Tác giả: Mạn Bộ Trường An
Chuyển ngữ: ( Soái – Đào Quân Trang 01.11.2018)
Đoạn phủ ở Hưng Bình phường trong ngõ nhỏ bát giác, nơi này phần lớn là quan ngũ phẩm, Hồ đại học sĩ cùng người dì Thái gia kia cũng ở đây.
Triệu gia đã sớm đến đây, tới kinh thành phải theo quy củ, cả nhà cần đi thăm hỏi, Triệu Phượng Nương đi đằng trước, vợ chồng Triệu thị đi giữa, Trĩ Nương cùng Yến Nương đi chung một chiếc xe sau cùng, Triệu Thủ Hòa tự cưỡi ngựa.
Trĩ Nương đã có một đoạn thời gian không cùng Triệu Yến Nương tiếp xúc với nhau giờ cảm thấy nàng ta biến hóa không ít, không giống trước kia mở miệng là châm chọc, mà đem khinh thường chuyển cho ánh mắt biểu đạt, vừa lên kiệu đã hừ vài tiếng. Xem ra Lưu ma ma dạy dỗ chỉ được mặt ngoài, nếu muốn thay đổi bản tính một người cơ hồ là không có khả năng.
Triệu Yến Nương mặc kệ Trĩ Nương, hiện tại lòng nàng ta tràn đầy căm ghét Triệu Phượng Nương, một đống lửa giận hừng hực nghẹn ở trong lòng chờ cơ hội bùng nổ. ( Soái – Đào Quân Trang 01.11.2018)
Cỗ kiệu dừng trước cửa Đoạn phủ, Đoạn đại nhân cùng Triệu thị và nhi tử đều ra nghênh đón, Triệu thị đã nhiều năm không về nhà mẹ đẻ, vốn dĩ đêm qua phải đi thăm lão mẫu thân, là Đoạn đại nhân nói Triệu gia cả nhà đi đường bôn ba, khẳng định mệt lả đến không thở được, chờ nghỉ cho khỏe gặp sau cũng không muộn.
Triệu thị nhớ mẫu thân nhưng nghe Triệu Thủ Hòa cưỡi ngựa tới trước báo tổ mẫu thân thể không tiện, không thể đến Triệu thị có chút thất vọng, nghĩ lại thì hiện tại mẫu thân cũng đã tới kinh thành, muốn gặp mặt thì cơ hội cũng có rất nhiều, lại lộ ra ý cười. Triệu Phượng Nương xuống kiệu, cùng Triệu thị tất nhiên là một phen tình thâm ý thiết rồi, kế tiếp là Triệu Thư Tài cùng Củng thị ra kiệu, Triệu thị nhìn thấy huynh trưởng còn chưa kịp thể hiện tưởng niệm này nọ đã quay đầu nhìn Củng thị, bà ta cả kinh một chữ cũng nói không nên lời.
Đoạn đại nhân nhẹ nhàng đẩy thị:
"Như thế nào? Nhìn thấy đại cữu huynh liền lời cũng không nói ra được à?" ( Soái – Đào Quân Trang 01.11.2018)
"Cũng không phải là do thiếp cùng với đại ca mười mấy năm không thấy nhau, vừa thấy cũng không dám lớn tiếng nói chuyện sợ hết thảy đều là mộng, mở miệng liền tan mất."
Triệu thị lau nước mắt, trong lòng lại kinh nghi, người di nương thăng lên thành vợ kế của đại ca đến tột cùng có lai lịch ra sao, trước đây đại ca gởi thư nói là thứ nữ Phương gia, vì sao lại giống như chủ tử trước kia của thị? Thị tiến lên thân thiết kéo tay Củng thị: ( Soái – Đào Quân Trang 01.11.2018)
"Vị này chính là đại tẩu đi, ta đã sớm nghe đại ca nhắc tới, không nghĩ tới tẩu còn trẻ như thế, làm hại ta cũng không dám gọi, sợ làm tẩu già đấy?"
