Chỉ Yêu Quỷ Nhãn Vương Phi

Chương 233: Một ba vị bình, một ba lại khởi (1):chiêu thứ hai, mỉm cười nịnh hót!




Cái chuyện ngoài ý muốn đó là âm hồn mẫu tử biến mất, làm cho tâm Ngữ Diên không có cách nào bình tĩnh đươc, chuyện này gây cho nàng rung động thật sâu cùng với loại tình cảm mơ hồ đối với đứa nhỏ chưa sinh raĐúng lúc này, chỉ nghe thấy ‘bá’ một tiếng, toàn bộ nhánh cây chung quanh biến mất không thấy, mà vị trí bọn họ giờ phút này đó là ở bên ngoài thôn trang, Sở Hạo nhìn về phía chung quanh nói: “Không thể tưởng tượng được phía dưới lại có thể di chuyển!”“Cung chủ cung chủ!”Ngữ Diên vừa định mở miệng, thì lại nghe đến chung quanh có tiếng kêu lên thanh âm ‘công chúa’, chẳng lẽ tộc người Nữ oa đuổi tới? Còn chưa chờ nàng hiểu rõ, trước mắt đột nhiên xuất hiện hai thân ảnh màu trắng, tập trung nhìn vào nguyên lai là đám nữ bộc Di Hoa Cung, tất nhiên các nàng gọi không phải là ‘công chúa’ mà là ‘cung chủ’.“Làm sao vậy?” Đối với nữ bộc đột nhiên xuất hiện, Phượng Ly Ca không khỏi nhíu mi hỏi, đối với thủ hạ của hắn thì hắn rất hiểu rõ , nếu là không có việc gì chắc chắn sẽ không lỗ mãng xuất hiện .“Cung chủ Di Hoa Cung đã xảy ra chuyện.” Một người trong đó thoạt nhìn có vẻ ôn nhu nói.“Sao lại thế này?” Nghe được hai chữ gặp chuyện không may, Phượng Ly Ca không khỏi truy vấn.Lúc này, bên cạnh chính là nữ tử lạnh lung kia liền ghé vào lỗ tai hắn nói nhỏ, Ngữ Diên khó hiểu nhìn các nàng, nàng không biết Di Hoa Cung đến tột cùng xảy ra chuyện gì, nhưng nhìn phượng Ly Ca mày càng chau càng chặt, nàng liền biết đích thị có chuyện gì không tốt đã xảy ra.Vài giây sau, hai nữ tử đứng thẳng người nhìn về phía các nàng, Ngữ Diên liền đi lên lo lắng hỏi: “Làm sao vậy? Xảy ra chuyện gì sao?”Phượng Ly Ca mỉm cười nhìn về phía nàng nói: “Không có việc gì, nhưng ta phải trở về một chuyến, ta không ở đây ngươi nhất định phải chú ý an toàn!” hai người bọn họ nay mâu thuẫn như vậy, người hắn rất không yên lòng đó là nàng, nhưng mà Di Hoa Cung đã xảy ra đại sự, hắn làm cung chủ không thể khoanh tay đứng nhìn.“Ta đi cùng với ngươi!” cơ hồ là không có trải qua suy nghĩ, nàng trực tiếp thốt ra.Nghe thấy vậy, Phượng Ly Ca cười chân thành, “Ta không sao, ngươi yên tâm đi!”“Nhưng mà. . . . . .”“Phượng huynh, có cái gì khó khăn ngươi hãy nói, nương tử có thể hỗ trợ ta đây tất nhiên cũng sẽ hỗ trợ!” Quỷ Tịch đánh gãy lời của Ngữ Diên đi vào bên cạnh hắn nói, hiện tại trí nhớ Sở Hạo cái gì đều không có, kêu nương tử sẽ không phạm pháp nha?!