Trương Lam hơi bất ngờ vì Bành Viễn Chinh xuất hiện. Tuy nhiên vấn đề là lúc này mới xuất hiện thì có lẽ đã quá muộn. Phóng viên cáu kỉnh sắp đi rồi, ngươi mới khoan thai đến chậm, không còn kịp rồi!
Âu Dương Dũng, Phiền Thường cùng Mạc Xuất Hải đón Bành Viễn Chinh đi tới. Bành Viễn Chinh không những là Bí thư Quận ủy, mà còn là Ủy viên thường vụ Thành ủy, Trương Lam thà đắc tội với phóng viên Thủ đô, chứ không dám thất lễ với Bành Viễn Chinh.
Thẩm Hồng Vi không biết Bành Viễn Chinh là ai, ánh mắt chỉ hơi kinh ngạc. Vị cán bộ này còn rất trẻ, thân hình cao lớn, ăn mặc cẩn thận, nghiêm túc mà trang trọng, toàn thân tràn ngập vẻ uy nghiêm và phong thái cao quý. Thẩm Hồng Vi coi như là phóng viên từng trải, thường xuyên phỏng vấn các nhân vật trong xã hội thượng lưu, cũng tiếp xúc rất nhiều với cán bộ cơ sở, nhưng cán bộ giống như Bành Viễn Chinh, mỗi cái giơ tay nhấc chân đều thu hút ánh mắt người khác y như diễn viên điện ảnh, thì y mới lần đầu nhìn thấy.
Nữ phóng viên báo Thanh Niên Hàn Lệ và đồng nghiệp Vệ Tử Anh liếc nhìn nhau một cái, từ trogn mắt người đối diện nhận ra chút ánh sáng khác thường, khó thể dùng lời mà miêu tả được, người đàn ông trẻ tuổi này thật sự là rất có khí chất và sức hấp dẫn.
Sự hòa quyện giữa khí chất cao quý và quyền cao chức trọng, tạo nên sức cuốn hút mạnh mẽ.
Trương Lam cười:
- Bí thư Bành, ngài đã tới!
Bành Viễn Chinh bắt tay Trương Lam, cười nói:
- Trưởng ban Trương, các đồng chí phóng viên có đồng ý ở lại?
Trương Lam khẽ cười khổ, quay lại nhìn thoáng qua, khẽ nói:
- Bí thư Bành, họ muốn đến thành phố Trạch Lâm phỏng vấn. Tôi không thể thuyết phục được họ, có lẽ lãnh đạo ra mặt có thể khá hơn.
Bành Viễn Chinh cười cười. rảo bước về phía đám người Thẩm Hồng Vi bên kia. Trương Lam vội vàng đi theo, giới thiệu.
- Chủ nhiệm Thẩm, vị này Ủy viên thường vụ Thành ủy, Bí thư Quận ủy Kiến An Bành Viễn Chinh. Bí thư Bành, đây là Chủ nhiệm Thẩm ở CCTV, dẫn đầu đoàn phỏng vấn.
Bành Viễn Chinh mỉm cười, đưa tay ra:
- Chào Chủ nhiệm Thẩm, hoan nghênh các vị đến quận!
Thẩm Hồng Vi cười nhạt một tiếng:
- Cảm ơn Bí thư Bành! Tuy nhiên, hôm nay chúng tôi phải tạm thời rời quận đến thành phố Trạch Lâm, vài ngày nữa sẽ quay lại quay bổ sung mấy cảnh quay.
Vẻ mặt Bành Viễn Chinh không thay đổi, hắn nhẹ nhàng ồ lên một tiếng. Lúc này, Hàn Lệ và Vệ Tử Anh bước tới chào hỏi Bành Viễn Chinh:
- Xin chào Bí thư Bành, tôi là phóng viên Hàn Lệ của báo Thanh Niên Hoa Hạ, đây là đồng nghiệp của tôi Vệ Tử Anh.
