Các Nam Chính Đều Là Của Ta (Nam Chủ Đều Là Của Ta!)

Chương 20: Giả người quỷ yêu (Kết)




"Sao đến sớm vậy?" Điền Mật cười hỏi.
Ôn Trạch Vũ sờ đồ vật trong túi quần, hắn cảm thấy, quyết định của hắn rất đúng đắn. Hắn biết rõ, tên Đường Dật Minh kia không chịu buông tha cho Điền Mật.
Không thấy Ôn Trạch Vũ trả lời, Điền Mật hơi kinh ngạc quay đầu nhìn hắn: "Trạch Vũ?"
Lúc này Ôn Trạch Vũ mới hoàn hồn, ánh mắt sáng lên, đứng dậy, vẻ mặt nghiêm trọng: "Sinh nhật vui vẻ!"
Điền Mật nhẹ nhàng thở ra, cứ tưởng rằng Ôn Trạch Vũ làm ra vẻ trịnh trọng như vậy là muốn nói cái gì với cô.
"Ừ, cám ơn!"
"Sổ hộ khẩu."
"Hả?"
Điền Mật không kịp phản ứng, không thể hiểu nổi, vừa mới chúc cô sinh nhật vui vẻ, chớp mắt một cái, bỗng nhiên hỏi sổ hộ khẩu.
“Đi làm giấy chứng nhận, đủ tuổi rồi."
À ~ bây giờ Điền Mật mới hiểu ý Ôn Trạch Vũ, sau đó lại cảm thấy có chút buồn cười, hôm nay cô vừa tròn hai mươi tuổi, dù sao cũng đã đính hôn, chắc chắn cô không chạy được nha, không biết hắn gấp gáp làm cái gì.
Tháng trước hắn dẫn cô đi chụp ảnh cưới, Ôn Trạch Vũ nói, nhân dịp hắn đang rảnh cứ chụp hình trước rồi để đó, tránh cho lúc hắn bận quá không có thời gian để đi. Hiện tại cô đã hiểu rõ, hóa ra là nam chính quá nóng lòng. Hắc hắc. Nam chính của cô, thật đáng yêu quá đi!
Ôn Trạch Vũ có chút căng thẳng, hắn sợ Điền Mật không đồng ý, dù sao Điền Mật vẫn chưa tốt nghiệp đại học, tuy rằng hai người rất thân thiết, nhưng hắn cũng không quá tự tin.
Điền Mật không để hắn phải lo lắng quá lâu, lập tức lấy sổ hộ khẩu rồi kéo hắn ra ngoài.
Lúc hai người làm giấy hôn thú xong, Ôn Trạch Vũ mới thở phào nhẹ nhõm.
"Đinh —— hảo cảm nam chính  +5, độ hảo cảm 100. Nhiệm vụ hoàn thành."
"Khôi phục ý thức kí chủ —— khôi phục thành công —— chuẩn bị tách khỏi thân thể —— "
"5——4——3——2——1—— "
Trở lại không gian màu trắng, cô phát hiện, vị trí hiện tại của không còn là không gian màu trắng nữa, mà là một căn phòng màu trắng, bên trong có bàn, ghế sô pha, giường. Tuy rằng đều là màu trắng, nhưng sự biến hóa này khiến cô có chút kinh ngạc.
0051 nghe được nghi ngờ của cô: "Bởi vì đẳng cấp của kí chủ được nâng lên, vì vậy không gian cũng sẽ biến hóa theo, về sau mỗi lần kí chủ được thăng cấp thì nó sẽ thay đổi."
Gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu. Không thắc mắc vấn đề này nữa.
"Nhiệm vụ hoàn thành độ 100, cho điểm nhiệm vụ 90. Điểm tích lũy 90. Hoàn thành tâm nguyện kí thể, đạt được 8 điểm số liệu phân phối. Xin hỏi kí chủ, muốn tiến hành phân tích điểm phân phối hay không?
"Ừ, phân phối đến màu da đi."
Màn hình xuất hiện trước mặt một lần nữa.
Ghi vào tư liệu kí chủ:
Tên: Điền Mật
Giới tính: Nữ
Tuổi: 30
Cấp bậc: 3
Hình dạng: 66 (100 điểm tối đa)
Làn da: 73(100 điểm tối đa)
Dáng người: 80 (100 điểm tối đa)
Trí lực: 70 (100 điểm tối đa)
Thể lực: 60(100 điểm tối đa)
Mị lực: 55(100 điểm tối đa)
Tinh thông: bác sĩ ngoại khoa
Kỹ năng đặc biệt: Ánh mắt thâm tình (sử dụng vĩnh viễn) mặt thẹn thùng (sử dụng vĩnh viễn)
Điểm tích lũy: 165
"Kí chủ muốn nghỉ ngơi một chút không?"
