Cạm Bẫy Ôn Nhu

Chương 17: Độ thuyền




Giang Thanh Mộng mở cửa xe, lấy túi nước đá y tế từ trong cốp ra rồi đưa cho Khương Chi Chu: "Chị đã sắp xếp người đến giải quyết chuyện của Vũ Hà rồi. Em chườm mặt đi, chút nữa chị sẽ đưa em đến gặp một người."
Khương Chi Chu nhận lấy, nói cảm ơn rồi hỏi: "Ai vậy?"
"Tiểu thuyết gia."
"Gặp tiểu thuyết gia làm gì?"
"Tới đó rồi em sẽ biết."
*
"Giống! Thật sự rất giống!"
Trong phòng ăn, Bạch Mạch Mạch, tác giả của tiểu thuyết 《 Cửu khúc 》tiến đến trước mặt Khương Chi Chu, đánh giá nàng từ trên xuống dưới.
Trong những năm đầu hành nghề, Bạch Mạch Mạch là nhà văn nổi tiếng trên trang web của Bích Giang. Một số tiểu thuyết của cô ấy đã được chuyển thể thành phim truyền hình. Hai năm trước, cô ấy chuyển sang viết kịch bản và ký hợp đồng dưới trướng Tinh Nguyên.
Tinh Nguyên là một doanh nghiệp gia đình cho nên rất khó để cô ấy có thể phát triển. Khi lần đầu tiên gia nhập công ty, cô ấy bị ngó lơ, kịch bản do cô ấy viết lại bị nhà biên kịch khác đóng tên vào.
Khi đó, Giang Thanh Mộng nhìn trúng cô ấy rồi tiến hành nâng đỡ, giúp cô ấy bán vài cuốn tuyển thuyết, cũng bán được rất nhiều bản quyền. Cô cũng giới thiệu cho nhiều tổ sản xuất, đưa IP lên màn ảnh TV, dần trở thành 'biên kịch vàng' trong làng giải trí.
Khương Chi Chu cúi đầu, không nói lời nào.
Giờ thì nàng đã hiểu tại sao Giang Thanh Mộng chắc chắn rằng nàng thích hợp với vai nữ thứ.
Nàng hơi mơ hồ và có phần nghi ngờ, có phải ban đầu tác giả đã biết điều này và nói với Giang Thanh Mộng hay không, tính ra thì điều này cũng không có gì kỳ lạ. Điều kỳ lạ chính là tại sao Trần Du lại biết chuyện này? Là ai nói cho cô ta biết?
Nghĩ đến đây, nàng liếc nhìn Giang Thanh Mộng.
Cô nhóc này, nhìn bề ngoài có vẻ dịu dàng, hiền lành nhưng thực ra tâm tư rất kín đáo, là người đẹp ôn tồn, lễ phép nhưng lại ẩn chứa hàng ngàn toan tính.
Từ trước đến giờ, Khương Chi Chu chưa bao giờ thích cây kim trong bọc, nhưng Giang Thanh Mộng là ngoại lệ. Khi nàng vừa nhìn thấy cô liền nghĩ đến những việc tốt mà cô làm cho nàng, vì thế nàng nguyện ý chấp nhận mọi thứ.
Giang Thanh Mộng đối diện với tầm mắt của nàng, khẽ cười, ý cười mang theo vài phần dịu dàng, giống như ngọc bích ấm áp.
"Tôi nhất định sẽ đề cử với đạo diễn, thật sự rất giống."
Suy nghĩ của nàng bị câu nói này làm gián đoạn. Khương Chi Chu nhìn Bạch Mạch Mạch, gật đầu cảm ơn: "Cảm ơn Bạch lão sư đã cho tôi cơ hội này."
"Ôi, đừng khách sáo. Nhân đây, tôi cũng muốn xin lỗi em. Tối hôm qua, lúc em lên hot search, tôi đã đề cập đến việc nguyên mẫu của Dận Nguyện là Chu Chu, tôi không nghĩ Trần Du sẽ nhìn thấy, còn tưởng em giành vai diễn của cô ta. Thành thật mà nói, tôi nghĩ trông em đẹp mắt hơn cô ta."
À, hóa ra là quảng cáo trên Weibo.