“Khụ khụ” Sở Hạo rốt cục không thể nhịn được nữa ho khan một tiếng, làm sao vậy, coi hắn là trong suốt đấy sao?! Tiếp theo hắn đi vào bên người Phượng Ly Ca hỏi: “Xảy ra chuyện gì rồi?”Phượng Ly Ca nhìn về phía Sở Hạo cười nhẹ nói: “Không có chuyện gì, hãy chiếu cố Ngữ Diên thật tốt, nàng đang mang thai, được rồi các vị, ta đi về trước chờ sự tình xử lý tốt, ta sẽ đi kinh thành tìm các ngươi!” nói xong, không chờ bọn họ mở miệng, ba người giống như ảo thuật, nháy mắt biến mất trong bóng đêm.“Làm sao vậy?” Quỷ Tịch nhìn về phía Ngữ Diên vẫn nhìn về phía phương hướng Phượng Ly Ca biến mất mày vẫn nhíu lại.“Ta thực lo lắng cho hắn”! Ngữ Diên nghiêng đầu nhìn thoáng qua Quỷ Tịch nói.“Hắn đối với ngươi yếu ớt như vậy sao” Sở Hạo thình lình toát ra một câu tiếp theo liền hướng trong thôn mà đi, Ngữ Diên thấy thế không vui chu miệng nhìn hắn, Quỷ Tịch lại vô cùng hài lòng lôi kéo tay nàng hướng trong thôn mà đi, dọc theo đường đi hắn liền đem chuyện hắn đi ra như thế nào với chuyện tìm đến bọn họ như thế nào nói ra một lần.Nguyên bản trời mưa phùn cũng đã ngừng lại, hai người nhất quỷ chậm rãi đi về, thời điểm vừa đặt chân đến khách sạn nhìn đến chưởng quầy cùng tiểu nhị đứng ở bên ngoài đi bộ ua lại, vẻ mặt bộ dáng do dự .“A? Chưởng quầy?” Ngữ Diên nhịn không được hô lên.Tiểu nhị nghe được thanh âm một chút liền nhìn sang, nhìn thấy bọn họ trên mặt lập tức thở dài nhẹ nhõm một hơi, “Chưởng quầy, bọn họ đã trở lại!”Chưởng quầy nghe thấy vậy liền nhìn về phía bọn hắn, thấy thế, hắn rõ ràng thoải mái một chút, một giây sau, cùng tiểu nhị cấp tốc chạy vội tới bên người bọn hắn, “Khách quan, các ngươi sao bây giờ mới trở về?”“Làm sao vậy?” Sở Hạo lạnh giọng hỏi.Chưởng quầy nhìn thấy dáng vẻ Sở Hạo lạnh như băng, tiềm thức lui về sau, tiểu nhị thấy thế liền chắn trước mặt chưởng quầy sốt ruột nói: “Đã xảy ra chuyện, người của các ngươi đã xảy ra chuyện!”“Cái gì?!” Sở Hạo dữ dội rống lên một tiếng, níu lấy vạt áo tiểu nhị đem hắn lôi dậy, rống giận”Sao lại thế này?!”“Khách quan tha mạng a, tha mạng a!” tiểu nhị đột nhiên bị túm lên sợ hãi đứng thẳng, hoàn toàn quên mất phải nói gì sự tình, chỉ biết là không ngừng kêu lên tha mạng.“Nói!” Sở Hạo lại nổi giận quát.“Này, ngươi buông hắn ra a, ngươi như vậy thì hắn nói như thế nào?” Ngữ Diên nhìn không được liền đi lên lôi cánh tay Sở Hạo ra, Sở Hạo thấy thế trực tiếp bỏ qua, tiểu nhị thuận thế ngã xuống mặt đất.“Khách quan bớt giận, bớt giận a, chúng ta cũng không biết sao lại thế này, những người cùng các ngươi đến ngủ trọ giống như bị mê hoặc, chúng ta kéo cũng kéo không được nha, tiếp theo bọn họ liền lên thuyền nhỏ đi hướng Mê Tung hồ.” chưởng quầy chiếu cố nói.“Mê Tung hồ? Cái gì là Mê Tung hồ?” Sở Hạo lại sốt ruột truy vấn.