Chỉ Cần Anh Ấy Nói Thích Tôi

Chương 8: (H)




Edit: Tây Bối.
Bàn tay Lạc Khưu dán lên mu bàn tay Đồng Nhan, sau đó anh lại buông tay ra khiến cho cô cảm thấy hơi mất mác.
Một giây sau, anh xoay người lại, đưa tay lên cổ áo ngủ của cô rồi kéo xuống, anh nhớ tới khi nãy Đồng Nhan có nói đến ngực bự... so với ngực của Giản Mạt, đôi bồng đào trước mắt này ngay cả một câu nhỏ cũng không thể hình dung được.
Anh ác ý nói: "Nhỏ như vậy, còn gợi tình như thế...."
Buông tay ra, ngay lúc thân thể cô lung lay sắp ngã thì anh lại bế cô lên theo kiểu công chúa: "Thật sự là không còn cách nào..."
Chóp mũi của anh ngửi thấy được mùi kem thảo dược trên người Đòng Nhan, rất thanh mát lại còn hòa lẫn với một mùi vị kì lạ nào đó, anh kiềm chế không được cúi đầu, liếm vành tai của cô, còn người trong ngực thì run lên, càng dính lấy anh thêm mấy phần. Anh ôm cô đến phòng khách, nhìn thấy một đống hỗn độn ở trên ghế sô pha, đồ ăn vặt bày bừa lộn xộn, còn có... vết ướt trên ghế và cả gối dựa.
Cảnh tượng làm cho người phải suy nghĩ miên man, bụng dưới Lạc Khưu bỗng nhiên thắt chặt, một luồng nhiệt ấm áp chạy xuống, chỗ nào đó của anh lập tức "cứng". Giọng nói càng trầm thấp hơn:
"Đây là... em vừa nói chuyện với anh, vừa tự an ủi bản thân?"
Đồng Nhan xấu hổ không dám nhìn anh, chôn đầu ở trên cổ anh, "Em...em không có..."
Lạc Khưu ném cô xuống nơi còn có nước đọng lại trên ghế sô pha, hai thân thể tạm thời không có tiếp xúc với nhau khiến cho Đồng Nhan cảm thấy trống rỗng, cùng lúc đó cô cau mày cả người giãy dụa, bộ dáng đáng thương nhfn anh, thấy phía dưới của anh càng cứng. Dù vậy, vẻ mặt anh lại rất bình tĩnh, dứt khoát ngồi trên bàn trà đối dện cô, bày ra một tư thế bỏ mặc, không thèm quan tâm đến.
Đồng Nhan hoảng hốt, cầu xin: "Đừng như vậy..."
Cô biết khi nãy dùng gối dựa trên sopha không thể nào có thể làm dịu đi cơn khó chịu trong cơ thể được.... chỉ có người trước mắt này mới có thể làm cho cô thực sự vui thích như lần trước thôi. Rõ ràng bình thường dâm vô cùng, nhưng vì sao ngay lúc quan trọng anh lại trêu cô chứ!
Lạc Khưu không hề thỏa hiệp: "Bé con dâm đãng không thành thật... Em nói vì sao sopha và gối dựa lại bị ướt? Hả?"
Đồng Nhan thật sự vô tội, cô không có làm loại chuyện đó mà, ở phía dưới cô vẫn luôn khó chịu còn chưa được xoa dịu nữa...Cô chỉ có thể nhẹ nhàng nói: "Em không có...Em còn khó chịu hơn..."
"Còn muốn anh giúp em dễ chịu chứ?"
Đồng Nhan gật đầu, chờ đợi nhìn vào anh.
Lạc Khưu nâng cằm, quét nhìn cô một vòng, hai viên đậu nhỏ đều đã ngẩng cao lên, còn có ở giữa 2 chân của cô... có dòng nước lưu lại dọc trên bắp đùi. Rõ ràng là xử nữ, nhưng nước lại có thể ra nhiều như vậy.
