Cận Chiến Pháp Sư

Chương 4: Đăng xuất




Thế giới song song tồn tại năm thuộc tính cơ bản: Thể Chất, Sức Mạnh, Nhanh Nhẹn, Trí Tuệ, Tinh Thần. Mỗi lần thăng một cấp được tặng 5 điểm thuộc tính, Cố Phi không chút do dự đem điểm số toàn bộ tăng vào nhanh nhẹn. Sau khi thử tung vài quyền, quả nhiên thân thủ so với trước nhanh hơn rất nhiều. Mừng rỡ trong lòng, tiếp tục như vậy, chẳng những có thể lấy lại trình độ thực của mình, hơn nữa bởi vì đây là trò chơi, tiếp tục tăng điểm, thậm chí có thể tốc độ siêu ảo. Cố Phi ngược lại không muốn biến thái như vậy, chỉ cần có thể lấy thực lực bản thân là được, điểm số dư thừa hắn chuẩn bị tăng vào sức mạnh, do lực công kích của hắn hiện tại quá yếu. Cố Phi nắm chặt nắm đấm.
Có điều đây là trò chơi, giết quái xong sẽ có đồ rơi ra. Cố Phi sau khi thêm điểm, bắt đầu tìm tòi trên người 6 tên này. Cuối cùng chỉ tìm được hai thanh Dao Cắt Thịt cùng sáu cái túi tiền nhỏ. Tiểu quái cũng không giàu có gì, mỗi túi tiền cũng chỉ có 10 tiền đồng. Cố Phi đem hết bỏ vào túi tiền của mình. Hai thanh Dao Cắt Thịt thì giắt ở hai bên hông.
Vì hoàn toàn mô phỏng thực tế, "Thế giới song song" không có hạn chế trang bị của từng nghề nghiệp. Chẳng qua là chỉ số thuộc tính cũng như hiệu ứng cũng khác nhau, có thể sẽ không phù hợp với nghề. Chỉ có điều, loại trang bị cấp thấp này thì cũng không có thuộc tính cộng thêm nên ai cũng có thể dùng.
Cố Phi gom đồ xong xuôi, quay người lại hướng đến một ngọn núi khác.
Lại là một đống lửa, sáu huynh đệ. Nhưng Cố Phi còn chưa nhìn rõ ràng đối phương là tiểu quái hay là quái tinh anh, hệ thống lại phát ra một tiếng nhắc nhở: Người chơi lưu ý, sau 10 giây nữa trò chơi sẽ tự ngắt kết nối, yêu cầu người chơi chuẩn bị. 10,9,8....
Đếm ngược xong, trò chơi thoát ra, cảnh vật trước mắt biến mất, Cố Phi trở về hiện thực.
" Sao vậy nhỉ!" Trong lòng lẩm bẩm, Cố Phi kết nối vào kết nối vào Website Game.
Lúc này, nhà phát triển cùng nhà phát hành của "Thế giới song song" cùng ngồi cùng một chỗ, suốt đêm tổ chức hội nghị khẩn cấp, thảo luận về nhiều vấn đề gặp phải sau một ngày Open Beta.
Bởi vì đây là trò chơi ứng dụng VR đầu tiên, vì để đảm bảo độ hot, "Thế giới song song" vẫn là âm thầm phát triển, cho đến thời kì Closed Beta mới bắt đầu tuyên truyền rộng rãi. Mà Closed Beta thì toàn bộ là do nhân viên nội bộ hoàn thành, mọi người chủ yếu quan tâm những vấn đề giống như game online thông thường như nhân vật, nhiệm vụ, kỹ năng cùng với trang bị..., hôm nay ngày đầu tiên Open Beta lại xuất hiện nhiều vấn đề lớn thế này có thể sẽ làm cho người ta không tiếp nhận được kỹ thuật VR này luôn.
Đầu tiên, người chơi than phiền về tạo hình quái ở khu luyện cấp thấp nhất quá đáng yêu, đây là vấn đề nhiều người nói đến nhất. Người chơi nữ đối với chuyện này vô cùng bài xích, mà người chơi nam sợ đập mấy con này lại khiến cho người chơi nữ khinh bỉ, cái này còn gây ra bất mãn hơn.
