Cẩm Y Chi Hạ

Chương 19:




Giọng nói trong trẻo, lạnh lùng, quen thuộc đến lạ thường. Kim Hạ ngẩn người,nhanh chóng lấy lại tinh thần, xoay người rũ con mắt cúi đầu cung kính:"Kinh lịch đại nhân, sớm như vậy đã về rồi sao?". Trong lòng âm thầm nói thầm, người này không phải là mèo, tại sao lại đi một chút tiếng động cũng không có.
Lục Dịch nhìn chăm chú Kim Hạ lát sau nhàn nhạt nói:"Ngươi nói vẫn còn sớm sao? Như vậy ngươi cho rằng bây giờ ta đang ở đâu?"
Chóp mũi đã ngửi được trên quần áo hắn có nhàn nhạt mùi rượu, Kim Hạ ngẩng đầu cung kính cười gượng:"Việc của đại nhân, ty chức không dám suy đoán lung tung."
"Ta không ở cùng nữ nhân, người rất thất vọng sao?" Lục Dịch hơi nhíu mày.
Đáng chết, hắn quả nhiên đã nghe được những lời mình nói lúc nãy.
"Đại nhân, ngài thật là thích nói đùa hahaha." Kim Hạ nghiêm mặt cười, sâu xa nghĩ, lui về phía sau mấy bước, tùy thời cơ chuẩn bị trốn đi:"Sắc trời đã tối, ty chức không dám quấy rầy đại nhân ngắm trăng, xin được cáo lui."
"Không gấp, nếu như ánh trăng vừa lên, cũng không nên lãng phí."
"Sao?"
"Theo ta đi tra án."Lục Dịch xoay người bước đi.
"Hơn nửa đêm, tra án cái gì chứ!" Kim Hạ hít sâu một cái, nhớ lại lời thủ lĩnh giao phó, đối với Lục Dịch không thể bất kính:" Lục đại nhân, có vài lời ty chức không biết có nên nói hay không."
"Nói!"
"Ty chức thân là bộ khoái, nhưng vẫn là nữ nhi. Việc này nửa đêm canh ba, ta hiển nhiên sẽ cùng đại nhân đi tra án,nhưng dù sao cũng là cô nam quả nữ, chỉ sợ đối với đại nhân danh tính làm tổn hại."
Lục Dịch dừng bước, nghiêng người nhìn Kim Hạ, nhìn thấy hai mắt nàng đầy thành ý liền nói
"Cũng được!" Một lát sau lại nhượng bộ
Không ngờ chiêu này lại hiệu quả, Kim Hạ chuyển giọng có chút không hiểu, ngay sau đó trong lòng phấn khởi cung kính:"Vậy ty chức xin phép được cáo lui." Vừa dứt lời,liền chạy đi.
"Xem ra, đành phải thỉnh Dương bộ đầu cùng ta đi một chuyến." Lục Dịch cũng không để ý Kim Hạ, chỉ ở phía sau nàng bình thản nói
Lúc này lại khiến Kim Hạ dừng bước. Thủ lĩnh tuổi già lại bị tật ở chân, đi rất bất tiện, cần phải nghỉ ngơi một chút, như vậy thì làm sao nửa đêm lại đi tra án. Nếu như là hắn thì thủ lĩnh sẽ không từ chối.
Người này quả thật đáng ghét. Kim Hạ tức giận nghĩ
Kim Hạ lập tức xoay người lại, cúi đầu rũ hai mắt xuống lại cung kính:"Đại nhân không chê, ty chức sẽ đi tra án cùng ngài."
"Trai đơn gái chiếc, không tốt lắm đâu!"Lục Dịch nhanh chóng nói:"Sẽ tổn hại danh dự của ta"
"Haha...vừa rồi ty chức đích thực là nói đùa, đại nhân không nên bận tâm." Kim Hạ cắn răng, trả lời:"Đây là công sự của triều đình, không có phân biệt nam nữ. Đại nhân quang minh chính đại, đích thực là chánh nhân quân tử, tuyệt đối không có người dám nói xấu."