Bành Viễn Chinh cười, nhiệt tình bắt tay Hàn Lệ:
- Xin chào, phóng viên Hàn! Hoan nghênh, hoan nghênh! Ngày hôm qua thật ngại quá, thình lình có việc, không có mặt ở quận, có phần tiếp đón không được chu đáo, xin thứ lỗi cho!
Hàn Lệ cười hì hì:
- Bí thư Bành quá khách khí, ngài bận rộn công tác, không thể vì chúng tôi mà chậm trễ công việc.
Thẩm Hồng Vi thấy hai măt Hàn Lệ sáng ngời, nói cười vui vẻ với Bành Viễn Chinh, không kìm nổi, thầm mắng: đúng là đồ gái lẳng lơ! Chưa từng thấy đàn ông sao? Như mèo thấy mỡ!
- Phóng viên Hàn, tôi và Chu tổng và Tiết tổng của các cô là người quen, đêm qua tôi còn nói chuyện điện thoại với họ, trách một chút. Xem đấy, bạn bè ở báo Thanh Niên đến thành phố, hắn cũng không báo trước cho tôi một tiếng!
"Chu tổng" và "Tiết tổng" mà Bành Viễn Chinh nói tới, là Bí thư Đảng ủy kiêm giám đốc thông tấn xã Chu Vĩ Lập và Tổng biên tập Tiết Đại Xuyên của báo Thanh Niên Hoa Hạ.
Hàn Lệ và Vệ Tử Anh hơi kinh ngạc, nhìn nhau trao đổi một ánh mắt:
- Bí thư Bành, ngài quen lãnh đạo chúng tôi?
- Chúng tôi là bạn tốt đấy nhé!
Bành Viễn Chinh nói nửa thật nửa giả. Quả thật hắn cùng với Chu Vĩ Lập và Tiết Đại Cương là những người quen cũ. Chu Vĩ Lập cũng là con nhà quyền quý, lúc Bành Viễn Chinh kết hôn, y còn tặng lễ vật khá hậu.
Hàn Lệ và Vệ Tử Anh nghe vậy không khỏi có phần do dự, quay lại nhìn Thẩm Hồng Vi. Bành Viễn Chinh là bằng hữu của "ông chủ" các cô, các cô nhất định phải băn khoăn.
Mặt Thẩm Hồng vi hơi đỏ lên, khóe miệng hơi trề ra một cái.
Y đang muốn tuyên bố rời khỏi đây thật nhanh, kết thúc hoạt động phỏng vấn ở quận Kiến An, chợt một nhân viên công tác chạy đến gọi:
- Xin hỏi vị nào là phóng viên CCTV Thẩm Hồng Vi, có điện thoại từ Thủ đô tìm gặp!
Thẩm Hồng Vi rất bất ngờ, do dự một chút, rồi đi theo nhân viên đó vào văn phòng tiếp đãi, nhận điện thoại.
- A lô, ai vậy? Tôi là Thẩm Hồng Vi.
- Tiểu Thẩm, tôi là Củng Hoành Vĩ.
Đầu bên kia điện thoại vọng tới một giọng nói trầm ổn của một người đàn ông.
Thẩm Hồng Vi kinh hãi, lập tức tươi cười nói:. Bạ𝓃 đa𝓃g đọc 𝑡ruyệ𝓃 𝑡ại _ TrUⅿ𝑡r uyệ𝓃﹒𝙑N _
- Bí thư Củng, sao lại là lãnh đạo! Lãnh đạo có chỉ thị gì không ạ?
Củng Hoành Vĩ là một phí chức cao cấp của CCTV, Phó bí thư Đảng ủy kiêm Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật, đối với một phóng viên như Thẩm Hồng Vi, đây là một lãnh đạo cao cấp, bình thường đừng nói là gọi điện thoại, thấy mặt cũng còn khó. Không ngờ Củng Hoành Vĩ đích thân gọi điện thoại cho y, lòng y chấn động là phải.
