Cách Đầu Gấu Cưng Chiều Tiểu Ngọt Ngào

Chương 26: Bình minh rực rỡ và Người bảo vệ Hoàng hôn




Mặc dù bây giờ Niên gia đã biết được thân phận của người mẹ quá cố của Trịnh Tương Hảo, ai cũng đều phải công nhận là An Trâm Hy thật sự là một viên ngọc sáng của giới thượng lưu hay còn gọi là Thiên Cung.
Nhưng!
Nhưng điều quan trọng nhất không nằm ở việc An Trâm Hy là mẹ của Trịnh Tương Hảo, mà điều khiến cho Lưu Tuyết phải kinh ngạc chính là về thân phận người chồng của An Trâm Hy.
Vì theo như An Trâm Hy đã công bố thì chồng của bà ấy là một đầu bếp trứ danh, còn được gọi là Vua Đầu bếp của giới mỹ thực thượng lưu. Trong ngành nghề đầu bếp thế giới nói chung và Thành Đô nói riêng thì ông ấy chính là đầu bếp đã đạt ba sao Michelin, tuy nhiên thì sau đó họ nghe giới nhà giàu truyền tai nhau rằng vị Vua đầu bếp vì đau lòng sau sự ra đi của vợ nên đã chuyển lại nhà hàng ba sao Michelin cho đồ đệ của mình, sau đó ông ấy cũng sống ẩn từ đó đến nay.
Nếu nói vậy…
Mẹ của Trịnh Tương Hảo chính là Bình Minh Eirian của Thiên Cung, thì cha của Trịnh Tương Hảo còn không phải Hoàng Hôn Sandra của Thiên Cung sao?
Lúc này, dường như Vương Diễm đã không ngừng được sự kích động của bản thân, bà ấy đã nhìn chằm chằm vào Trịnh Tương Hảo, lại nói:
- Tương Hảo… Cha của con… Cha của con có phải là Hoàng Hôn Sandra không?
Trịnh Tương Hảo có hơi ngơ ra một chút, tuy rằng cô chưa từng nghe đến chuyện cha mình là một Hoàng Hôn Sandra gì đó, nhưng mà thức ăn ông ấy nấu thực sự rất tuyệt vời. Hiển nhiên, cái gì không biết thì cô cũng không nhận vơ, cô nhìn Vương Diễm, nói:
- Cái đó cháu cũng không biết ạ.
- Cha của cháu tên Trịnh Hoài nhỉ?
Giọng nói của ông ngoại Cao đã khiến cho những người ở đây phải chú ý, kể cả Niên Cầm Bách hay Trịnh Tương Hảo, nhưng khi này cô chỉ nghĩ đơn giản là ông ấy biết được thông qua Cao Tuyết Nghênh, nói sao thì Cao Tuyết Nghênh cũng là một thành viên của Thập Kiệt Niên cơ mà, việc chị ấy biết được thông tin của cô là chuyện bình thường.
Nhưng rồi một giây sau đó ông ngoại Cao lại nói:
- Ông từng gặp qua vị đầu bếp trứ danh đó rồi. Nếu như mẹ cháu là Eirian, thì cha cháu chắc chắn là Sandra. Một người là bình minh rực rỡ, một người là người bảo vệ hoàng hôn, hai người họ thật sự rất đẹp đôi.
Dù Trịnh Tương Hảo không chắc rằng cha của mình có phải Hoàng Hôn Sandra gì đó hay không, nhưng nhìn ảnh cưới cũ kĩ của cha mẹ thì đúng là họ rất đẹp đôi.
Dừng một chút, ông ngoại Cao lại nhìn cô cười nói:
- Tiệm ăn của nhà cháu tên là gì nhỉ?
- Hảo Hợp ạ. Rất hoan nghênh ông Cao đến chơi, cháu nhất định sẽ bảo cha nấu vài món ngon cho ông.
- Được, ông nhất định sẽ đến làm phiền gia đình cháu rồi.
Cứ như thế, ngay từ lúc Trịnh Tương Hảo tỏa sáng thì những người của Niên gia dường như đã bị cô làm cho lu mờ. Còn Lưu Tuyết và Niên Thiệu Quý cũng chỉ biết nhìn nhau mà chẳng làm gì được, nói sao đi nữa thì chuyện Trịnh Tương Hảo là con của hai viên ngọc quý giới thượng lưu cũng đã đủ gây sốc rồi.
Riêng Niên Cẩn Duy và Niên An Dực cũng phải nhìn cô bằng cặp mắt.
[…]
Bữa cơm gia đình kết thúc, Trịnh Tương Hảo cũng ngồi lại bồi ông ngoại Cao chơi cờ, hiển nhiên người ngồi bên cạnh cô là Niên Cầm Bách rồi, vì nói sao đi nữa thì cô cũng không biết đánh cờ, đây là lần đầu tiên cô chơi đó, còn Niên Cầm Bách có thể xem là khá lão luyện, vì chơi với ông ngoại rất nhiều.
Nhìn khung cảnh hòa thuận đó lại khiến cho Niên An Dực cảm thấy ganh tỵ, có lẽ là từ trước đến giờ ông ngoại ít khi trò chuyện thân mật với cậu ấy lắm, hơn hết là ngoại trừ anh ba Niên Cầm Bách ra thì chưa ai được phép đặt chân lên phòng của ông, nói không ganh tị là nói dối, nhưng nếu để ganh tị với anh trai thì Niên An Dực lại thấy bản thân quá nhỏ nhen.
Còn Trịnh Tương Hảo cũng nhìn ra được Niên An Dực đang có rất nhiều chuyện muốn nói với Niên Cầm Bách, cơ mà hình như anh cũng không có gì để nói với thằng nhóc đó nên vẫn giữ thái độ lạnh nhạt.
Cô đưa mắt nhìn anh, còn anh lại nói:
- Quả nhiên là bé cưng của anh, học nhanh thật đó, anh chỉ mới dạy em có một chút mà em đã đánh được rồi.
Ông ngoại Cao cũng gật gù, Cao Tuyết Nghênh thì khỏi nói, trực tiếp bày ra dáng vẻ si mê Trịnh Tương Hảo luôn mà, lại còn luôn miệng nói:
- Tiểu Hảo Hảo à, em như vậy thì tụi con gái như chị phải sống sao đây? Sao mà em vừa xinh, vừa giỏi, vừa ngoan, lại còn thông minh nữa… Kiểu này thì chắc chị phải dùng hay tay dâng vị trí bát tọa cho em rồi.
Đến Niên Cầm Bách còn rất kiêu căng hống hách, trực tiếp nhìn Cao Tuyết Nghênh, nói:
- Cái số tám nghèo nàn đó thì cậu cứ giữ lấy mà dùng. Bé cưng của tớ phải là Nhất tọa! Hiểu chưa?
- Haizzz, thê nô thấy rõ, hết cứu mà!
#Yu~

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.