệu phu nhân nhìn quen quá, nghe nói bà ấy cũng không phải họ Phương." ( Soái – Đào Quân Trang 31.10.2018)
" Đúng thế, cũng không biết Phương tiên sinh nghĩ thế nào, chỉ nói là di nguyện của mẹ đẻ Củng thị, nên nàng ấy cũng họ Củng luôn."
Củng?
Tư Lương Xuyên ghi nhớ trong lòng, chờ khi về phủ, gọi Hứa Lịch tới, Hứa Lịch rất mau đã tiến vào:
"Đại công tử, xin hỏi có gì phân phó ạ?"
"Ngươi đi tra một chút, trước kia phu nhân nguyên phối của Thường Viễn Hầu họ gì, mặt khác tra thêm một chút, Thường Viễn Hầu nhiều năm trước có tiểu thiếp thông phòng hoặc là ngoại thất gì không, hỏi thăm họ của họ cho rõ ràng."
" Vâng." Hứa Lịch cung kính đi ra ngoài, người canh giữ ở ngoài cửa là Hứa Cảm, Hứa Cảm thiếu chút bị hắn chụp mà ngồi xổm xuống luôn.
Thực mau Hứa Lịch đã tìm hiểu lai lịch nguyên phối Thường Viễn Hầu, nhưng không nghe ra Thường Viễn Hầu có tiểu thiếp thông phòng cùng ngoại thất, Thường Viễn Hầu cũng coi như là nam nhân giữ mình trong sạch.
Tư Lương Xuyên nghe hắn hồi báo, lại xác nhận một lần;
"Ngươi nói Thường Viễn Hầu có nguyên phối họ Củng?"
"Không sai đâu đại công tử, năm đó Thường Viễn Hầu thượng kinh thụ phong, không bao lâu đón nguyên phối tới kinh, nguyên phối đó nghe nói là cô nương một tú tài, xuất thân thấp hèn, vào kinh cũng không ra cửa. Thường Viễn Hầu cũng không tiết lộ nhiều, sau đó lại không biết vì sao truyền ra bà ta ngoại tình mà bị hưu, cũng vì thế Mai quận chúa mới gả tới."
Chuyện này Tư Lương Xuyên biết, chỉ là khi đó là chuyện nhà của người khác, nên không có hỏi thăm, vị phu nhân Thường Viễn Hầu cùng người tư thông, thật giả khó biện, nhưng Mai quận chúa và Thường Viễn Hầu lại là chuyện mọi người đều biết, bà ta chết sống phải gả cho Thường Viễn Hầu, cuối cùng Thường Viễn Hầu phu nhân bị hưu, bà ta mới được như ý nguyện.
Kiếp trước trong trí nhớ hắn không có Triệu phu nhân, cũng không có Trĩ Nương, bọn họ tất nhiên đã sớm qua đời hoặc là căn bản không tồn tại. Thường Viễn Hầu có nguyên phối họ Củng, cùng họ với Triệu phu nhân. Việc này tất nhiên không tầm thường rồi.
"Ngươi lại đi tìm hiểu xem, Thường Viễn Hầu phu nhân sau khi bị hưu đã đi nơi nào, sống ở nơi nào?"
" Vâng." Hứa Lịch lại lần nữa ra cửa.
Lúc này đèn đã lên, Triệu gia cũng an trí xong nhà mới, Triệu Thủ Hòa đã sớm cho người quét tước hết, hôm nay đã muộn đoàn người đã ngồi thuyền hơn hai mươi ngày, sớm đã mệt mỏi nên trước cứ dưỡng tinh thần cho tốt đã.
Triệu Thư Tài quyết định, cả nhà ngày mai mới đến Đoạn phủ bái phỏng. ( Soái – Đào Quân Trang 31.10.2018)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.