Chờ Đấy, Tôi Sẽ Trả Thù!

Chương 11:




Chưa bao giờ nhỏ thấy đôi giấy nào nhìn chói mắt lại nguy hiểm như thế. Đôi giấy này nếu một mình nhỏ để chân lên thì miễn cưỡng có thể vừa nhưng thêm hắn thì làm sao có thể? Không lẽ ông thầy tính để hắn cõng nhỏ hay nhỏ và hắn ôm nhau thì mới vừa lòng? Ra là mục đích là vậy....thầy thật âm hiểm!!
- Hai anh chị có nhanh không thì bảo? Dù sao tí tới tiết sinh hoạt tôi cho tình cảm cả tiết!_ thầy Telefone thúc giục.
- Có thể đổi hình phạt khác được không thầy?
Nhỏ nhìn ông thầy van xin, lạy trời thầy đổi hình phạt khác chứ không....aizzzzz!! Nhỏ k dám nghĩ đến khi nhỏ và hắn cùng chịu phạt.
- Ý chị là muốn tôi mời phụ huynh?
- Không! Chỉ là một hình phạt khác...thưa thầy
- ĐỪNG CÓ MÀ TRẢ TREO RA GIÁ VỚI TÔI! ANH CHỊ BƯỚC LÊN BỤC GIẢNG._ Thầy tức giận gầm lên
Vậy là xong, không còn cách nào khác nữa rồi...nhỏ k thể để mời phụ huynh được. Lê bước chân nặng trĩu như kéo theo đá nhỏ cùng với hắn lên bục giảng đứng trước đôi giấy kia.
- Bắt đầu nào!_ hắn nói thản nhiên đôi môi như muốn cười to ra vậy.
- Mỗi người đứng 1 trang giấy và một chân co lên
Nhỏ nói nhưng không nhìn hắn đôi mắt dán vào đôi giấy dưới đất.Khẽ nhíu mày khi mà bàn chân hắn quá to..nếu để 1 trang thì k vừa..oh shit! nhường cả đôi cho hắn thì nhỏ biết để ở đâu??
- Anh Cường có thể bế hoặc cõng chị Ngân lên đi cho dễ, có 5p mà thôi_ ở dưới lớp thầy Telefone mỉa mai xem trò hay
- Thôi Cường cõng Ngân đê!_ Chung mặt mụn đồng tình
- Cõng đê...cõng đê..cõng đê...
Giờ phút này khuôn mặt nhỏ tuy k biểu cảm gì nhưng lại nóng lên..quả thực rất muốn bay xuống lớp dùng băng dán bịp miệng mọi người lại.
Còn hắn không hiểu sao lại thích thú đến vậy, tim đập nhanh lạ kì, đôi môi lại gần tai nhỏ khẽ nói:
- Một bế, hai cõng?
Nhỏ giật mình quay lại nhìn hắn, đôi đồng tử của nhỏ thấy rõ khuôn mặt đang hiện lên vẻ thoả mãn kia, trong thâm tâm tự hỏi "Cậu sung sướng cái gì?"
- Tôi không có thời gian mà nhìn hai anh chị tình tứ!_ thầy Telefone mất kiên nhẫn
- Chọn đi! Cậu nghĩ còn lựa chọn khác sao? Hay chúng ta ôm nhau??_ hắn dồn nhỏ vào ngõ cụt không lối thoát
- ...Cõng! _ trời mới biết, khi nói ra từ này nhỏ phải khổ sở nhường nào, cảm giác da mặt mình thật dầy.
Nghe được câu trả lời của nhỏ hắn khẽ cười vẻ đắc thắng! cho dù là bị phạt chung nhưng ít ra hắn đã thắng nhỏ, đã làm cho nhỏ bối rối, nụ cười trên môi hiện ra.Trước toàn thể lớp học hắn đứng trước mặt nhỏ xoay người lại và từ từ ngồi xuống:
- Lên đi!
Nhỏ vẫn đứng như trời trồng không nhúc nhích...
- Cậu muốn chúng ta làm trò hề trước mặt lớp mãi sao?_ hắn quay đầu lại trừng mắt.
- Thầy tính giờ đi ạ!
Nhỏ nhìn về phía thầy yêu cầu! Hắn nói đúng, chuyện này nên làm càng nhanh càng tốt cho nên hít 1 hơi thật sâu nhỏ ngồi lên lưng hắn....
" Thình thịch" tim bỗng nhiên đập nhanh lạ kì, đôi vai hắn to có thể làm chỗ dựa rất tốt....một mùi hương rất nhẹ như có như không vờn quanh chóp mũi nhỏ, khuôn mặt nhỏ đỏ lên...." thình thịch thình thịch" tim đập ngày càng nhanh.Không được! Phải bình tĩnh, nhỏ bắt đầu cựa quậy bàn tay giữ khoảng cách với lưng hắn..ít nhất không được để hắn biết.