"Ta nhớ không lầm lúc nãy ngươi nói ta tinh lực như vậy, sẽ không tránh khỏi tâm tư lay động, không biết bây giờ ta ra sao?"Lục Dịch nhàn nhạt nói
Kim Hạ ngây ngô trong chốc lát, chỉ có thể cắn chặt răng, cương quyết tới cùng,cười nhạt nói:"Đại nhân là ta nói đùa, ta làm sao dám nói ngài như vậy, chắc chắn là hiểu lầm ạ"
"Ta quả thật không phải loại người đó."Lục Dịch liếc xéo Kim Hạ:"Chỉ là không giống ngươi thôi, làm ta mất khẩu vị."
Lục Dịch nhìn thấy nửa ống tay áo, hai bàn tay nàng đang nắm chặt, nhanh nhẹn xoay người, lạnh lùng nói:"Còn không mau đi"
Kim Hạ hung hăng đi theo.
Ra khỏi cổng quan, rẽ qua bên trái,lại rẽ vào những hẻm nhỏ.
Kim Hạ đi theo sau Lục Dịch, hoài nghi nhìn tứ phía, không thấy rõ cảnh đêm khuya, rốt cuộc là đi đâu.
Ở trước căn nhà có cánh cửa loang lổ sơn màu đen. Lục Dịch dừng bước, bốn phía nhìn quanh chỗ đó:"Hẳn là ở chỗ này"
"Đây là nhà của ai mà cửa nẻo lại như vậy?" Kim Hạ nhờ ánh trăng, trông xung quanh nhà đều là rêu xanh bám:"Chỗ này thường không có người qua lại."
Đang nói chuyện, ở bên cạnh lại cảm thấy có bóng dáng người xoay chuyển, thì ra Lục Dịch đã trèo lên tường cao.
Kim Hạ ngẩng đầu, nhìn thấy khuôn mặt tuấn tú của hắn len lỏi trong ánh trăng mờ nhạt, so với ngày thường lạnh lùng thật là có chút bất đồng.
"Mau lên đây"
Kim Hạ ngẩn người, hắng giọng, ngước đầu nói:"Đại nhân, chúng ta là quan lại, lén lút vào nhà người khác như vậy không tốt lắm."
Lục Dịch có chút không nhịn được:"Nơi này là nơi Chu Hiển sống lúc sinh thời."
"Sao!.." Kim Hạ bừng tỉnh hiểu ra, cũng không nhúc nhích, tiếp tục nói:"Vậy thì ngày mai, đợi trời sáng sủa chúng ta hãy vào.."
"Ngươi có phải là khinh công kém, không thể trèo tường chứ gì!" Hắn dứt khoát nói
Kim Hạ giải thích:"..Ty chức khinh công không kém, chỉ là tường này có chút hơi cao."
Hắn không thể nhịn được nữa, tựa như không để ý tới nàng, xoay người im lặng nhảy vào bên trong tường, chung quanh bao phủ sự yên tĩnh. Kim Hạ vễnh tai, chờ giây lát, thỉnh thoảng lại nghe thấy tiếng côn trùng kêu vang, không nghe được động tĩnh khác, chắc là hắn không quan tâm Kim Hạ vẫn còn đang ở bên ngoài.
Vừa hay có thể quay trở về nghỉ ngơi.
"Nếu không có việc gì, ty chức xin cáo lui trước." Kim Hạ thấp giọng nói, bất kể bên trong Lục Dịch có nghe thấy hay không. Đương nhiên tốt nhất là không nghe.
Kim Hạ vừa mới bước chân rời đi, liền nghe thấy tiếng cánh cửa gỗ đen loang lổ đang mở ra, Lục Dịch mặt không biểu cảm lập tức ở bên trong cửa.
"Hai mươi năm trước, Dương Trình Vạn còn là Cẩm y vệ khinh công cũng không tồi, thật không nghĩ là tiền bối có đồ đệ như ngươi!"
Kim Hạ há hốc miệng, muốn phản bác lại mấy câu, nhưng không tránh khỏi sự hiếu kỳ hỏi:"Chẳng lẽ trước kia thủ lĩnh là Cẩm y vệ trông oai phong lắm sao!"
Lục Dịch liếc Kim Hạ một cái:"Từ trước đến giờ,ông ấy chưa từng cùng các ngươi nhắc đến việc này sao?"
Đối với việc này, Dương Trình Vạn từ trước đến nay vẫn giấu kín như bưng, ánh mắt vô cùng thâm sâu, tựa như ông chưa bao giờ có tuổi trẻ vậy.
