Cận Chiến Pháp Sư

Chương 111: Truyền thuyết nghiêng nhà




Cố Phi thấy Hàn Gia Công Tử thì ý nghĩ xuất hiện đầu tiên trong đầu đó là "Hỏng bét". Hiện nay biết mình có một thân phận hung hãn khác chỉ có mấy người đoàn Công Tử và Liễu Hạ. Trừ bọn họ ra thì khoảng cách chân tướng ấy gần gũi nhất chính là các cô gái của Trọng Sinh Tử Tinh.
Nghề nghiệp là Pháp sư, đi qua thành Nguyệt Dạ, thân thủ khá tốt, mà lại quen biết Hàn Gia Công Tử... Các cô gái của Trọng Sinh Tử Tinh biết đến trùng hợp đã càng ngày càng nhiều rồi, ghép lại chung một chỗ với nhau mà nói, nghiễm nhiên đã đầy đủ chứng cớ.
Quay đầu lại vừa nhìn, quả nhiên, Thất Nguyệt các cô ấy nhìn chằm chằm mình bằng ánh mắt khác thường rồi.
Sẽ phải phơi bày ra ánh sáng.
Cố Phi nghĩ, nhưng ý nghĩ lại xoay chuyển: Bộc lộ ra ánh sáng, hình như cũng không đáng sợ gì? Người mà hắn có xảy ra va chạm, chẳng qua chỉ có Bất Tiếu, và một người Ngân Nguyệt ở thành Nguyệt Dạ sao? Hiện nay hình tượng 27419 trong dư luận vẫn còn rất nóng sốt chưa giảm, mấy lần sự kiện PK lớn kia đều là chuyện xảy ra do có nguyên nhân, cũng không phải là cái loại phần tử ác ý PK thường thấy.
Đại đa số người chơi đuổi theo 27149, chỉ là xuất phát từ tò mò hoặc là ngưỡng mộ, cũng không có ác ý. Nếu như mấy người như Bất Tiếu người đến trả thù... Cố Phi nở nụ cười, vậy thì thật là quá đã, đó không phải là được đánh một trận là xong sao?
Đang đắc ý như thế, Hàn Gia Công Tử lại làm xáo trộn tính toán của Cố Phi.
Giấu diếm thân phận đây là chủ ý của Hàn Gia Công Tử, che mặt cũng là sáng ý của hắn, cho tới nay để bụng thân phận có bại lộ không nhất chính là hắn, giờ này khắc này, biểu hiện của hắn như thế nào sẽ để lộ ra sơ hở?
Chỉ thấy tên đó nhìn chung quanh mọi người một vòng, hờ hững cười nói: "Làm sao nhiều người như vậy hả!"
Nói xong không nhìn bọn con gái, nói với Cố Phi đang cúi đầu ngồi ở một bên: "Thứ cậu muốn chúng tôi đã giúp cậu đoạt lại."
Hàn Gia Công Tử đang làm bộ cùng Cố Phi có giao dịch, Cố Phi Lúc này y hệt một người chủ thuê tìm tới đoàn Công Tử.
Thực sự là quá gian xảo! Cố Phi nghĩ. Bây giờ đương nhiên không tiện lật tẩy lòng tốt của Hàn Gia Công Tử thay hắn che giấu, chỉ có thể tiếp tục theo lời của hắn mà đáp lại: "Vậy sao? Nó đâu rồi?"
"Không có ở trên tay tôi, một hồi sẽ đưa tới đây." Hàn Gia Công Tử nhất bản chính kinh*.
"Thật cám ơn." Cố Phi chết lặng diễn trò.
Hàn Gia Công Tử gật đầu: "Vậy các người trò chuyện trước, một hồi tôi tìm cậu sau." Dứt lời chào mấy người một tiếng, lui ra.
Lạc Lạc nối gót mà đứng lên, vén mành treo nhìn xung quanh bên ngoài. Tiếp tục lại đuổi theo, một lát sau mới trở lại.
"Thế nào?" Thất Nguyệt dường như có chút hồi hộp, có lẽ nói là kích động?
Lạc Lạc lắc đầu: "Tên đó vẫn là một người."
Vẻ mặt Thất Nguyệt thất vọng, ngay cả Liệt Liệt đều ở đây hùa theo:  "Thật là đáng tiếc mà!"
Trong chớp nhoáng này, chuyện có chút mâu thuẫn giữa Cố Phi và Liệt Liệt nghiễm nhiên đã bị các cô ấy vứt đến lên chín tầng mây rồi.
