Cận Vị Lai

Chương 7:




Hai người đang muốn một hơi chạy thẳng xuống lầu để không lãng phí thời gian, phía dưới bỗng truyền đến một giọng nữ cao vút.
“Người đâu cứu mạng! Người đâu cứu mạng!!!!”
Gian Đồng và Tĩnh Nhân nhìn nhau, gật đầu, sau đó dùng tốc độ nhanh nhất hướng nơi phát ra âm thanh chạy xuống.
…………………………………
Bạch đi dọc theo khu phố, càng ngày càng kinh khủng hơn, lúc trước ở trên lầu từ đằng xa không nhìn thấy, thực ra hai bên đường phố đều là vết máu lưu lại, vẫn còn rất nhiều máu tươi ở trên cây, trên những thân cây to cũng bị máu bắn lên đông lại thành màu nâu.
Thỉnh thoảng có thể thấy một vài khối thịt nát vương vãi dọc theo đường phố, còn có ruột già ruột non cùng các loại nội tạng. Chỉ bằng suy đoán là có thể tưởng tượng ra ở đây vừa phát sinh sự việc thê thảm thế nào.
“Hả?”
Mơ hồ nghe được âm thanh truyền đến từ căn nhà bên trái, làm cho Bạch đang đi trên con đường tĩnh mịch giật mình, lập tức đổi hướng chạy đến nơi phát ra động tĩnh.
Trước mặt là một ngôi nhà nhỏ bốn tầng, Bạch nhảy qua tường rào, liền nhìn thấy ban công trên tầng 3. Nơi đó có một phụ nữ trung niên đang cầm cây cột phơi quần áo đánh một người đàn ông, người đan ông không thèm quan tâm đến lý lẽ, dồn sức đánh về phía cô, nhắm ngay cổ người phụ nữ há mồm cắn, cô liều mạng giãy giụa nhưng cũng không thể thoát ra được. Một vài giây sau khi cái cổ của người phụ nữ bị cắn đứt, máu tươi văng khắp nơi, phần đầu bị rời ra, từ trên ban công rơi xuống bên chân Bạch.
Bạch hơi cúi đầu một chút, thậm chí còn có thể thấy được phần cuống phổi bị đứt, xương trắng xen lẫn với máu đỏ, người phụ nữ mắt trợn tròn, miệng mở lớn, thập phần đáng sợ.
Trong khi hắn đang còn đờ đẫn như vậy, trên đầu truyền đến tiếng động, Bạch ngẩng đầu, liền nhìn thấy người đàn ông trên kia rơi xuống từ tầng 3, sau đó chậm rãi, chậm rãi đứng lên.
Khắp nơi đều truyền đến tiếng ầm ĩ, Bạch quan sát một vòng, hai bên trong bụi cỏ lại xuất hiện mấy người quái dị giống như người đàn ông kia, chậm rãi đến gần hắn, sau đó lại xuất hiện vài người nữa, rồi phía sau lại xuất hiện mấy người, cứ thế kéo gần khoảng cách, có khoảng chừng mười mấy người đang vây hắn thành một vòng tròn.
Bạch không tự chủ lùi về phía sau một bước, vừa lùi dần về phía cái cây đằng sau, vừa tiện tay lấy ra cây dùi cui, tay nắm thật chặt.
“Tuy rằng không biết các người là loại quái vật gì, bất quá…”
Bạch vừa dứt lời, liền đạp chân một cái, giống như một mũi tên đang bắn về phía đám tang thi đang từ từ tiến đến, dùi cui trên tay đồng thời vung ra, quét ngang một đường, mang theo tiếng gió vù vù, một loạt tang thi trước mặt đều bị đánh ngã.
Đám tang thi phía sau Bạch như cảm nhận được lúc này chính là cơ hội thích hợp để tấn công hắn, từ chính giữa, bên trái, bên phải, ba phía đều có tang thi mạnh mẽ nhào tới. Bạch khóe miệng kéo ra một tia cười nhạt, vẫn là ánh mắt như trước, hai chân nhẹ nhàng hạ xuống đất, sau đó xoay người lại quét một đường, chuẩn xác mà đánh trúng lũ tang thi đang chạy tới, “Bịch” “Bịch” “Bịch” ngã xuống đất, không hề chậm chễ một chút nào.
“Cũng chẳng có gì ghê gớm…” Bạch gọn gàng kết thúc trận đấu, thu lại cái dùi cui.
Vừa dứt lời, phía sau liền có một con tang thi nhào tới, giương móng vuốt mang theo tiếng xé gió đánh thẳng về phía đầu hắn.
“!”
Bạch dựa vào trực giác nhạy bén đã cảm nhận được mối nguy hiểm, nghiêng người một cái, kịp thời tránh được đòn tấn công từ phía sau, móng vuốt của tang thi sượt qua tóc hắn.
Hắn quay đầu nhìn lại, bọn tang thi lúc trước bị đánh gục đang lảo đảo đứng dậy, con tang thi vừa tấn công hắn là con đứng lên đầu tiên.
“Như vậy mà vẫn còn chưa chết sao?” Bạch rõ ràng vừa nãy đã nhắm chuẩn những chỗ xương cốt nguy hiểm nhất của con người mà đánh.
Chỉ một lúc sau, trước sau trái phải bốn phía tang thi đều đã bao vây hắn.
Nếu nói như vậy….
Trong chớp mắt, Bạch đột nhiên nhớ tới mấy hôm trước Tĩnh Nhân đã lôi kéo hắn cùng nhau xem phim tận thế.
Một con tang thi há to mồm hướng hắn cắn tới.
Bạch né sang một bên, sau đó hai tay cầm chặt cái dùi cui, từ trên cao đập thẳng xuống đầu tang thi. Bị lực mạnh đập xuống làm cho sọ não bị tổn thương nặng nề, máu đỏ văng ra, tang thi thoáng cái đã ngã xuống, không có dấu hiệu đứng dậy nữa.
Quả nhiên nhược điểm duy nhất là đầu sao?
Bạch hơi sững sờ, một tang thi nắm lấy cơ hội liền nhào tới. Đợi đến lúc hắn nhận ra thì móng vuốt bén nhọn của tang thi đã gần trong gang tấc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.