"Nói đi cũng phải nói lại, tôi vẫn phải cảm ơn Thanh Mộng vì đã giới thiệu nhiều diễn viên phù hợp với hình tượng ban đầu để đóng vai trong tiểu thuyết của tôi.
Em biết không, hiện nay tiểu thuyết được dựng thành phim truyền hình, sợ nhất là bị thay đổi nguyên tác, đổi đến mức con mẹ nó còn không thấy mặt! Giống như 《 Thời đại X 》 năm ngoái vậy, mặc dù bị nhiều người mắng mỏ, nhưng nó vẫn tốt một chút——hình tượng nhân vật thật sự rất phù hợp với nguyên tác. Vì vậy, khâu chọn diễn viên phải diễn ra thật tốt." Bạch Mạch Mạch trở về chỗ của mình, tiếp tục nói với giọng điệu hoài niệm:" Năm đó, khi tôi viết về Dận Nguyệt, gương mặt Chu Chu bỗng hiện lên trong tâm trí tôi. Khi viết cảnh võ thuật, tôi đã giám sát việc biên tập các cảnh võ thuật của cô ấy rất nhiều lần, có thể nói nhân vật Dận Nguyệt được viết dựa trên cô ấy."
Lấy nàng làm nguyên mẫu?
Khương Chi Chu mở cuốn tiểu thuyết, chỉ vào một câu, hỏi: "'Vẻ ngoài xấu xí, tính tình quái dị'?"
"Khụ! Đó là sau khi bị hủy dung. Trước khi bị hủy dung, cô ấy là đệ nhất mỹ nhân của Tam giới. Về phần tính khí của cô ấy, em cũng thấy đấy, sau khi trải qua sự việc của mẹ mình, cô ấy chắc chắn sẽ trở nên thiếu thiện cảm với mọi người.
Cũng giống như Chu Chu nhà tôi vậy, vốn là người vui vẻ, cởi mở, nhưng cách đây 2 năm lại phải trải qua vụ lạm dụng ma túy. Sau khi bố mẹ lần lượt qua đời thì cô ấy cũng trở nên trầm lắng hơn rất nhiều."
Nghe người khác trực tiếp nói về mình thật sự rất kỳ quái. Khương Chi Chu sờ sờ mũi, không nói lời nào.
Bạch Mạch Mạch tiếp tục nói:" Chu Chu cũng giống như Dận Nguyệt vậy, trông giống như một chú nhím giương nanh múa vuốt, nhưng thực ra lại là người mềm yếu và tốt bụng. Khoảng thời gian đó ắt hẳn phải rất khó khăn với cô ấy.
Nhắc mới nhớ, đạo diễn Lý Trạch thật sự giống như quý nhân của Chu Chu. Năm đó, chính ông ấy là người làm cô ấy nổi tiếng, còn mang cô ấy ra khỏi đáy vực.
Cách đặt tên cũng thật sự rất đáng học hỏi, các em xem, Lý Trạch Lý Trạch, trạch là gì? Là nước đấy, nước có thể độ được thuyền."
Còn có cách nói này à?
Khương Chi Chu không thể không cười, chỉ vào Giang Thanh Mộng: "Chị ấy cũng mang họ Giang mà."
Bạch Mạch Mạch nói: "Vì vậy, Thanh Mộng cũng giúp Chi Chu rất nhiều vào thời điểm đó đấy."
Khương Chi Chu sững sờ nhìn về phía Giang Thanh Mộng.
Giang Thanh Mộng rũ mi mắt, hàng mi dài phủ bóng: "Là chuyện quá khứ thôi, không có gì đáng nói."
Khương Chi Chu hỏi Bạch Mạch Mạch: "Chị ấy đã giúp gì thế ạ?"
Bạch Mạch Mạch: "Đây là một câu chuyện dài. Hai năm trước, khi vụ việc lạm dụng ma túy nổ ra, phía truyền thông đã tung rất nhiều tin tức tiêu cực về Chu Chu. Khi đó, Thanh Mộng đã vung tiền rút lại hot search giúp cô ấy. Mặt khác, em ấy cũng nhờ chị Hà Gia vẽ nên kịch bản nhằm lôi kéo sự chú ý của dư luận, còn cố tình tạo scandal với diễn viên lưu lượng khác.
