Tu vi của Hư Tử Uyên lại bước vào Đoạt Xá kỳ!
Đệ nhất trọng lôi kiếp vừa qua, đệ nhị trọng lôi kiếp đã xuống. Đệ nhị trọng lôi kiếp vừa qua, đệ tam trọng lôi kiếp lại xuống!
Khoảng không trên bầu trời Chiến Thần sơn, lôi kiếp một trọng lại tiếp một trọng liên tục đánh xuống.
Mấy vạn Vu sĩ đang chứng kiến cảnh tượng này đều trợn mắt há mồm không thể nào tin được!
- Đây ... đây là ... tam ... tam trọng lôi kiếp? Là ai đang độ kiếp? Một ngày độ liên tiếp ba lần lôi kiếp?
Từng tiếng kinh hô hãi hùng từ trong miệng chúng Vu sĩ liên tiếp vang lên.
Trong ánh mắt của Thần nữ Tự Ngọc và chín vị Đại Vu cũng tràn đầy khiếp sợ.
Truyện Tiên Hiệp Truyện FULLĐã trải qua ngàn năm, Cổ vu tộc không hề có Chiến Thần mới xuất hiện, mà lần này Chiến Thần sơn mở ra, xuất hiện dị tượng Chiến Thần xuất thế đã khiến mười người bọn họ hưng phấn không thôi.
Thế nhưng lúc này lại có người ở ngay trong lòng Chiến Thần sơn liên tục độ qua ba lần lôi kiếp càng khiến cho Tự Ngọc và chín vị Đại Vu khiếp sợ hơn. Một ngày độ hai lần lôi kiếp đã là thiên cổ kỳ sự rồi, mà độ ba lần lôi kiếp một ngày chính là muôn đời khó có kỳ sự!
Tu vi của Hư Tử Uyên đề thăng giống như không có điểm dừng, giống như hồng thuỷ vỡ để không thể vãn hồi. Vừa mới bước vào Đoạt Xá sơ kỳ thì trên bầu trời đã xuất hiện tam trọng lôi kiếp, thế nhưng khi tam trọng lôi kiếp đánh tới người nàng thì tu vi của nàng đã đột phá Đoạt Xá trung kỳ tiến vào Đoạt Xá hậu kỳ rồi.
Cho nên đệ tam trọng lôi kiếp này Hư Tử Uyên lại thoải mái vượt qua.
Thuần dương tiên đan tuôn ra lực lượng vẫn chưa hề có dấu hiệu đình chỉ, tu vi của Hư Tử Uyên rất nhanh lại tiến vào Nguyên Thần sơ kỳ.
Mây đen trên đỉnh Chiến Thần sơn lại một lần nữa tụ tập, một cái hắc ám toàn qua cự đại lại xuất hiện, rồi đệ tứ trọng lôi kiếp lại từ trên vòm trời đánh thẳng xuống Chiến Thần sơn!
- Lão bà ... mau ra xem đai tiên độ kiếp!
- Trời ơi, người đó là ai? Một ngày độ bốn lần lôi kiếp?
- Mau nhìn, bắt đầu độ đệ tứ trọng lôi kiếp rồi!
Khi đệ tứ trọng lôi kiếp đánh xuống, chúng Vu sĩ mặc dù vẫn rất khiếp sợ nhưng lại giống như đã nhìn thành quen, cho nên biểu hiện cũng khá dễ dàng!
- Lẽ nào là ....
Thiên Túc Đại Vu nhìn lôi kiếp trên không trung cả kinh nói:
- Trong Chiến Thần sơn có nguyên thần của vị Chiến Thần nào đó đoạt xá sống lại sao?
Hư Tử Uyên sau khi bước vào Nguyên Thần sơ kỳ lại một đường thăng tiến đạp nhập vào Nguyên Thần hậu kỳ dễ dàng độ qua đệ tứ trọng lôi kiếp!
Khi bước vào Nguyên Thần hậu kỳ thì cơ thể cần phải minh khiếu thì tu vi mới có thể tiếp tục tiến thêm được.
Lúc tu vi của Hư Tử Uyên tiến vào Nguyên Thần hậu kỳ thì dược lực bên trong Thuần Dương Tiên đan mười đã hết chín, nhưng vẫn còn lại một chút tiếp tục dũng mãnh để cho tu vi của nàng tăng trưởng.
