Không ai phản đối vị trí ông ta đứng, bởi dù sao trước khi Cao Tử Hạng đến, ông ta cũng là người cao quý nhất ở đây.
Vợ chồng Cao Tử Hạng thong thả bước đi trên thảm đỏ.
Viên Thọ Sơn tiến lên mấy bước để đón, cười nói: “Chủ tịch Cao, đã lâu không gặp! Cụ nhà vẫn khỏe chứ?”
Cao Tử Hạng hơi ngạc nhiên, ông ta không bước lại gần mà chỉ đứng chắp tay từ đằng xa: “Ông Viên cũng tới đấy à! Tôi đi bận công chuyện đã rồi sẽ tới ôn chuyện sau!”
Nói xong, ông ta tiếp tục đi theo thảm đỏ, tới một góc khác của thủy đình.
Gió trên mặt hồ thổi tới, sống lưng Viên Thọ Sơn ớn lạnh, ông ta cảm thấy lúng túng toàn thân từ đầu tới chân.
Mọi người xì xầm bàn tán.
“Có chuyện gì vậy?”
“Sao Cao Tử Hạng lại đi sang phía đối diện?”
“Không phải là ông ta cũng tới để chúc mừng đấy chứ?”
“Không thể nào, nhà họ Cao là gia đình số hai ở Tiền Đường, còn lợi hại hơn nhà họ Viên nhiều, sao bọn họ lại có quan hệ với nhà họ Lâm được?”
“Chắc là ông ta định tới thẳng đó chỉ trích hành vi vô liêm sỉ của nhà họ Lâm thôi, mọi người phải tin tưởng, nhà họ Cao có đủ thực lực để làm vậy”.
“Đúng vậy, nhà họ Cao có đủ thực lực để làm vậy, một khi nhà họ Cao ra tay thì liên minh tám gia tộc đối diện sẽ sụp đổ!”
“Chắc chắn rồi!”
…
Cao Tử Hạng khoác tay vợ đi thẳng tới chỗ Lý Dục Thần, chắp tay nói:
“Cậu Lý, chúc mừng, chúc mừng!”
Nói rồi, ông ta nhìn sang Lâm Mộng Đình đứng bên cạnh Lý Dục Thần: “Đây là cô Lâm phải không? Quả nhiên là đẹp đôi! Xin được chúc mừng hai người”.
Lâm Mộng Đình nhìn Lý Dục Thần một cái, tuy trong lòng thấy thắc mắc nhưng hơn hết vẫn là vui vẻ.
Cô biết tất cả đều là do Lý Dục Thần sắp xếp, mọi chuyện đều nằm trong kế hoạch của anh.
Lần nào người chồng chưa cưới này cũng đều mang tới cho cô niềm vui bất ngờ.
Lúc này, đâu chỉ mình cô, ngoài Lý Dục Thần ra, tất cả mọi người đều chìm trong khiếp sợ.
Ngay cả Từ Thông cũng cảm thấy giật mình.
Tất cả thiếp mời đều do ông ta gửi đi theo ý của Lý Dục Thần nhưng ông ta không hề gửi thiếp mời cho nhà họ Cao và nhà họ Tiền.
Cho nên vừa rồi, khi thấy hai nhà họ Cao và họ Tiền định tới đối phó với bọn họ, ông ta cũng hơi lo lắng.
Thế nhưng, thật không ngờ, Cao Tử Hạng đến đây lại bỏ mặc Viên Thọ Sơn và đại diện của mấy trăm gia đình giàu có của Nam Giang, đi thẳng tới chúc mừng Lý Dục Thần.
Hơn nữa xem thái độ thì hẳn là Cao Tử Hạng rất thân thiết với Lý Dục Thần, giọng điệu cung kính không thua gì mình.
Tuy vậy, nghĩ kĩ lại thì Lý Dục Thần là người phi phàm nắm giữ sấm sét, nhà họ Cao cũng chỉ là gia đình giàu có bình thường như mình, nếu nghĩ vậy thì mọi chuyện đều dễ hiểu.