"Âm thanh khi nãy nói chuyện với anh và những chuyện lúc nãy em làm, làm lại lần nữa cho anh nhìn."
Lạc Khưu cười tà mị: "Bằng cách này anh mới tin em khi nãy không có thỏa mãn bản thân trước."
"Đừng như vậy mà..." Đồng Nhan còn sót lại một ít lý trí, đủ để cô biết làm như vậy sẽ mất mặt đến bao nhiêu.
Lạc Khưu lại nhíu mày, hỏi: "Có ngoan hay không?"
Giống như là đang lừa cô, lại càng giống như là... ma quỷ đưa cô vào vực sâu xấu hổ đầy cám dỗ. Đồng Nhan nhìn chằm chắm nốt ruồi nơi khóe mắt của anh, hấp dẫn người vô cùng. Cô chỉ cần làm, thì anh sẽ lại ôm lấy cô, khiến cho cô dễ chịu.
Đồng Nhan như bị trúng tà, nói: "...Anh không được lừa em."
Lạc Khưu phì cười một chút, lại đảm bảo nói: "Không lừa em."
Mèo con hôm nay thật sự rất ngoan, cô ngoan ngoãn đưa ngón tay của mình vào trong miệng, chẹp chẹp mà cuống lấy, đưa ra đưa vào, khiến ngón tay ướt sũng, "Ưm..."
"Lúc ăn nó, nghĩ đến cái gì?"
"Là...là đầu lưỡi của anh...." Mèo con lấy ngón tay ra, nhìn nước bọt ở trên đó, đôi mắt tràn đầy tình dục.
"Nghĩ đến đầu lưỡi anh đang làm gì?"
Mèo con ngoan ngoãn kéo áo ngủ lên, phần eo của cô rất căng, có hai đường cong xinh đẹp, trước kia vì sao lại không hề để ý đến? Nhưng giờ phút này phía dưới Lạc Khưu cũng cương cứng khó chịu vô cùng, cho nên cũng không có suy nghĩ quá nhều. Lại lướt mắt lên nhìn, hai con thỏ nhỏ xinh đẹp trần trụi, trên đó còn có vài đốm hồng do dị ứng càng khiến cho nó thêm đầy gợi cảm. Đôi vú rất căng lại mềm, phía trên có hai viên đậu đỏ, trên mặt một viên còn có dính một chút nước bọt.
"Muốn... nghĩ đến đầu lưỡi anh liếm nơi này...." Mèo con dùng ngón tay ẩm ướt, từng chút lại từng chút xoa nắn núm vú nhỏ, sau đó lại xoay rồi lại kéo. Kéo một bên vú lên cao, sau đó lại buống ra, "Đùa giỡn...với đầu v* em như này..."
Lạc Khưu cảm thấy đồ vật phía dưới càng phình lớn ra, bị bó sát ở dưới quần lót, nghẹn đến mức buồn bực.
"Ừm hửm, sao đó thì sao?"
"Ưm... sau đó..." Một tay mèo nhỏ không nỡ rời đi, tiếp tục xoa nắn núm vú, một tay còn lại cầm lấy gối dựa còn lưu lại d*m thủy để bên tiểu huyệt, ngước mặt lên nhìn vào anh, rồi lại đưa mắt đến phía dưới của anh, giữa háng anh. Anh biết, túp liều của anh nhô lên đều bị cô nhìn thấy rất rõ ràng, cô cứ chăm chăm nhìn vào chỗ đó của mình, trong mắt tràn đầy khát vọng kích thích.
Sau đó, mèo con mở rộng hai chân ra trước mặt anh, khiến chàng trai nào đó phải ngạc nhiên dưới sự dẻo dai của cô. Cô đem hai chân gác lên thành ghế sopha, làm cho anh nhìn rõ quần lót màu trắng của cô dính sát vào tiểu huyệt, quần lót ẩm ướt dường như là trong suốt, màu đen của âm mao lộ ra từ bên trong, một màn này khiến cho hô hấp của anh càng nặng nề, có vài sợi lông lộ ra từ mép quần lót, xoắn xoắn, rất là đáng yêu.