"Các cô đang làm cái gì?" Cố Phi có chút biết rõ còn hỏi.
"Thiên Lý, anh mướn bọn họ giúp bạn anh đoạt lại đồ có đúng không?" Thất Nguyệt hỏi Cố Phi.
Cố Phi gật đầu.
"Công Tử tinh anh đoàn." Thất Nguyệt lẩm bẩm nói, "Anh biết thành viên trong đoàn bọn họ có người nào sao?"
"Không biết." Cố Phi lắc đầu.
"27149, mã số này anh nghe qua chưa?" Thất Nguyệt lại hỏi.
"Nghe qua." Cố Phi đáp, "Hình như là một pháp sư rất lợi hại."
"Rất lợi hại? Là vô cùng lợi hại. Lợi hại nhất mới đúng, tui nghĩ không ai có thể lợi hại hơn so với hắn!" Liệt Liệt rêu rao, vẻ mặt tôn sùng, làm cho Cố Phi rất không được tự nhiên.
Chị hai, đó cũng là tôi nha! Ngộ nhỡ ngày nào đó tôi bộc lộ ánh sáng, cô phải đối mặt tôi ra làm sao? Cố Phi nghĩ.
Hơn nữa, tôi cũng biết tôi cực kỳ lợi hại, tôi đây không phải là đang khiêm tốn sao! Cố Phi thầm nghĩ. Cố Phi đối với thực lực của mình thì tự tin vẫn phải có.
Nhưng là so với việc khen không dứt miệng của Liệt Liệt như thế kia mà nói... ài, mặc dù người khác không biết là đang khen chính Cố Phi, nhưng hắn vẫn tự cảm thấy không được hay cho lắm.
"27149, người này, chính là thành viên của Công Tử tinh anh đoàn." Thất Nguyệt nói.
"À!" Cố Phi đáp một tiếng, biểu tình trên mặt bây giờ có thích hợp hay không hắn cũng không biết. Hắn cũng không phải là diễn viên.
"Lần trước chuyện Bất Tiếu ở thành Vân Đoan của chúng ta kia, thật ra thì chính là vì tôi mà có, sau đấy chúng tôi liền tìm Công Tử tinh anh đoàn này giúp đỡ." Thất Nguyệt nói một lần việc đã xảy ra trong quá khứ cho Cố Phi, cô cho rằng Cố Phi không biết.
Kỳ thực nếu như lộ tẩy thì bàn đến việc trao giải thưởng chuyện lúc đó, Cố Phi tuyệt đối có thể bắt được giải thưởng có điều kiện thuận lợi nhất tham dự, giải thưởng vai nam chính tốt nhất, giải thưởng có kiên nhẫn nhất, giải thủ đoạn độc ác nhất và nhiều hạng giải thưởng lớn khác. Hơn nữa nhìn thanh thế hiện nay khuếch trương, giải thưởng thành tựu cả đời cũng là vật trong bàn tay Cố Phi.
"Thì ra là thế, thì ra là thế!" Nghe Thất Nguyệt giải thích, Cố Phi chỉ có thể vừa gật đầu vừa hùa theo.
"Thật muốn nhận thức cường nhân này một chút. Đáng tiếc không có cơ hội." Thất Nguyệt cảm khái.
"Có cơ hội, có cơ hội mà." Cố Phi nói.
Thất Nguyệt chỉ coi đây là lời khách khí, không coi là thật, cười một cái rồi nói: "Hy vọng là vậy!"
"Hiện nay nghĩ muốn quen biết người này nha, manh mối chỉ có thể ở trên người Hàn Gia Công Tử. Thế mà người này cũng quá cẩn thận rồi, giống như mới vừa rồi tới đàm luận việc làm ăn với anh, anh ta chỉ tới có một mình, hoàn toàn chẳng biết được đồng đội của anh ta có những ai." Lạc Lạc nói.
Nguyên lai cô vừa ra ngoài đuổi theo là muốn nhìn xem có người nào đi cùng với Hàn Gia Công Tử  không. Cố Phi thở dài. Nếu như hắn đoán không sai. Mấy người bọn Kiếm Quỷ chắc chắn là ở cách vách, nhiều lắm là sát vách bên cạnh.
Về phần người các cô ấy muốn thấy nhất, đang ở trước mặt các cô.
"Bất quá bây giờ xem ra, thói quen anh ta thường lui tới quán rượu này chắc là không sai. Làm giao dịch cùng chúng ta vài lần đều là ở đây, bây giờ cùng Thiên Lý giao dịch cũng là tại nơi này." Lạc Lạc nói với Thất Nguyệt.
