Cạm Bẫy Ôn Nhu

Chương 61: Kẹt xe




Cuối cùng cô cũng không phạt nàng.
Hay nói đúng hơn là thiếu năng lượng.
Giang Thanh Mộng đè Khương Chi Chu lên giường hôn một lúc, sau đó cọ cọ vào cổ nàng và ngủ thiếp đi.
Mấy tháng nay cô luôn làm việc với cường độ cao, thực sự rất buồn ngủ. Giang Thanh Mộng vừa chạm vào giường liền muốn ngủ.
Cô chỉ có thể ngủ một giấc thật ngon khi ở bên cạnh Khương Chi Chu. Không có ác mộng quấy rầy, không thức giấc vào lúc nửa đêm, vô cùng an tâm.
Khương Chi Chu ôm Giang Thanh Mộng vào lòng, nắm lấy một lọn tóc của cô rồi quấn quanh đầu ngón tay.
Nàng không hề buồn ngủ.
Ngoại trừ tay có chút đau nhức.
Hơi thở ấm áp phả vào cổ khiến nàng cảm thấy vừa ngứa ngáy, vừa tê dại. Khương Chi Chu bỗng dưng nghĩ đến mèo.
Khi còn nhỏ, nàng từng nhặt một con mèo sữa về nuôi. Mùa hè, nàng xuống nước bắt tôm cá nướng cho nó ăn, ăn đến mức béo ục ịch. Mùa đông, nàng ôm nó đến cạnh bếp để sưởi ấm, nóng đến mức khiến cái đầu nhỏ của nó bốc khối. Khi ngủ, nàng rất thích ôm nó vào lòng, để hơi thở của nó phả trên cổ nàng.
Một ngày nọ, con mèo ngốc nghếch đánh nhau với con chó nhà bên rồi bị cắn chết. Khương Chi Chu khóc thương cho nó suốt một ngày, sau đó âm thầm đánh con chó kia. Sau này, dù nàng có thích mèo đến mấy thì cũng không dám nuôi mèo nữa.
Về phương diện tình cảm, nàng xem như cũng bị rắn cắn một lần, khiến nàng ám ảnh đến mười năm sau.
Bây giờ, nàng đã trao tình cảm chân thành của mình cho người trong lòng. Nếu một ngày người đang nằm trong vòng tay mình nói rằng cô không yêu nàng nữa, e rằng nàng sẽ không bao giờ dám hết mình để yêu người khác một lần nào nữa.
Suy cho cùng, nàng vẫn còn một chút sợ hãi. Nàng sợ tuổi trẻ bồng bột, sợ thế gian đổi thay, sợ rằng cả hai sẽ không bao giờ cùng nhau đi đến cuối con đường.
Nàng không thể nói với ai những nỗi lo sợ này, chỉ có thể âm thầm gặm nhấm chúng.
Được bước nào, hay bước đó.
Không muốn đắm chìm trong cảm xúc tiêu cực quá lâu, Khương Chi Chu hôn lên tóc Giang Thanh Mộng và bắt đầu chuyển hướng suy nghĩ.
Không có ai nói chuyện với nàng, cũng không thể xem phim trong lúc ôm cô trong lòng, nên Khương Chi Chu đành phải lướt Weibo để giết thời gian.
Nàng mở tài khoản Weibo phụ của mình ra, ID vẫn là 'Nước cốt chanh giang hồ'.
ID này xuất hiện từ khi nàng thấy Giang Thanh Mộng và Hứa Thịnh nói cười với nhau, nàng cảm thấy ghen tị nên đã đổi thành như thế này.
Hiện tại cô đang nằm trong lòng nàng. Khương Chi Chu cảm thấy vô cùng hài lòng, nghĩ đến việc đổi ID‌.
Sau khi cân nhắc, một điểm đỏ nhỏ nhảy ra trong lời nhắc tin nhắn Weibo, Khương Chi Chu mở nó ra.
Một cư dân mạng có ID là 'bạn gái chính thống của Thanh Mộng' vẫn đang tranh cãi với nàng.
Nguyên nhân là vì lần trước nàng lướt siêu thoại của Giang Hà CP và vô tình nhìn thấy truyện đồng nhân của mình và Giang Thanh Mộng, là thể loại 18+, nhân vật bị OOC* nghiêm trọng. Khương Chi Chu click vào, đọc được hai dòng liền vội vàng đóng tab lại, thuận tiện để lại một ít bình luận.
(OOC*: Out of character – không giống với tạo hình nguyên bản.)