"Ừ, nghỉ ngơi một chút." Điền Mật suy nghĩ một hồi, đưa ra tổng kết, cô thực hiện nhiệm vụ lần này, nói khó cũng không khó, chẳng qua là chờ hai năm ở thế giới kia, đối với cô cũng không có thiệt hại gì, dù sao mục đích quan trọng nhất của cô chính là được nhìn ngắm thế giới bên ngoài nhiều hơn. Cảm giác của cô với Ôn Trạch Vũ, thật sự là yêu thích, tuy rằng hắn không nói nhiều lắm, nhưng mà hắn rất ân cần. Ở chỗ cha mẹ Điền, lúc trước cô có nhờ Ôn Trạch Vũ qua kiểm tra xem có lỗ thủng gì không, kết quả phát hiện, trong công ty có nội gián. Loại trừ một nội gián, tránh cho công ty bị tổn thất, dĩ nhiên sẽ không xảy ra chuyện phá sản như trong nội dung truyện.
Cô nằm yên ngủ, lúc tỉnh lại lần nữa, giống như là đang trong quá trình tiến vào nhiệm vụ.
"Đang tiếp nhận nhiệm vụ —— tiếp nhận nhiệm vụ thành công —— đang truyền tải kí chủ —— "
"Truyền tải thành công —— đang ghi nhiệm vào kí chủ —— "
(Ngoại truyện nhỏ)
Châu Tử Đồng quay lại trường đại học, tiếp tục việc học, nằm ngủ hai năm, khiến thành tích của cô bị tụt lại phía sau rất nhiều. Vì tương lai của mình, cô chỉ có thể cố gắng hết mình để theo kịp, mặc dù cũng có thiện cảm với Ôn Trạch Vũ, nhưng cô biết thân phận bọn họ khác biệt rất xa, bọn họ, chỉ có thể là người của hai thế giới. Huống chi, hắn đã có vị hôn thê rồi, bọn họ càng không có khả năng. Sau khi tốt nghiệp, Châu Tử Đồng trở thành một nhà biên tập văn học, cuối cùng yêu đương kết hôn với vị tổ trưởng tổ biên tập, thời gian của cô trôi qua rất hạnh phúc, rất nhiều năm sau vào một buổi tối, cô nằm mơ, giấc mơ của cô quay về thời điểm cô sông thực vật hai năm, khi đó linh hồn của cô bơ vơ ở thư viện, cô ở chỗ đó chừng một năm, sau đó phát hiện ra Ôn Trạch Vũ, người có thể nhìn thấy linh hồn.
Sau khi tỉnh lại cô cảm thấy có chút buồn, mất mát, phần kí ức không rõ ràng kia thật chân thực, không giống như một giấc mơ. Không để cô nghĩ ngợi nhiều, tiếng con trai cô gọi khiến cô hồi phục tinh thần, cô vội vàng rời giường chuẩn bị bữa sáng cho con.
Dung Dong vẫn cho rằng, tuy rằng giới tính của cô rất bình thường, nhưng trên đời này vẫn chưa xuất hiện người đàn ông nào khiến cô tâm phục khẩu phục! Kết quả cô liền gặp tên đàn ông đáng đâm ngàn đao Đường Dật Minh! Lần đầu tiên gặp Đường Dật minh, là do Điền Mật giới thiệu, Điền Mật cũng không ngờ tới, Dung Dong vừa gặp Đường Dật Minh đã yêu hắn từ cái nhìn đầu tiên, cô bắt đầu dùng mọi hình thức để theo đuổi hắn.
Đường Dật Minh cho rằng, đời này, ngoại trừ Điền Mật, hắn sẽ không tiếp nhận bất kì cô gái nào khác, kết quả, hắn nhận ra tính mạng của hắn nằm trong tay thiên đao Dung Dong.
Hắn cho rằng, hắn hung hăng từ tối cô sẽ được, kết quả phát hiện, thật ra, có một người theo đuổi bản thân như vậy, cảm giác cũng không tệ.
Ôn Trạch Vũ cho rằng, cuộc đời của hắn sẽ bình thản không gợn sóng, hắn không tìm thấy ý nghĩa của cuộc sống.
Nhưng khi vị hôn thê đã đính hôn một năm với hắn xuất hiện, hắn mới biết, cuộc đời của hắn không phải là không có ý nghĩa.
Ít nhất, hắn quen biết cô, lại thật may mắn, khi hắn có được cô.
Ôn Trạch Vũ ôm Điền Mật đang ngủ say trong lòng, hắn cảm thấy mình đang ôm cả thế giới, thứ tốt đẹp và hạnh phúc nhất trên thế giới.
Lông mi Điền Mật run rẩy, cô mở to mắt, ánh mắt có chút mê người, nhìn Ôn Trạch Vũ có chút nghi hoặc, sau đó nhớ ra hôm qua bọn họ vừa mới kết thúc hôn lễ, lại nghĩ tới chuyện đêm qua, khuôn mặt chợt đỏ, vô cùng quyến rũ xinh đẹp.
Ôn Trạch Vũ mở miệng, nhếch môi, lộ ra nụ cười sáng lạn trước đây chưa từng có: "Vợ yêu, sáng sớm tốt lành!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.