"Hai mươi năm trước, lúc ấy đại nhân còn quá nhỏ, chắc hẳn là cha hắn đã kể chăng?" Lại nghĩ tới lúc trước Lục Dịch cùng thủ lĩnh nói chuyện, Kim Hạ tựa như đã biết được điều gì.
Lục Dịch nhìn Kim Hạ, lông mày hơi nhăn:"Ngươi dù gì cũng là bộ khoái, chẳng lẽ chưa từng hoài nghi sao?"
"Người nhà của ngài cũng quen biết thủ lĩnh sao?" Kim Hạ tò mò hỏi.
"Hắn chính là định gạt ngươi, còn nhờ Dương Nhạc gạt ngươi sao?" Lục Dịch cau mày nói tiếp
"Người nhà người nói những gì.nói như thế nào.."
Lục Dịch cuối cùng cũng ngừng hỏi, nhận thấy Kim Hạ cũng không lên tiếng. Hai ngươi đối thoại với nhau có chút vấn đề, chỉ là lời nói mà không có câu trả lời lại.
"Ta đang hỏi ngươi cơ mà." Hắn chậm rãi nói
"Ta biết, ta biết, nhưng trước hết hãy nói cho ta biết, người nhà ngài nói như thế nào về thủ lĩnh." Kim Hạ đích thực hiếu kỳ, tự nhiên hỏi:"Thủ lĩnh năm đó làm quan như thế nào?So với cha ngài ra sao?Có phải đặc biệt oai phong?"
Không muốn cùng Kim Hạ nói chuyện nữa, Lục Dịch dứt khoát xoay người rời đi.
"Này!Đại nhân,này..Ngài không nói cũng được"
Kim Hạ nói thầm theo sau, thầm nghĩ:"Chắc là thủ lĩnh cấp quan cao hơn ngươi, ngươi sợ mất mặt mũi, cho nên không chịu nói."
Lúc này đang đứng tại một sân vườn nhỏ, đi đến phía trước mấy bước, là ngôi nhà hai tầng. Bên trong nhà không có đèn đuốc, tối đen. Hai cây cao bóng tỏa, lá cây xanh, đang lay động chập chờn, càng làm cho ngôi nhà thêm ảm đạm.
Một trận gió lớn thổi qua, Kim Hạ không tự chủ được run người một cái, lại nghe bên ngoài tiếng mõ vang lên, đã lên canh ba
"Vừa đúng canh ba!" Lục Dịch nhìn lên tầng nhà có cửa sổ đang đóng chặt, nhàn nhạt nói:"Trong sổ điều tra án có viết, Chu Hiển cũng vào giờ này đã treo cổ tự tử."
Cho nên, Cẩm y vệ đại nhân bỗng nhiên nửa đêm tới đây là vì..Kim Hạ không cần suy nghĩ nói:"Đại nhân, ngài cũng muốn điều tra thử sao?"
Lục Dịch không để ý đến nàng, tiếp tục nhàn nhạt nói:"Hôm nay là ngày thứ bảy kể từ khi hắn chết."
Kim Hạ lập tức run người, cũng bắt đầu nhớ lại, không sai chính là hôm nay.
Sau khi chết được bảy ngày, là ngày hoàn hồn của người chết. Người ta thường nói trong bảy ngày hồn của người chết vẫn còn lãng vãng ở đây, sau bảy ngày mới về thế giới bên kia.
Nhưng hôm nay là ngày thứ bảy sau khi hắn chết vậy thì sao?
Cũng không phải là nhờ oan hồn của hắn nói ra khoản tiền kia đang ở đâu chứ?
Im lặng trong chốc lát, Kim Hạ ấp úng nói:"Nói như thế nào thì chúng ta cũng là quan lại, như vậy tra án...Huống chi, ta cũng thấy nó kỳ quái"
"Ngươi không nói, ta cũng không tin." Lục Dịch liếc Kim Hạ:"Ngươi không phải là sợ ma quỷ chứ?"
"Hì hì,làm sao có thể..." Giọng nói khan, Kim Hạ ho một cái, rồi hắng giọng một cái:"Ty chức thân là bộ khoái triều đình, rất ngay thẳng, đối với chuyện yêu ma quỷ quái, ta không dám tin"
Lục Dịch híp mắt nhìn nàng:"Thất kính thất kính"
"Ở đâu ở đâu!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.