Kết quả là, nàng nhìn thấy vị cư dân mạng này tức giận mắng những người đang bình luận, mắng nhiếc fan CP sao có thể dâm đãng như vậy, xúc phạm đến thần tượng của cô ấy!
Tác giả dĩ hòa vi quý giải thích: Đừng nóng đừng nóng, đây chỉ là truyện thôi mà.
Vị fan này lại mắng chửi thêm vài câu thô tục, thấy blogger này mềm yếu không dám đáp lại nên Khương Chi Chu cảm thấy thương hại hắn, nàng nhanh chóng dùng tài khoản phụ phản bác lại vị fan kia: Người ta đã nói đây chỉ là giả tưởng, vậy mà cô vẫn lao vào mắng à? Hơn nữa, cô cũng quá khích rồi đấy. Đợi đến khi bộ phim phát sóng, hai người bọn họ cũng sẽ tạo nhiệt thôi.
Ngày nay, các bộ phim truyền hình và các minh tinh lưu lượng đều muốn tuyên truyền CP đồng tính, đặc biệt là các bộ phim cổ trang.
Đội tuyên truyền của 《 Cửu khúc 》đã sớm chuẩn bị một vài phương án marketing, việc nhét tiền, mời cơm cũng đã xong, chỉ còn chờ các công ty tuyên truyền ra tay.
Trước đây, Giang Thanh Mộng cũng đã nói với Khương Chi Chu rằng cô cần nàng hợp tác quảng bá, giả làm CP với nhau.
Lúc Giang Thanh Mộng nói với nàng những lời đó, cả hai vẫn chưa ở bên nhau.
Khi đó, Giang Thanh Mộng không thích nàng như vậy, cô chỉ muốn tiếp cận nàng để quảng bá.
Hiện tại, Giang Thanh Mộng đang nằm trong vòng tay nàng, ngủ rất ngon giấc, còn trở mình.
Khương Chi Chu ôm chặt người trong ngực, chỉnh độ sáng của điện thoại xuống thấp nhất, bật chế độ ban đêm, tiếp tục gõ chữ tranh cãi với vị fan kia.
@ Bạn gái chính thống của Thanh Mộng: Nếu hai người họ xào CP, tôi sẽ livestream ăn bàn phím!
Khương Chi Chu trả lời: Tôi đã chụp màn hình lại rồi, đến lúc đó tôi sẽ @ cô.
Nói xong, nàng chụp ảnh màn hình lại, cho vào album trên Weibo.
Nàng nhìn tên ID —— bạn gái chính thống của Thanh Mộng, cảm thấy vô cùng chói mắt, vì vậy nàng lại nói thêm: Nhân tiện, lúc đó cô cũng đổi ID lại đi, đưa ID đó cho tôi.
Trả lời xong, Khương Chi Chu cười cười, cảm thấy mình có chút ấu trĩ, liền tắt Weibo đi.
Nàng rất thích sử dụng mạng xã hội. Khi còn trẻ, nàng rất thích dùng Tianya (Thiên Nhai), sau khi Weibo ra mắt, nàng đã chuyển sang dùng nó.
Lúc Weibo vừa mới xuất hiện, thật sự rất tự do, có nhiều nghệ sĩ vui vẻ chia sẻ về cuộc sống thường ngày và ý tưởng riêng của họ. Ngày nay, bất kỳ lời nói ngẫu nhiên nào cũng sẽ được những người 'có tâm' hiểu theo một nghĩa khác, cho nên nghệ sĩ ít đăng cảm nhận lên Weibo hơn. Đa phần, nghệ sĩ sẽ sử dụng Weibo để tuyên truyền, quảng cáo và tương tác với người hâm mộ.
||||| Truyện đề cử: Thiên Tài Tiên Đạo |||||
Trái ngược với Khương Chi Chu, Giang Thanh Mộng rất hiếm khi lướt Weibo. Ngay cả khi cô lên hot search ba ngày hai lần, cô cũng chỉ thỉnh thoảng đăng nhập để xem, phần còn lại để đoàn đội lo liệu và nghe người phụ trách báo cáo số lượng người theo dõi mỗi ngày.
Lúc đầu, Khương Chi Chu sẽ @ cô để cùng xem một số video thú cưng đáng yêu, nhưng sau đó lại thấy cô không thích lướt Weibo, vì vậy nàng đã trực tiếp chia sẻ đến WeChat của cô.
*
Cả ngày nay hầu như chỉ nằm trên giường, buổi tối khi ăn cơm xong, hai người đi dạo siêu thị trong tiểu khu, mua một ít đồ ăn vặt rồi nằm trên sô pha xem phim.
