Chân Tiên

Chương 869: Chuyện cũ của Côn Ngô (hạ)





- Hắn đã dạy ta làm sao để nô dịch nhân loại, làm sao để ăn thịt nhân loại, uống máu nhân loại, hắn dạy ta pháp thuật nhân loại, giúp nhân loại tu luyện tới cảnh giới Hợp Đạo kỳ, sau đó lại ăn tươi, ta chưa từng quên trong thân thể của ta có chảy xuôi huyết mạch nhân tộc, hành vi của cha ta khiến ta phi thường phàn cảm, phẫn nộ…

- Thực lực của ta dưới sự cố gắng tu luyện không ngừng nghỉ, càng ngày càng mạnh hơn, rốt cuộc cũng có một ngày ta đã vượt qua phụ thân ta, vì vậy ta bắt đầu nói với hắn từ "không"! Thế nhưng ta nói hắn chưa bao giờ nghe, kỳ thực hắn chưa từng để ta vào trong mắt, thần chi tử chỉ là danh từ tương đối dễ nghe, khó nghe một chút chính là người hầu của thần.
- Tất cả thần chi tử đều là người hầu của thần, tất cả thần đều chưa từng để thần chi tử vào trong mắt, bởi vì trong mắt của các thần, nhân loại chỉ là con kiến hôi, sinh ra với mục đích duy nhất thay bọn họ sinh ra người hầu, vì vậy bọn họ kết hợp với nhân loại, sinh ra hậu đại, để những người hầu có huyết mạch cổ thần này thay bọn họ quản lý những con kiến hôi hèn mọn này mà thôi.

- Ai cũng không biết, thực lực của ta cư nhiên trong lúc bất tri bất giác vượt qua cha ta, trong một lần đại hội ăn thịt nhân loại, nhìn một nhân loại lại một nhân loại bị chúng thần hoặc chưng, hoặc nướng hoặc ăn sống, ta rốt cuộc đã không nhịn được nữa, ta bạo phát…

- Ta giết phụ thân, ta giết tất cả những cổ thần có mặt, từ một ngày đêm hôm đó, một hồi chiến tranh mới bắt đầu, ta giải phóng nhân loại, ta giải phóng yêu tộc, ta dẫn đầu bọn họ, triển khai cuộc chiến với cổ thần.

Một cổ thần lại một cổ thần ngã xuống dưới chân ta, Thiên, Địa cũng không thể ngăn cản được bước chân của ta, ta thành lập Thiên đình, thống nhất Cổ Hoang, nhất thống hai giới âm dương, nhất thống vũ trụ phàm gian, trận chiến tranh với cổ thần này giằng co mấy vạn năm, trong lúc này ta tận mắt chứng kiến Hồng trưởng thành!

- Hồng là một người có huyết mạch nhân loại thuần khiết, nhưng thiên tư trác tuyệt, tốc độ tu luyện so với thần chi tử còn nhanh hơn nhiều, hắn trở thành phụ tá đắc lực của ta, cuối cùng đã trưởng thành tới cảnh giới không phân chia cao thấp với ta, chính là bởi vì Hồng ta mới có thể chính diện chống lại được hai vị cổ thần Thiên, Địa.

- Thế nhưng, ta trăm triệu lần không ngờ tới, Hồng lại thần phục thiên đạo, ta có huyết mạch cổ thần thuần khiết nhất, ta là thần chi tử đời đầu tiên, nhưng ta cũng không quên chính mình có chảy xuôi huyết mạch nhân tộc, nguyên nhân chính là vì như vậy ta mới nói "không" với phụ thân, ta khởi xướng chiến tranh với chúng thần, Thiên, Địa cũng không thể ngăn cản được ý chí của ta.

- Mà Hồng thì sao đây? Hồng là huyết mạch nhân tộc thuần khiết nhất, vì sao? Vì sao hắn lại thần phục thiên đạo? Muốn thần phục chúng thần? Khiến cơ nghiệp ta khổ cực mấy vạn năm mới dựng lên được bị hủy hoại trong chốc lát, khiến nhân tộc một lần nữa trở thành thực vật của chúng thần?

- Vì sao?

- Hắn có thể đối đãi với đồng loại của chính mình như vậy?

- Vì sao?

- Vì sao?

