*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Minh Lam Thánh Hoàng rời đi.
Nhưng sự khiếp sợ trong lòng ông ta thật lâu không thể lắng xuống.
Ông ta từng là tông chủ Minh Lam Tông, cũng là một thiên tài.
Không là thiên tài, ông ta cũng sẽ ngồi lên vị ví tông chủ của Minh Lam Tông.
Nhưng mà cho dù ông ta là thiên tài thì cũng phải mất hết mấy ngàn năm mới bước vào tiên cảnh. Còn Đường Sở Vi thì mới bao tuổi, linh khí của địa cầu mới hồi phục được bao lâu chứ?
Đường Sở Vi có thể thành tiên trong thời gian ngắn như vậy, thì chắc chẩn là rất kinh khủng.
“Năng lực của nhân loại ở địa cầu thật lớn”
Minh Lam Thánh Hoàng vô cùng kinh hãi.
Ông ta rời khỏi Long Quốc, trở lại núi Bất Chu.
Một nơi không biết ở núi Bất Chu.
Khu vực này chính là xuất hiện từ một vùng đất bị phong ấn không rõ, bầu trời ở đây mây đen giăng đầy, tràn ngập ma khí đáng sợ. Cho dù là thiên tài đến từ Tam Thiên thị ¡ cũng không dám bước vào đây.
Nhưng mà Minh Lam Thánh Hoàng lại xuất hiện.
Ông ta tới đỉnh một ngọn núi.
Người đàn ông mặc trường bào màu đen, dáng dấp anh ta được che giấu, trên khuôn mặt đó gần như có thể thấy xương, mặc anh ta có hơi biến dạng trông rất kinh khủng.
Anh ta là sinh linh của Ma tộc, đến từ tộc Địa Minh của Ma giới.
Anh ta là người đại đế Tây Thiên của tộc Địa Minh phái tới, mục đích chính là vì giám sát địa cầu và theo dõi từng hành động trên địa cầu.
Minh Lam Thánh Hoàng vì lấy được ma công nên đã đầu hàng Ma tộc từ lâu.
“Chủ nhân”
Minh Lam Thánh Hoàng xuất hiện ở đỉnh núi nhìn, cảm nhận được trong cơ thể người đàn ông đang ngồi xếp bằng, ông ta không khỏi run rẩy, tôn kính nói: “Vợ Giang Cung Tuấn, Đường Sở Vi xuất hiện, tôi đi Long Quốc thì gặp Đường Sở Vi. Nhưng cô ta cũng không nói về chỗ Giang Cung Tuấn ở, còn có cô ta đã thành tiên”
“Hử?
Nghe được hai chữ thành tiên, người đàn ông không khỏi nhìn Minh Lam Thánh Hoàng nhiều thêm.
“Thành tiên?”
“Linh khí địa cầu mới khôi phục mấy năm, sao cô ta có thể thành tiên? Tôi còn tưởng rằng Giang Cung Tuấn lấy vô số tạo hóa, có thể đánh bại Thiếu chủ đã là thiên tài nghịch thiên nhất địa cầu. Không ngờ tới, vợ Giang Cung Tuấn mới thật sự là nghịch thiên.”
“Vâng, thành tiên” Minh Lam Thánh Hoàng tôn kính nói: “Tôi cảm nhận tiên lực tồn tại trong cơ thể cô ta, chủ nhân, Giang Cung Tuấn cứ không hiện thân, phải làm gì tiếp theo đây?”
“Chờ một chút, tôi bẩm báo tộc trưởng”
Trong cơ thể người đàn ông ngồi xếp bằng trên đất xuất hiện ma khí, anh ta bắt đầu thi triển bí thuật đặc biệt của Ma tộc, bắt đầu khai thông với Tây Thiên ở Ma Lúc này ở Ma giới.
Tây Thiên đang ngồi trên một khối nham thạch, ngẩn người nhìn xa xa vào tinh không Mang Mang. Bông nhiên ông ta cảm nhận được cái gì đó, trong nháy mắt sử dụng đại thần thông để cảm ứng.
Trong đầu truyền đến một giọng nói “Tộc trưởng, tìm Giang Cung Tuấn mấy năm rồi nhưng không tìm được Giang Cung Tuấn”
“Không cần tìm nữa, Giang Cung Tuấn đã tới Ma giới” Tây Thiên đáp lại.
“Còn nữa tin tức mới nhất là vợ Giang Cung Tuấn xuất hiện, cô ta tên Đường Sở Vi, Đường Sở Vi đã thành tiên, bây giờ phải làm gì đây xin tộc trưởng hạ lệnh”
Tây Thiên đáp lại: “Giang Cung Tuấn ở Ma giới, chuyện của cậu ta tạm thời không cần để ý, chuyện của Đường Sở Vi cũng không cần để ý tới. Cậu trấn giữ địa cầu, kiên nhẫn chờ là được, chờ kế hoạch bước tiếp theo của tôi”
“Vâng”
Trên một dãy núi vô danh của núi Bất Chu ở địa cầu.
