Chân Tiên

Chương 866: Gặp lại Côn Ngô





Ba ngày đêm trôi đi, lôi kiếp trên bầu trời rốt cuộc cũng có biến hóa.
Khuôn mặt đen kịt trên bầu trời đột nhiên trở nên linh động hơn rất nhiều, tựa hồ nhiều hơn một cố cảm giác tức giận, giống như tử thi hoàn hồn.
Đột nhiên, Cổ Thần cảm giác được, một cỗ uy áp cường đại không gì sánh được từ trên trời cao giáng xuống, cảm giác này rất giống khi đối mặt với Côn Ngô Tiên Đế, thế nhưng lực lượng của Côn Ngô Tiên Đế đều thu liễm vào trong cơ thể, Cổ Thần không thể cảm giác được lực lượng của Côn Ngô Tiên Đế đến tột cùng mạnh đến mức nào, chỉ biết là kinh khủng phi thường, căn bản không thể chịu đựng nổi uy áp của Côn Ngô Tiên Đế.
Mà khuôn mặt đen kịt trên bầu trời hiện tại đã ngoại phóng lực lượng cường đại, chỉ là một cỗ khí thế đã mạnh mẽ hơn rất nhiều so với lôi kiếp hủy diệt đệ cửu trọng, tầng tầng hư không nghiền nát, Cổ Thần nhất thời bị một cỗ lực lượng cường đại không gì sánh được ép tới mức rơi xuống đất, chỉ trong chốc lát, từ bốn vạn trượng trong hư không giảm xuống còn ba vạn trượng, hai vạn trượng, một vạn trượng…
Oanh!
Cổ Thần trực tiếp bị ép xuống dưới mặt đất, khiến đại địa bạo tạc một tiếng kinh thiên, vô số vết rách lấy dưới chân Cổ Thần làm điểm trung tâm, nứt nẻ giống như mạng nhện.
Trong lòng Cổ Thần đại chấn, khuôn mặt đen kịt trên bầu trời giống như một khôi lỗi không có tình cảm, không biết mệt mỏi, thế nhưng hiện tại lại nhiều hơn một phần "tức giận", tựa hồ như "sống", có linh tính.
Giống như một cỗ máy vốn hoạt động thầm lặng đột nhiên biến thành một sinh linh linh hoạt biết tức giận.
Đồng thời lực lượng của "người" này cường đại tới mức không thể tưởng tượng nổi, Cổ Thần có thể cảm giác được, lúc này lực lượng mà khuôn mặt đen kịt kia ngoại phóng ra thậm chí không hề thua kém so với Côn Ngô Tiên Đế.
Tu sĩ Đạo môn trong Hư Thiên Tông từng người từng người biến hẳn sắc mặt.
Cổ Thần trong lòng bọn họ hầu như là tồn tại vô địch, cho dù là lôi kiếp hủy diệt đệ cửu trọng cũng không thể gây tổn thương mảy may đến Cổ Thần.
Thế nhưng lúc này lại bị một cỗ khí tức trấn áp đè xuống đất từ bốn vạn trượng trong hư không, lực lượng như vậy sợ rằng cường giả cái thế Hợp Đạo sơ kỳ cũng sẽ bị nhiền nát bấy trong nháy mắt.
Cho dù nói chúng tu sĩ Đạo môn đều đang ở trong Thiên Tinh Hóa Hư đại trận, thế nhưng vẫn có thể cảm nhận được lực lượng kinh khủng từ khuôn mặt người đen kịt vô cùng khổng lồ trên vòm trời cao cao kia.
Rắc rắc rắc rắc rắc…
Cương tráo phòng ngự của Thiên Tinh Hóa Hư đại trận đối mặt với cỗ uy áp khí tức này lập tức vang lên tiếng rắc rắc, giống như một kiện vật phẩm không thể kham nổi gánh nặng, lúc nào cũng có thể bị phá hủy.

- Cái này là gì vậy?

- Lực lượng thực cường đại, cho dù là lĩnh tụ cũng bị ép rơi xuống hư không!

- Trời ạ… Thiên Tinh Hóa Hư đại trận tựa hồ không thể chống đỡ được cỗ uy áp này.

- Làm sao bây giờ? Nếu Thiên Tinh Hóa Hư đại trận bị phá hủy rồi, tất cả chúng ta, kể cả toàn bộ Hư Thiên Tông đều sẽ bị cỗ uy áp này nghiền nát bấy.

- A… Khuôn mặt người đen kịt trên bầu trời thay đổi.



