Chiến Thần Xuất Kích

Chương 501: Ba bộ võ thuật




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Khi Giang Vô Song thấy Giang Cung Tuấn may quần áo, nghĩ chuyện gì đó nghĩ đến nhập thần.
Giang Cung Tuấn xoay người, cô không nhận ra.
Đợi đến khi cô nhận thấy, Giang Cung Tuấn đã nhìn một hồi lâu.
"Được, được rồi.' Giang Cung Tuấn nuốt nuốt nước miếng nói.
Giang Vô Song liền nhận lấy quần áo mà Giang Cung Tuấn đã may xong, nhanh chóng xoay người, để lộ ra tấm lưng bóng loáng cho Giang Cung Tuấn.
Giang Cung Tuấn thấy được mông cô.
Rất căng mềm.
Anh hít sâu một hơi, cưỡng ép chặn lại dục vọng nguyên thủy nhất trong lòng.
Giang Vô Song nhanh chóng mặc quần áo.
Sau khi Giang Cung Tuấn tỉnh táo lại, cũng cầm lấy quần áo bị xé của mình nhìn một cái, may lại một chút cũng còn mặc được.
Anh bắt đầu may lên.
Rất mau đã làm xong.
Mặc quần áo vào.
Sau khi mặc xong, hai người ngồi trước đống lửa, đều rơi vào trong trầm mặc, ai cũng không nói chuyện, bầu không khí có chút dị thường.
Giang Cung Tuấn lấy con thỏ rừng quân Tiêu Dao đưa lúc trước, đặt lên trên lửa nướng.
Còn thỉnh thoảng đưa mắt nhìn Giang Vô Song ở phía đối diện, thấy cô trầm mặc không nói chuyện, anh cũng cảm thấy bầu không khí không ổn, muốn tìm chủ đề gì đó tâm sự.
"Thật ra, dáng người của em rất không tồi”
Giang Cung Tuấn thình lình nói một câu.
"A, vậy sao?" Trên khuôn mặt xinh xắn của Giang Vô Song mang theo một vòng thẹn thùng và mất tự nhiên, cô đưa tay vuốt nhẹ mái tóc vương vãi trên vai để che đi sự ngại ngùng của mình.
Vẻ mặt mất tự nhiên chỉ trong giây lát.
Trong nháy mắt liền kịp phản ứng, nhìn Giang Cung Tuấn cười cười, trêu ghẹo hỏi: "So với Đường Sở Vi thì thế nào?" Ế2 Giang Cung Tuấn hơi sững sờ, nghĩ nghĩ nói: "Ngang nhau”
Lời Giang Cung Tuấn nói là sự thật, hai người thật sự không thể đem ra so sánh, mỗi người mỗi vẻ.
"Đúng rồi."
Vẻ mặt Giang Vô Song nghiêm chỉnh hỏi: "Nếu như sau khi về thủ đô, Cao Mẫn Ngọc đem những bức ảnh chụp được công bố ra ngoài, nhà Tiêu Dao hủy bỏ liên hôn, ông nội nổi trận lôi đình, giận chó đánh mèo với em, trách phạt em, vậy phải làm sao bây giờ?" Cô nhìn chằm chằm Giang Cung Tuấn, đợi Giang Cung Tuấn trả lời.
Giang Cung Tuấn suy nghĩ nói: 'Không phải em nói chính tay Giang Quốc Đạt đang lo liệu ư, cho dù ảnh chụp bị tiết lộ ra ngoài, thì còn không phải hắn sẽ cố hết sức giải thích sao?" "Tuy là nói như vậy, nhưng mà anh cảm thấy nhà Tiêu Dao có tin hay không, nếu Tiêu Dao còn muốn có quan hệ thông gia với nhà họ Giang, người trong thiên hạ sẽ cảm thấy Tiêu Dao thế nào?" "Em cảm thấy thế nào?" Giang Cung Tuấn nhìn Giang Vô Song, cũng không biết cô hỏi vấn đề này rốt cuộc là có ý gì? "Không có gì, đi một bước tính một bước mà thôi”
Giang Vô Song khẽ lắc đầu.
Câu trả lời của Giang Cung Tuấn khiến cô rất thất vọng.
Có lẽ ở trong mắt Giang Cung Tuấn, cô căn bản không có một chút địa vị nào, cho dù hai người đều như vậy, anh vẫn giữ thái độ như

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.