Mãi cho đến tận ngày hôm sau, cả hai cũng không chạm vào nhau. Ngoại trừ tập thể dục, cả hai chỉ học nấu ăn trong bếp.
Chiều ngày thứ ba, Tiểu Ngải đến đón Giang Thanh Mộng đi trang điểm để dự lễ trao giải.
Giang Thanh Mộng yêu cầu Khương Chi Chu đi cùng mình.
Khương Chi Chu không nói lại cô, cũng không thích đảo khách thành chủ. Nàng chỉ trang điểm nhẹ, tùy tiện mặc một chiếc áo sơ mi trắng thoải mái, phối hợp với quần bó màu đen, mang giày thể thao rồi quấn khăn choàng cổ bước ra cửa.
Bộ đồ này là quá đủ để nàng làm trợ lý.
Giang Thanh Mộng nhìn thấy phong cách ăn mặc của nàng và yêu cầu đoàn đội chọn một chiếc váy màu đen cho mình.
Màu đen có khí chất quý phái và quyến rũ riêng, chuyên gia đã trang điểm theo phong cách cổ điển cho cô, mái tóc dài được uốn thành gợn sóng, vừa lạnh lùng vừa quyến rũ.
Đoàn đội đã quá quen với vẻ đẹp kiêu sa của Giang Thanh Mộng, nhưng khi nhìn thấy cô như vậy, bọn họ không thể không nín thở.
Các nhân viên trong đội tuyên truyền nhanh chóng cầm máy ảnh chụp, vừa chụp vừa không quên nịnh bợ.
Tiểu Ngải thầm thở dài trong lòng: Lão bản nhà mình chính là hoa khôi của giới phồn hoa, thế nào đêm nay cũng lên hot search!
Khương Chi Chu lộ ra một tia kinh ngạc trong ánh mắt. Nàng cũng cầm điện thoại lên, chụp một tấm rồi lưu vào album.
Chạng vạng, đoàn người lên đường đến hội trường trước vài giờ.
Trước khi khởi hành, Tiểu Ngải đã cố ý nhắc nhở tài xế tránh những con đường ùn tắc ra, để tránh giờ cao điểm kẹt xe vào buổi chiều.
Kẹt xe là chuyện nhỏ, lễ trao giải mới là chuyện lớn. Nếu vô tình đến muộn sẽ bị quy chụp 'đánh bài chuồn', 'tự cao tự đại'.
May mắn thay, đây là một hành trình suôn sẻ.
Khi rẽ vào một ngã tư nào đó, đường xá bỗng dưng đông nghịt, có rất nhiều fan hâm mộ hò hét và kéo băng rôn.
Giang Thanh Mộng vốn đang nhắm mắt nghỉ ngơi trong vòng tay Khương Chi Chu. Khi nghe thấy tiếng gào thét, cô bực bội mở mắt ra, xoa xoa thái dương, hỏi:" Fan nhà ai vậy, không phải của tôi đúng không?"
Tiểu Ngải thò đầu ra khỏi ghế phụ để quan sát một lúc rồi nói:" Không phải, tên trên biểu ngữ là Hứa Thịnh, tên tiểu tử này càng ngày càng nổi tiếng."
"Gọi điện cho đoàn đội của anh ấy rồi bảo anh ấy gọi người đến dẹp loạn đi." Sau khi chỉ đạo xong, Giang Thanh Mộng vòng tay qua eo Khương Chi Chu, tiếp tục vùi đầu vào hõm cổ nàng, nhắm mắt nghỉ ngơi.
Khương Chi Chu nhẹ nhàng vuốt ve tóc cô, an ủi cô.
20 phút sau, xe chỉ đi được 1 mét.
Cách địa điểm 10 phút lái xe và 40 phút đi bộ.
Giang Thanh Mộng nhìn đồng hồ, ánh mắt đầy cáu kỉnh.
Tiểu Ngải đã gọi điện nhiều lần để thương lượng, sau đó nói với Giang Thanh Mộng:" Có vẻ như không phải fan của Hứa Thịnh, mà là ai đó cố tình xúi giục anti-fan của Hứa Thịnh lấy danh nghĩa fan để chặn ở chỗ này. Họ không ngờ rằng Hứa Thịnh không đi đường này nên chặn nhầm chúng ta."
Giang Thanh Mộng xoa xoa trán, rũ mi mắt để che giấu ánh mắt u ám. Cô bắt đầu cân nhắc có nên gọi vệ sĩ đến để dùng bạo lực trấn áp hay không.