- Yên nào! Nếu cậu cứ cựa quậy như vậy chúng ta sẽ phải làm lại đó.
Cái con nhóc chết tiệt này k biết là tình huống của bọn họ bế tắc lắm sao? Tuy con nhóc này rất nhẹ nhưng do đôi giấy nhỏ cho nên hắn phải co một lên lên vịn vào chân còn lại vì thế có hơi khó khăn một chút mà cái người trên lưng không biết điều cứ rục rịch qua lại.
- Hai người đó nhìn đẹp đôi đó chứ?_ Chung quay qua nói với Vân, ánh mắt liếc qua hắn một tia gian xảo
- Không ngờ Cường đàn ông như vậy! _ đôi mắt Vân tràn đầy trái tim bắn về phía nhỏ và hắn
- Cố lên còn 2p nữa.hahaha
Mặc cho dưới lớp ồn ào bàn tán nhỏ và hắn vẫn im lặng không nói gì..mỗi người đang cực kì bối rối.NHỏ mong 5p trôi qua nhanh nhanh để có thể ra ngoài hít thở không khí chứ bât giờ nhỏ chỉ cảm nhận được mùi nước hoa của hắn, rất dễ chịu nhưng làm cho nhỏ thật khó thở.
Hắn cũng không biết tại sao chịu cõng nhỏ cho dù có phải bị mời phụ huynh hắn cũng sẽ chả hề hấn gì nhưng sau đó nổi hứng thế nào muốn chọc nhỏ, muốn nhìn thấy nhỏ bối rối.. tim đập thật nhanh,bàn tay nhỏ trên lưng hắn có thể cảm nhận được chỗ bàn tay đó nóng lên, có chút gì đó len lỏi vào trái tim hắn....nhẹ nhàng.
- Được rồi! Về chỗ đi_ giọng thầy vang lên cắt đứt suy nghĩ của hai khuôn mặt đang đỏ ửng kia
- Bỏ tôi xuống!_ nhỏ nói khi mà hắn chỉ đứng im không nhúc nhích
Có chút mất mát hiện lên đáy mắt hắn khi ông thầy bảo dừng.Tại sao lại vậy?hắn cũng không rõ nữa chỉ biết rằng là cõng nhỏ hắn cảm thấy thật thoải mái.
- Ra chơi đi và nhớ là tiết sinh hoạt tôi có điều cần thông báo.
Chỉ chờ có thế nhỏ đi như bay ra ngoài.Hắn vẫn đứng đó nhìn nhỏ, đôi mắt loé lên tia kiên định: nhỏ phải làm bạn gái hắn!
********************************************************
Giờ sinh hoạt lớp.
- Còn 1 tháng nữa là tới 20-11 trường tổ chức văn nghệ,mỗi lớp một tiết mục.Lớp chọn ra 6 người tham gia cho tôi
Thầy Telefone thông báo bằng một giọng lạnh tanh, chắc vẫn tức vụ nhỏ và hắn
Cả lớp im re không tiếng động..
- Nếu không ai tham gia thì để tôi chọn, một khi tôi đã chọn thì không được từ chối.
Cả lớp toát mồ hôi hột.
- 1.Vân
2. Ngọc
3.Quân
4.Chung
5....
- 5,6 em với bạn Ngân tham gia ạ!
Cả lớp đổ dồn về cánh tay hắn cầm tay nhỏ dơ lên! Cặp mắt thầy Telefone như muốn rớt ra ngoài.
- Cậu.._nhỏ bất ngờ không kịp phản ứng
- Anh chị muốn tham gia?
- Không...không_nhỏ ú ớ
- Đúng thế thưa thầy_ giọng hắn chắc như đinh đóng cột
- Thưa thầy em không tham gia đâu ạ_ nhỏ đứng lên phản đối nhưng...
- Vậy Ngân, Cường sẽ chốt danh sách!_ bỏ qua câu nói của nhỏ thầy Telefone quyết định "tuyên án"
- Thưa thầy....
- Lớp giải tán!_ thầy không để ý đến nhỏ mà xách cặp đi ra ngoài để lại cái lớp như ong vỡ tổ.
Vậy là nhỏ đã bị "tuyên án" chỉ vì cái tên sao chổi kia. dù thế nào nhỏ cũng sẽ không đi.hừ.Nhỏ dăn lòng như thế nhưng mọi chuyện rắc rối đang chờ đón nhỏ ở phía sau nữa.
Hết

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.