Trĩ Nương cùng Yến Nương đã hạ kiệu, thấy Củng thị rồi, Triệu thị gặp Trĩ Nương cũng không kinh ngạc, chỉ là nội tâm thị âm thầm kinh hãi, vị cháu gái này mới càng giống chủ tử hơn. Đối với Yến Nương, Triệu thị cũng kinh ngạc một chút, chẳng qua là thị kinh ngạc vì không nghĩ tới chất nữ này lớn lên xấu xí như thế, thị nói vài câu liền đem người Triệu gia dẫn vào cửa. Yến Nương ráng nhịn bỏ qua nhìn chằm chằm những người phía trước. Mọi người tiến vào sân, Đoạn phủ cũng không phải rất lớn, so sánh với phủ đệ ở Lâm Châu tri cũng không bằng, trong kinh tấc đất tấc vàng, một quan tứ phẩm phủ đệ tất nhiên tinh xảo lịch sự tao nhã hơn quan viên ngoài thành rồi. ( Soái – Đào Quân Trang 01.11.2018)
Sau khi ngồi xuống, nhóm vãn bối tiến lên hành lễ, Triệu thị đem lễ vật đã chuẩn bị tốt cho Yến Nương cùng Trĩ Nương, Yến Nương vừa thấy lễ vật của nàng ta cùng Trĩ Nương giống nhau như đúc, sắc mặt càng thêm khó coi.
Nàng ta là đích nữ chính thống, mà Trĩ Nương bất quá là thứ giả đích nữ, danh không chính ngôn không thuận, sao có thể xứng cùng nàng đánh đồng, cô cô còn đưa các nàng lễ gặp mặt giống nhau, thật là đáng giận. Triệu thị nhìn thấy sắc mặt Yến Nương, càng thêm không vui, mới gặp đã rất thất vọng, trưởng thành xấu thế này, nghe nói tính tình cũng không tốt, làm sao có thể gả được cho người trong sạch, sao có thể trở thành trợ lực chứ.
Thị đối với nhị chất nữ không có hảo cảm, nên cũng không nói thêm gì, lơ đãng hỏi Củng thị:
"Đại tẩu, trước kia đại ca gởi thư nói tẩu xuất thân từ Phương gia, Phương gia là thư hương dòng dõi, Hồ đại học sĩ giống như cũng là thân gia của Phương gia." ( Soái – Đào Quân Trang 01.11.2018)
Củng thị đáp, "Đúng là gia tỷ."
Triệu thị mang theo ý cười, "Ta cùng với Hồ thiếu phu nhân có chút giao tình, không thể tưởng tượng được hai nhà còn có duyên phận, đại tẩu về sau chớ cùng ta sinh phân, ta rất mong chị dâu em chồng nhà mình về sau khi cùng ra cửa làm khách, cũng có người làm bạn."
Triệu Thư Tài cũng cười rộ lên, " Đại tẩu ngươi tính tình nhược, ở kinh thành lại không thân với ai, cùng với Hồ thiếu phu nhân kia từ nhỏ không gặp, cũng không phải rất quen thuộc, về sau có ngươi ở bên cạnh nhìn, tất cả mọi người đều yên tâm."
" hả, đại tẩu không cùng người Phương gia sống chung sao?" Triệu Thư Tài có chút xấu hổ, hàm hàm hồ hồ nói: "Nghe nói là ý của Phương tiên sinh, đại tẩu ngươi họ Củng, cũng không phải họ Phương."
"Cái gì?" Triệu thị kinh hô, cái ly trong tay thiếu chút nữa trượt xuống dưới đất, trà bắn vào váy áo. Thị liền nói thất lễ, đứng dậy đi vào phòng thay quần áo, trong lòng lại như nhấc lên sóng to gió lớn, không ngừng trào dâng.