Mèo con nhét gối dựa vào giữa hai chân, làm cho anh cảm thấy tiếc nuối vì cảnh xuân phía dưới đều bị che mất. Một tay cô nắm lấy một bên vú, một tay đè ép cái gối dựa, eo nhỏ vặn vẹo từng chút từng chút, giống như là muốn đem gối dựa ấy nhét vào tiểu huyệt trống rỗng kia vậy.
Khuôn mặt ngây ngô như thế, nhưng lại làm một chuyện dâm đãng như vậy.
"Em.... Khi làm cái này, nghĩ đến ai?"
Mèo con thở hổn hển, nhíu lông mày lại, không hề do dự mà nói: "Nghĩ đến anh..."
Lạc Khưu đứng lên, đoạt lấy gối dựa giữa hai chân của cô, không hề lưu tình ném nó sang một bên. Đồng Nhan ngơ ngác nhìn anh, ủy khuất vô cùng.
"Rất ngoan..." Anh dùng ngón tay lướt qua hai chân còn đang dang ra của cô, cô không chịu được nên d*m thủy lại một lần nữa tiết ra, cô muốn thu chân về, nhưng tay mắt anh lại lanh lẹ ngăn cản: "Làm như vậy thì sao dễ chịu được... thật đúng là ngốc..."
Tay anh để đúng chính xác viên đậu ở bên trên tiểu huyệt của cô, lúc nặng lúc nhẹ ấn vào nó, "Thế này thì sao?"
Từng đơtj khoái cảm ập đến khiến cho Đồng Nhan nheo mắt lại vì thoải mái, "Ừm a.... dễ chịu..."
Lạc Khưu nhìn vô cùng chăm chú, trên miệng không ngừng nói, "Ngay cả tự an ủi mình cũng còn không biết, anh không ở đây thì em phải làm sao đây?"
"Ưm... tiếp tục đi..."
Một bên cô thở dốc, một bên lại thúc giục anh.
"Lần này dạy em trước..." Lạc Khưu dùng sức ấn xuống một cái, trêu cô đến nỗi khiến cô hét lên một tiếng "a", cả cơ thể lại giống như có một dòng điện đi qua. Nhưng anh lại dừng động tác, thu tay lại, nhìn cô rồi ra lệnh, "Cởi quần lót vướng víu xuống."
Đột nhiên Đồng Nhan do dự, trước kia chưa từng có trường hợp này... Nhưng cô lại muốn anh tiếp tục....
Lạc Khưu đứng thẳng thân mình, còn cô đang ngồi, khi ngẩng đầu lại vừa hay đối diện với túp liều đang nhô lên cực to kia. Anh không có ý tốt đem vật kia cọ sát vào miệng cô, "Ngoan một chút, không phải vừa nãy em vẫn muốn nhìn nó ư?"
Lạc Khưu lùi về phía sau, dứt khoát cởi bỏ quần thể thao của mình đi, bên trong là chiếc quần lót màu đen đang bó sát người, cái đống to lớn kia nhô lên như ngọn lửa dẫn vào trái tim Đồng Nhan. Anh cũng cởi bỏ áo hoodie trên người ra, để lộ ra một thân hình sáng ngời rắn chắc. So với ảnh chụp trên vòng bạn bè thì khi nhìn thân thể Lạc Khưu ở khoảng cách gần như thế này, cảm thấy không giống lắm. Vai rộng eo hẹp, nơi cần có cơ bắp đều có, màu da vừa trắng nõn lại xen kẽ màu lúa mạch, đường cong xinh đẹp đến mức khiến cô muốn tiến lên liếm liếm, muốn sờ sờ khối cơ bụng của anh, muốn xoa nắn núm vú phấn nộm của anh, muốn nếm thử từng cái một trên cơ thể anh, quan trọng hơn là... cái to lớn phía dưới kia...