Thật ra Củng Hoang Vĩ gọi điện tới là làm theo lệnh, cấp trên của ông ta còn có người đứng đầu CCTV, còn có lãnh đạo Tổng Cục Phát thanh và Truyền hình và lãnh đạo Ban Tuyên giáo.
Thẩm Hồng Vi nói chuyện gì qua điện thoại, không ai biết, nhưng sau khi nói chuyện xong đi ra, bộ dạng lập tức trở nên vô cùng kính cẩn và khiêm tốn, thái độ quay ngoắt 180 độ. Y bước nhanh tới, nắm chặt tay Bành Viễn Chinh, tha thiết nói:
- Bí thư Bành, nếu hôm nay lãnh đạo có thời gian, chúng tôi muốn thực hiện một cuộc phỏng vấn ngài.
Hàn Lệ, Vệ Tử Anh và mấy phóng viên nghe xong ngẩn ra, thầm nghĩ: không phải ngươi nói phải đi thành phố Trạch Lâm sao? Sao bây giờ đột nhiên lại nói muốn phỏng vấn Bành Viễn Chinh? Nhưng ký giả này cũng đều là người tinh nhạy, lập tức hiểu ngay, nhất định là Thẩm Hồng Vi nhận được chỉ thị của cấp trên.
Bành Viễn Chinh cười cười, từ chối:
- Chủ nhiệm Thẩm, các vị cứ việc phỏng vấn ở quận, cần người nào, ngành nào, cần ai phối hợp, quận chúng tôi mạnh mẽ ủng hộ. Về phần cá nhân tôi, cũng không cần phỏng vấn cái gì đâu…Nếu muốn, cứ phỏng vấn Chủ tịch quận Cố, ngoài ra còn có Âu Dương, lão Phiền, lão Mạc!
Thẩm Hồng Vi cười vang:
- Bí thư Bành, khó mà làm được! Vừa rồi, lãnh đạo đài chúng tôi còn đặc biệt chỉ thị cho tôi, nói chúng tôi phải làm một bản tin quan trọng, phối hợp với Ban Tuyên giáo Trung ương tuyên truyền điển hình, ngài là cán bộ được lãnh đạo Ban Tuyên giáo Trung ương chỉ đích danh, ngài không có mặt làm sao phỏng vấn?
Tôi thấy bây giờ phỏng vấn ngay đi, hai cậu chuẩn bị thiết bị, chúng ta lập tức bắt đầu.
Thẩm Hồng Vi vẫy tay, chỉ huy hai phóng viên quay phim chụp ảnh điều chỉnh thiết bị.
Đúng lúc này, xe do quận phái tới đưa đám Thẩm Hồng Vi đi, đã chạy tới, Phiền Thường lặng lẽ bảo tài xế quay xe về. Đến bây giờ, Phiền Thường và Mạc Xuất Hải mới tỉnh ngộ, thảo nào Bí thư Bành bình thản như không, hóa ra đã sớm có chuẩn bị!
Bành Viễn Chinh cười cười:
- Nếu nhất định phải phỏng vấn, vậy chỉ cần quay một cảnh. Được rồi, các đồng chí, thế này đi, chúng ta đến Trung tâm thương mại Đông Phương làm bối cảnh!
…
Ở Trung tâm thương mại Đông Phương, Bành Viễn Chinh trả lời phỏng vấn chuyên đề của CCTV và báo Thanh Niên Hoa Hạ. Cuộc phỏng vấn chỉ kéo dài vài phút đồng hồ, Bành Viễn Chinh không dựa theo "lời thoại" do phóng viên CCTV đưa ra, mà chỉ trình bày một chút nhận thức và kinh nghiệm thực tiễn ccủa mình về phương pháp đẩy mạnh cải cách và đổi mới,
Thẩm Hồng Vi dẫn đoàn phỏng vấn ở lại quận hai ngày, rồi mới rời Tân An trở về Thủ đô. Hai ngày sau, CCTV phát một bản tin về quận Kiến An, với độ dài hai phút, phải nói là tin khá nặng ký. Tựa đề bản tin là "Một huyện nghèo nhờ cải cách mở cửa mà hoàn toàn thay da đổi thịt".