Củng? c"Cái họ đó, khi thị còn ở Thường Viễn Hầu phủ làm nha đầu, đó chính là cái cần kiêng kị, chỉ vì hầu gia có nguyên phối họ Củng, quận chúa lệnh cưỡng chế toàn bộ người trong phủ không được nhắc tới nguyên phu nhân, cũng không cho nói về cái họ này. Mà đại tẩu thế nhưng họ Củng, tuy họ Củng không hiếm lạ, lạ là ở diện mạo đó, vì sao lại giống Hoàng Hậu nương nương thế? ( Soái – Đào Quân Trang 01.11.2018)
Khi chủ tử ở khuê phòng cũng chỉ là một trưởng nữ không được sủng ái, mấy năm đó thị thân là nha đầu, ở hầu phủ chịu rất nhiều oán khí, chủ tử sống quá gian nan, cùng với thân sinh nữ nhi của quận chúa mà so sánh quả thực chính là trên trời dưới đất, ăn dùng đều là thứ nhị tiểu thư không cần, nếu không phải chủ tử tâm tính hơn người, sợ đã sớm bị tra tấn đến chết. Sắc mặt thị trầm trọng đổi váy áo, nói với bà tử tâm phúc một phen, lại đến đại sảnh xin lỗi này nọ.
Lễ đã xong, người lớn muốn nói chuyện nên nhóm vãn bối đi xuống trước. Triệu Phượng Nương sống ở Đoạn phủ, Đoạn phủ có chỗ của nàng ta, nàng ta tiếp đón bọn muội muội tới chỗ của mình, Đoạn Hồng Tiệm cùng Triệu Thủ Hòa đến thư phòng. Phượng Nương ở phía đông, trong một tòa trạch có cửa hông đi ra ngoài. Yến Nương càng âm mặt, đen lại thêm đen.
Tiến vào phòng, bên trong rèm châu màn lụa, Đa Bảo Các bày các bình ngọc, bàn ghế điêu khắc tinh mỹ, mùi thơm tươi mát thanh nhã tràn đầy xoang mũi, điệu thấp lại xa hoa. Trĩ Nương xem cảnh đẹp ý vui, Triệu Yến Nương lại đen mặt như mực. Triệu Phượng Nương tự tiếp đón các nàng, cũng không xem sắc mặt Yến Nương, các nô tỳ mang lên điểm tâm cùng nước trà và trái cây lên, tỷ muội bọn họ tâm tư khác nhau.
Triệu Yến Nương tức giận nói:
"Đại tỷ sống sướng thật đấy, cô cô cho chúng ta ở thuê trong một tòa nhà nhỏ xíu, muốn chúng ta sống sao?"
"Trong kinh không thể so sánh như Độ Cổ, tòa nhà rất tinh quý, tòa nhà nhỏ đó một năm chi phí ở đó so với một tòa nhà lớn ở huyện thành còn đắt gấp đôi, cô cô đã dụng tâm, ngươi chớ nên nói những lời tổn thương tình cảm thế."
Triệu Yến Nương hừ hừ:
"Ta mặc kệ, đại tỷ, ngươi sống ở nơi rộng rãi, phòng lại nhiều, không bằng ta chuyển đến sống cùng ngươi đi."
"Có thể, Trĩ Nương muội có muốn sống ở đây hay không?"
Trĩ Nương đương nhiên không muốn, còn chưa kịp trả lời, Triệu Yến Nương đã cướp lời;
"Nàng ta tới làm cái gì? Nàng ta phải theo mẹ ruột, sao giống ta ở nơi đó chỉ là người ngoài."
"Lại nói hươu nói vượn, ai chê ngươi, mẫu thân nhân từ, đối với chúng ta giống nhau, ngươi trước mặt Tam muội muội nói như vậy, gần đây quy củ đều học đâu bỏ đó à?"