“Chính là cái hồ sương khói cách thôn năm dặm bên ngoài kia, chúng ta xưng là Mê Tung hồ, cái hồ kia là nơi có hải sản suy nhất trong thôn, bởi vậy các ngư dân đều thích ở nơi đó bắt cá, nhưng mà chuyện này phải xem thời tiết, hồ này thời gian năm ngày thì chí ít có bốn ngày là có sương khói, mà thời điểm sương khói là trăm triệu không thể đi bắt cá, nếu không, sẽ biến mất ở trong sương mù không thể trở về!” chưởng quầy giải thích nói.Sở Hạo nghe thấy vậy liền lập tức chạy vào trong khách sạn nhìn nhìn, một lúc sau, xác nhận không có người nào, vì thế lôi tiểu nhị hét lên: “Mang ta đi nơi đó!”Tiểu nhị nghe vậy vội vàng gật đầu, liền từ trong khách sạn một ngọn đèn dẫn bọn họ hướng bên hồ nước kia đi đến.“Bọn họ khi nào thì mất tích?” Ngữ Diên lo lắng hỏi.“Cũng khoảng thời gian nửa canh giờ, lúc ấy chúng ta chuẩn bị đóng cửa rồi, ai ngờ bọn họ đột nhiên đứng dậy hướng ngoài cửa đi, chưởng quầy nói đã quá muộn khuyên bảo không cần đi ra ngoài, nhưng mà bọn họ đều không nghe, giống như là nhận lấy mệnh lệnh, vẫn đi ra ngoài, chưởng quầy sợ bọn họ mất tích các ngươi sẽ quở trách, cho nên chưởng quầy mang ta hãy cùng đi tới, lúc này mới phát hiện bọn họ đi tới Mê Tung hồ, nói cũng kỳ quái, bên cạnh hồ này cũng không biết vì sao có một chiếc thuyền nhỏ, bọn họ liền lên đó, tiếp theo thuyền không ai lay động, tự động hướng giữa hồ mà đi.” tiểu nhị nói cả người run run.“Như vậy thị vệ này cũng đi rồi?” Ngữ Diên vừa đi một bên vừa truy vấn.“Đều. . . . . . Đều chết đuối rồi!” tiểu nhị run run nói, đèn trong tay cũng rung rung theo.“Đều chết hết? Gặp quỷ nước sao?” Quỷ Tịch thấy thế nhíu mi hỏi.“Hẳn không phải là quỷ nước!” Ngữ Diên trả lời.Tiểu nhị nghe thấy vậy nghiêng đầu nhìn nàng một cái nói: “Cô nương, ngươi đang ở đây nói chuyện với ai?”“A. . . . . . Không không có gì!” Ngữ Diên liền ngượng ngùng cười cười, khuôn mặt ngượng ngùng, Sở Hạo một bên vẫn trầm mặc, nàng biết hắn đang lo lắng cho ông ngoại bọn họ.Một lúc sauThời điểm chờ bọn hắn đi vào Mê Tung hồ, trên mặt nước bay đến rất nhiều thi thể, mà chút thi thể còn lại là những gia đinh kia cùng bọn người hầu.“Thuyền nhỏ rất nhỏ, bọn họ không thể đi lên, mà vẫn như cũ đi lên phía trước, cứ như vậy giống như bị mê muội đi lên phía trước, ta xem, bọn họ tám phần đều là bị chết đuối!” tiểu nhị cả người run run nói.Sở Hạo nhìn về phía mặt hồ sương trắng mê mẩn này, trong lòng lo lắng càng thêm rõ ràng, tiếp theo từ trên người xuất ra một khối vàng trong túi đưa cho tiểu nhị nói: “Chạy nhanh mua cho ta một chiếc thuyền càng nhanh càng tốt, còn lại là của ngươi!”Tiểu nhị thấy thế nhất thời trừng lớn hai mắt, trong lòng mừng rỡ không thôi, vội vàng gật đầu khẳng định nói: “Khách quan yên tâm, ta lập tức liền chuẩn bị cho các ngươi, xin chờ một chút!” nói xong, liền bỏ lại đèn hướng trong thôn chạy tới.