Từ trong hồi ức xa xưa khiến Côn Ngô Tiên Đế kích động không ngớt, nhất là tới cuối cùng, cư nhiên lão lệ ngang dọc, thất thanh khóc rống lên.
Khóe mắt Cổ Thần cũng không nhịn được ướt át, đồng thời có một cỗ tức giận ngập trời sản sinh trong lòng.
Ăn thịt nhân loại, uống máu nhân loại, chưng nhân loại, nướng nhân loại… Thời đại thái cổ, nhân tộc cư nhiên là thực vật của chúng thần? Nhân tộc như vậy, tình huống của yêu tộc chắc chắn cũng không tốt hơn!
Trong lòng Cổ Thần quặt thắt, khớp hàm cắn chặt, tín niệm ban đầu lúc này trở nên kiên định hơn bao giờ hết:

- Hồng, uổng cho ngươi mang huyết mạch nhân tộc thuần khiết, cư nhiên làm ra chuyện điên cuồng khốn nạn như vậy, hủy diệt tâm huyết bao nhiêu năm của Côn Ngô Tiên Đế, khiến nhân tộc rơi vào cảnh làm thực vật cho chúng thần, nếu như ta không giết chết bại hoại nhân tộc này, thề không làm người.

Trải qua ba động tình cảm kịch liệt, tựa hồ như Côn Ngô Tiên Đế già nua hơn rất nhiều, nói:

- Cổ Thần, giết Hồng, Hồng không chết, ta chết không nhắm mắt!


Thời gian một ngày lại một ngày trôi qua, Côn Ngô Tiên Đế già yếu cực nhanh!
Người tới lúc tuổi già thường không ngừng hồi ức lại những chuyện cũ, vô cùng tang thương.
Trải qua gần hai mươi ngày, Côn Ngô Tiên Đế qua đời!
Nhục thân của Côn Ngô Tiên Đế đã sớm tử vong, tồn tại bất quá là một cụ nguyên thần, sau khi tử vong nguyên thần lập tức ngưng tụ thành một viên "linh hồn chủng tử".
Tới loại cảnh giới như Côn Ngô Tiên Đế, lực lượng quá mức cường đại, lúc tử vong, linh hồn ngay cả âm giới cũng không thể nào thu đi được.
Cổ Thần cất giấu viên "linh hồn chủng tử" này trong người, nếu như sau này Cổ Thần có thể bước chân vào đỉnh cao tu đạo, triệt để lĩnh ngộ pháp tắc sinh mệnh, pháp tắc tử vong, pháp tắc hủy diệt, pháp tắc trọng sinh… Là có thể lấy viên "linh hồn chủng tử" này làm căn cơ, giúp Côn Ngô Tiên Đế phục sinh trở lại.
Viên "linh hồn chủng tử" của Côn Ngô Tiên Đế cũng giống như bộ phận hạch tâm nhất của một cỗ máy, hiên tại cỗ máy đã bị hỏng hóc hoàn toàn, nhưng chỉ cần tìm được tài liệu, hiểu được kết cấu, lợi dụng vào hạch tâm này là có thể tạo ra một cỗ máy công năng hoàn toàn giống nhau.
Thế nhưng, người chết phục sinh so với chế tạo máy móc khó khăn hơn rất nhiều, cần phải đạt tới đỉnh cao nhất trên con đường tu đạo, cũng giống như Côn Ngô Tiên Đế và Hồng, cảnh giới hầu như đã đi tới đầu cùng của con đường tu đạo, cho dù là Thiên và Địa cũng không thể làm gì được.
Cổ Thần hiện tại chỉ có thể tạm thời cất giấu "linh hồn chủng tử" của Côn Ngô Tiên Đế trong người, sau này tu vi tới mức, có thể phục sinh trở lại. Nguồn truyện: Truyện FULL
Từ trong lời nói của Côn Ngô Tiên Đế, Cổ Thần biết không gian bản thân đang ở hiện tại chính là Côn Ngô Giới.
Côn Ngô Giới và Phá Thiên Chỉ đều là do Côn Ngô Tiên Đế sáng tạo ra sau khi bị Hồng ám toán, Phá Thiên Chỉ là một bộ thần thông nghịch thiên, Côn Ngô Giới thì tương đương với một kiện pháp bảo nghịch thiên.
Thiên không chỗ nào không ở, không lúc nào không ở, mặc kệ là tiên giới Cổ Hoang hay là vũ trụ phàm gian, không có địa phương nào không tới được, vì vậy một ngày bị Thiên nhìn chằm chằm, trong thiên hạ không có chỗ nào có thể ẩn nấp.
Thế nhưng, cũng có loại ngoại lệ, chính là Côn Ngô Giới…
Côn Ngô Giới chính là do Côn Ngô Tiên Đế phí hết tâm huyết mở ra một thế giới độc lập, thế giới này tồn tại bên ngoài vũ trụ, không hề có bất cứ liên hệ nào với tiên giới Cổ Hoang hoặc là vũ trụ phàm gian.
Cho dù là Như Ý Linh Lung bảo tháp, khi tiến vào Côn Ngô Giới, thời gian chi tháp lập tức bị mất đi hiệu quả, tất cả pháp tắc hoàn toàn không hoạt động, tất cả pháp tắc Cổ Thần lĩnh ngộ được trong Côn Ngô Giới đều không thể phát huy tác dụng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.