Triệu Yến Nương bĩu môi, bất thiện liếc Trĩ Nương, Trĩ Nương nhược nhược nói:
"Đại tỷ, nếu chúng ta đều đến đây, phụ thân cùng mẫu thân tất nhiên sẽ có chút mất mát, không bằng Nhị tỷ ở lại đây đi, ta cùng cha mẹ trở về."
" Cũng được." Triệu Phượng Nương nhàn nhạt đáp lời, Triệu Yến Nương đưa cho Trĩ Nương một ánh mắt kiểu tính ra ngươi cũng biết thức thời, lại bị Triệu Phượng Nương cảnh cáo mà thu hồi ánh mắt.
Rời Đoạn phủ vợ chồng Triệu thị đi cùng Trĩ Nương, Triệu Thủ Hòa muốn cùng Đoạn Hồng Tiệm thảo luận văn chương, nên cũng ở lại Đoạn phủ.
Củng thị trở lại tòa nhà, đem quần áo của Triệu Yến Nương đóng gói cho người đưa đến Đoạn phủ. Triệu Yến Nương hừ một tiếng, nghênh ngang ở cách vách Phượng Nương. Phượng Nương mắt lạnh nhìn nàng ta không nói một lời.
Chỉ chốc lát sau, nha đầu bên người Triệu thị tới tương thỉnh, nàng cùng nha đầu rời đi, Yến Nương nhìn theo, đôi mắt chuyển động lén lút đi theo. Triệu thị thần sắc đặc biệt ngưng trọng, nhắm mắt trầm tư, Phượng Nương tiến vào phòng liền phát giác có chút không thích hợp, ngồi đối diện Triệu thị, Triệu thị mở to mắt, yên lặng nhìn nàng ta:
"Phượng Nương, ngươi đối với ý chỉ của Hoàng Hậu nương nương có bất mãn không?" ( Soái – Đào Quân Trang 01.11.2018)
"Phượng Nương không có."
" Ánh mắt ngươi không lừa được cô cô đâu, cô cô trước kia đã nói với ngươi rất nhiều thứ, ngươi chỉ đem Thái tử coi như huynh trưởng, không thể có bất cứ ý tưởng gì khác, ngươi lại cố tình không nghe, kết quả là, kỳ vọng càng lớn thất vọng càng nhiều, tội gì như vậy."
"Cô cô, Phượng Nương không rõ có phải nương nương ghét bỏ xuất thân của cháu, cho nên?"
Triệu thị lắc đầu, vỗ về mặt nàng ta:
"Đứa nhỏ ngốc, nếu nương nương ghét bỏ ngươi, sao lại sẽ phá lệ phong ngươi làm huyện chủ, nương nương vì quá yêu ngươi, coi ngươi như thân nữ, cho nên mới không gả ngươi cho Thái tử."
"Nếu nương nương thật sự coi ta là thân nữ, gả ta cho Thái tử mới là chuyện tốt mà? Ta sẽ như thân nữ mà hiếu kính nương nương?"
"Ngươi..." Triệu thị nghẹn lời, thở dài, "Cô cô nói ngươi giống thân nữ là sự thật, Hoàng Hậu nương nương thật sự coi ngươi là thân sinh nữ nhi, cả Vĩnh An công chúa đều sau ngươi, thử hỏi ai sẽ đem thân nữ gả cho thân tử chứ, việc này ngươi chớ nhắc lại, miễn cho nương nương thương tâm, ngẫm lại lời ta, Thường Viễn Hầu phủ ở kinh thành cũng là số một số hai, Bình công tử là trưởng tôn, tương lai chính là Thường Viễn Hầu, gia thế đó sao ngươi còn có bất mãn?"
Triệu Phượng Nương cắn môi, "Cô cô, không quan hệ tới gia thế mà."
"Nữ tử gả chồng, không xem gia thế thì nhìn cái gì chứ, ngươi an tâm mà gả đi."