“Sao lại thế này, bọn họ đến tột cùng xảy ra chuyện gì?” Quỷ Tịch một tay nâng cằm lên không khỏi nghi ngờ nói.Sở Hạo mày vẫn thu thành chữ Xuyên (川), Ngữ Diên trong lòng lại lo lắng không thôi, bọn họ làm sao có thể đột nhiên mất tích ly kỳ như thế?“Ngươi ở lại đây trong khách sạn chờ chúng ta!” Sở Hạo trong trầm mặc đột nhiên nhìn về phía Ngữ Diên nói.Ngữ Diên nghe thấy vậy ngây ra một lúc nhìn về phía hắn khó hiểu hỏi: “Vì sao?”“Ông ngoại ta thì ta sẽ giải cứu không cần ngươi nhúng tay!” có lẽ là bởi vì nàng mất tích, làm cho hắn không rảnh bận tâm ông ngoại làm cho ông ngoại mất tích sinh tử chưa biết, đối với nàng tất nhiên cũng bất mãn vô cùng.“Hắn không phải ông ngoại của một mình ngươi, hắn cũng là ông ngoại của ta, còn nữa Tiểu Hương cùng Lý Lập đều ở trên thuyền, ta nhất định sẽ không mặc kệ!” có lẽ nhận thấy được cơn giận của hắn, Ngữ Diên cũng bất mãn vô cùng, nàng biết hắn lo lắng, nhưng mà chuyện này nàng nhất định phải đi, ông ngoại đối với nàng tốt như vậy, nàng sẽ không thấy chết mà không cứu được.“Không cần!” sở Hạo tức giận trừng mắt nàng.“Ngươi. . . . . .” Ngữ Diên tức giận cả người run run.“Ngươi nói như vậy cũng quá đáng đi, Ngữ Diên cũng chỉ là muốn giúp ngươi, nàng cũng rất lo lắng a” Quỷ Tịch không quen mở miệng nói.“Câm miệng, ngươi có tư cách gì mà mở miệng, ngươi. . . . . .” Hắn chỉ vào Ngữ Diên nói: “Ngươi vẫn nói chuyện luyến ái của ngươi đi!” nói xong, bực bộ quay đầu không muốn nhìn đến nàng, tựa hồ tất cả sai là toàn bộ ở nàng.“Sở Hạo ngươi hơi quá đáng!” Quỷ Tịch nắm chặt nắm tay hung hăng nói.“Đừng nói nữa!” Ngữ Diên giữ chặt tay hắn, chua xót lắc đầu, quên đi, hiện tại tình cảnh này nói ít một câu là tốt rồi.“rầm rập” xa xa truyền đến một tiếng vó ngựa rầm rập, mấy người lại nhìn sang.“Vương gia, Vương gia!” con ngựa còn chưa lại đây, thanh âm của người cưỡi ngựa liền truyền tới, là Nhất Kiếm.Vài giây sau, Nhất Kiếm rất nhanh từ trên con ngựa xuống dưới nhìn đến Sở Hạo liền hành lễ, “Thuộc hạ tham kiến Vương gia!”“Làm sao ngươi đột nhiên đến đây?” Sở Hạo nhìn về phía hắn hỏi.“Vương gia, kinh thành đã xảy ra chuyện!”“Cái gì?” Sở Hạo Ngữ Diên đồng thời kinh hô.“Hoàng thượng chiêu người hồi cung, gần đây kinh thành cũng không biết sao lại loạn như thế này, hai ngày trước hoàng hậu đột nhiên bị phế bỏ, tiếp theo truyền ra tin tức Thổ Phiên mang binh muốn tạo phản, tiếp theo kinh thành đột nhiên ôn dịch liền nổi lên bốn phía, thái tử hiện tại cũng bệnh tình nguy kịch!” Nhất Kiếm một hơi sốt ruột nói.