Thất Nguyệt gật đầu: "Nơi này cách nghiệp đoàn chúng ta cũng rất gần, không có việc gì có thể thường tới ngồi một chút."
"Đúng rồi!" Lạc Lạc đột nhiên vỗ đầu một cái, kích động nói, "Nếu như anh ta là khách quen mà nói, Tiểu Lôi hẳn là sẽ biết anh ta mới đúng, có thể cũng biết người thường đi cùng anh ta là ai!"
"Đúng vậy!" Ánh mắt Thất Nguyệt sáng lên, vội vàng qua vén rèm lên vẫy tay với Tiểu Lôi.
Tiểu Lôi bước nhanh chạy tới: "Tiểu thư cần gọi gì?" Nhã nhặn, cẩn thận là tác phong trước sau như một của Tiểu Lôi, lòng của Cố Phi cũng muốn nhảy tới cổ họng. Tuy hắn không lo lắng sau khi bại lộ thân phận sẽ thế nào, nhưng bị lật tẩy ngay trước mặt chẳng phải quá xấu hổ sao?
"Cách đây không lâu ở chỗ này, mới đi ra ngoài thôi, bề ngoài rất... rất... ài, người con trai rất đẹp, anh có quen hay không?" Thất Nguyệt trong chốc lát cũng không tìm được từ thích hợp miêu tả vẻ đẹp thời không khác biệt kia. 
"À, Hàn Gia Công Tử?" Tiểu Lôi gật đầu.
"Anh quen anh ta!" Thất Nguyệt kích động.
"Mấy vị có phải có việc làm ăn gì muốn tìm anh ta hay không, tôi có thể giới thiệu. Công Tử tinh anh đoàn đích xác là dong binh đoàn có thực lực nhất thành Vân Đoan, có nhiệm vụ tìm bọn họ không sai. Trừ cái đó ra. Một số hành vi đặc biệt cũng có thể tìm bọn họ." Tiểu Lôi nói.
"Hành vi đặc biệt?"
"Chẳng hạn như tẩy bạch." Tiểu Lôi nhỏ giọng đáp.
Ví dụ như các loại nhiệm vụ giúp đỡ, người chơi có thể đi thẳng đến phòng khách dong binh mà thao tác đề xuất nhiệm vụ và khen thưởng, hệ thống sẽ tự động cung cấp tư liệu liên quan đến nhiệm vụ.
Về phần như "Tẩy bạch" - loại nhiệm vụ có quan hệ tương tác giữa người chơi, thứ nhất ảnh hưởng không tốt; thứ hai ở công khai tìm người làm ở phòng khách dong binh, đó không phải là chẳng khác nào sớm nói cho nhân vật là mục tiêu đang nhắm tới? Cảm giác bất ngờ một chút cũng không có; thứ ba, chủ thần hệ thống sẽ không khuyến khích loại chuyện này công khai, cho nên loại hành vi này trên hệ thống không có cách tiến hành định giá.
Tín nhiệm người với người trong game online cũng là có hạn, dễ dàng gặp được nhiệm vụ khuôn mẫu yêu cầu dong binh đoàn giúp. Người chơi ở tòa nhà dong binh đoàn tuyên bố nhiệm vụ, trước hết giao tiền thuê cho  hệ thống. Khi có dong binh đoàn nhận xong, sẽ có chung nhiệm vụ.
Đợi đến lúc nhiệm vụ của người chơi hoàn thành, dong binh đoàn cũng có thể từ chỗ tòa nhà dong binh lĩnh đến tiền thuê của người chơi đã thanh toán.
Nhiệm vụ có hoàn thành hay không, hệ thống có thể đọc danh sách nhiệm vụ của bạn. Về phần tẩy bạch kia, loại hoạt động truy sát thế này, hệ thống khó có thể phán định. Chết khi gặp quái ở khu luyện cấp hay chết do những người khác PK giết... Nhiều loại chết kiểu như vầy. Căn bản hệ thống không biết tính toán làm sao.
Bởi vậy mới có cách nói hành vi đặc biệt. Loại nhiệm vụ hành vi này, phổ biến đều là người chơi lén thương lượng, không liên quan đến sự giúp đỡ của hệ thống.
Thất Nguyệt các cô chỉ là chưa từng nghe qua cái danh từ đó, về phần hành vi này, các cô ấy thuê Công Tử đoàn đối phó Bất Tiếu lần kia chính là như vậy.
