Tìm được một người đúng lúc mà bạn thân cần thực sự rất khó. Vậy nên hãy trân trọng, đừng vì bất cứ lý do gì mà buông bỏ.
Cơ hội tốt chỉ đến một lần duy nhất, tất cả những quyết định sau đó đều là một sai lầm.
Yêu thương chẳng ai có quyền cấm đoán, cũng không có ai có đủ sức mạnh để chia rẽ khi cả hai người cùng với nhau mà cố gắng.
Quan trọng là người đàn ông ở bên cạnh bạn có thực sự yêu thương bạn hay không. Có giống thứ tình cảm mà Huy đã dành cho Nhi hay không.
Ánh đèn mờ ảo, hai bàn tay đan chặt vào nhau, Huy cũng động thân từ từ tiến vào. Vẫn là cảm giác được ôm trọn lấy, kích thích đến mức cổ họng không ngừng phát ra tiếng gầm gừ. Nhi ở bên dưới thân anh cũng không ngừng chuyển động, thứ cảm giác kích thích đến tất cả các giây thần kinh đều căng ra như thế này, có muốn im lặng cũng không được.
Tay cô lại một lần nữa bấu chặt lấy vai anh sau mỗi lần anh chuyển động ở phía trên, lại lưu lại trên da thịt anh một vài vết đỏ. Nghĩ lại lần trước khi say, mấy đường cào đó cũng được để lại khi đang như thế này hay sao? Nghĩ tới đây má Nhi đỏ ửng, thật sự xấu hổ. 𝑇ìm đọc 𝙩hêm 𝙩ại -- 𝑇Ru𝙈𝑇RU𝒀𝑬𝙉.V𝗇 --
Cái vẻ mặt này, cái sự đáng yêu này, chỉ có người con gái của anh mới có, chỉ có cô mới khiến cho anh điên cuồng đến mức dù cô không làm gì cũng vẫn yêu, vẫn bị mê hoặc.
Tay khẽ chạm nhẹ lên má cô, làn da mịn màng hơn da một đứa trẻ. Phía trên ôn nhu dịu dàng bao nhiêu thì phía dưới cuồng nhiệt bấy nhiêu.
Tốc độ này thật khiến cho Nhi có cảm giác vừa thống khổ vừa kích thích, còn muốn mở miệng mà xin anh dừng lại. Nhưng hô hấp còn khó khăn chứ nói gì đến nói chuyện. Nhi không thể làm gì khác ngoài bám chặt lấy tay anh, nhắm chặt mắt lại. Cũng không biết là đang hưởng thụ,hay đang cùng anh chơi trò tăng cường khả năng của bản thân.
Huy sau đó cũng cảm nhận được Nhi đã thực sự mệt, dù vẫn chưa muốn nhưng anh vẫn tự phát tiết, sau đó thỏa mãn mà nằm ở trên cơ thể cô. Làn da mịn màng ấm áp này đã thực sự cứp hết đi cả lý trí của anh, cả con người ngây thơ của cô nữa, cho dù anh có muốn thoát cũng là không có cách.
Vòng tay ôm lấy cơ thể của anh, thực sự rất mát. Anh đối với cô đã không còn là người đàn ông lạnh lẽo nữa rồi. Yêu anh, mọi thứ sau này đều sẽ nghe anh. Hai người họ cùng nhau chìm vào giấc ngủ. Họ chẳng biết rằng bên ngoài kia sóng gió đang không chút lưu tình mà ập xuống.
- bà nội, bà không thể nào để chuyện này xảy ra được. Anh ấy sao có thể đối xử với con như thế này. Coi con còn không bằng một đứa giúp việc.
- con bình tĩnh một chút đi, bà đang tìm cách. Nếu như bà không thể giải quyết được thì sẽ gọi bố mẹ nó về để giải quyết. Chứ bà cũng tuyệt đối không chấp nhận chuyện gia đình này có một đứa cháu dâu là người giúp việc.
- con nghĩ việc đầu tiên chính là phải điều tra gia thế của cô ta. Xem gia đình bố mẹ cô ta là ai. Không biết chừng cô ta chính là loại lừa đảo nào đó. Đến đây tiếp cận anh ấy vì mục đích không tốt.