Mặc dù tu vi dừng lại ở Nguyên Thần hậu kỳ nhưng thực lực của Hư Tử Uyên đã đột phá Minh Khiếu kỳ và không ngừng gia tăng đến lúc có thể so được với cao thủ Minh Khiếu sơ kỳ đỉnh phòng mới dần dần bình ổn lại.
Không đến nửa khắc thời gian mà tu vi của Hư Tử Uyên đã từ Dẫn Hồn hậu kỳ tăng một mạch tới Nguyên Thần hậu kỳ đỉnh, Thuần Dương Tiên đan quả thật là bảo vật, không uổng công mất bao nhiêu công sức và không ít tiên thảo linh dược hi hãn như vậy.
Không những vậy, thực lực của Hư Tử Uyên còn có thể so với cao thủ Minh Khiếu sơ kỳ đỉnh phong. Một tu sĩ Dẫn Hồn kỳ nho nhỏ mà chỉ trong thoáng chốc đã có thể so sánh được với cao thủ Minh Khiếu sơ kỳ, một ngày độ qua bốn lần lôi kiếp, Hư Tử Uyên có thể nói là một bước lên trời khiến tạo ra động tĩnh kinh thiên động địa, có thể lưu vào sử sách muôn đời.
Thấy tu vi của Hư Tử Uyên đã bình ổn, Cổ Thần mới bước nhanh tới bên cạnh nàng vui vẻ nói:
- Sư tỷ, thế nào rồi? Huyền Âm tuyệt mạch có diệt trừ sạch sẽ không?
Huyền Âm hàn khí dưới sự giáp công trong ngoài của Thuần Dương Tiên đan và Thuần Dương chân khí đã hoàn toàn tan tác. Lúc này trong cơ thể nàng khắp nơi đều là Thuần Dương chân khí giúp nàng tẩy tuỷ phạt mao thông gân hoán cốt.
Thuần Dương chân khí trong cơ thể Hư Tử Uyên mặc dù đã bị Huyền Âm hàn khí hoà tan không ít nhưng phần còn lại vẫn so với số lượng Thuần Dương chân khí của Cổ Thần nhiều hơn không ít.
Nhìn tình hình có vẻ là Huyền Âm tuyệt mạch đã bị Thuần Dương Tiên đan thanh trừ rồi.
- Không có việc gì!
Hư Tử Uyên nhợt nhạt cười, giơ hai tay lên cảm giác lực lượng dâng trào khiến nàng vừa mừng vừa sợ.
Nửa khắc trước nàng mới chỉ là một tu sĩ Thần Hải cảnh nho nhỏ, mà lúc này chỉ mới sau nửa khắc nàng đã là một cao thủ Nguyên Thần hậu kỳ, thực lực lại còn có thể so sánh với cao thủ Minh Khiếu sơ kỳ đỉnh phong.
Vẻ mặt tươi cười của Hư Tử Uyên cũng chỉ duy trì được một chốc lát rồi đột nhiên trở nên cứng đờ, hơi thở của nàng cũng biến thành sương trắng, truyền ra một luồng khí lạnh tới thấu xương.
Rồi cả khuôn mặt nàng trở nên trắng bệch như một khối hàn băng ...
Hai hàm răng của Hư Tử Uyên run run nói:
- Không, không ổn rồi! Thuần Dương Tiên đan đã thanh trừ hoàn toàn Huyền Âm hàn khí trong kinh mạch, từ mười hai kinh mạch chính đến những kinh mạch li ti đều đã không còn Huyền Âm hàn khí đã bị Thuần Dương Tiên đan biến thành Thuần Dương kinh mạch rồi. Theo lý mà nói thì Huyền Âm tuyệt mạch hẳn đã đã bị diệc trừ không còn nữa mới đúng! Nhưng trong mệnh tuyền của ta vẫn có một đoàn Huyền Âm hàn khí như vô cùng vô tận đang chiếm cứ. Không biết những Huyền Âm hàn khí này từ đâu ra nữa mà lại vô cùng vô tận như vậy. Thuần Dương chân khí tiến vào bao nhiêu đều bị Huyền Âm hàn khí phá tan bấy nhiêu .... A .... Huyền Âm tuyệt mạch, nó ... nó vẫn còn tồn tại!
- Cái gì? Huyền Âm tuyệt mạch vẫn còn?
Cổ Thần hét lên một tiếng, bàn tay nhanh chóng nắm lấy cổ tay của Hư Tử Uyên.
