Chân Tiên

Chương 729: Tin tức tiên đan





Bản nguyên chi thủy, một giọt đã nặng giống như cả một ngọn núi nghìn trượng.
Hồ nước sâu kích cỡ hơn nghìn trượng, sâu mấy trăm trượng đều bị bản nguyên chi thủy đổ đầy, có thể nghĩ được nặng tới mức nào?
Quả thực chính là mang cả một dãy núi khổng lồ tụ tập lại, đặt lên trên người hai vị cường giả phật môn.
Coi như là siêu cấp cường giả Hư Không kỳ cũng khó có thể chịu đựng được áp lực nặng nề tới như vậy, huống chi là hai vị cường giả Giá Vụ kỳ?
May mà hai vị cường giả phật môn ngoại trừ bản thân có tiên lực mạnh mẽ, còn có rất nhiều tín ngưỡng lực phụ thể, thực lực hơn xa so với cường giả Giá Vụ kỳ thông thường, bằng không mà nói, bị bản nguyên chi thủy áp xuống, sợ rằng trực tiếp đè ép tới mức phân thân toái cốt, thân thể vỡ tan.
Nhưng cho dù hai vị cường giả phật môn có tín ngưỡng lực phụ thể, lúc này sáu vòng quang quyển phía sau hai người cũng xuất hiện rất nhiều vết rách, có thể thấy được bản nguyên chi thủy trấn áp đè xuống, tín ngưỡng lực cũng không thể duy trì được bao lâu.
Bàn tay Cổ Thần đưa tới, bản nguyên chi thủy đối với hắn không hề có ảnh hưởng.
Tại thời điểm hai vị cường giả phật môn hầu như bị ép tới mức không thể nhúc nhích mảy may, tiên lực của Cổ Thần biến thành cự chưởng, hai tay chộp vào cổ hai người, nhấc lên giống như cầm hai con gà con.
Tiên lực thuần dương rót vào cơ thể hai vị cường giả phật môn, phong ấn kinh mạch, trói buộc tiên lực của bọn họ.
Cổ Thần dẫn theo Khổ Thiện đại sư, cùng với hai vị cường giả phật môn Giá Vụ kỳ, thân thể chợt lóe, lập tức trở về bên ngoài Kim Cương Tự, hạ xuống mặt đất, nhẹ nhàng buông tay, ba vị cường giả Phật môn liền bị ném xuống mặt đất.
Sau đó, đầu, cánh tay Cổ Thần lần lượt biến mất không còn, biến thành trạng thái bình thường.
Ba vị cường giả phật môn xuất thủ đến khi Cổ Thần đánh trọng thương Khổ Thiên đại sư, ba vị cường giả phật môn chạy trốn, Cổ Thần truy đuổi…
Thời gian từ đầu tới cuối không vượt qua mười cái nháy mắt, ba vị cường giả phật môn đã bị Cổ Thần bắt hết toàn bộ, mang trở về, ném xuống dưới mặt đất.
Phạm Âm và Ngao Liệt nhìn Cổ Thần, trong lòng đều thầm giật mình, thực lực của Cổ Thần thực sự có thể dùng bốn chữ để hình dung "không thể tưởng tượng"!
Thực lực cường đại không thể tưởng tượng nổi, tốc độ nhanh tới mức vô tung vô tích, chỉ cần là tu vi bại dưới tay Cổ Thần, hầu như không có bất cứ người nào chạy trốn từ trong tay hắn.
Một cái nháy mắt đã thuấn di được năm nghìn dặm, tốc độ này đối với siêu cấp cường giả Hư Không kỳ mà nói đều là xa xa không thể đạt tới.
Coi như là chí cường giả Hư Không hậu kỳ đỉnh phong, bằng vào tốc độ bay nhanh, toàn lực phi độn cũng chỉ có thể đạt tới tốc độ thuấn di hai ba nghìn dặm, so với tốc độ của Cổ Thần kém quá xa.
Tốc độ nhanh, chỗ tốt rất nhiều.
Có nguy hiểm cũng có thể chạy trốn rất nhanh.
Đuổi theo địch nhân, không người có thể chạy thoát.
Bằng hữu gặp nạn cũng có thể trong thời gian ngắn, nhanh xuất hiện giải cứu hơn.
Có tốc độ nhanh không gì sánh được, hầu như đứng tại vị thế bất bại, chỉ cần không bị vây khốn, hầu như không ai có thể giết chết được.

- Đám yêu nghiệt các ngươi, rốt cuộc muốn làm cái gì?