Bà nội thực sự cũng chưa có cơ hội để tìm hiểu về gia đình của Nhi. Nghe Ngọc nói như vậy bà cũng cảm thấy rất đúng, ngay lập tức bà cho người điều tra.
Nửa đêm rồi nhưng vẫn có người phải nhận chỉ thị, những người có tiền thường vui buồn thất thường, vốn dĩ còn chẳng cần coi trọng giờ nghỉ ngơi của người khác.
Ngọc gần như phát điên lên vì cảm thấy bản thân mình kém cỏi hơn Nhi. Nếu như đem so cả nhan sắc, tiền bạc lẫn địa vị trong xã hội thì Nhi thực chất không bằng một góc nhỏ của cô ta. Nhi chẳng có gì cả, nhưng lại có được tình yêu của Huy.
Ngọc thực chất ngay từ đầu cũng không phải là người xấu. Chỉ là tính cách của cô ta có cao ngạo nên không để cho bản thân mình được phép thất bại. Chính những điều ấy đã đưa cô ta bước sai đường, để rồi sau này có muốn quay đầu lại cũng là không thể có cách.
Cô ta đi đi lại lại trong căn phòng của Huy, lục tung căn phòng của anh lên để tìm xem có gì đó liên quan đến thông tin của Nhi hay không. Cuối cùng cô ta cũng tìm được một tờ giấy, lại chính là bản hợp đồng của Nhi và Huy ở trong thùng rác.
Huy đã sẽ bỏ nó và ném vào trong thùng rác, và rồi cô ta tình cờ nhìn thấy.. Cô ta ngay lập tức đi tìm bà nội.
- bà xem này, cô ta ký giấy bán thân cho anh Huy. Cô ta lại nhận của anh ấy 200 triệu. Đúng là loại con gái không ra gì mà.
Tay bà nội run run cầm lấy tờ giấy, mắt bà vẫn còn minh mẫn lắm nên bà có thể đọc được trên giấy viết những gì. Sau khi đọc xong hết nội dung ở trong tờ giấy thì bà cũng làm rơi tờ giấy xuống dưới đất. Cháu trai của bà cả đời làm ăn khôn ngoan, lý nào loại bỏ ra một số tiền mặc dù không phải lớn nhưng cũng đâu có nhỏ. Tại sao lại dùng nó để mua Nhi.
Bà lấy điện thoại gọi cho Huy, có tiếng đổ chuông nhưng không ai nghe máy. Bà thực sự cảm thấy rất tức giận. Gọi biết bao nhiêu cuộc cũng không thấy ai nghe máy, cũng không biết Huy đi đâu để mà tìm.
Sáng hôm sau, ánh nắng len lỏi qua ô cửa sổ, đánh thức Huy dậy trước. Khẽ quay sang nhìn người con gái bên cạnh, vẫn còn đang say ngủ, có lẽ cơ thể của cô lúc này vẫn còn rất mệt.
Đưa tay gạt nhẹ mấy sợi tóc đang vướng trên gương mặt xinh đẹp. Đúng như vậy, trong mắt anh cô là người con gái đẹp nhất, thuần khiết nhất.
Đôi lông mi khẽ cử động, Nhi mở mắt nhìn thấy Huy, còn bắt gặp đôi môi khẽ nhếch lên như đang cười của anh, thật khiến cô muốn đưa tay dụi mắt mà nhìn lại.
- Anh vừa mới cười sao?
- em nhìn thấy anh cười?
- rõ ràng có nhìn thấy mà.
Nhi sau đó khẽ chạm lên môi Huy, còn nói với anh.
- chỗ này vừa nãy hơi cong lên một chút.
- Nếu như em thấy đó là cười thì đó là cười.
- Từ lúc gặp anh đến giờ chưa bao giờ thấy anh cười. Không biết nhìn nó như thế nào nhỉ? Có phải sẽ rất rạng rỡ không?
Thỏ con này là đang muốn dụ giấu dỗ anh cười hay sao? Anh trước nay chưa từng cười với người khác, người ta nhìn thấy anh chính là nhìn thấy bộ dạng chẳng khác gì thần chết. Đến chính cả cô lần đầu tiên nhìn thấy anh cũng còn nghĩ anh như vậy cơ mà. Bây giờ cô lại muốn anh cười, thực sự có hơi làm khó anh.