Thuần Dương chân khí từ trong cơ thể Cổ Thần thông qua bàn tay như một con cuồng long dũng mãnh tiến vào trong cơ thể Hư Tử Uyên. Toàn bộ kinh mạch trong cơ thể của Hư Tử Uyên lúc này đều là Thuần Dương chân khí chiếm cứ cho nên Thuần Dương chân khí của Cổ Thần rất nhanh chóng đi đến mệnh tuyền của Hư Tử Uyên.
Quả nhiên, khi Thuần Dương chân khí vừa tiến vào trong mệnh tuyền thì giống như là tiến vào một thế giới hàn băng cực lạnh. Bên trong chứa đầy hàn khí, tuy rằng chỉ có một đoàn ngưng tụ trong mệnh tuyền nhưng đoàn hàn khí đó lại gắt gao bám chặt vào mệnh tuyền không rời.
Thuần Dương chân khí khi vừa tiếp xúc với Huyền Âm hàn khí liền hoà tan không ít Huyền Âm hàn khí nhưng lại càng có thêm nhiều Huyền Âm hàn khí toát ra, thuỷ chung chiếm giữ trong mệnh tuyền của Hư Tử Uyên. Nó tựa hồ như là vô cùng vô tận, cho dù tiêu hao bao nhiêu cũng có thể lập tức bù lấp vào, thậm chí còn nhiều hơn trước gấp trăm gấp ngàn lần! Nhưng rốt cuộc vẫn không biết chúng từ đâu chui ra?
Rất nhanh, Thuần Dương chân khí của Cổ Thần đã bị Huyền Âm hàn khí trong mệnh tuyền của Hư Tử Uyên tiêu diệt không còn chút nào.
Cổ Thần thất kinh, buông cổ tay của Hư Tử Uyên ra, cả kinh nói:
- CHuyện này là sao?
Hư Tử Uyên cũng nhíu mày nói:
- Ta cũng không biết! Đám Huyền Âm hàn khí này cứ tự nhiên ở trong mệnh tuyền của ta mà ta cũng không thể biết chúng nó bắt nguồn từ đâu mà lại giống như vô tận như vậy. Vô luận bao nhiêu Thuần Dương chân khí tiến vào thì sẽ có bấy nhiêu Huyền Âm hàn khí xông ra hoà tan, không những thế, vì để chống lại Thuần Dương chân khí mà chúng có vẻ như ngày càng nhiều thêm!
Cổ Thần cũng không hiểu được nói:
- Đầu nguồn của Huyền Âm tuyệt mạch chính là trong kinh mạch của nàng, nhưng hiện tại toàn thân kinh mạch của nàng đều đã tràn ngập Thuần Dương chân khí, duy chỉ có chỗ mệnh tuyền là vẫn bị Huyền Âm hàn khí gắt gao bám chặt lấy và không ngừng từ đó tuôn ra. Nói rõ là Huyền Âm tuyệt mạch vẫn còn tồn tại, nhưng nó nằm ở chỗ nào? Huyền Âm tuyệt mạch? Huyền Âm tuyệt mạch! Nếu đã gọi là mạch thì chắc chắn nó phải nằm trong kinh mạch .... chẳng lẽ trong cơ thể chúng ta còn có những kinh mạch mà chúng ta không biết?
Hư Tử Uyên nhìn Cổ Thần nói:
- Kinh mạch trong cơ thể là do vô số tu sĩ trải qua vô số năm thăm dò khám phá ra, từ thời thái cổ, các thánh hiền, Chư tử đại tiên ... bọn họ đều là những tuyệt thế kỳ tài, bí pháp bọn họ truyền lại mặc dù phương pháp vận hành khác nhau nhưng chung quy vẫn là thông qua những kinh mạch như chúng ta biết hiện tại. Không lẽ thật sự có kinh mạch mà ngay cả những bậc thiên đại kỳ tài như họ cũng không biết sao?
Cổ Thần nghĩ kĩ cũng thấy đúng, vô luận là Đỉnh Thiên Chiến Địa quyết hay là Nghịch Mệnh Hoá Long quyết, Hỗn Độn Âm Dương quyết ... những vô thượng tuyệt học này đều thông qua những đường kinh mạch giống nhau để vận hành.
- Bây giờ phải làm sao đây?
