Chân Tiên

Chương 673: Ai dám cản ta?





- Cổ Thần đạo hữu, phủ hạ lưu tình!

Chính vào lúc này, một giọng nói vang lên trong thức hải Cổ Thần. Cổ Thần nhớ rõ giọng nói này là của Thạch Hầu Vương.
Cách đó mấy ngàn dặm bên ngoài, ngay cửa cung điện Thiên Đình có mấy đạo nhân ảnh hiện ra, THạch Hầu Vương chính là ở trong đó.
"A a a a a a ..."
Một tiếng hét thê lương từ trong miệng tên cường giả Giá Vụ hậu kỳ của Yêu tộc kia vang lên.
Cổ Thần khi nghe được tiếng nói của Thạch Hầu Vương thì lập tức thay đổi quỹ tích của phủ cương chém rụng cánh tay phải của tên Yêu tộc Giá Vụ hậu kỳ này.
Nếu không phải Thạch Hầu Vương cầu tình thì một phủ này của Cổ Thần chém xuống, tên Yêu tộc Giá Vụ hậu kỳ này có chín cái mạng cũng chỉ có chết!
Đám cường giả Yêu tộc từ bên trong Thiên Đình đi ra có tổng cộng năm người, năm người này đều là cường giả Giá Vụ hậu kỳ, trong đó có ba người là Giá Vụ hậu kỳ đỉnh phong, chỉ thiếu một bước là có thể bước vào Hư Không Kỳ chính là Thạch Hầu Vương, Man Ngưu Vương và Khổng Tước Vương, cả ba người này Cổ Thần đều đã từng gặp qua.
Đám cường giả Yêu tộc liền lập tức bay lại chỗ mấy người Thạch Hầu Vương, Man Ngưu Vương và Khổng Tước Vương.
Mà tên Yêu tộc Giá Vụ hậu kỳ kia vẫn còn liên tục gào rú ở đó, thân thể không ngừng giãy dụa trong hư không.
Bị pháp tắc lực ẩn chứa trong Trảm Sát chi phủ của Cổ Thần chém trúng, tên Giá Vụ hậu kỳ này trừ khi có kỳ ngộ gì đó nếu không cánh tay kia chỉ sợ là trên trăm năm cũng không thể sinh ra lại được. Nguồn: https://trumtruyen.vn
Tổn thương do pháp tắc lực tạo thành rất khó khôi phục, nhất là Trảm Sát chi phủ ẩn chứa huỷ diệt pháp tắc càng khó khôi phục hơn nữa.

- Thiết Sư Vương, ngươi thế nào rồi?

- Thiết Sư Vương, Thạch Hầu Vương, Man Ngưu Vương và Khổng Tước Vương đã tới rồi, ngươi sẽ không bị tổn thương nữa đâu, tên Nhân tộc tu sĩ kia chết chắc rồi!

Đám cường giả Yêu tộc vội vàng chạy tới bên người tên Yêu tộc Giá Vụ hậu kỳ được gọi là Thiết Sư Vương kia nâng hắn dậy mang đế bên người mấy người Thạch Hầu Vương, Man Ngưu Vương và Khổng Tước Vương.

- Thạch Hầu Vương, Man Ngưu Vương, Khổng Tước Vương tên Nhân tộc tu sĩ này dám chặt đứt một cánh tay của ta, các ngươi nhất định phải giúp ta báo thù a!

Thiết Sư Vương khi thấy ba người Thạch Hầu Vương, Man Ngưu Vương và Khổng Tước Vương thì lập tức đại hỉ kêu loạn lên.

- Cổ Thần! Ngươi dám xâm nhập vào Thiên Đình, lại còn làm tổn thương cường giả Yêu tộc ta? Ngươi quả thực là coi trời bằng vung, cho dù ngươi cùng với Ngọc Kình Vương có giao tình, thì hôm nay bổn vương cũng phải lột da ngươi, để thống khổ vô tận tra tấn ngươi!

Tên Thiết Sư Vương kia cùng với Man Ngưu Vương rất tâm đầu ý hợp cho nên khi thấy Thiết Sư Vương bị thương như vậy, Man Ngưu Vương lập tức giận dữ, khí thế bạo phát như sóng biển ngập trời.

- Man Ngưu Vương, chậm đã!

Đang lúc Man Ngưu Vương muốn ra tay với Cổ Thần, Thạch Hầu Vương đã tiến tới ngăn trước người hắn, nói:

- Cổ Thần là bằng hữu của ta, Man Ngưu Vương, bình tĩnh lại một chút đi đã!

Địa vị của Thạch Hầu Vương trong đám cường giả Yêu tộc cũng không dưới Man Ngưu Vương, nên khi nghe Thạch Hầu Vương nói Cổ Thần là bằng hữu của hắn, trong mắt của Man Ngưu Vương liền loé lên một ít kinh ngạc, nhưng vẫn không ngăn được lửa giân trong lòng.

- Coi như ngươi gặp may.