"Ực..." Cô nuốt nước miếng một cái.
"Hài lòng không?"
"Ừm...a..."
Lạc Khưu vui vẻ nâng mặt cô lên, cúi người, đặt môi lên đôi môi của cô, vươn đầu lưỡi liếm láp, Đồng Nhan lập tức hiểu ý hé môi để đầu lưỡi của anh tiến quân thần tốc đi vào, hai đầu lưỡi cùng nhau quấn quít lại cùng một chỗ, nhưng mà lần này anh lại mút lấy đầu lưỡi cô, càng mút lại càng dùng sức, cô ý thức được anh đang bắt chước động tác làm tình cho nên nội tâm càng nhảy lên kịch liệt.
Toàn bộ phòng khách đều là tiếng nước bọt của bọn họ khi hôn nhau.
"Ngoan thì sẽ có thưởng." Anh vừa nói vừa xoa nước bọt ở một bên môi, sau đó đưa tay lên cái đống to kia, "Chỗ này kìm nén đến mức khó chịu, chúng ta mỗi người cùng cởi?"
"... Cùng lúc sao?" Sắc mặt Đồngg Nhan còn hơi say, dường như còn chưa có hít thở đều sau cái hôn vừa rồi.
"Hoặc là...." Lạc Khưu nghĩ nghĩ, đề nghị, "Anh giúp em cởi, em giúp anh cởi?" Anh nắm tay của cô, ôn nhu đặt lên túp lều của mình, "Không phải muốn xem sao?"
"Ừm.... Anh thật dâm tà...." Đồng Nhan bĩu môi nói, còn tay lại hơi hơi rời xuống phía dưới, đôi mắt mèo to chớp chớp, lông mi dài như đôi cánh bướm rung rung, "Nhưng em....rất muốn...."
Lạc Khưu bị lời nói vừa rầu rĩ lại vừa thành thật của cô mà làm cho buồn cười, "Anh biết..."
Sau đó lại nắm lấy tay cô, dùng sức kéo một phát, một cây côn th*t thô to dâng cao, không hề có trói buộc, lập tức bắn ra ngoài, tâm địa anh lại xấu xa hướng xuống dưới đỉnh một cái, cây côn th*t "không cẩn thận" lại chạm vào trên mặt cô.
"Anh thật...." Quá đáng.... Cô vừa há mồm, miệng đã bị cái đồ vật hình trứng ngỗng chặn ngang, nó trơn bóng, lại còn mang theo hương vị xà phòng.
"Đàn ông đều là tên lừa đảo." Một tay anh cầm lấy thân cây côn th*t thô to như tay trẻ con, đem quy đầu màu hồng chặn cái miệng nhỏ của cô, sau đó cúi đầu nhìn động tác cô ăn quy đầu của mình, bên trên thân côn th*t có nhô lên vài điểm gân xanh, anh rên lên một tiếng, lại không quên dạy bảo, "Đừng tùy tiện tin, đồ ngốc..."
Một tay anh vòng qua sau đầu cô, ý thức được điều anh muốn làm, Đồng Nhan bối rối muốn đẩy anh ra, nhưng mà toàn thân cô lại xụi lơ, không một chút sức lực, chỉ có thể ngậm lấy nước mắt, muốn đẩy quy đầu ra khỏi miệng, lại ngây ngốc dùng đầu lưỡi muốn đẩy nó ra ngoài, kết quả là khi chạm vào quy đầu thì thân thể Lạc Khưu lại run lên, cái cảm giác này so với tự anh thẩm du sướng gấp mấy lần.
Anh hít một hơi thật sâu, đem côn th*t rời khỏi miệng cô, "Đùa em."