Trừ điều đó ra, trong trò chơi tạo hình NPC, kiến trúc, cây cối,... thường rập khuôn, lập lại quá nhiều, có điều cái này cũng dễ giải quyết. Chân chính làm người ta không thể giải quyết được, đó là vấn đề bạo lực lan tràn.
Open Beta vẻn vẹn một buổi, trong trò chơi liên tiếp phát sinh sự kiện bạo lực, thật sự là làm cho nhà phát hành không biết phải làm sao. Hệ thống mô phỏng các giác quan của con người, mà bạo lực lại nhắm ngay đến vấn đề này, căn bản bên bộ phận kỹ thuật không thể nào giải quyết. Sau khi trải qua nghiên cứu, quyết định đem đánh nhau loại này cũng tính vào PK, mà phạm vi bảo hộ PK cũng tăng lên đến cấp 10. Đến nỗi sau này lúc PK sẽ không xuất hiện tình trạng tay phải dùng vũ khí trong trò chơi thi triển kỹ năng, tay trái lại xuất chiêu "Hầu tử trộm đào", không biết sẽ biến thành cái dạng gì nữa.
" Như vậy cũng tốt! Chân thật mà! Ha ha, trò chơi VR đúng là chân thật, cái này đúng như chúng ta mong muốn lúc đầu mà" Một nhân viên cao tầng tham gia hội nghị trấn an mọi người.
Nhưng có một vấn đề không cách nào có thể che dấu được: người chơi nữ bị người chơi nam xâm phạm tình dục.
GM cũng không thể nghĩ tới, kỹ thuật VR lại có thể đem một mặt đen tối của con người bộc lộ triệt để như thế. Nhưng bởi vì các giác quan đều được mô phỏng hoàn toàn, nếu như chỉ loại bỏ cảm giác ở bộ phận nhạy cảm, thì đấy cũng không phải bộ phận kỹ thuật có thể giải quyết được. Huống hồ, việc này chỉ tồn tại thiểu số, nhà phát hành cũng không muốn hoàn toàn cấm việc này.
Phương án giải quyết cũng chỉ có thể thiết kế ra một thứ phù hợp với người chơi. Cái này lại làm khó bộ phận kỹ thuật nữa. Thử nghĩ xem, trong một khung cảnh lãng mạn, một đôi nam nữ yêu nhau sâu đậm không thể kiềm chế được, đang muốn tiến thêm một bước, "Đinh" một tiếng, một hộp thoại nhắc nhở hiện ra: Người chơi mời bạn ABCXYZ gì đó, bạn có muốn tham gia không? Cho dù muốn chọn Yes, thì không khí ảnh hưởng cũng đã biến thành No rồi.
Mà, cái chuyện ABCXYZ gì đó thì làm thế nào xác định? Hôn thoáng qua một cái thì sao? Sờ một cái thì sao? Người chơi muốn sờ bạn, bạn có muốn cho sờ không? Cái này được hội nghị đưa ra thảo luận, đều làm người tham gia cảm thấy muốn ói.
"Mặc kệ như thế nào, trước cứ làm đi, chúng ta có thể quan sát người chơi phản ứng cùng ý kiến như thế nào, sau đó mới điều chỉnh." Đại BOSS cuối cùng lên tiếng chốt vấn đề.
Tiếp tục thảo luận vài vấn đề nữa, hội nghị cũng tan họp, tất cả bộ phận đều bắt tay vào chỉnh sửa. Open Beta mới một buổi đã phải đem về làm lại, đây tuyệt đối là một kỳ tích trong ngành game online. Cũng may có thể nói "Lần đầu vận dụng kỹ thuật VR, cho nên kinh nghiệm chưa đủ" để che dấu, nhưng áp lực của mọi người đều rất lớn.
Đại BOSS nhìn nguyên một đám bận rộn, thoả mãn gật gật đầu. Nhìn lại, lại chứng kiến còn có một người ngồi tại chỗ không rời đi, chỉ cười hì hì nhìn hắn.