Người đàn ông ngừng khai thông, nhìn Minh Lam Thánh Hoàng quỳ dưới đất, thản nhiên nói: “Hiện tại ông không cần quan tâm cái gì, chỉ cần chờ là được”
“Dạ”
Minh Lam Thánh Hoàng gật đầu.
“Được rồi, lui ra đi”
“Tuân lệnh”
Minh Lam Thánh Hoàng không hề dám sơ suất mà đứng lên rồi lui về phía sau rời đi.
Thần giới ở Ma giới.
Tây Thiên ngồi trên một khối nham thạch lại rơi vào trong suy nghĩ.
Chuyện Giang Cung Tuấn tới Ma giới, ông ta đã biết từ lâu rồi.
Ông ta là một đại đế, đạt tới cảnh giới này thì thiên đạo có sự không ổn định thì ông ta cũng có thể lấy được rất nhiều tin tức. Lúc.
Giang Cung Tuấn xuất hiện ở Ma giới thì ông ta đã biết.
Bây giờ Giang Cung Tuấn còn rất nhỏ bé.
Cho dù anh là thiên tài đáng sợ nhất trên địa cầu, lấy được vô số tạo hóa thì cũng không có cách nào lấy được sự coi trọng của ông ta.
Sở dĩ ông ta chú ý tới Giang Cung Tuấn là bởi vì trên người Giang Cung Tuấn còn có một bảo vật cái thế. Ông ta cũng biết bên người Giang Cung Tuấn có cao thủ siêu cấp, dù người này không bước vào đại đế nhưng cách đó cũng không xa.
Còn nữa, bây giờ còn cường giả ẩn trên địa cầu.
Cường giả này chính là người đưa Giang Cung Tuấn tới Ma giới.
Không phải là đại đế, cũng không thể nào mở lối hư không đưa Giang Cung Tuấn từ địa cầu tới Ma giới được.
“Theo hiếu biết của mình thì đại đế trên địa cầu gần như đều chết hết, rốt cuộc còn ai còn sống mà đưa Giang Cung Tuấn tới Ma giới đây, đưa Giang Cung Tuấn tới Ma giới là muốn cảnh cáo mình, trên địa cầu vẫn tồn tại đại đế sao?”
Tây Thiên nhẹ giọng lẩm bẩm.
Những chuyện này, ông ta nghĩ không ra.
Dù cho ông ta là một đại đế nhưng cũng không có cách nào tính được những đại đế kh Giờ phút này ở địa cầu.
Đường Sở Vi quyết định sau khi đưa thư khiêu chiến với Minh Lam Thánh Hoàng thì tiến vào diễn đàn võ giả, phát một cái thiệp.
“Tôi, Đường Sở Vị, phát thư khiêu chiến với Minh Lam Thánh Hoàng đến từ giới nguyên thủy. Ba ngày sau, đánh một trận trên núi Bất Chu”
Cái thiệp này vừa xuất hiện, trong nháy mắt đã dẫn tới sự ồn ào náo động.
“C Hoàng”
“Nhưng Minh Lam Thánh Hoàng tới từ giới nguyên thủy, thực lực đã đạt tới tiên cảnh ngũ trọng thiên, chính là sinh linh mạnh nhất hiện tại ở trên địa cầu. Đường Sở Vi rốt cuộc lấy sức ở đâu mà dám phát ra thư khiêu chiến với Minh Lam Thánh Hoàng chứ?”
“Chẳng lẽ nói, Đường Sở Vi thành tiên sao?”
“Cho dù là thành tiên, thì cũng không phải đối thủ của Minh Lam Thánh Hoàng đâu”
Sau khi Đường Sở Vi phát thiệp, toàn bộ địa cầu đều kinh hãi.
Ngay cả thiên tài đến từ tam thiên thế giới cũng kinh hãi “Chuyện này, Đường Sở Vi khiêu chiến Minh Lam Thánh Hoàng, đây là muốn chết sao?”
“Cho dù là năng lực lớn hơn nữa thì dưới hoàn cảnh lớn này, dưới tình huống trong cơ thể nhân loại có phong ấn thiên đạo, muốn đột phá nhất trọng cảnh cũng khó như lên trời, đừng nói là thành tiên”
Tất cả mọi người đều đang thảo luận chuyện này.
Mà Minh Lam Thánh Hoàng cũng biết được chuyện này trước tiên.
Sau khi biết được chuyện này, ông ta cất tiếng cười to.
“Haha, thật sự không biết sống chết, tôi không tìm cô gây phiền phức thì thôi, cô lại chủ động khiêu chiến tôi. Đường Sở Vi đừng tưởng rẵng mình thành tiên rồi thì có thế khiêu chiến sức mạnh của tôi”
Người thủ hộ đang trao đổi với một cái bóng.
Người thủ hộ hỏi: “Xác định chưa?”
Cái bóng đó trả lời: “Xác định, bị bao vây ở Ma giới, tôi đã sắp xếp.
xong dẫn dụ Giang Cung Tuấn đến đó. Nếu chạm mặt với cậu ấy có thể cứu ra cũng tốt, cho dù không thể cứu ra cũng phải mang tin tức về, như vậy chúng ta cũng biết được bước tiếp theo phải làm thế nào”