"Cô cô..."( Soái – Đào Quân Trang 01.11.2018)
"Chớ có miên man suy nghĩ, cũng không thể xằng bậy, nếu không chọc giận Hoàng Hậu, nào có trái cây ngon để ăn, ngươi phải nhớ kỹ lời cô cô nói."
Triệu thị ánh mắt thận trọng quá làm Triệu Phượng Nương cắn răng gật đầu.
Ngoài cửa sổ, tránh sau bụi hoa Triệu Yến Nương nhìn thấy có người đi tới, lén lút rời đi.
Nàng ta bảy quải tám cong mới trở lại thiên viện, chậm rãi hồi tưởng lời Triệu thị cùng Phượng Nương nói, hỏi Khúc bà tử:
"Ngươi nói đi, vì sao sẽ có người đem con người khác trở thành thân nữ của mình, còn cho nàng ta vinh hoa phú quý?"
Khúc bà tử đang sửa sang lại quần áo, nghe vậy đáp:
"Nhị tiểu thư, nô tỳ thấy thì làm gì có ai ngốc thế đem con người khác trở thành con mình, trừ phi là hài tử của mình, bằng không sẽ không có người nào đào tim đào phổi ra chứ." ( Soái – Đào Quân Trang 01.11.2018)
Triệu Yến Nương sửng sốt, chân mày dường như khắc sâu, không biết suy nghĩ cái gì đột nhiên nàng ta cười ha ha lên. Khúc bà tử nghe nàng ta cười như thế trong lòng nổi gai, thử hỏi, "Nhị tiểu thư làm sao vậy?"
Triệu Yến Nương dừng cười, trong mắt có quang mang làm người nhìn sởn tóc gáy: " Ngươi xem, đại tỷ cùng cô cô ta có giống nhau không?"
"Giống, nô tỳ cảm thấy vì huyện chủ giống cô nãi nãi cho nên lão phu nhân mới thích huyện chủ."
"Không sai." Triệu Yến Nương đắc ý gật đầu, "Ngươi gọi Lưu ma ma tới đây."
Lưu ma ma đang oán giận với Hoàng ma ma, giờ đã đến kinh thành tại sao huyện chủ còn chưa lên tiếng gọi bà ta về, chẳng lẽ cứ để bà ta ngốc cạnh nhị tiểu thư mãi sao được? Hoàng ma ma an ủi bà ta, có lẽ là do mới trở lại kinh thành, huyện chủ còn chưa kịp an bài, đợi về sau huyện chủ phải gả vào hầu phủ, khẳng định sẽ mang bà ta đi theo. Lưu ma ma lúc này mới thấy đỡ khó chịu trong lòng, thấy Khúc bà tử tới gọi nói là nhị tiểu thư có việc.
Nhị tiểu thư làm người thô bỉ, bà ta thật sự là không thể dạy dỗ một khối đá vừa thối vừa cứng được, cũng may nhị tiểu thư hiện tại có thể nhịn nói xuống, ở trước huyện chủ bà ta cũng dễ giao đãi.
Vừa vào cửa, bà ta liền thấy Triệu Yến Nương nét mặt toả sáng ngồi đó, tâm cả kinh nhị tiểu thư uống lộn thuốc à? ( Soái – Đào Quân Trang 01.11.2018)
"Lưu ma ma, vào đi, ta có lời muốn hỏi ngươi."
"Nhị tiểu thư xin cứ hỏi."
"Ngươi là lão nhân trong cung, ngươi tới nói chút vì sao Hoàng Hậu nương nương đối với đại tỷ ta lại nhìn bằng con mắt khác?"
Lưu ma ma kinh ngạc vạn phần, nhị tiểu thư sao lại hỏi cái này, bất quá đây cũng không phải là chuyện gì không thể nói, ở trong cung rất nhiều lão nhân đều biết, lúc trước Đoạn phu nhân mang huyện chủ tiến cung, Hoàng Hậu nương nương biết được huyện chủ và Thái tử có cùng ngày tháng năm sinh, lúc này mới nhìn huyện chủ với con mắt khác.