Bọn họ rời đi, đại BOSS mới lên tiếng: "Tiểu Ngũ, cậu còn có việc gì?"
"Ông chủ biết tính em ah!" Người gọi là Tiểu Ngũ đứng lên, đi tới trước mặt ông chủ, tùy tiện kéo cái ghế dựa cái ghế dựa ngồi xuống.
" Nói đi!" Ông chủ nhìn qua hắn. Diệp Tiểu Ngũ này là một thành viên đội kế hoạch, là một bộ phận trung tâm phát triển trò chơi.
"À, Hôm nay em nhìn thấy một việc, mà theo em có thể sẽ làm trò chơi này phát sinh vấn đề." Tiểu Ngũ nói.
"Là?"
" Bởi vì là mô phỏng thực tế, một số người đem chút kỹ xảo trong hiện thực vào trò chơi, tạo thành ưu thế nhất định so với người chơi khác. Đối với yêu cầu tạo ra một trò chơi cân bằng mà nói, thì đây là một điều bất lợi đấy!" Tiểu Ngũ nói.
" Kỹ xảo gì mà sẽ ảnh hưởng đến trò chơi? "Ông chủ hỏi.
" Nói thí dụ như, võ thuật!"
"Võ thuật?"
Tiểu Ngũ gật gật đầu khẳng định: "Hôm nay trong trò chơi, em gặp được một người, nghề nghiệp là Pháp Sư, tay không tấc sắt, đồng thời đánh bại ba Kỵ Sĩ. Em xem, hắn chính là người sử dụng võ thuật đấy."
" Thực sự có người này sao!" Ông chủ nhíu mày.
Tiểu Ngũ nói: "Sếp xem, cảnh sát, quân nhân, luyện võ thuật đấy, quyền anh đấy... đều có thể trong trò chơi gây nên mất cân bằng!"
" Vậy xử lý thế nào? Chúng ta không thể vì vậy mà cấm người ta chơi game trò chơi của chúng ta." Ông chủ nói.
" Không có biện pháp." Tiểu Ngũ cũng lắc đầu.
Ông chủ lại nở nụ cười: "Nếu như không có biện pháp, cậu cũng sẽ không ở lại đây để nói với tôi."
Tiểu Ngũ cũng cười: "Chỉ là loại người này cho em một cái gợi ý. "
" Nói"
" Game Online truyền thống, hết thảy đều vây quanh chiến đấu. Nhưng chúng ta bây giờ là VR, cần phải tăng cường phát triển, cải tiến các hệ thống khác. Như vậy thì đối với người chơi thành thạo các kỹ xảo ngoài thực tế cũng có thể cân đối so với người khác một tí!" Tiểu Ngũ nói.
"Nói thì dễ, làm mới thật sự khó." Ông chủ nói.
" Có thể thử xem mà! "
"Được, cậu lên kế hoạch đi, lần sau họp đem ra cho mọi người thảo luận một chút." Ông chủ nói.
"Được!" Tiểu Ngũ vui mừng, "Vậy em đi trước."
"Đợi tí!" Ông chủ gọi hắn lại, "Tôi nói cho cậu này, sao lại vào chơi game thế hả? Cậu không biết quy tắc à? Thân là nhân viên công ty, không cho phép tham gia vào trò chơi, gia đình cũng không thể!"
"Em chưa bao giờ đồng ý quan điểm này. Chúng ta làm ra trò chơi đấy, đương nhiên là nhiệt tình với trò chơi, sao lại không được chơi? Sếp yên tâm, em tự hạn chế quyền hạn bản thân, cho nên em chỉ là một người chơi thường thôi." Tiểu Ngũ nói.
" Cậu đối với trò chơi hiểu rõ vô cùng, còn tính là người chơi thường sao?" Ông chủ nói.
"Sếp yên tâm, mấy cái đồ ẩn, em đều không biết" Tiểu Ngũ nói.
"Tôi sẽ tìm người để ý đến cậu, mà nickname của cậu là gì?" Ông chủ hỏi.
"Hồng Nhất Tiếu! "Tiểu Ngũ cười cười, đi ra khỏi phòng họp.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.