Lưu Hiểu Tinh mặc bộ váy đính đầy kim cương sặc sỡ loá mắt dưới ánh mặt trời, thu hút rất nhiều ánh mắt.
Lưu Vinh Thành hận không thể cởi quần áo trên người con gái ra.
Nhìn những người này xám xịt rời đi, người nhà họ Lâm chỉ cảm thấy giống như đang nằm mơ.
Chị Mai lặng lẽ đi đến bên cạnh Lý Dục Thần, nói ra: “Vừa rồi lão Viên đạp nước mà đi, nhìn công phu của ông ta thì hình như đã là Hóa Kình đỉnh phong, không chênh lệch mấy so với Vương Tông Sinh”.
Lý Dục Thần biết chị Mai đang quan tâm mình, liền mỉm cười nói: “Không có việc gì, tôi nắm chắc”.
Chẳng biết từ lúc nào Tiền Khôn cũng đã đi tới bên cạnh anh, nói: “Anh cũng không nghĩ tới vậy mà Viên Thọ Sơn đã tới Hóa Kình đỉnh phong, người này giấu rất sâu! Viên Thọ Sơn và Hà Trường Xuân là anh em tốt, chỗ dựa lớn nhất của nhà họ Viên cũng là Hà Trường Xuân. Ông ta bảo chú đến đại hội võ lâm, chắc là muốn để Hà Trường Xuân ra tay đối phó với chú, vẫn phải cẩn thận một chút”.
“Em biết”, Lý Dục Thần gật đầu nói: “Em đã từng gặp Hà Trường Xuân rồi”.
“Chú từng gặp rồi?”
“Chưa gặp bản nhân, nhưng đã thấy võ hồn của ông ta”.
“Võ hồn?”, Tiền Khôn cùng chị Mai đồng thời kinh hãi.
“Ý chú là Hà Trường Xuân đã luyện được võ hồn, tiến vào Tiên Thiên?”
“Lúc em gặp được, hẳn là còn ở cửa vào Tiên Thiên, chắc chắn bản thể đang bế quan, chỉ lấy võ hồn ra mặt. Ông ta hẹn em đến đại hội võ lâm kết thúc. Lúc ấy em cũng đã đồng ý với ông ta, trước khi diễn ra đại hội võ lâm, em sẽ không động vào người nhà họ Viên”.
“Khó trách chú lại sắp xếp lễ đính hôn vào hôm nay, cũng đã tính xong thời gian rồi”, Tiền Khôn gật đầu, lại có chút lo âu nói: “Nếu biết rất có thể Hà Trường Xuân đã đột phá Tiên Thiên, chú còn muốn tham gia đại hội võ lâm sao?”
Chị Mai cũng nói: “Đúng vậy, Dục Thần, chúng ta đừng đi nữa!”
Lý Dục Thần mỉm cười: “Vì sao lại không đi? Chị không muốn kết thúc với Liễu Kim Sinh sao?”
Tiền Khôn có chút hiếu kỳ nhìn chị Mai.
Trên mặt chị Mai hiện ra vẻ lo lắng, nói: “Dục Thần, chuyện của tôi không quan trọng, cậu không cần vì tôi mà bí quá hoá liều. Theo tôi được biết, rất có thể Liễu Kim Sinh cũng đã luyện được võ hồn. Cậu phải đồng thời đối phó với hai Tông Sư…”
Lý Dục Thần lạnh nhạt nói: “Chỉ là võ hồn mà thôi, không sao cả! Sau đại hội võ lâm, tôi còn muốn đến đảo Cửu Long một chuyến, đến lúc đó, chị hãy đi cùng với tôi”.
Chị Mai kinh ngạc, ngây ra nhìn Lý Dục Thần.
Bà ta không nghĩ tới Lý Dục Thần vừa mới trải qua một trận đại nạn sống chết, bây giờ lại đang ở thời điểm quan trọng của trận chiến Lâm Viên, cộng thêm anh còn phải đính hôn, lúc này còn có thể nghĩ đến bà ta, không những muốn đối phó với Liễu Kim Sinh, còn sắp xếp cả hành trình đến đảo Cửu Long.
Nghĩ tới đây, trong lòng chị Mai không khỏi ấm áp, hốc mắt lại có chút ẩm ướt.
…
Chuyện của tập đoàn Kinh Lý đã kết thúc, đây chỉ là nhạc đệm, chủ đề của ngày hôm nay vẫn là lễ đính hôn của Lý Dục Thần và Lâm Mộng Đình.
Dưới sự dẫn dắt của MC, nghi thức đính hôn lại tiếp tục diễn ra.
Cô dâu và hai phù dâu đều được mời ra đằng sau thay quần áo.
Từ Thông sớm đã chuẩn bị xong quần áo rồi.
Mặc dù trong kế hoạch phù dâu chỉ có mỗi mình Đinh Hương, nhưng Từ Thông chuẩn bị rất chu đáo, còn chuẩn bị thêm mấy bộ quần áo cho nên cũng có cái phù hợp với Tiền Hân Đồng.