"Chúng tôi tạm thời không có nhiệm vụ. Chỉ là muốn hỏi xem anh có biết tình hình trong dong binh đoàn anh ta hay không thôi." Thất Nguyệt đầy cõi lòng mong đợi, nói tiếp, "Anh ta thường xuyên chạm mặt người nào ở đây vậy?"
Cố Phi cũng không hề nhàn rỗi, hắn đang gấp gáp muốn thêm bạn tốt Tiểu Lôi. Ý định trò chuyện riêng báo cho biết tên đó một tiếng, kết quả chốt mở bạn tốt của đối phương vẫn chưa mở. Bây giờ câu hỏi Thất Nguyệt đã đánh trúng điểm quan trọng, chỉ có thể nghe theo mệnh trời.
"Không biết." Tiểu Lôi cư nhiên lắc đầu.
"Không biết?" Thất Nguyệt yên lặng, Cố Phi cũng kinh ngạc theo, biểu cảm lần này hoàn toàn không phải giả.
"Chưa thấy qua có khuôn mặt cũ nào thường gặp bên cạnh anh ta cả." Tiểu Lôi đáp.
"À..." Vẻ mặt Thất Nguyệt thất vọng, "Làm phiền anh rồi."
"Mấy vị có muốn uống chút gì hay không?" Tiểu Lôi là người làm ăn mà tới, mấy người ngồi một phòng trong quán rượu Tiểu Lôi, nhưng rượu gì đều chưa gọi. Giờ chỉ ở đây hỏi lung tung cái gì đó, như thế tương đối không thể nào chấp nhận nổi.
"Được." Thất Nguyệt gọi rượu, đưa tiền qua.
"Chờ nha." Tiểu Lôi lùi người về vén mành treo, trước khi đi quay đầu lại, thấy Cố Phi còn đang nhìn hắn, khóe miệng nhếch lên với chớp mắt vài cái.
Hàn Gia Công Tử dặn dò qua! Cố Phi thở dài, người này suy nghĩ đủ sâu xa. Lạc Lạc muốn so cùng tên đó, rốt cuộc vẫn là chậm một nhịp.
Không cần mất bao lâu, chỉ chốc lát Tiểu Lôi đã bưng rượu tới. Mỗi người một ly.
Bây giờ tất cả mọi người đều nghĩ đến Công Tử tinh anh đoàn và chuyện của 27149. Dự định ban đầu vốn có vì sao ngồi vào đây cùng nhau đều đã quên. Đây là tinh thần nghiêng nhà tráng lệ, truyền thuyết các cô gái ngồi cùng nhau tám chuyện. Sẽ thiên mã hành không* như thế. (*Ngựa thần lướt gió tung mây: ví với văn chương, thi ca, thư pháp hào phóng, không câu thúc; ở đây ý là các cô gái ngồi nói chuyện sẽ nói rất nhiều, chuyện trước và sau thay đổi nhanh gọn, có thể hoàn toàn tách biệt)
Bầu không khí tẻ ngắt.
Thất Nguyệt bưng ly kề miệng nhấp rượu, uống rượu xong, buồn bã trước khi thảo luận về 27149 đã không thấy.
Cố Phi vừa nhìn cô liền biết lại muốn nhắc lại chuyện xưa, vội vã cũng giơ ly lên: "Các cô cũng nghe được, chủy thủ đã thu hồi lại, vậy chuyện gì cũng không có. Mọi người đều không cần nói xin lỗi, còn là bạn thân tốt. Liệt Liệt ngã có đau hay không?"
"Hả? Không đau." Liệt Liệt đáp.
"Ừ, vậy là tốt rồi, tới tới tới, mọi người cụng ly!" Cố Phi hô.
Bọn con gái ngẩn người, lập tức nâng ly cụng vào nhau ở chính giữa bàn tròn.
Cố Phi dẫn đầu uống một hơi cạn sạch: "Được rồi, tôi liền đi trước." Cố Phi để ly xuống đứng dậy.
Bọn con gái cũng không nói cái gì nữa, phất tay ra hiệu.
Cố Phi thấy Băng Lưu Ly vẫn chưa nói qua một lời mới vừa nhấp rượu một chút xong nhút nhát chuẩn bị buông xuống, cười một cái nói: "Bạn học Tiểu Băng, phải cụng ly đó!" Nói xong đã vén lên mành treo đi rồi.
*Nguyên văn “一本正经” (nhất bổn chánh kinh): dùng để nói kháy một người làm một bộ dạng nghiêm túc (nhưng thực chất không phải vậy).

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.