Cổ Thần vội vàng la lên:
- Sư tỷ, sư phụ có nói Cổ vu tộc bí pháp bảo điển chính là thiên hạ chí cương chí dương bảo điển, có hi vọng thanh trừ được Huyền Âm tuyệt mạch của nàng. Mà Chiến Thần Tinh Kinh chính là thiên hạ đệ nhất bí điển, nếu ngay cả Thuần Dương Tiên đan cũng không thể thanh trừ được Huyền Âm tuyệt mạch thì ta chỉ có thể dựa vào Chiến Thần Tinh Kinh mà thôi. Nếu đúng như ta sở liệu thì chỗ này chính là nơi truyền thừa của lịch đại Chiến Thần, Chiến Thần Tinh Kinh hẳn là cũng ở trong này!
Hư Tử Uyên cười khổ nói:
- Cái gì đến rồi cũng sẽ đến thôi, sư đệ, tất cả không nên cưỡng cầu, sớm biết như vậy thì khoả Thuần Dương Tiên đan lúc trước nên đưa cho ngươi ...
- Mệnh là nằm trong tay chúng ta, tại sao phải dựa vào số mệnh?
Cổ Thần cắt đứt lời Hư Tử Uyên nói:
- Nàng không nên đánh mất lòng tin, cho dù chỉ có một tia hi vọng thì vẫn chưa cần tuyệt vọng, hiện tại chỉ cần tìm thấy Chiến Thần Tinh Kinh là sẽ có hi vọng!
Kiếp trước Cổ Thần cơ khổ suốt đời đến cuối cùng phải tự bạo nguyên thần mà vẫn không thể tổn hại đến Tàng Thiên Cơ chút nào.
Kiếp này, Cổ Thần nhất phi trùng thiên, danh chấn thiên hạ Cổ Sát Thần, đoạt đi danh hào thiên tài đệ nhất nhân của Tàng Thiên Cơ, trở thành đệ nhất thiên tài trong vạn năm trở lại đây. CÒn cùng Tàng Thiên Cơ đánh nhau mấy lần, trừ lần đầu tiên tại Lý gia bí địa tu vi Cổ Thần còn thấp nên ăn thiệt thòi trong tay Tàng Thiên Cơ còn lại những lần khác có lần nào là hắn không đánh cho Tàng Thiên Cơ phải chạy trối chết?
Sau đó Tàng Thiên Cơ phóng xuất nguyên thần của ma vương Đồ Độc tu luyện ma tông tà pháp, tu vi bước vào Minh Khiếu kỳ nhưng ở trước mặt Cổ Thần vẫn chỉ có bại trận, cuối cùng còn bị Cổ Thần phong ấn vào trong Như Ý Lung Linh bảo tháp tầng thứ ba, không thể phản kháng được chút nào!
Kiếp trước và kiếp này đối lập như thế, bảo sao Cổ Thần còn có thể tin vào số mệnh? Nếu thật sự có số mệnh thì Cổ Thần cũng muốn dùng song quyền của hắn đánh tan cái gọi là thiên địa số mệnh pháp tắc này thành phấn toái.
Hư Tử Uyên nhìn Cổ Thần đầy vẻ nhu tình nói:
- Kiếp này nếu không có sư đệ thì ta có lẽ vẫn ở tại Bách Thảo Phong từ từ vượt qua cuộc đời này, không hề quan tâm tới việc sống chết thế nào. Nhưng sau khi gặp ngươi ta liền ham muốn được sống, ta ghét cái chết, nhưng lúc này đây Huyền Âm tuyệt mạch vẫn không thể giải trừ, mà chúng ta cũng không biết nó ẩn mình ở đâu và cũng không biết khi nào nó phát tác? Ta cũng có thể chết bất cứ lúc nào, chỉ sợ sư đệ ngươi kỳ vọng quá nặng mà oán niệm càng sâu, tâm tư không thoải mái, làm dao động đạo tâm sẽ lỡ đi tiền đồ của sư đệ!
Cổ Thần lắc đầu nói:
- Tâm của ta rất kiên định, tâm của ta chính là muốn phá tan tất cả mọi gông xiềng! Nàng nếu muốn đạo tâm của ta không dao động thì nàng nên lấy lại lòng tin đi. Nàng ở đây một thời gian ngắn nữa đi, ta nhất định sẽ tìm được Chiến Thần Tinh Kinh, nhất định sẽ tìm được phương pháp giải trừ Huyền Âm tuyệt mạch cho nàng!