Khi đó, em ấy chưa nổi tiếng, cũng không có tác phẩm nào nổi bật nên việc tạo quá nhiều scandal khiến cho người qua đường chán ghét, còn bị fan của diễn viên lưu lượng kia mắng đến thảm thương.
Những người đó thật quá đáng. Họ photoshop di ảnh, và ảnh khỏa thân của em ấy khắp nơi, còn nói rằng em ấy là quỷ hút máu, là khối u ác tính trong cách marketing tuyên truyền, còn muốn tống cổ em ấy ra khỏi làng giải trí.....
Quên đi, đáng ghét nhất chính là diễn viên lưu lượng kia vốn đã giảm sút độ nổi tiếng, hai bên cũng đã thỏa thuận với nhau chỉ tạo scandal để đạt được thứ mình cần là đủ. Kết quả là sau ba ngày treo scandal lên hot search, phòng làm việc của hắn đưa ra thông báo thanh minh, phủ nhận tin đồn, chỉ muốn tập trung vào tác phẩm, cứ như thể Thanh Mộng quấn chặt lấy hắn không bằng, sau đó em ấy lại bị mắng suốt một tháng.
Hừm, các nhà phong thủy thay phiên luân chuyển. May mắn thay, một điều nhịn, chín điều lành. Cuối cùng thì tên diễn viên lưu lượng kia cũng chìm xuống, còn Thanh Mộng lại liều mạng như Tam Lang, quay rất nhiều tác phẩm và nổi tiếng trong vòng hai năm. Còn về phần Chu Chu, thiên tai, nhân họa là điều khó tránh khỏi, cứ coi như ván bài đã được lật ngửa đi......"
Sau khi nghe xong, cảm giác cảm động, thương tiếc và tội lỗi trộn lẫn vào nhau, Khương Chi Chu không biết phải bộc lộ loại biểu cảm nào.
Sau đó, Giang Thanh Mộng đưa nàng trở về căn hộ của nghệ sĩ.
Trở lại căn hộ, Khương Chi Chu bước vào phòng tắm, đi đến bồn rửa mặt, vặn vòi nước, cúi người, dùng tay tạt nước lạnh lên mặt mình.
Nàng tiếp tục nghĩ lại nhận xét trước đây của mình về Giang Thanh Mộng.
—— Tiểu hoa đán lưu lượng cao do Tinh Nguyên nâng đỡ, hot search bay khắp trời.
—— Viên ngọc đẹp nhiễm bụi trần, suốt ngày chỉ biết đóng phim IP mì ăn liền kém chất lượng.
——Nàng sẽ không bao giờ hạ thấp nhân phẩm để quay phim truyền hình, đương nhiên cũng không muốn giao du với Giang Thanh Mộng nhiều lắm.
Trong lúc tăm tối nhất của cuộc đời, tưởng chỉ có nàng vất vả chống đỡ với thời gian, nào ngờ còn có một người dịu dàng gánh chịu bao nhiêu chỉ trích vì nàng như vậy, nhưng nàng lại hoàn toàn không biết, thậm chí còn khinh thường phương pháp nổi tiếng của cô.
Đứng lặng một lúc, nàng giơ tay lên, tự tát mình một bạt tai.
*
Chiều ngày thứ ba sau thử vai, Khương Chi Chu nhận được thông báo thử vai lần hai.
Địa điểm thử vai ở rạp chiếu phim vào chiều mai.
Trước buổi thử vai, Khương Chi Chu nhận được cuộc gọi từ Triệu Viên, người đại diện mới mà công ty vừa cấp cho nàng.
Hai người gặp nhau.
Triệu Viên vừa mới tốt nghiệp Đại học Truyền thông Trung Quốc không lâu, mặt vẫn còn nét ngây ngô của trẻ con, cô ấy buộc bản thân mình nghiêm túc giới thiệu với Khương Chi Chu:" Xin chào, chị là quản lý mới của em, Triệu Viên, hơn em bốn tuổi. Nếu em không chê thì cứ gọi là chị hoặc cứ gọi thẳng tên của chị đi." . Đọc thêm nhiề𝘂 t𝙧𝘂yện ở _ TR𝘂MTRUY𝑒N.𝐯n _
Khương Chi Chu gật đầu: "Lớn hơn 4 tuổi? Năm nay 23?"
