Chiến Thần Xuất Kích

Chương 513: Tây Lăng tắm máu




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trên đỉnh núi, đại sảnh căn biệt thự xa hoa.
Tiêu Dao Đàm đang nói chuyện với một số cường giả giới cổ võ đại.
Đúng lúc này, một đệ tử của nhà Tiêu Dao.
bước vào, quỳ một chân: “Chủ nhân, Giang Vô Song đã xuất hiện rồi”
Nghe vậy, đại sảnh ồn ào của căn biệt thự lập.
tức trở nên yên tĩnh.
Ánh mắt của tất cả mọi người đều dừng lại lên người Tiêu Dao Đàm.
Tiêu Dao Đàm gửi thiệp mời cho họ, mục đích mời họ đến núi Tây Lăng cũng rất rõ ràng, chính là để tận mắt chứng kiến nhà Tiêu Dao của mình đè bẹp nhà họ Giang, tuyên bố với toàn thế giới, rốt cuộc ai mới là gia tộc đứng đầu Đoan Hùng.
Bây giờ, cuối cùng Giang Vô Song cũng đến “Kịch hay sắp bắt đầu rồi chứ?”
“Nhà họ Tiêu Dao thực sự có thực lực lớn như vậy, ngay cả nhà họ Giang cũng phải sợ sao?”
“Chỉ có mình Giang Vô Song? Giang Quốc Đạt không đến sao?”
Không ít người lẩm bẩm nghi ngờ trong lòng.
Mà Tiêu Dao Đàm thì cười hỏi: “Có một mình Giang Vô Song sao?”
“Vậy, chỉ có mình Giang Vô Song”
“Còn lão già Giang Quốc Đạt thì sao?”
“Không nhìn thấy”
Nghe vậy, nụ cười trên mặt Tiêu Dao Đàm trở nên đông cứng, thay vào đó là vẻ một mặt trầm mặc, ông ta chắp tay sau lưng đi ra khỏi biệt thự.
Rất nhiều người trong đại sảnh biệt thự cũng vội vàng theo sao.
Bên ngoài biệt thự.
Có vài trăm người đang tụ tập.
Phía xa xa, một người cô gái đang sải bước đi đến.
Sự xuất hiện của cô đã trở thành tâm điểm chú ý của tất cả mọi người.
Khi Giang Vô Song đi đến, nhìn thấy cổ võ giả ở núi Tây Lăng nhiều đến như vậy, cô cũng không khỏi sửng sốt.
Cửu Diễm của nhà họ Cửu.
Thạch Chí Bạch của nhà họ Thạch.
Long Mặc Khiết của nhà họ Long.
Có những người có thể gọi tên, cũng có những người không thể gọi tên, tầm khoảng hơn năm trăm người.
Sau một lúc hơi sững người, cô mới phản ứng lại, sải bước về phía trước, đi đến trước mặt người đàn ông trung niên dẫn đầu.
Cô chưa bao giờ nhìn thấy Tiêu Dao Đàm, nhưng từ vị trí của ông ta cô có thể đoán được, người này chính là tộc trưởng hiện tại của nhà Tiêu Dao.
Phịch.
Trong chớp mắt, cô liền quỳ xuống đất.
“Giang Quốc Đạt đâu?”
Tiêu Dao Đàm nhìn Giang Vô Song đang quỳ trên mặt đất, sắc mặt có chút âm trầm.
Giang Vô Song quỳ trên mặt đất, nhẹ nhàng nói: “Tộc trưởng Tiêu Dao, chuyện này không liên quan gì đến nhà họ Giang, mọi chuyện đều là lỗi của Giang Vô Song tôi, bây giờ tôi đã bị đuổi khỏi nhà họ Giang, không còn là người nhà họ Giang nữa, Vô Song đã khiến nhà Tiêu Dao xấu hổ, hôm nay Vô Song đến đây để đặc biệt nhận lỗi, Vô Song tùy ý để tộc trưởng Tiêu Dao xử lý, chuyện này không liên quan gì đến Giang Cung Tuấn, xin tộc trưởng tha cho Giang Cung Tuấn”
Giang Vô Song quỳ trên mặt đất, cô nhận hết mọi lỗi lầm về phía mình.
Cô không muốn vì mình mà nhà họ Giang phải hoàn toàn đoạn tuyệt quan hệ với nhà Tiêu Dao.
Bây giờ nhà họ Giang đã rơi vào thế khốn đốn tứ bề, nếu có thêm một đối thủ nhà Tiêu Dao nữa, e rằng đến đại hội vài tháng sau, các cổ võ giả

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.