Khổ Thiện bị ném dưới mặt đất, bởi vì tu vi tiên lực toàn thân bị trói buộc, giống như phàm nhân thông thường, thân thể đau đớn khiến hắn khó chịu đựng được, lông mày nhíu chặt, cắn răng quát lên. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Hai vị cường giả Giá Vụ kỳ khác so với Khổ Thiện cũng không tốt hơn bao nhiêu, bọn họ bị bản nguyên chi thủy ép tới mức tứ chi đều bắt đầu vỡ tan, máu tươi chảy ròng ròng, lúc này lại bị trói buộc tu vi tiên lực, nằm sát dưới mặt đất, nhưng cũng đau tới mức nhe răng trợn mắt.
Cổ Thần nhìn chăm chăm vào Khổ Thiện, nói:

- Lão hòa thượng, tâm yêu thì là yêu, tâm nghiệt thì là nghiệt, ta và ngươi nguyên bản không thù không oán, ngươi lại muốn ỷ vào phật môn thế lớn dối gạt người khác, theo ý của ta, ngươi bất quá chỉ là một tên yêu nghiệt mà thôi.

Hai vị cường giả phật môn Giá Vụ kỳ cùng kêu lên nói:

- Ngươi thối lắm, chúng ta là cao tăng phật môn, nhân tộc chính thống, những yêu nghiệt các ngươi xuất thân nhân tộc lại không tự trọng, hạ thấp thân phận làm bạn với yêu nghiệt yêu tộc, làm cái gì là man thần của man dân Vu Cương, các ngươi không là yêu nghiệt thì là cái gì?

- Ngươi là cao tăng phật môn?

Cổ Thần mở trừng hai mắt, hét lớn một tiếng, hai bàn tay giống như thiểm điện vung lên, một cái tát dán vào mặt một vị cường giả phật môn.
Ba một tiếng nổ vang dội, vị cường giả phật môn kia trong nháy mắt bị tát quỳ rạp dưới mặt đất, trên mặt nhiều hơn một dấu bàn tay đỏ tươi, hầu như lún sâu vào da thịt.

- Ngươi là nhân tộc chính thống?

Cổ Thần một lần nữa hét lớn, lại là một cái tát tung ra, một cái tát dán vào mặt một vị cường giả phật môn ngay bên cạnh.
Ba…
Tiếng nổ giòng tan vang vọng, vị cường giả phật môn này so với người trước giống nhau như đúc, trên mặt nhiều hơn dấu bàn tay đỏ tươi, bị tát tới ép sát dưới mặt đất.

- Ngươi là cao tăng phật môn?

- Ngươi là nhân tộc chính thống?

Cổ Thần tựa hồ là lửa giận bạo phát, lại hét lớn liên tiếp, quay sang hai vị cường giả phật môn, mỗi người chính đều là một cương, dẫm mạnh lên đầu bọn họ.
Hai tiếng nổ mạnh, đại địa rạn nứt, đầu của hai người bị Cổ Thần dùng chân trực tiếp đạp sâu vào trong lòng đất.
Hai người đều là cường giả Giá Vụ kỳ, tuy rằng tiên lực bị phong ấn, tu vi bị trói buộc, giống như con người bình thường, nhưng thân thể cường giả Giá Vụ kỳ vô cùng cường đại, giống như đồng bì thiết cốt, kim gân cương thịt, bị Cổ Thần tát một cái, lại đạp đầu lún xuống lòng đất cũng không xuất hiện hiện tượng đầu nổ tung thành máu thịt.
Thế nhưng Cổ Thần hạ thủ thực sự không nhẹ, coi như sắt thép chân chính sợ rằng cũng bị đánh thành phấn mạt, đầu hai người bị Cổ Thần đạp vào lòng đất, tức thì truyền ra tiếng gào thét thê thảm giống như lợn bị đưa lên bàn mổ.
Cổ Thần xoay chuyển ánh mắt, rơi vào người Khổ Thiện, lão tăng Khổ Thiện lộp bộp trong lòng, mạnh mẽ giật thót, trong mắt rõ ràng hiện lên vẻ sợ hãi không thể che giấu.

- Ngươi muốn làm cái gì? Độ Thiện chính là sư đệ của lão nạp, ngươi dám, a…

Khổ Thiện còn chưa nói xong, một cước của Cổ Thần đã quét ngang tới, đá vào giữa đầu Khổ Thiện, trong nháy mắt Khổ Thiện choáng váng, trực tiếp đổi thành tiếng thét lớn thê lương thảm thiết.
Bịch… Một đạo thân ảnh bay lên cao, Khổ Thiện bị Cổ Thần đá văng lên trên khoảng không, đủ bay đi hơn nghìn trượng mới nặng nề ngã xuống dưới đất, khiến mặt đất bị lún xuống tạo thành một hố to hình người sâu với mấy chục trượng.
Cổ Thần khẽ vẫy tay, cương khí tiên lực hóa thành một cự chưởng, vượt qua khoảng cách nghìn trượng, nắm xuống dưới mặt đất, lại bắt Khổ Thiện trở về.
Vứt Khổ Thiện ngay bên canh hai vị cường giả phật môn, hai vị cường giả phật môn này đã rút đầu từ dưới mặt đất ra ngoài, giáo huấn vừa rồi khiến trong lòng bọn họ sợ hãi, không dám tiếp tục mạnh miệng trước mặt Cổ Thần.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.