Thật sự thì nhỏ hơn nàng 4 tuổi.
"Ừm, 23 tuổi, hợp tác vui vẻ nhé!" Triệu Viên đẩy kính, sau đó mở một đống tài liệu ra:" Chị đã tổng hợp tất cả thông tin kể từ khi em ra mắt, hôm nay chị đến để bàn bạc kế hoạch tương lai.........."
Người đại diện này rất nghiêm túc.
Sau khi kiên nhẫn lắng nghe kế hoạch cho sự nghiệp diễn xuất của mình, Khương Chi Chu nói:" Rất tốt, tôi đã nghe xong kế hoạch của chị, bây giờ tôi sẽ nói cho chị nghe về nguyên tắc làm việc của tôi——
Đầu tiên, tôi không nhận bất kỳ chương trình tạp kỹ nào ngoại trừ các chương trình CCTV.
Thứ hai, chị nhớ làm lại sơ yếu lý lịch giúp tôi, chỉ để lại tác phẩm《 Trầm oan giải tội 》và xóa tất cả những tác phẩm khác. Chuyên môn của tôi không phải là thanh nhạc, mà thay vào đó là khiêu vũ và võ thuật. Ảnh hồ sơ cũng phải thay đổi, đăng những ảnh gần đây của tôi thay vì ảnh từ sáu tháng trước.
Thứ ba, tôi muốn chị giúp tôi chú ý đến động thái của hai loại đạo diễn. Một là các đạo diễn nổi tiếng Lý, Phong, Vương và Trương, hãy chú ý xem họ có sẵn sàng sử dụng những người mới hay không. Đặc biệt chú ý đến phim văn học nghệ thuật, đề tài có thể tạo ra cảm hứng đặc biệt ngay từ cái nhìn đầu tiên, không theo đuổi doanh thu phòng vé, chỉ hướng đến mục tiêu đoạt giải. Thứ hai là chú ý đến ba đạo diễn trẻ thế hệ mới Hầu Khải Minh, Dương Cố và Tôn Hạo, đặc biệt chú ý đến kịch bản của họ, chỉ lưu ý đến phim thương mại, tôi không muốn quay phim truyền hình IP, cũng không phải phim thô tục. Nói chung thì ba người này luôn quý trọng thanh danh của mình, sẽ không quay chụp thể loại phim kia."
Điều này luôn xảy ra trong lĩnh vực điện ảnh, dù bạn nổi tiếng đến đâu trong giới giải trí hay truyền hình, bạn cũng chỉ nên tập trung vào doanh thu phòng vé và các giải thưởng.
Hai năm trở lại đây, thế hệ đạo diễn danh tiếng đã giảm sút, doanh thu phòng vé la liệt, mọi người đều than thở không biết các vị đạo diễn năm xưa có phải lỗi thời rồi hay không. Thế hệ đạo diễn trẻ dần xuất hiện, theo thời gian, con ngựa ô về doanh thu phòng vé đã lộ diện.
Mặc dù vậy, thế hệ đạo diễn cũ vẫn có một vị trí không thể lay chuyển trong ngành điện ảnh. Họ rất ít khi quay chụp, nhưng một khi đã quay, lúc nào họ cũng có thể giành được nhiều giải thưởng chỉ với một bộ phim.
Phim của minh tinh lưu lượng + IP fans vẫn có thể kiếm được chút tiền trong hai năm đầu. Về sau nếu cứ tiếp tục như thế, khán giả sẽ bỏ phiếu bằng chân.
Phong cảnh lớn thì tầm nhìn cũng phải rộng.
Nàng vẫn nên tập trung vào giải thưởng.
Triệu Viên đẩy kính, thầm thắc mắc: Người này có tầm nhìn tốt và sự quyết đoán, lại xinh đẹp như vậy, tại sao có thể làm minh tinh tuyến 18 được?
--------
Lời editor: Các bạn đọc xong vui lòng ủng hộ mình bằng nút VOTE, xin chân thành cảm ơn các bạn rất nhiều.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.