“Cái gì? Thái tử bệnh tình nguy kịch? Thái tử làm sao vậy?” Nghe được Nhất Phân bị thương tổn, Ngữ Diên phía trước không kịp dự đoán mà là trực tiếp lôi kéo cánh tay Nhất Kiếm sốt ruột hỏi.“Vương Phi đừng kích động, thuộc hạ cũng không biết sao lại thế này, hình như là có quan hệ cùng hoàng hậu, dù sao kinh thành hiện tại rất loạn khắp nơi đều làm cho lòng người bàng hoàng, hơn nữa, hiện tại kinh thành chỉ được phép vào không cho phép ra!”“Tại sao có thể như vậy?” tâm Ngữ Diên bắt đầu hết sức bất an, một giây sau, nàng tựa hồ nghĩ tới điều gì truy vấn: “Cha mẹ ta như thế nào? Bọn họ bình an sao?”“Vương Phi yên tâm, Mộng phủ hiện tại rất bình an, nhưng ôn dịch thực nghiêm trọng, kinh thành khắp nơi đều tràn ngập tử vong cùng sợ hãi, các đại thần cũng đều thấp thỏm lo âu, lúc này, hoàng thượng chiêu Vương gia quay về kinh!” Nhất kiếm nói gấp.Sở Hạo nghe chuyện tình như thế, sắc mặt càng ngày càng khó coi, như thế nào sự tình cứ một lớp tiếp theo một lớp? Đầu tiên là Di Hoa Cung gặp chuyện không may, tiếp theo ông ngoại bọn họ ly kỳ mất tích, đón thêm kinh thành lại xảy ra sự cố, những thứ này không phải có cái gì liên hệ? Có lẽ đều là có âm mưu? Sở Hạo bất an nghĩ.“Nhưng mà . . . . . Nhưng mà chúng ta bây giờ không thể quay về!” Ngữ Diên một bên lo lắng Một phần cùng mẫu thân, một bên lo lắng ông ngoại cùng Lý Lập bọn họ, nhưng tại sao đột nhiên lại phát sinh nhiều chuyện như vậy, điều này làm cho nàng đột nhiên cảm giác mình hận không thể dài ra ba đầu sáu tay mới tốt.“Tại sao vậy?” Luôn luôn không thích hỏi vì sao Nhất Kiếm chung quy vẫn nhịn không được hỏi.“Đừng hỏi nhiều như vậy, ngươi trước trở về nói với hoàng thượng, bảo người cho ta thời gian vài ngày, ta sẽ rất nhanh trở về!” Sở Hạo ra lệnh.Nhất Kiếm nghe thấy vậy há hốc mồm muốn nói cái gì, nhưng đúng là vẫn còn nhịn được.”Dạ!”“Mặt khác, đem nàng mang về kinh thành đuổi về Mộng phủ!” Sở Hạo lại phát ra mệnh lệnh kinh người.“A?” Ngữ Diên ngây ngẩn cả người, hắn là có ý tứ gì? Muốn đem nàng hưu đuổi về nhà mẹ đẻ?!“chuyện này. . . . . .” Nhất Kiếm cũng ngây ra một lúc, đem Vương Phi mang về kinh thành đuổi về Mộng phủ? Không mang theo quay về Sở phủ sao?!“Ta không đồng ý!” giờ khắc này, nàng biết hắn có ý tứ gì rồi, hắn là nghĩ muốn một mình đi cứu ông ngoại bọn họ, “Ta cho ngươi biết, ta biết ngươi không thích ta, chán ghét ta, không quan hệ, ta cứu người cùng ngươi không quan hệ, sinh tử của ta cũng cùng ngươi không quan hệ, từ giờ trở đi ta không phải là vương phi của ngươi, ngươi cũng không có tư cách gì quản ta!” nàng nhìn chằm chằm không hề nhận thua nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.