"Huyện chủ cùng Thái tử chung một ngày sinh nhật, Hoàng Hậu nương nương sau khi nghe thế thực vui mừng, bảo Đoạn phu nhân thường mang huyện chủ vào cung, huyện chủ hiểu chuyện lại biết lễ, Hoàng Hậu nương nương thập phần yêu thích ngài ấy." ( Soái – Đào Quân Trang 01.11.2018)
Triệu Yến Nương giơ cao khóe miệng, trong mắt lại lộ ra trào phúng, "Lưu ma ma, ta cùng huyện chủ là song thai, với Thái tử ta cũng là cùng ngày sinh nhật, ngươi nói xem Hoàng Hậu nương nương nếu nhìn thấy ta, có thể yêu ai yêu cả đường đi lối về không?"
Lưu ma ma bị nàng ta hỏi thế mà hết hồn, nhị tiểu thư cũng thật dám tưởng tượng đấy, nhị tiểu thư có diện mạo với tính tình này, Hoàng Hậu nương nương sợ là tránh không kịp chứ nói gì tới sủng ái. Triệu Yến Nương cũng mặc kệ bà ta có đáp lời hay không, nàng nghĩ đến gì đó mà lâm vào tưởng tượng điên cuồng không thể tự kềm chế rồi.
Lưu ma ma gọi vài câu, thấy nàng không thèm nhìn mình nên nhẹ giọng rời khỏi đó, xoay người đi bẩm báo với Triệu Phượng Nương, Triệu Phượng Nương từ phòng Triệu thị trở về, nghe vậy thì nói:
"Tùy nàng ta thôi, nàng ta cho rằng Hoàng Hậu nương nương là phụ nhân bình thường ai cũng đều có thể lừa gạt sao, lại nói chỉ bằng nàng ta, sao có thể có cơ hội ở trước mặt Hoàng Hậu nương nương lộ mặt chứ."
Lưu ma ma gật đầu:
"Huyện chủ, lão nô nghĩ, hiện tại đã đến trong kinh thành, bên người ngài người hầu hạ chắc không đủ, không bằng để lão nô trở về hầu hạ huyện chủ."
Triệu Phượng Nương nhìn bà ta, hiểu ý cười, "Lưu ma ma, trong lòng ta vẫn luôn có ngươi, nhưng chính vì đi vào trong kinh, nhị tiểu thư mới càng cần ngươi lo lắng, ngươi thay ta dạy nàng, chờ khi ta rời đi nhất định sẽ mang ngươi theo."
"Huyện chủ yên tâm, lão nô nhất định sẽ xem chừng nhị tiểu thư thật tốt, không để huyện chủ gặp thêm phiền toái."
Nghe huyện chủ nói lời chắc chắn, Lưu ma ma mới kiên định trong lòng, vội vàng tỏ thái độ.
Chờ khi bà ta rời khỏi đây, Triệu Phượng Nương liền trầm mặt, Yến Nương cũng thật dám tưởng tượng! Thế nhưng cũng muốn mượn việc cùng Thái tử chung ngày sinh nhật mà đu theo Hoàng Hậu nương nương.
Bất quá chỉ là công dã tràng, nương nương sao lại coi trọng nữ tử thô bỉ như thế.
Hôm sau, nàng mang Hoàng ma ma tiến cung bái kiến Hoàng Hậu, Hoàng Hậu lôi kéo tay nàng ta ngó trái ngó phải, không ngừng nói, "Gầy, gầy, trở lại trong kinh phải điều dưỡng một phen, con gầy làm bổn cung đau lòng không thôi." ( Soái – Đào Quân Trang 01.11.2018)
"Đa tạ nương nương vẫn luôn nhớ thương Phượng Nương, Phượng Nương thẹn trong lòng, không có gì báo đáp."
