Mặt khác, Thiên Đô lệnh bên ngoài đã mất khống chế, dương khí và linh khí bên trong không khí mới mẻ chảy từ trên hang động xuống sẽ khiến hàng vạn hàng nghìn âm linh xông ra ngoài, xử lý chậm trễ sẽ làm cho bách tính trong phạm vi trăm dặm gặp nạn.
Lý Dục Thần cắn chặt răng, liều mạng gắng gượng nhận một kích này, không hề thu kiếm.
Trong lồng ngực dâng lên một luồng huyết khí thấy chết không sờn, huyết khí này khiến luồng sức mạnh trong huyết mạch anh một lần nữa dâng lên.
Kiếm Huyền Minh phóng ra ánh sáng màu đen.
Lưỡi kiếm màu đen chém vào cổ của Quỷ Vương, tử khí phun ra ngoài, lại gần như biến mất hết trong ánh sáng đen Huyền Minh.
Tiếp đó, một tiếng ầm thật lớn vang lên, lá cờ cuốn quanh ấn Phiên Sơn đập vào ngực Lý Dục Thần.
Lý Dục Thần phun ra một ngụm máu tươi, cả người bay ngược ra ngoài, ầm ầm đâm sầm vào vách đá.
Cùng lúc đó, kiếm Huyền Minh rơi leng keng trên mặt đất.
Đồng thời, đầu lâu của Quỷ Vương cũng rơi xuống đất cùng với kiếm Huyền Minh.
Mây đen khắp đại điện thong thả thu hẹp lại, tất cả bị cờ U Minh Quỷ thu về, trong đại điện khôi phục ánh đèn u ám của trường minh đăng.
Thân thể của Quỷ Vương còn đứng nguyên tại chỗ, mặc dù đã mất đầu, nhưng vẫn có vẻ rất cao lớn.
Nó hình như không cam lòng cứ thế bị giết chết, quật cường bước lên trước một bước.
Nhưng ma khí Huyền Minh lưu lại tại cần cổ đứt gãy bắt đầu ăn mòn thi thể của nó. Thân thể của nó nhanh chóng ầm ầm đổ sụp, cùng cái đầu lâu bên cạnh hóa thành một nắm bụi đen.
Trong phòng còn có rất nhiều quỷ cương thi, Quỷ Vương vừa chết, chúng như thể mất đi chúa tể, mờ mịt đứng yên.
Bạch Phương Hưng và Tiêu Minh Hạc lao ra từ trong góc, thẳng đến chỗ Lý Dục Thần.
Ông chủ Hầu chạy chậm hơn, lập tức bị bọn họ bỏ xa.
Lúc đi ngang qua bên cạnh một con cương thi, ông ta không cẩn thận đụng phải nó.
Cương thi kia liền ầm ầm ngã xuống đất, hất lên một đống bụi loạn, sặc đến ông chủ Hầu liên tục ho khan.
Quay đầu nhìn lại cương thi kia, nó chỉ còn một đống xương trắng.
Trong lòng ông chủ Hầu sợ hãi, nhưng trong lòng dâng lên tâm tư. Thấy Bạch Phương Hưng và Tiêu Minh Hạc đã đỡ Lý Dục Thần dậy và cứu chữa, biết mình không giúp được gì, ông ta thử đi đến trước một con cương thi khác, cẩn thận dùng tay đụng vào nó.
Cương thi cũng ầm ầm ngã xuống, để lại một đống xương trắng.
Ông chủ Hầu vô cùng vui mừng, thầm nghĩ: “Tôi cũng giết cương thi!”
Dọc đường đi, ông ta hoặc dùng tay đẩy, hoặc dùng chân đạp, sau đó ông ta dứt khoát lấy điện thoại di động ra, vừa quay video vừa bày ra thế võ, “tiêu diệt” cương thi còn dư lại.
Lý Dục Thần tựa vào vách đá, khóe miệng chảy máu, sắc mặt hoàn toàn trắng bệch.
Đây là lần anh chịu thương nặng nhất từ khi xuống núi, còn nghiêm trọng hơn lần ở tại bí cảnh Hoang Trạch.
Cũng may ấn Phiên Sơn cần pháp chú đặc thù để bắt đầu dùng, thoạt nhìn quỷ khí quấn lấy núi cao, thật ra khi đó ấn Phiên Sơn đã mất đi pháp lực.
Cho nên một kích này anh đón nhận thuần túy là lực lượng từ Quỷ Vương và lá cờ này.
Dù là như thế cũng suýt chút nữa khiến anh về chầu ông bà.
Bạch Phương Hưng lấy ra một viên thuốc của Bạch Vân Quan nhét vào trong miệng Lý Dục Thần.