Cuối cùng Đồng Nhan cũng nghênh diện toàn bộ cái cây thô to lúc nãy chặn lấy miệng mình, kiếp trước cô từng xem qua phim AV (phim hêu), cho nên cũng xem như cô có nhìn qua được vài hình dáng rồi. Nhưng mà, chưa từng có một cây côn th*t nào xinh đẹp lại sạch sẽ như cái trước mắt này cả. Lúc trước cô đều cảm thấy khẩu giao* đều rất buồn nôn, ngậm cái vật này trong miệng thật sự rất ghê. Nhưng mà cái đồ trước mắt này lại không hề giống, ừm... thân gậy ưỡn thẳng thô to, quy đầu lại có màu hồng, còn có hai cái túi tinh hoàn rất to đang rũ xuống, sâu bên trong rễ là màu hồng (???), lúc trước cô còn ngửi được một mùi hương nhẹ nhàng khoan khoái, cô cảm thấy ngậm nó trong miệng cũng không đến nỗi nào.
*Ừm là dùng miệng làm việc á...:).
"Nhìn được không?"
"Được..." Nghe thấy câu trả lời theo phản xạ có điều kiện của mình, cô xấu hổ nhìn anh.
Anh phì cười.
Cũng không thèm quan tâm cây côn th*t run run theo động tác của mình, cầm lấy hai cái gối tựa chồng lên nhau, dưới ánh mắt khó hiểu của cô, anh ôm cô đến trên hai cái gối này, áo ngủ của Đồng Nhan cũng theo động tác của anh mà rũ xuống, che đi cảnh xuân ở phía trên, anh đưa tay trượt xuống dưới đồ ngủ của cô, kéo quần lót của cô sang một bên, "Nâng cái mông lên."
Cô ngoan ngoãn làm theo, anh thỏa mãn kéo đồ lót của cô ra một chút/. Sau đó đưa đến chóp mũi ngửi ngửi, thì ra cỗ mùi hương luôn quanh quẩn ở mũi anh là cái mùi này. Anh lại lật ngược quần lót của cô lại, vươn đầu lưỡi ra, liếm một cái ở đáy quần.
"Ưm...a..." Tiểu huyệt của cô đột nhiên chảy ra một dòng nước ấm, "Đừng liếm nơi đó.... bẩn bẩn...." Tuy nói là như vậy, nhưng cô lại không nhịn được đặt hai chân lên ghế sopha, hai chân mở lớn, tiểu huyệt dưới âm mao ẩm ướt nhìn không sót một cái gì, nhũ thịt hồng hồng mũm mĩm ở bên trên, tất cả đều ánh lên ánh nước long lanh, Lạc Khưu cũng không còn chịu đựng nữa mà ném quần lót của cô đi, ngồi xổm người xuóng, vùi đầu vào giữa hai chân của cô.
Cô cảm nhận được, tiểu huyệt của mình ngay lập tức được đầu lưỡi của anh lấp đầy.
"A...ưm..."
Mười ngón tay của cô luồn vào trong tóc của Lạc Khưu, khát vọng anh càng thâm nhập vào bên trong. Lạc Khưu ngầm hiểu, vươn đầu lưỡi cắm sâu vào, từng chút từng chút, đôi lúc lại qua viên đậu nhỏ của cô, chọc cô đến mức khiến cô muốn kẹp chặt hai chân, nhưng lại bị hai tay anh kiềm chế ở một bên. Lúc đầu anh còn chậm rãi đi vào, nhưng lại lúc lại trở nên càng nhanh, không thể nào tìm ra được quy luật, nhưng mỗi một lần cắm vào lại khiến cho tiểu huyệt cô muốn nổ tung.
"Ưm.... A... Ư ư... Ưm..."
Cuối cùng....
Ngay lúc anh mút viên đậu nhỏ ở dưới, cô đã đến cao trào.