"Bổn cung không cần con báo đáp, chỉ cần về sau moi thứ tốt tốt đẹp đẹp, chính là báo đáp tốt nhất đối với bổn cung rồi."
Triệu Phượng Nương động dung, nước mắt đong đầy mắt, Hoàng ma ma đưa khăn, đột nhiên trong đầu bà ta hiện linh quang, rốt cuộc nghĩ thông suốt vì sao thấy Củng thị quen mắt rồi. Tuy rằng âm thanh thực nhẹ, nhưng Hoàng Hậu là ai, sao có thể không nghe được, mày bà nhăn lại:
"Mới vừa rồi ngươi nói cái gì?"
Hoàng ma ma lập tức quỳ xuống, Triệu Phượng Nương có chút không biết làm sao. Hoàng Hậu rũ mắt nhàn nhạt mà nói, "Ngươi bị dọa thành bộ dáng thế này làm cái gì, bổn cung chỉ tò mò ngươi mới vừa nói ra tiếng là vì sao?" ( Soái – Đào Quân Trang 01.11.2018)
Hoàng ma ma không dám dấu diếm, nằm ở trên mặt đất, "Thỉnh Hoàng Hậu nương nương thứ tội, mới vừa rồi lão nô hoa mắt, nhớ tới mẫu thân huyện chủ, tựa hồ có chút giống Hoàng Hậu nương nương."
"Mẫu thân ngươi?" Hoàng Hậu nương nương chau mày hỏi Triệu Phượng Nương, Triệu Phượng Nương lúc này mới phản ứng lại, Hoàng ma ma nói như vậy, nàng ta cũng nhìn ra một hai phân, trước kia chưa bao giờ nghĩ tới, giờ nhìn lên, tuy khí thế khác nhau rất lớn, nhưng mặt mày, xác thật là có chút tương tự.
"Hồi Hoàng Hậu nương nương, Hoàng ma ma nói mẫu thân ý là vợ kế của phụ thân thần, xác thật cùng nương nương có một tia tương tự, nhưng há có thể cùng nương nương đánh đồng, nếu có thể có nửa điểm ý vị của nương nương, đó là phúc khí Triệu gia."
"Phụ thân ngươi có vợ kế? Xuất thân nơi nào, sở họ là gì?"
Triệu Phượng Nương cúi đầu trả lời, "Nương nương, mẫu thân Phượng Nương là nữ nhi Phương Đại Nho Lâm Châu, theo họ mẹ đẻ nên họ Củng."
Củng? ( Soái – Đào Quân Trang 01.11.2018)
Hoàng Hậu hai tay giao nhau, một hồi sau mới nói, "Có thể lớn lên giống nhau, cũng là một loại duyên phận, bổn cung nghe nói như vậy thấy rất thú vị, không bằng cho mẫu thân ngươi mang theo bọn muội muội ngươi tiến cung, để bổn cung nhìn xem."
" Vâng." Triệu Phượng Nương liên thanh đáp lời, khi ra cung, Hoàng ma ma không ngừng thỉnh cầu xử phạt, nàng nhàn nhạt nói:
"Không có việc gì, nương nương nhân ái nên cũng không sinh khí, ta tức giận chi, mẫu thân lớn lên giống nương nương, nói không chừng cũng là một loại phúc khí." Hoàng ma ma vội tạ ân điển, cũng phụ họa lời nàng.
Trong cung, Hoàng Hậu nương nương lại nhìn chằm chằm cung điện trống vắng không nói một lời.
Bà vẫn nhớ rõ nguyên phối của phụ thân cũng là họ Củng. Triệu gia có vị phu nhân họ Củng, còn tương tự bà ta, thiên hạ nào có lắm trùng hợp thế?
Vị Triệu phu nhân, thật trông chờ để thấy.
( Soái – Đào Quân Trang 01.11.201