Bài báo của báo Thanh Niên Hoa Hạ thì tập trung vào Bành Viễn Chinh, với cái tít ở ngay trang đầu "Một ngôi sao mới đang từ từ nổi lên", bài báo gồm ba phần, đi sâu thể hiện quá trình một cán bộ trẻ tuổi vượt qua ngàn vạn khó khăn để cải cách và xây dựng kinh tế một cách hiệu quả.
CCTV và báo Thanh Niên Hoa Hạ liên hợp tuyên truyền, khiến danh tiếng Thành phố Tân An và quận Kiến An nổi như cồn, mà thanh danh của bản thân Bành Viễn Chinh cũng lên theo. Trong một số bài báo sau đó của một số cơ quan truyền thông Trung ương, hắn được ca tụng là "lãnh đạo tài năng trong cải cách kinh tế và sắc sảo trong chính trị".
Bành Viễn Chinh trở thành nhân vật điển hình cho ngành tuyên truyền, càng lúc càng hot. Sở dĩ như vậy, là vì phù hợp với hoàn cảnh cải cách mở cửa, đồng thời cũng phù hợp với tinh thần đề xướng của Trung ương về trẻ hóa, trí thức hóa và chuyên nghiệp hóa cán bộ.
Tháng 4, theo chỉ đạo của Ban Tuyên giáo Trung ương và Bộ Văn hóa, CCTV và hãng sản xuất phim Đông Phương liên hoẹp thành lập tổ quay phim "Tiên Phong", chuẩn bị quay một bộ phim dựa trên nguyên mẫu là cá nhân Bành Viễn Chinh và sự thay da đổi thịt từ một huyện nghèo thành một huyện giàu có của huyện Lân.
Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyện FULL chấm cơm.Tin này về đến Tân An, toàn thành phố xôn xao. Ngay thời điểm tổ quay phim Thủ đô chuẩn bị tới Tân An, Trung ương điều Bí thư Tỉnh ủy Từ Xuân Đình đến Thủ đô làm Bí thư Thành ủy Thủ đô, Chủ tịch tỉnh Hầu Niệm Nguyên tiếp nhận chức Bí thư Tỉnh ủy, mà chức Chủ tịch thì rơi vào một người ngoài dự đoán của mọi người - Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Bí thư Thành ủy tỉnh lỵ Giang Bắc Tống Bính Nam được bổ nhiệm làm Phó bí thư Tỉnh ủy, Phó chủ tịch tỉnh, Quyền Chủ tịch tỉnh.
…
Sự thay đổi quyền lực ở cao tầng không ảnh hưởng tới thành phố. Tổ quay phim "Tiên Phong" tiếp tục quay phim tại Tân An, Ban Tuyên giáo Thành ủy và Ban Tuyên giáo Quận ủy thành lập tổ công tác liên hợp để hỗ trợ, Bí thư Thành ủy Chu Tích Thuấn hết sức coi trọng việc này, đặc biệt chỉ thị cho Phó bí thư Thành ủy Hàn Duy làm đội trưởng phụ trách điều hành trung gian.
Tất cả điều đó không ảnh hưởng gì tới công tác hàng ngày của Bành Viễn Chinh. Vào tháng 5, quận Kiến An bắt đầu điều chỉnh bộ máy lần đầu tiên.
Ủy viên thường vụ Quận ủy, Trưởng ban tổ chức Hùng Vĩ Nhập gõ cửa đi vào phòng làm việc của Bành Viễn Chinh, kính cẩn cười nói:
- Bí thư Bành, đây là danh sách điều chỉnh cán bộ, mời ngài thẩm duyệt trước.
Nói xong, Hùng Vĩ Nhập đưa bản danh sách tới.
- Nhanh vậy sao? Các đồng chí Ban Tổ chức làm việc hiệu suất rất cao.
Bành Viễn Chinh mỉm cười nhận lấy, cúi xuống xem kỹ.
[/QUOTE]