Khóe môi có thể cong lên một chút vì cô, nhưng cái nụ cười mà giống như cô mong muốn, anh thực sự chưa thể nào đáp ứng ngay được. Còn đag suy nghĩ thì nghe tiếng Nhi.
- chúng ta đi về nhà thôi. Sáng nay không ai chuẩn bị bữa sáng cho bà nội.
- ngày hôm nay em không phải lo mấy công việc ấy nữa. Sáng nay giúp việc sẽ tới.
- nhưng không về nhà bà nội sẽ lo lắng cho anh.
- nhưng trở về nhà rồi anh sẽ lo lắng cho em.
Câu nói này có phải là quá ngọt ngào rồi hay không? Niềm hạnh phúc to lớn này Nhi không biết lý do tại sao mình lại nhận được. Ông trời thực sự đã quá ưu ái cô rồi.
Đúng như lời Huy nói, sau đó đứng trước cổng nhà anh là một người phụ nữ đứng tuổi, cô ấy cũng ngoài 40 rồi. Vừa bấm chuông cửa và đợi người ra mở cửa. Người ra mở cửa không ai khác chính là Ngọc.
- Bà tìm ai?
- chào cô. Tôi đến đây để nhận việc, cô mở cửa cho tôi vào với ạ.
- nhận việc? Việc gì? Bà có nhầm lẫn gì hay không chứ ở đây chúng tôi không thuê người.
Anh tài xế mở cửa xe ra đi đến cổng nói với Ngọc.
- cô ấy chính là giúp việc mới mà anh Huy thuê về. Từ giờ trở đi sẽ thay cho vị trí của Nhi.
- Tại sao?
- Tôi thực sự không biết nhưng cô mở cửa cho cô ấy vào đi. Vì đây là chủ ý của anh Huy mà.
Ngọc không muốn mở cửa nhưng xe của Huy về tới, bước xuống xe cùng với anh còn có cả Nhi nữa.
- Anh Huy, chuyện này là sao? Tại sao anh lại thuê người giúp việc? Công việc này không phải đã có cô ta làm rồi à?
- có chuyện gì thì vào trong nhà rồi nói, không nên ồn ào ở trước cửa như thế này.
Sau đó Huy nắm chặt lấy tay Nhi ngay trước mắt Ngọc đưa cô vào trong nhà. Anh tài xế biết thân biết phận lái xe vào bên trong, cả cô giúp việc mới cũng đi theo vào luôn.
Vào tới trong nhà, bắt gặp cảnh tượng Huy nắm tay Nhi bà nội vô cùng tức giận. Tay bà cầm lấy mấy mẩu giấy đã rách nát ném vào người Nhi. Ánh mắt bà nhìn cô thực sự khiến cô có chút hoảng sợ.
- Cô đúng là loại con gái không ra gì, chỉ vì tiền mà sẵn sàng chấp nhận bán thân cho người khác.
Rồi bà quay sang nhìn Huy.
- con cả đời sáng suốt vậy mà bây giờ lại bị một con hồ ly tinh đó lừa. Con nghĩ là nó yêu thương con hay sao? Nó cũng chỉ vì tiền của con mà thôi.
Nhi chính nào không để phản ứng, kinh ngạc đến mức không biết phải nói gì. Trái lại với phản ứng của Nhi thì Huy lại vô cùng bình tĩnh.
- Bà là người đã vào phòng con lấy tờ giấy này?
Bà Nội trợn tròn mắt lên kinh ngạc nhìn Huy.
- con nghĩ bà là loại người như thế hay sao? Con nghĩ bà là con người vào phòng con để lục lấy đồ?
- Vậy thì tại sao bà lại có nó?
Ánh mắt lạnh lẽo của Huy nhìn sang phía Ngọc.
- là chính cô tự ý vào phòng tôi rồi lấy nó đưa cho bà nội? Có đúng hay không?
Mấy từ cuối phát ra từ trong miệng của Huy lần như gằn giọng, không thể không khiến cho Ngọc lo lắng.
- cô mau lập tức rời khỏi nhà này cho tôi. Đừng để tôi phải nhắc lại.