Chúng tu sĩ Đạo môn trong Hư Thiên Tông kinh khủng vạn phần, uy áp từ trên bầu trời đánh xuống vô cùng khủng khiếp, khiến trong lòng bọn họ khiếp sợ.
Lực lượng như vậy, so với lực lượng Cổ Thần hiển lộ ra còn mạnh mẽ hơn gấp nghìn lần, vạn lần.
Khuôn mặt người đen kịt trên bầu trời đang biến hóa, cái miệng khổng lồ hợp lại, không còn lôi kiếp hạ xuống như trước, lôi kiếp hủy diệt đệ cửu trọng rốt cuộc cũng kết thúc.
Thế nhưng trong lòng Cổ Thần lại cảm giác không ổn, khuôn mặt người đen kịt trên bầu trời giống như đang kéo sát lại, hình thành một đoàn mây mù màu đen thuần khiết, sau đó lại chậm rãi mở rộng, theo sự biến hóa của khuôn mặt người đen kịt, cỗ uy thế từ trong hư không đè ép xuống càng lúc càng thêm cường đại, cho dù là Cổ Thần cũng cảm giác có một ngọn núi lớn không thể chịu đựng nổi ngăn chặn hắn, khiến hắn không thể nhúc nhích.
Rất nhanh, mây đen trên vòm trời đã không còn nửa phần bóng dáng khuôn mặt người, mà là hình thành một chữ lớn --- Thiên!
Một chữ Thiên!
Uy áp từ trên bầu trời giáng xuống chính là thiên uy cái thế.
Lực lượng thiên uy không biết to lớn tới mức nào, khó có thể đo lường được, vì vậy mới có câu nói thiên uy khó dò. Đọc Truyện Online Tại https://trumtruyen.vn
Lúc này thiên uy từ trên bầu trời đè xuống cho dù là Cổ Thần cũng bị ép tới mức không thể nhúc nhích, nếu không phải nhục thân của hắn đã đạt tới cảnh giới bất hủ, lúc này hẳn là đã bị nghiền nát bấy.
Cho dù là chư tử đại tiên hợp đạo thành công cũng không thể nhăn cản được cỗ uy áp kinh khủng này.
Uy áp do thiên uy tạo ra chỉ có một mục tiêu duy nhất, chính là Cổ Thần, vì vậy Cổ Thần phải đối mặt với thiên quy trực tiếp nhất, cường đại nhất.
Về phần Hư Thiên Tông cách nghìn dặm, bất quá là lực lượng tàn dư do thiên uy trấn áp xuống mà thôi, thế nhưng vẫn trấn áp Thiên Tinh Hóa Hư đại trận vang lên tiếng rắc rắc không ngừng nghỉ, tựa hồ sẽ tan biến, có một số địa phương cương tráo phòng ngự của Thiên Tinh Hóa Hư đại trận đã xuất hiện vết rách rất rõ ràng.

- Thiên… Đó là thiên!

- Xong, chúng ta đều xong, thiên đã nổi giận, chúng ta đều không sống được rồi!

- Dĩ nhiên là thiên uy, so với lôi kiếp biến thái vừa rồi, lực lượng còn cường đại hơn gấp trăm lần, thượng thiên giận dữ, vạn vật đều vong a, làm sao bây giờ? Nên làm cái gì bây giờ?



Chúng tu sĩ Đạo môn trong Hư Thiên Tông đều kinh khủng hô to lên.
Chính vào lúc này, khí tức của Côn Ngô Tiên Đế xuất hiện, lập tức tràn vào trong cảm nhận của Cổ Thần.
Cổ Thần có thể cảm nhận rất rõ ràng, trong lúc Côn Ngô Tiên Đế xuất hiện tại tiên giới Cổ Hoang, lúc này đây Côn Ngô Tiên Đế bắt trước bộ dạng kẹo hồ lô, muốn dẫn dụ "thiên" do khuôn mặt khổng lồ đen kịt trên bầu trời đi.
Thế nhưng tình huống lúc này hiển nhiên có điểm không giống nhau.
Trước kia mỗi lần lôi kiếp hủy diệt xuất hiện chỉ là khuôn mặt khổng lồ đen kịt giống như cỗ máy, mà lúc này đây lại biến thành chữ "thiên" hoàn toàn có khí tức sinh mệnh.
Khí tức của Côn Ngô Tiên Đế vừa hiện ra, chữ "thiên" kia rõ ràng lắc lư nhìn trái nhìn phải, tựa hồ có chút kinh ngạc và muốn di động đuổi theo.
Thế nhưng chữ "thiên" thủy chung không nhúc nhích, một thanh âm từ trong chữ "thiên" phát ra:

- Con kiến hôi hèn mọn, dám kháng nghịch lại ta, thực sự là đáng chết, một hoa khai một quả, một niệm một luân hồi, luân hồi tức chung, ngũ hành chi linh, để chứng con kiến hôi hèn mọn này đều biến thành hư vô!

Theo thiên âm mênh mông cuồn cuộn vang lên, năm đạo chưởng ấn trong nháy mắt từ trong chư "thiên" thật lớn bắt ra, trong sát na biến lớn, mỗi một chưởng ấn đều lớn nghìn dặm, từ trên trời giáng xuống, vỗ mạnh về phía Cổ Thần.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.