Cổ Thần thầm nghĩ như vậy bởi vì một tên như Man Ngưu Vương còn không đủ để lọt vào mắt hắn!
Lần này xông vào Thiên Đình, Cổ Thần sớm đã chuẩn bị tinh thần, muốn đem Tiểu Bạch mang ra khỏi Thiên ĐÌnh nhất định sẽ gặp nhiều ngăn trở! Chưa nói đến mang Tiểu Bạch đi, thậm chí muốn gặp mặt một lần cũng không dễ dàng!
Lúc này Cổ Thần dựa vào chỉ có thực lực của chính mình, cho dù có bất kỳ ngăn trở nào, Cổ Thần cũng sẽ bằng vào thực lực của mình dẹp bỏ từng cái một, cho nên mặt kệ bất luân kẻ nào ngăn cản phía trước, Cổ Thần cũng sẽ không chút do dự bằng vào thực lực của bản thân tiêu diệt tất cả địch nhân, phá huỷ tất cả ngăn trở hắn!
Đã đến đây rồi, Cổ Thần cũng đã chuẩn bị tâm lý để cùng Kim Bằng Vương đại chiến một trận, trừ Kim Bằng Vương ra, bất kỳ Yêu Vương nào của Yêu tộc Cổ Thần căn bản không hề xem là đối thủ của hắn, ai dám cản đường hắn thì hắn sẽ một cước đá đi chỗ khác.

- Độc CHu Vương, Ngân Lang Vương các ngươi trước hết mang Thiết Sư Vương, Thần Ưng Vương và Cự Mãng Vương trở về dưỡng thương đi.

Sau khi ngăn lại Man Ngưu Vương, Thạch Hầu Vương lại để cho hai vị Giá Vụ hậu kỳ cường giả đi theo hắn, Man Ngưu Vương và Khổng Tước Vương đưa mấy người bị thương trở về trị thương.
Thiết Sư Vương, Thần Ưng Vương và Cự Mãng Vương đều bị đả thương dưới tay của Cổ Thần, cả ba người đều hận không thể được chứng kiến Cổ Thần bị chúng cường giả Yêu tộc giết chết nên không hề muốn rời đi, nhưng uy vọng của Thạch Hầu Vương rất cao, bọn hắn không thể không nghe theo cho nên đành phải đi theo Độc Chu Vương và Ngân Lang Vương đi vào trong cung điện Thiên Đình.

- Cổ Thần đạo hữu!

Thạch Hầu Vương đi tới chỗ Cổ Thần mở miệng nói:

- Đã gần mười sáu năm không gặp, đạo hữu đã từ Đằng Vân trung kỳ một bước tiến thẳng vào Giá Vụ trung kỳ, thật khiến người ta sợ hãi thán phục. Yêu tộc chúng ta có chỗ nào mạo phạm, mong rằng đạo hữu rộng lòng tha thứ!

Những lời này của Thạch Hầu Vương vừa ra liền làm cho chúng cường giả Yêu tộc phải hít vào một ngụm khí lạnh!
Mười sáu năm đối với một cường giả Độ Hư cảnh mà nói bất quá chỉ là một cái nháy mắt mà thôi.
Khoảng thời gian ngắn ngủi như vậy, Ngô Tinh, Cơ Nghiêu và Độ Thiền đại sư còn không đủ để hoàn toàn khôi phục thương thế bị thương trong Hắc Đế mộ huyệt nữa là ...
Nhưng cũng bằng đó thời gian, tu vi của Cổ Thần có thể từ Đằng Vân trung kỳ bước thẳng vào Giá Vụ trung kỳ, trọn vẹn tăng lên một cảnh giới, tốc độ tu luyện nhanh chóng như vậy bảo sao đám cường giả Yêu tộc không khiếp sợ?
Mà trên thực tế, Cổ Thần từ khi bước vào cảnh giới Độ Hư đến nay ở trong Cổ Hoang thế giới bất quá cũng chỉ vừa qua mười sáu năm một chút mà thôi, nếu tính ở trong Như Ý Lung Linh bảo tháp tầng thứ tư tu luyện thì cũng qua hơn một trăm sáu mươi năm một chút một thôi.
Vô luận là một trăm sáu mươi năm hay mười sáu năm, đối với tất cả cường giả Độ Hư cảnh mà nói đều là tốc độ tu luyện quá nhanh, nhất là mười sáu năm, đừng nói là thượng cổ Chư tử đại điên, ngay cả thượng cổ đại đế đều không ai có thể có tốc độ tu luyện nhanh chóng như vậy được!
Về phần thái cổ thời đại là cảnh tượng như thế nào, không ai có thể tưởng tượng được. Mà cho dù ở thời thái cổ có người có thể trong mười sáu năm thời gian từ Đằng Vân trung kỳ tăng lên Giá Vụ trung kỳ thì chắc hẳn cũng phải là tuyệt thế thiên tài cấp độ yêu nghiệt.

- Quả nhiên là cường giả Độ Hư mới tấn chức của Nhân tộc, thảo nào ngàn năm trước ta chưa từng gặp qua người này!

- Trời ơi, trên đời này lại có thiên tài yêu nghiệt như thế này sao? Chỉ có bấy nhiêu năm mà có thể từ Đằng Vân trung kỳ bước vào Giá Vụ trung kỳ! Đúng là yêu nghiệt nghịch thiên mà!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.