Khi đối mặt với những người vô cớ gây rối, cô sẽ không lịch sự với họ.
Khương Chi Chu nhìn bản đồ, sau đó nhìn ra ngoài cửa sổ.
Tất cả ô tô và xe buýt đều dừng chân, chỉ có thể tự do di chuyển bằng cách đi bộ hoặc chạy xe đạp.
Ở các thành phố lớn, việc kẹt xe là điều quá đỗi bình thường. Khương Chi Chu nhìn những người thường xuyên đi xe đạp, nàng bỗng nhớ lại ba năm trước, nàng bị kẹt xe khi đang trên đường dự thảm đỏ. Cuối cùng, nàng đành phải bỏ xe và chen vào tàu điện ngầm. Khi đó, nàng mặc một chiếc váy dạ hội, bị nhiều người vây quanh và chụp ảnh suốt chặng đường.
Nghĩ đến đây, nàng khẽ bật cười thành tiếng.
Giang Thanh Mộng véo cằm nàng, giả vờ tức giận: "Chị vội đến như vậy mà em còn cười à?"
Khương Chi Chu nắm lấy tay cô rồi nói với Tiểu Ngải: " Chị chuẩn bị tiền trước đi, tôi sẽ đưa lão bản của chị đến hội trường trước."
Nói xong, nàng mang kính râm cho Giang Thanh Mộng và kéo cô ra khỏi xe.
Sau khi xuống xe, nàng cản một nam sinh cấp 3 đang đạp xe lại.
Học sinh trung học này không thể nhận ra Thẩm Tinh Hà, nhưng lại nhận ra Giang Thanh Mộng. Cậu bé đỏ mặt và muốn Giang Thanh Mộng ký tên cho mình.
Giang Thanh Mộng ký tên trên đồng phục học sinh của cậu bé.
Khương Chi Chu muốn mua chiếc xe đạp của cậu bé và yêu cầu Tiểu Ngải trả tiền, nhưng cậu bé lại xua tay và nói:" Không cần tiền, không cần tiền. Nếu chị Thanh Mộng cần dùng gấp thì em sẽ đưa chị đi!"
Khương Chi Chu khẽ nhướng mày.
Cậu bé này muốn chở cô đi?
Để cô ôm lấy eo và dán sát vào lưng mình?
Nghĩ hay đấy!
Nàng không nói hai lời, nhanh chóng từ chối yêu cầu của nam sinh này rồi nhờ Tiểu Ngải thương lượng với cậu bé. Sau đó, Khương Chi Chu ngồi lên xe đạp, hiên ngang chở Giang Thanh Mộng đi trước ánh mắt sững sờ của nhóm người hâm mộ.
Trong làn gió lúc chạng vạng, Giang Thanh Mộng ngồi ở ghế phụ, vạt váy dài tung bay. Một tay cô giữ lấy váy, tay còn lại ôm lấy eo Khương Chi Chu, dán vào lưng nàng, khẽ mỉm cười, mọi sự tức giận trong ánh mắt đều tan biến.
Một vài người qua đường đã nhận ra Giang Thanh Mộng và hét lên trong sự ngạc nhiên rồi nhanh chóng lấy điện thoại di động để chụp ảnh và quay phim. Có một số người qua đường không nhận ra Giang Thanh Mộng, họ chỉ nghĩ hai người đẹp đi xe đạp quá bắt mắt nên lấy điện thoại ra để chụp ảnh.
Bị chụp ảnh suốt chặng đường, mười lăm phút sau, đã đến lối vào của hội trường.
Nàng phanh xe lại, nghiêng xe sang một bên để Giang Thanh Mộng bước xuống.
Khương Chi Chu đậu xe dưới ánh mắt của bảo vệ.
Lần đầu tiên nhìn thấy một người nổi tiếng đi xe đạp đến tham dự buổi lễ, đám truyền thông ngồi xổm trước hội trường nhanh chóng vây lại đây để hỏi nguyên nhân.
Một mặt Giang Thanh Mộng mỉm cười giải thích tình trạng kẹt xe với giới truyền thông. Mặt khác lấy khăn giấy trong túi ra, cẩn thận lau đi lớp mồ hôi mỏng trên trán Khương Chi Chu.
Các phương tiện truyền thông ngay lập tức chụp lại cảnh này.
Vì vậy, đêm hôm đó, Giang Thanh Mộng là người đầu tiên lên hot search, còn có cả Thẩm Tinh Hà.
--------
Lời editor: Các bạn đọc xong vui lòng ủng hộ mình bằng nút VOTE, xin chân thành cảm ơn các bạn rất nhiều.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.