Dứt lời Cổ Thần liền rời khỏi Như Ý Lung Linh bảo tháp trở lại trong lòng Chiến Thần sơn, sau đó thu hồi Như Ý Lung Linh bảo tháp vào trong mi tâm, hướng chỗ sâu trong Chiến Thần sơn đi vào.
Lúc trước tiến vào khu vực thời gian giảm gấp đôi của Như Ý Lung Linh bảo tháp hết chín ngày chín đêm thì bên ngoài cũng đã đi qua được hơn mười tám ngày rồi.
Đi qua cái động thính có đại lượng tiên thảo kia là tới một cái sơn động thật dài không ngừng uốn lượn về phía trước.
Đi chừng khoảng hơn ba trặm trượng thì phía trước liền xuất hiện một cái động thính khác rộng chừng bốn trăm trượng, cao hơn trăm trượng.
Trung ương của cái động thính này có một toà thạch phong cao ước chừng sáu mươi trượng bề ngoài khá giống với Chiến Thần sơn, hay có thể gọi là một cái Chiến Thần sơn thu nhỏ bên trong lòng Chiến Thần sơn.
Ánh mắt Cổ Thần rơi vào trên cái Chiến Thần sơn thu nhỏ thì liền bắn ra một đạo tinh mang tràn ngập kinh hỉ.
Chỉ thấy trên Chiến Thần sơn thu nhỏ cso một bức tranh rậm rạp tinh đồ, cùng với một ít chữ khắc phía bên phải:
"Chiến Thần Tinh Kinh!"Cổ Thần tràn ngập kinh hỉ nhanh chóng chạy tới bên toà thạch phong.
Một toà thạch phong cao hơn sáu mươi trượng so với Chiến Thần sơn bên ngoài cao cả vạn trượng thì đúng là tiểu phong nhưng so với Cổ Thần thì vẫn giống như một quái vật khổng lồ!
Cổ Thần đi tới chỗ thạch bích có khắc Chiến Thần Tinh Kinh, ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy bên trái có từng nhóm cổ tự thật lớn:
"Chiến Thần Diệt Tinh quyền! Một quyền Đằng Vân vong, thập quyền Giá Vụ diệt, Bách quyền Hư Không tiêu, Thiên quyền Hợp Đạo niết, vạn quyền cùng xuất, chư thiên vạn giới liệt!"
- Một quyền Đằng Vân vong, thập quyền Giá Vụ diệt, Bách quyền Hư Không tiêu, Thiên quyền Hợp Đạo niết!
Cổ Thần thì thầm từng chữ một, trong lòng khiếp sợ không ngớt, Đằng Vân, Giá Vụ, Hư Không, Hợp Đạo đây là bốn cảnh giải của Độ Hư cảnh! Chiến Thần Diệt Tinh quyền mạnh mẽ đến vậy sao? Ngay cả Độ Hư cường giả cũng có thể một quyền đánh chết!?
Thiên hạ còn có quyền pháp lợi hại như vậy?
Chiến Thần Diệt Tinh quyền chỉ là một trong các thần thông của Chiến Thần Tinh Kinh mà đã kinh khủng như vậy! Chiến Thần Tinh Kinh quả không hổ được xưng là thiên hạ đệ nhất tu chân bí pháp!
Chấn động do Thuần Dương bí điển mang lại cho Cổ Thần còn không bằng một phần của Chiến Thần Diệt Tinh quyền này nữa!
Đằng Vân kỳ cường giả đã bắt đầu lĩnh ngộ pháp tắc mà cũng không chịu nổi một quyền của Chiến Thần Diệt Tinh quyền, nói rõ quyền cương của Chiến Thần Diệt Tinh quyền trong đó ẩn chứ tinh tuý đến cực điểm của thiên địa pháp tắc rồi!
Nếu Minh Khiếu kỳ tu sĩ học dược Chiến Thần Diệt Tinh quyền thì cho dù chưa lĩnh ngộ được thiên địa pháp tắc nhưng cũng có thể lấy sức người phàm diệt tiên nhân, ngay cả Đằng Vân kỳ, Giá Vụ kỳ cũng có thể đánh chết!
Mệnh Tuyền tu sĩ đánh chết Độ Hư cường giả! Cái này quả là khủng bố!
Cổ Thần nhìn kinh văn ghi chú về Chiến Thần Diệt Tinh quyền, trong lòng càng kích động hơn, nếu có luyện thành Chiến Thần Diệt Tinh quyền này thì Độ Hư cường giả hắn còn phải e dè sao?