Lạc Khưu dời miệng, dùng một tay tiếp triều d*m thủy trào ra của cô. Sau đó xoa nó lên trên côn th*t của mình, nhục bổng của anh lập tức trở nên óng ánh hơn. Anh giương mắt lên thì đã nhìn thấy làn da của mèo nhỏ trước mắt càng đỏ, dường như những chấm đỏ ở phía trên đã rút đi rất nhiều? Chân của cô vẫn mở lớn, tiểu huyệt vẫn lộ ra ở nơi đó, giống như là vòi nước bị vặn mở, không ngừng chảy ra d*m thủy có mùi dễ ngửi. Tay còn đặt ở trong áo ngủ, nghĩ cũng không cần nghĩ, chắc chắn khi nãy cô lại tự bóp lấy cái vú nhỏ của mình.
Nếu không phải anh tập múa lâu dài nên luyện được tính kiềm chế tốt, thì khẳng định côn th*t đã sớm nổ tung!
Lạc Khưu đi đến, đem cô ngồi lên trên đùi của mình, cô giống một con búp bê vải không thể nào cử động, cứ để mặc anh tùy ý di chuyển. Anh cởi bỏ lớp áo ngủ của cô đi, không một chút do dự nắm lấy đầu v* cô, cúi đầu cắn lấy một bên, một tay vuốt ve nam căn của mình, một tay lại nâng một bên vú, hưởng thức mỹ vị.
"Chậc.... sau này mỗi ngày đều phải đến cho anh ăn..." Lạc Khưu nói, "'Như thế mới có thể lớn được."
Đồng Nhan nhìn giá trị dung dịch tình yêu mới qua 50 ở phía dưới, cô dường như... còn cần nhiều....
Núm vú truyền đến cảm giác nhói nhói.
"A... đau...."
"Nghe hay không? Không có chút chuyên tâm nào."
"Ừm... Nghe rồi ưm..."
"Ngoan."
Anh lại bắt đầu nhẹ nhàng gặm ăn, anh nhận ra bản thân tự vuốt ve không hề thõa mãn được. Bản thân mình còn chưa được thỏa mãn, mà con mèo nhỏ trước mắt lại lắc thân thể rên rỉ, d*m thủy đều dính trên cả bắp đùi mình.
"Còn... còn một bên...." Mèo nhỏ sờ lấy cơ ngực của anh, tay nhỏ không an phận sờ vào núm vú anh, chớp cặp mặt xinh đẹp mời gọi.
"Em cũng thật là biết hưởng thụ."
Đồng Nhan lúng túng cúi đầu, trước ngực anh vẽ lên vài vòng tròn.
"Em ăn của anh, thì anh sẽ ăn của em." Lạc Khưu nói, giọng nói lại mang theo ủy khuất, "Vừa rồi miệng anh rất đau."
Trời ạ....
Đột nhiên lại ủy khuất làm nũng, trái tim Đồng Nhan tiếp nhận sát thương bạo kích mãnh liệt này. Nhưng cũng chính là anh đã giúp cô cao trào từ nãy giờ, còn nhục bổng anh lại cứ đứng thẳng một mực ở nơi đó, cô cũng hiểu cảm giác không được thỏa mãn, không đến cao trào sẽ cực kì khó chịu.
Lại nói, cô cũng cần tích lũy thêm một chút giá trị dung dịch tình yêu nữa.
"...Vậy làm thì phải làm như thế nào?" Cô chôn mặt trước ngực anh, nhẹ giọng hỏi.
Lạc Khưu đoán là cùng lắm là cô sẽ dùng tay giúp anh giải quyết, không nghĩ tới cô sẽ đồng ý dùng miệng? Điều này khiến cho nhiệt huyết anh sôi trào, anh nâng hai vú cô lên, trái phải đều hôn một chút, khen ngợi: "Thật ngoan."
- --
Tây Bối: Chương này... ừm, có vài chỗ tui cần giúp đỡ lắm đấy ạ, ví dụ như là có từ gì để miêu tả tiếng rên ngoài "ưm, a, ân, ngô, ô." không ạ =(((???

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.